Mục lục
[Dịch] Đấu Phá Thương Khung
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đế cảnh linh hồn?”

Tiêu Viêm sững sờ nhìn vẻ mặt đang mỉm cười của Tiêu Huyền. Câu nói của lão đã làm cho hắn chấn động, miệng lưỡi có chút khô cứng. Trên thế giới này, chỉ cần bất luận thứ gì có liên quan tới chữ “Đế” thì thứ đó đủ để trở thành một danh từ cường đại. Đấu Đế cũng tốt, Đế phẩm đan dược cũng thế… Những thứ này ở trong mắt tất cả mọi người đều thuộc loại chí cao vô thượng. Mà đồng dạng, linh hồn Đế cảnh cũng được liệt vào hạng đó.

Đấu Đế, Đế phẩm đan dược, Đế cảnh linh hồn.

Theo tình trạng hiện nay của Đấu Khí đại lục, trong số Tam Đế thì cái thứ ba có khả năng đạt được dễ dàng hơn một chút, bởi dù sao nó cũng không cần hấp thu thứ gọi là Bản Nguyên Đế Khí. Nhưng điều đó cũng không phải là biểu thị cho việc có thể bước vào Đế cảnh linh hồn một cách dễ dàng. Hiện nay, trên toàn bộ đại lục, người có thể đạt được Đế cảnh linh hồn dựa theo suy đoán của Tiêu Viêm thì e rằng chỉ có hai người: Cổ Nguyên và Hồn Thiên Đế.

Hiện tại, linh hồn lực của Tiêu Viêm đang dừng ở Thiên cảnh đại viên mãn, cách Đế cảnh linh hồn chỉ có một bước ngắn. Thế nhưng chỉ một bước nhỏ này mà đã làm cho vô số cường giả phải vĩnh viễn dừng bước tại đó. Bất luận bọn họ có tu luyện ra sao thì cũng không có cách nào tiến thêm.

Bản thân là luyện dược sư nên Tiêu Viêm lại càng rõ ràng về điểm này. Dù sao thì hắn bước vào Thiên cảnh đại viên mãn tính ra đã mấy năm, thế nhưng linh hồn lực vẫn dừng ở cảnh giới đó. Hắn có một loại cảm giác, bất luận mình có tu luyện như thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể lấp đầy được khoảng cách giữa hai cảnh giới.

Bởi vậy, lúc Tiêu Viêm nghe Tiêu Huyền nói là sẽ giúp cho hắn có khả năng đạt được Đế cảnh linh hồn, cho dù là với định lực của hắn cũng không khỏi có chút ngốc trệ.

“Điều này… làm sao có thể?”

Đờ đẫn một lúc, Tiêu Viêm rốt cuộc đã hồi phục lại tinh thần, lắc đầu cười khổ. Hiện nay, trên toàn bộ đại lục, tuy số cường giả có linh hồn lực đạt đến cảnh giới Thiên cảnh đại viên mãn là không nhiều, nhưng thực sự không phải là không có. Chỉ có điều, trong số những cường giả mà Tiêu Viêm đã từng gặp, ngoại trừ Hồn Thiên Đế và Cổ Nguyên, thì e rằng không có bất kì một người nào có thể đặt chân được vào cảnh giới đó.

“Quả thật đây là một chuyện cực kì khó khăn. Bất quá, không phải là hoàn toàn không có khả năng!” Tiêu Huyền nở một nụ cười cổ quái, ngẩng đầu lên, ánh mắt thâm thúy ngắm nhìn đám sương mờ mịt ở trên hư không, chậm rãi nói: “Theo như ta thấy, Thiên Mộ chi hồn thực ra không giống như những tàn hồn kia, mà nó là linh hồn của Thiên Mộ!”

“Thiên Mộ chi hồn? Thiên Mộ này cũng có linh hồn?”

Tiêu Viêm nội tâm chấn động mạnh mẽ, nhìn sang Tiêu Huyền bằng một ánh mắt không thể tin nổi, rồi sợ hãi nói.

