Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Đinh lão, làm phiền lão xem xem vật này được không? Vãn bối mặc dù cảm thấy hình như là linh dược ngàn năm, nhưng thâm tâm rất không chắc chắn, cũng hy vọng Đinh lão thẩm định niên đại một chút" Điền chưởng quỹ, dùng ngôn từ khiêm tốn nói, sau đó đem hộp gấm đưa qua.

"Linh thảo ngàn năm?" Đinh lão nghe nói, có chút khó tin, nhưng vẫn nhận lấy hộp gấm.

"Mời lão xem kỹ xem! Có phải thật sự là Hoàng tinh chi ngàn năm hay không?" Điền chưởng quỹ cố gắng áp chế hưng phấn trong lòng, lời nói có chút dồn dập.

Lão già cũng không nói gì thêm, mà là nheo mắt, thần tình chăm chú nhìn hình dạng, màu sắc thậm chí từng đường gân của vật trong hộp, kể cả thỉnh thoảng đem cái hộp đưa lên mũi, khẽ ngửi như vậy vài lần.

Dược thảo này chính là Hàn Lập một tay chăm bón mà ra, cho nên có phải là linh dược ngàn năm hay không, hắn trong lòng tự nhiên hiểu rõ, bởi vậy từ đầu chí cuối ngồi ở một bên ánh mắt vẫn tự nhiên như thường, đối với cử động của lão già như không nhìn thấy. Điều hắn lo lắng, chỉ là vấn đề mặc cả như thế nào với Vạn Bảo lâu.

Điền chưởng quỹ thì lại trái ngược với Hàn Lập, hắn nhìn không chớp mắt vào nhất cử nhất động của lão già, kiểu đó cùng với phong độ vạn sự không rung động lúc đầu gặp mặt Hàn Lập đã hoàn toàn biến mất, lúc này trên mặt tràn ngập sự mong ngóng, thần tình phức tạp hồi hộp lo lắng cái được cái mất.

Cuối cùng, Đinh lão đem cái hộp nhẹ nhàng đặt lên trên bàn, sau đó tay mân mê chòm râu nhắm mắt trầm tư một lát, mới mở hai mắt ra, dùng ngữ khí hết sức chắc chắn tỉnh táo nói:

"Chúc mừng Chưởng quỹ, đây đích xác là Hoàng tinh chi đã ngoài ngàn năm không giả, mà còn là mới ra khỏi đất không bao lâu, cực phẩm thiên niên thảo dược tính chưa hao tổn chút nào, điểm ấy lão phu có thể cam đoan!"

Điền chưởng quỹ vừa nghe trên mặt mừng rỡ, theo sau cung kính tiễn lão này xuống thang lầu, tiếp theo cầm lấy cái hộp đựng linh thảo vui mừng khôn tả, nhìn đi nhìn lại mấy lần.

"Điền Chưởng quỹ, ngươi ta hai người có phải nên nói về việc giao dịch hay không!" Hàn Lập thấy việc đối phương tựa hồ đã quên mất chủ nhân linh thảo còn ngồi ở một bên, không nhịn được buông lời nhắc nhở một câu.

"Ồ… ồ! … Tại hạ thật hồ đồ, mong rằng Lệ huynh thứ lỗi!" Điền Chưởng quỹ sau khi hơi sững sờ, lúc này mới nhớ ra gốc linh thảo này còn chưa thuộc về Vạn Bảo lâu, không nhịn được da mặt hơi đỏ lên.

"Ha ha, việc này không có gì! Có điều các hạ định giao dịch như thế nào, thấy Điền chưởng quỹ đối với vật ấy yêu thích như thế, chắc hẳn sẽ không để cho tại hạ thất vọng chứ!" Hàn Lập khẽ cười rồi nói, có chút lấn ép đối phương.