“Một sinh linh kì dị đã tồn tại từ khi Thiên Mộ thành lập cho đến nay, do vô số tàn hồn kết hợp, ngưng tụ thành sinh mạng thể. Ngươi có thể coi nó là người thủ hộ của Thiên Mộ…! Tuy nhiên, ta lại cảm thấy nên dùng từ lính canh ngục để hình dung về nó thì có lẽ sẽ thích hợp hơn. Nó khống chế mảnh không gian này, đồng thời nó cũng giao nhiệm vụ thôn phệ lẫn nhau cho các năng lượng thể.” Tiêu Huyền nhìn chằm chằm vào mảnh không gian hư vô phía trước mặt, thản nhiên nói.

“Ngoại trừ các năng lượng thể ở nơi đây thì không ai có thể cảm nhận được sự hiện hữu của nó. Kể cả đám người Cổ Nguyên cũng chưa từng biết.”

Tiêu Viêm nuốt nước miếng đầy khó khăn. Đây là lần đầu tiên hắn gặp một phiến không gian có được linh hồn, loại chuyện này thật sự là quá mức huyền diệu rồi. Năm đó, phương pháp mà vị cường giả Đấu Đế dùng để xây dựng mảnh không gian này có thể nói thật sự là quỷ thần khó lường.

“Tên kia rất mạnh sao?” Tiêu Viêm lẩm bẩm nói. Bất cứ người nào được chôn cất tại Thiên Mộ thì khi còn sống đều có khả năng hô mưa gọi gió một phương. Nếu Thiên Mộ chi hồn này có thể hấp thu linh hồn tàn ấn của bọn họ, thì chắc chắn nó cũng không phải là loại dễ xơi.

“Rất mạnh!”

Tiêu Huyền cười cười. Chỉ đơn giản hai chữ nhưng đã làm cho sắc mặt Tiêu Viêm trở nên ngưng trọng hẳn. Có thể khiến Tiêu Huyền nói ra những lời này thì xem ra Thiên Mộ chi hồn kia tương đối khủng bố.

“Yên tâm! Tuy có chút phiền toái nhưng vẫn có thể ứng phó được!”

Thân hình Tiêu Huyền từ từ bay lên hư không. Nương theo đó, đám sương mù đang tràn ngập trong thiên địa kia cũng nhanh chóng tiêu tán. Một loại uy áp khiến cho người khác phải run rẩy từ trong cơ thể của lão bạo phát ra, bao phủ hầu như toàn bộ Thiên Mộ.

Thời điểm loại uy áp đáng sợ này ập xuống, tất cả năng lượng thể ở trong Thiên Mộ đều ngẩng đầu lên, nhìn về phía xa xa nơi Tiêu Huyền đang đứng, hai con mắt u tối hiện lên một vẻ kích động.

“Tiêu Huyền đại nhân rốt cuộc đã chịu xuất thủ với nó sao?”

Tại một nơi ở sâu trong Thiên Mộ, Huyết Đao Thánh Giả cũng mạnh mẽ đứng dậy, thân thể run rẩy nhìn thân ảnh đang từ từ bay lên hư không kia. Ở thế giới này, mặc dù bọn hắn vẫn được sinh tồn bằng một hình thái khác với lúc còn sống, nhưng đây không phải là điều mà bọn hắn mong muốn.

Gã gia hỏa Thiên Mộ chi hồn kia bắt bọn hắn phải thôn phệ lẫn nhau, do đó đã khiến cho nơi đây biến thành một thế giới hỗn loạn. Vì để bản thân lớn mạnh thì phải không ngừng thôn phệ những năng lượng thể khác. Nơi đây trong cảm nhận của bọn hắn so với thế giới người ăn thịt người ở bên ngoài cũng không không khác nhau là mấy.

Trước kia, Thiên Mộ chỉ là một nơi để những cường giả đã chết được yên giấc. Nhưng từ khi Thiên Mộ chi hồn kia ra đời, thế giới này bắt đầu trở nên méo mó. Đã từng có rất nhiều người thử khiêu chiến với Thiên Mộ chi hồn, nhưng cuối cùng lại bị nó thôn phệ. Ở trong không gian này, chỉ có duy nhất một người có thể khiến cho nó kiêng kị: đó chính là Tiêu Huyền.

Trước đây thật lâu, từng có người khẩn cầu Tiêu Huyền giải thoát bọn họ khỏi khó khăn này. Bất quá, lão vẫn không thèm để ý tới. Lâu ngày, đám năng lượng thể ở nơi đây cũng dần dần mất đi hy vọng. Nếu như đã không thể phản kháng thì cũng chỉ có cách yên lặng chịu đựng vậy.

Mà cũng chính bởi vì vậy, nên khi bọn hắn thấy Tiêu Huyền đột nhiên có hành động thì nội tâm vốn đã chết lặng kia lại một lần nữa dậy sóng. Bọn hắn sớm đã chán ghét việc thôn phệ lẫn nhau này. Bọn họ là con người chứ không phải dã thú.

“Năm đó do ta còn có sứ mạng của mình cho nên cần phải ở lại chỗ này. Hiện tại, sứ mạng của ta đã hoàn thành, thỉnh nguyện của các ngươi năm đó, lúc này đây ta sẽ thành toàn!”

Tiêu Huyền lơ lửng trên không trung cao vạn trượng, đủ để những cơn gió bén nhọn có khả năng chấn tan các linh hồn không thể nào tới gần được thân thể của lão. Lão cúi đầu, ngắm nhìn khắp đại địa, thanh âm bình tĩnh vang lên bên tai của toàn bộ đám năng lượng thể.

“Tiêu Huyền đại nhân!”

Trên đại địa, một số năng lượng thể vốn vẫn đang chém giết lẫn nhau thì vào giờ phút đó liền khựng lại, trong đôi mắt màu đỏ tươi đầy u tối hiện lên vẻ chấn động điên cuồng. Sau đó bọn họ liền run rẩy ngẩng đầu lên, nhìn đạo thân ảnh đang đứng chắp tay ở trên bầu trời kia. Ngay lập tức, khắp cả vùng đất, từng thân ảnh lũ lượt quỳ xuống.

Tiêu Viêm cũng bay lên không trung, chứng kiến hành động của toàn bộ đám năng lượng thể ở trong Thiên Mộ thì hắn cũng chỉ im lặng. Bản thân là người ngoài, hắn không rõ nơi đây đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì, nên đương nhiên hắn sẽ không hiểu được cảm nhận của đám người này. Bất quá, ít nhất hắn vẫn có thể minh bạch được một điều, đó chính là Thiên Mộ chi hồn kia dường như không được người ta ưa thích cho lắm.

“Ầm…Ầm!”

Trong lúc Tiêu Viêm đang mải suy nghĩ, thì đột nhiên từ trong mảnh không gia hư vô kia truyền ra một tiếng nổ mạnh mẽ giống như sấm sét, làm cho không ít năng lượng thể trong Thiên Mộ đều phải đứng lên, run rẩy một cách dữ dội.

Tiêu Viêm chăm chú nhìn về phía chân trời xa xa, đến lúc này, hắn có thể mơ hồ cảm nhận được một cỗ linh hồn lực lượng đang dao động giống như biển cả, sâu không lường được. Chỉ mới tiếp xúc một chút với cỗ linh hồn lực lượng khủng bố đó thôi mà Tiêu Viêm liền có cảm giác mình như bị Thái Sơn áp đỉnh. Bất quá, cỗ linh hồn lực lượng đó tuy mạnh đến nỗi đáng sợ nhưng hắn cũng nhận thấy nó rất pha tạp. Chắc nguyên nhân là do nó đã cắn nuốt quá nhiều linh hồn tàn ấn.

Trong chốn hư vô tối tăm mờ mịt, vô số linh hồn nhanh chóng ngưng tụ lại. Một lúc sau, không gian động đậy, một gương mặt khổng lồ đột nhiên lao ra từ bên trong mảnh không gian hư vô kia, xuất hiện ở trên bầu trời. Vẻ ngoài của khuôn mặt được thể hiện bằng một thần sắc lạnh lùng quỉ dị.

“Thứ này chính là Thiên Mộ chi hồn sao?”

Nhìn thấy gương mặt khổng lồ vừa hình thành ở trên bầu trời, sắc mặt Tiêu Viêm liền trở nên ngưng trọng, miệng khẽ lẩm bẩm.