Lúc này, thần sắc của Điền chưởng quỹ đã khôi phục bình thường, cũng cầm vật trong tay đặt lại trên bàn, rồi mới nói:

"Lệ huynh đã có thể lấy ra linh thảo ngàn năm, nói vậy cũng không phải người tu tiên bình thường. Ta đây cũng không cần dùng thói buôn bán lừa bịp huynh đài nữa, mà nói cho các hạ một giá công bằng!"

Hắn nói tới đây, hơi suy nghĩ một chút, rồi dùng ngữ khí rất thành khẩn nói tiếp: "Gốc linh thảo này có thể tùy ý đổi lại hai kiện bảo vật trong hộp gấm ta đã cho Lệ huynh xem qua, hoặc là đổi lấy một món đồ bên trong hộp cuối cùng. Nếu vẫn còn chưa thấy xác đáng, vậy bản lầu cũng có thể đưa ra linh thạch làm cho các hạ tuyệt đối hài lòng, để mua lại linh thảo. Lệ huynh, ý tứ thế nào?"

Hàn Lập cảm giác được sự thành ý trong lời nói của đối phương, sau khi trong lòng suy đi tính lại vài lần, cũng hiểu được giá này coi như hợp lý, không vượt quá giới hạn của mình, thì ý tứ âm thầm đã có bảy tám phần đáp ứng. Có điều trước tiên tại đây, hắn vẫn muốn xem xem rốt cuộc chứa đựng bên trong hộp gấm cuối cùng là vật gì?

Nhưng Điền chưởng quỹ chưa chờ cho Hàn Lập mở miệng, đã rảo bước tới mở nắp hộp gấm cuối cùng, rồi đẩy đến trước mặt Hàn Lập, mỉm cười nói: "Chứa đựng bên trong cái hộp này, chính là trấn lâu chi bảo (bảo vật trấn lâu) của bản lầu. Có điều, chính là xem huynh đài có nhận biết là gì hay không thôi!"

Hàn Lập lòng hiếu kỳ nổi lên, ánh mắt hướng vào bên trong hộp nhìn lại, nhất thời trở nên trợn mắt há hốc mồm, bên trong hộp gấm không ngờ đặt độc một tấm phù lục, mặt trên còn vẽ một khối đồ án màu vàng dài loằng ngoằng, kim quang lập lòe, trông rất sống động.

Sau khi nhìn rõ vật ấy, Hàn Lập tâm tư chuyển động không ngừng, lập tức liên tưởng tới tấm phù lục có vẽ tiểu kiếm màu xám kia của mình, chẳng lẽ là đồ vật đồng dạng?

"Phù bảo?" Hàn Lập hít một hơi thật sâu, không dám chắc mở miệng hỏi.

Điền chưởng quỹ vẻ mặt thoáng ngạc nhiên, theo sau kinh ngạc nói:

"Thực không nghĩ tới, Lệ huynh có thể nhận ra vật ấy! Theo lý mà nói, bảo vật này hẳn là có rất ít người tu tiên biết mới phải. Huynh đài kiến thức thực sâu rộng, tại hạ bội phục!"

Hàn Lập sau khi nghe xong, cười khổ vài tiếng, tiếp đó lắc đầu, thở dài nói:

"Các hạ quá xem trọng Lệ mỗ rồi, phù bảo này tại hạ cũng chỉ nghe tiếng mà thôi, hiểu biết về nó thực sự quá ít. Có điều Điền chưởng quỹ đã có thể đưa ra vật ấy, vậy chắc hẳn đối với phù bảo có lẽ hiểu rõ đầu đuôi, mong được chỉ giáo!"

Những lời này của Hàn Lập toàn bộ là lời nói thực tâm, hắn đích xác muốn nhân cơ hội, hoàn toàn hiểu rõ một chút về nguyên nhân và hiệu quả của "Phù bảo", cũng tỉnh ngộ ra mà bỏ xuống được sự mờ mịt trong đầu.