“Tiêu Huyền! Xưa nay chúng ta nước sông không phạm nước giếng, chẳng nhẽ hôm nay ngươi muốn phá bỏ ước định giữa hai chúng ta sao?”

Gương mặt của Thiên Mộ chi hồn vặn vẹo, ánh mắt vô hồn nhìn chăm chăm vào Tiêu Huyền đang lơ lửng ở trên bầu trời, âm thanh lạnh băng vang lên ầm ầm như sấm rền khiến cho thiên địa phải bồi hồi.

Tiêu Huyền cười cười, nhìn gương mặt khổng lồ, nhẹ giọng nói: “Ngươi sinh ra vốn là một sự sai lầm. Có lẽ năm đó, vị cường giả Đấu Đế sáng tạo ra Thiên Mộ này cũng không ngờ rằng nơi đây sẽ cho ra đời một loại sinh linh quỷ dị như ngươi.”

“Nói hươu nói vượn…! Ta chính là do ý muốn của chủ nhân mà sinh ra. Ta chính là thủ hộ giả của mảnh không gian này. Nhờ có ta mà các ngươi mới sống lại, cho nên các ngươi phải dựa theo qui tắc của ta!” Thiên Mộ chi hồn hờ hững nói.

“Bọn họ còn sống là nhờ Thiên Mộ, chứ thực sự không phải là nhờ ngươi!” Tiêu Huyền lắc đầu, nói.

“Ta chính là Thiên Mộ, Thiên Mộ chính là ta…!” Thanh âm của Thiên Mộ chi hồn đột nhiên trở nên bén nhọn hơn.

“Ngươi không phải là Thiên Mộ! Ngươi được sinh ra cũng không phải là do Thiên Mộ, mà là do sự ngưng tụ của đám tàn hồn ở trong đây. Từ một góc độ nào đó mà nói thì chính bọn chúng đã tạo ra ngươi.” Tiêu Huyền mỉm cười, giọng nói bình thản nhưng đã làm cho gương mặt khổng lồ của Thiên Mộ chi hồn ngày càng vặn vẹo, lộ ra một vẻ dữ tợn.

“Nếu như ngươi đã cố ý muốn chết, ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!”

Thiên Mộ chi hồn bắt đầu hành động, cái miệng cự đại phun ra một cơn bão linh hồn vô cùng mãnh liệt. Cơn bão điên cuồng xoay tròn, rồi giống như một mũi nhọn, hung hăng lao về phía Tiêu Huyền.

Đối mặt với đòn công kích của Thiên Mộ chi hồn, Tiêu Huyền chỉ đạp nhẹ chân một cái, bước từng bước về phía Thiên Mộ chi hồn. Tuy cơn bão linh hồn kia nhìn có vẻ hung mãnh nhưng khi nó tiếp xúc với thân thể của Tiêu Huyền thì lại xuyên thấu mà qua, tựa hồ không tạo cho lão được thương tổn gì.

Tiêu Huyền bước đến trước mặt Thiên Mộ chi hồn mà không gặp bất cứ trở ngại nào. Đồng thời, thân thể của lão tỏa ra một tia lửa kì dị, trông giống như linh hồn của lão đang thiêu đốt.

“Đem bổn nguyên linh hồn của ngươi giao cho ta đi!”

Hỏa diễm kì dị tỏa ra, tràn ngập từ khắp các lỗ chân lông trên người Tiêu Huyền. Trên khuôn mặt tươi cười của lão lại càng lộ ra một vẻ nhu hòa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Thành Duy
28 Tháng mười một, 2022 01:44
Truyện từ hơn 10 năm trc r, lúc đấy đọc hay giờ phải khác chứ
dawn100408
22 Tháng mười một, 2022 00:41
Chả hiểu s lúc còn Đấu Vương đỉnh phong mà đánh với Vân Sơn diệt Vân Lam Tông đc còn lên Đấu Hoàng 7 tinh lại chả dám đánh với mấy thằng Đấu Tông 4 tinh quá xàm buff lố vc
dawn100408
22 Tháng mười một, 2022 00:41
Chả hiểu s lúc còn Đấu Vương đỉnh phong mà đánh với Vân Sơn diệt Vân Lam Tông đc còn lên Đấu Hoàng 7 tinh lại chả dám đánh với mấy thằng Đấu Tông 4 tinh quá xàm buff lố vc
dawn100408
22 Tháng mười một, 2022 00:41
Chả hiểu s lúc còn Đấu Vương đỉnh phong mà đánh với Vân Sơn diệt Vân Lam Tông đc còn lên Đấu Hoàng 7 tinh lại chả dám đánh với mấy thằng Đấu Tông 4 tinh quá xàm buff lố vc
dawn100408
22 Tháng mười một, 2022 00:41
Chả hiểu s lúc còn Đấu Vương đỉnh phong mà đánh với Vân Sơn diệt Vân Lam Tông đc còn lên Đấu Hoàng 7 tinh lại chả dám đánh với mấy thằng Đấu Tông 4 tinh quá xàm buff lố vc
ThuýKiều Hy
12 Tháng mười một, 2022 00:04
Vỗ tay 10p, vỗ cho to tay khán giả ơi. Đan dược bát phẩm quán quân
Nguyễn Hảo
07 Tháng mười một, 2022 10:39
Có cả thảy 23 Dị Hỏa, còn nguyên tố khác như nước đất hay gió các loại đều không tồn tại.
ThuýKiều Hy
03 Tháng mười một, 2022 15:34
Chỉ cần người không bị viêm não nhật bản chắc chắn sẽ chọn luyện dược sư ngũ phẩm kkk.
luankirby
02 Tháng mười một, 2022 22:40
nó là huyền huyễn chứ tiên hiệp nào?
Angus
31 Tháng tám, 2022 07:48
trong đây có bao nhiêu nguyên tố vậy m
jamesng
30 Tháng bảy, 2022 12:24
rất hay
hellboydkkh
29 Tháng bảy, 2022 16:13
siêu phẩm 1 thời đó bạn, lúc đó đâu có nhiều truyện để đọc đâu, mà thời điểm đó tác giả viết được cỡ này là chắc tay rồi á
Hieu Le
30 Tháng sáu, 2022 14:28
#555
NG_C
15 Tháng sáu, 2022 10:10
Chả hiểu tiên hiệp lại cứ phải gắn cái trọng sinh xuyên việt dô làm cái khỉ gì nhỉ,. Truyện đọc được vài chương là drop , nhảm nhí YY, não tàn
chuchoa
06 Tháng một, 2022 21:05
tôi đọc mà chán khúc cuối á nói từ vi đấu tôn đấu thánh muốn tăng khó như lên trời vậy mà đùng lên đấu tôn lên đấu thánh
o0Othuốclàohả
24 Tháng mười hai, 2021 21:19
mm ' mom
quang99
31 Tháng mười, 2021 19:53
đấu sư nhưng mà có linh hồn đấu tôn hỗ trợ thì đánh được đấu hoàng là đúng rồi
Hieu Le
30 Tháng mười, 2021 22:04
byg vgbb b.
Nguyễn Trung Thành
29 Tháng tám, 2021 20:40
Xem xong tập cuối phần 4 nhạt quá nên vào cày tiểu thuyết lại từ đầu
Hieu Le
29 Tháng sáu, 2021 09:30
Cày gần 1 tháng mới xong,ko tua 1 tập nào
Nam Nguyễn
25 Tháng năm, 2021 12:28
Nam Nguyễn
25 Tháng năm, 2021 12:28
t
Phong Ng
21 Tháng mười một, 2020 00:15
dcmm
Gova
29 Tháng mười, 2020 05:12
Kết thúc mở, TV sẽ về với Vân Chi nếu nàng đồng ý quay về Gia Mã đế quốc theo lời nhắn của TV dành cho Vân Chi thông qua Nạp Lan. Còn cả Tiểu Y Tiên nữa cũng theo TV luôn.
Tan Luc Le
05 Tháng mười, 2020 07:32
tu tiên cuồng đồ chương 149 luyện khí 4 tầng đánh chết 4 lão kim đan. main mà lên kim đan thì hoá thần có mà cúi đầu xưng thần
BÌNH LUẬN FACEBOOK