Điền chưởng quỹ nhìn Hàn Lập có chút ngoài ý muốn, cảm thấy chuyện này không phải cần giữ bí mật gì, chỉ là ít người biết mà thôi, cũng không đáng vì thế mà phải đắc tội vị khách hàng lớn trước mắt, liền đáp ứng phi thường sảng khoái, cũng nhất nhất nói ra hết thảy những gì có liên quan đến "Phù bảo".

"Phù bảo" vật ấy thật đúng là có lai lịch lớn, lại là một loại vật phẩm kỳ lạ do tu sĩ Kết đan kỳ trở lên mới có thể chế tạo.

Nó là do tu sĩ bậc cao luyện ra pháp bảo, đem bộ phận uy lực của pháp bảo gói vào trong lá bùa đặc chế, để cho tu tiên giả khác cũng có thể tạm thời sử ra một loại phù lục đặc chế có uy lực của pháp bảo, khiến cho đồng thời có cả hai đặc tính phù lục và pháp bảo, được người tu tiên biết được sự tồn tại đó đồn là "Ngụy pháp bảo", rất được bọn họ theo đuổi tán tụng.

Loại "Ngụy pháp bảo" này phi thường đặc thù, làm ra nó cần phải tu sĩ Kết đan kỳ trở lên mới được, nhưng người tu tiên bất kỳ cấp bậc nào cũng sử dụng nó được. Cho dù là dạng người tu tiên ba bốn tầng công pháp giống như Kim quang thượng nhân đã bị Hàn Lập giết chết cũng có thể sử dụng được.

Chỉ có điều, người tu tiên chưa tiến vào Trúc Cơ kỳ pháp thuật sẽ chưa ngưng tụ, sử dụng phù bảo chỉ có thể phát huy ra một hai phần mười uy lực của phù bảo, so sánh với pháp khí hàng đầu, tựa hồ không cao hơn bao nhiêu.

Mà tu tiên giả sau khi Trúc Cơ thì lại có thể vận dụng phương pháp ngưng luyện tâm thần, có thể đem uy lực "Phù bảo" toàn bộ phát huy ra không thiếu chút nào, uy lực đó mặc dù không thể giống như pháp bảo chân chính kinh thiên động địa, long trời lở đất, nhưng cũng đủ để miệt thị toàn bộ những loại pháp khí khác. Bởi vậy tu sĩ sau Trúc Cơ kỳ, ai ai cũng hy vọng có được một kiện "Phù bảo", điều này sẽ khiến cho bọn họ trong tranh đấu đại chiếm thượng phong, có thể ngạo thị người khác.

Uy lực của "Phù bảo" mặc dù kinh người, nhưng bắt đầu sử dụng sẽ phải tiêu hao pháp bảo uy năng tồn tại bên trong nó, nếu như uy năng tiêu hao hầu như không còn, vậy phù bảo đó cũng đã hoàn toàn coi là hỏng rồi. Bởi vậy khống chế uy lực của pháp bảo sử dụng như thế nào, điều này cũng là một vấn đề không thể coi thường.

Mặt khác chế tạo "Phù bảo", cũng không phải là một việc đơn giản.

Bởi vì pháp bảo nguyên bản chính là vật Kết đan kỳ tu sĩ mới có thể luyện chế, chẳng những số lượng rất khan hiếm, hơn nữa từ đầu chí cuối phải tôi luyện đêm ngày trong chân nguyên của tu sĩ để gia tăng uy lực của nó, sẽ không dễ dàng lấy ra cho người khác, cho nên càng đừng nói dùng nó để chế tạo "Phù bảo" gì đó.

Phải biết rằng chế tác "Phù bảo", chính là tương đương với hành vi tự hủy hoại đem pháp bảo uy năng chia ra một bộ phận, mỗi một tấm "Phù bảo" làm ra, chủ nhân pháp bảo đều phải tôi luyện lại từ đầu rất lâu nữa mới có thể đem uy năng luyện trở lại lần nữa, đây chính là điển hình của hành vi lợi người hại mình. Bởi vậy, dưới tình huống thông thường đúng là không có vị tu sĩ Kết đan kỳ trở lên nào sẽ làm kiểu việc ngớ ngẩn này.

Nhưng dân gian có câu rất hay "Thế sự vô thường". Loại hành động luyện chế "Phù bảo" xem như ngu xuẩn này, phần lớn cao giai tu sĩ trước khi lâm đại hạn, cũng sẽ điên cuồng đi làm. Chỉ là vì có thể để cho hậu nhân hoặc vãn bối, lưu lại một món tiền trợ giúp không nhỏ.

Phải biết rằng pháp bảo người trước lưu lại, sau khi trải qua thời gian dài ngưng luyện lại một lần nữa được người của họ kế thừa, chủ nhân mới đúng là không cách nào làm được tâm thần cùng pháp bảo hoàn toàn hợp nhất, uy lực vốn có trong pháp bảo sẽ tổn thất hơn phân nửa, vậy vẫn còn yêu cầu người này cũng phải đạt tới Kết đan kỳ mới được. Nếu không chỉ có thể trợn mắt gắng gượng thu lấy pháp bảo, mà không cách nào vận dụng mảy may. Bởi thế, so với đem pháp bảo lưu lại đầy đủ, chính là luyện chế "Phù bảo" đối với hậu bối của bọn họ thích hợp hơn.

Nhưng luyện chế "Phù bảo", hạn chế của nó cũng rất nhiều.

Đầu tiên uy lực của pháp bảo mà mỗi tấm "Phù bảo" có thể phong ấn, nhiều nhất chỉ có thể là một phần mười pháp bảo uy năng mà thôi, chỉ có thể giảm bớt chứ không thể tăng thêm. Bởi vậy, cho dù căn cứ cùng một kiện pháp bảo mà phong ấn "Phù bảo", uy lực của nó cũng không đều, mỗi cái một khác.

Tiếp theo, luyện chế phù bảo, chẳng những sẽ làm uy lực của pháp bảo giảm xuống, mà còn sẽ làm nguyên khí của chủ nhân pháp bảo tổn thất rất nhiều, cho nên tình cảnh luyện chế "Phù bảo" kéo dài đúng là không có khả năng xuất hiện được. Mỗi một lần luyện chế phù bảo, chủ nhân pháp bảo đều phải nghỉ ngơi năm ba năm mới có thể khôi phục nguyên khí, điều này còn tùy thuộc có lãng phí chân nguyên hay không, nếu không dưới tình huống lại lần nữa định tôi luyện pháp bảo, thời gian còn có thể càng thêm lâu dài.

Bởi vậy tu tiên giới thường thường sẽ xuất hiện tình cảnh như thế này.

Cao giai tu sĩ trước khi lâm đại hạn, sau khi chuẩn bị trước lúc thông qua tọa hóa (ngồi hóa), lưu lại những món đồ giá trị nhất sau khi họ qua đời, thường thường chính là một món pháp bảo uy lực đại giảm, và mấy tấm “phù bảo” phong ấn đồng dạng uy năng, việc này không thể không nói là một việc rất bất đắc dĩ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
19 Tháng chín, 2022 06:36
nhân vật có tính cách hợp lý với với tính con người. nhân vật phụ xây dựng cũng ổn. thi thoảng vẫn có nv phụ sống quá lâu mà vẫn hơi ngu, tâm cảng như trẻ con hệ thống pk điểm trừ là niệm chú. kĩ năng niệm chú rườm rà mất thời gian, lúc niệm chú đối thủ đang đưng nghe chắc
Sam170819
14 Tháng bảy, 2022 13:57
Dịch như hạch, làm mất cmn nó cả cái hay của truyện
Hieu Le
22 Tháng sáu, 2022 20:20
có ai nạp vàng được ko
Kjng9x9
23 Tháng năm, 2022 20:27
từ chương 2454 hình như là hàng sơn trại, sao lại cho vô đây vậy?
Hanh Tien
19 Tháng hai, 2022 21:13
Dịch hơi chuối.truyện tàu phong cách tiên hiệp mà dịch văn phong việt hoá quá mất hay.chúc bạn dịch tốt hơn :grin:
Cauopmuoi00
16 Tháng hai, 2022 22:27
truyện dịch như l, bản convert cũng k kém chỉ có chờ đh nào có tâm reconvert k hiểu sao ngày xưa nuốt dc bản dịch ngu đần ntn
kaigoto
26 Tháng mười một, 2021 20:18
má đang combat tự nhiên thằng dịch thêm câu dòng sông xanh thơ mộng hehehe . má dịch như loz
Chinh Phạm
22 Tháng mười một, 2021 11:45
Đang đọc mat cứ mở ngoặc bình luận? Ủa ai mượn vậy trời. Ngươi ta đang đọc hay tự dưng thêm 2 3 cái bình luận xàm xàm vô!???
Hieu Le
18 Tháng mười một, 2021 16:01
mấy chap sau người dịch chán quá. toàn convert không sửa lại câu cú
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2021 05:49
Như lol :)) dài dòng :v đang pk ngồi xếp bằng :))
Hieu Le
22 Tháng mười, 2021 10:43
dịch muốn bỏ tên người dịch thì bỏ ở cuối, bỏ lung tung hết
Kjng9x9
12 Tháng mười, 2021 21:16
trước là đọc bản convert của mấy lão ttv, còn đc edit biên cẩn thận hơn cả bản dịch này
Ánh Nguyễn Thanh
07 Tháng mười, 2021 23:42
Người dịch sau này đọc chán quá
Hieu Le
06 Tháng mười, 2021 18:14
xin lịch ra chương được ko ạ
Hieu Le
07 Tháng chín, 2021 00:48
Mình hồi mới đọc thấy truyện này hay, giờ kén chọn hơn nhiều mà đọc vẫn thấy hay. Nhưng... Bản dịch này sai lỗi chính tả vô số, lặp từ, câu chữ lủng củng dài dòng, dịch thêm thắt linh tinh. THẾ QUÁI NÀO MÌNH NHỚ TRƯỚC ĐỌC OK LẮM MÀ GIỜ BẢN DỊCH NHƯ ĐBRR THẾ NÀY!!!!
Hieu Le
28 Tháng tám, 2021 00:05
nguu
haotruonglao
26 Tháng tám, 2021 14:29
2426 - 2427 bị lặp chương. và trước đó thiếu 1 chương thì phải. đoạn nổ mắt trận lưỡng vị
qiye1997
22 Tháng tám, 2021 18:24
Phàm nhân tu tiên *
Trịnh Xuân Hòa
17 Tháng tám, 2021 01:14
dài dòng vãi. chán
Nguyễn Hoàng Bủm
04 Tháng tám, 2021 16:57
Truyentiki chấm com có Link covert nhé
Hieu Le
02 Tháng tám, 2021 15:19
ổn
lequangtam10a2
29 Tháng bảy, 2021 13:41
C2214 Minh Trùng Mẫu dịch thành sâu keo mẹ ?
Hà Công Tiến
26 Tháng bảy, 2021 13:49
Hay quá
Kjng9x9
20 Tháng bảy, 2021 17:58
truyện ra full phận 2 rồi bạn, tuy ko đỉnh cao như phần 1 nhưng cũng tạm ổn
anhtoan06py
19 Tháng bảy, 2021 00:38
ae cho tui hỏi bộ này truyện tranh có 2 phần nhưng truyện chữ chỉ có 1 bộ này thôi đúng ko
BÌNH LUẬN FACEBOOK