• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




“ Tiểu thú thú thật là dễ thương”. Tuyệt sắc thiếu nữ hai mắt lộ vẻ tán thưởng nhìn Bảo bảo, sau đó duỗi hai tai hướng về phía Bảo bảo, ý định ôm Bảo bảo vào lòng.

Lúc thiếu nữ nói chuyện, Bảo bảo cũng ngừng ăn, hai mắt nghi hoặc nhìn nàng. Thấy thiếu nữ nọ đang hướng mình ôm tới, Bảo bảo cực kỳ không muốn, nhất thời hóa thành một đạo bạch quang rơi thẳng lên vai Tần Hiên.

Hai tay vốn tràn ngập dầu mỡ cũng không khách khí lau chùi thẳng vào quần áo của hắn.

Tần Hiên nhíu mày. Hắn cảm thấy cô gái xinh đẹp trước mặt thực sự không biết lễ phép. Người sáng suốt chỉ cần nhìn lướt qua cũng biết tiểu thú và Tần Hiên có quan hệ không đơn giản.

Vậy mà người phụ nữ này không những gián đoạn bữa ăn cơm của hắn, mà còn chưa hỏi qua Tần Hiên đã muốn ôm Bảo bảo vào lòng.

“ Này. Người đem sủng vật này tặng cho ta có được hay không?” Nhìn thấy Tiểu bạch nhảy lên vai Tần Hiên, cô gái nhíu mày một chút, sau đó tùy tiện hướng Tần Hiên nói.

Tần Hiên trố mắt nhìn, một chút hảo cảm đối với nữ tử này cũng bị bay sạch. Ánh mắt thản nhiên lướt nhìn nàng…sau đó không thèm trả lời..tiếp tục cắm cúi ăn.

“ Ân?” Lông mày khẽ nhíu lại, khuôn mặt xinh đẹp để lộ ra vẻ hờn giận, hướng đến Tần Hiên nói : “ Này, người không nghe thấy ta nói gì à?”

“ Ta muốn bạch tuyết tiểu thú.” Cô gái chỉ vào Bảo bảo đang nằm trên vai Tần Hiên, nũng nịu nói.

“ Bên ngoài to vàng nạm ngọc, bên trong lại thối rữa.” Những lời này mặc dù không thích hợp hình dung cô gái trước mặt, nhưng biểu hiện của nàng thực sự làm cho hảo cảm của Tần Hiên bay mất sạch.

“ Ngươi đang nói chuyện với ta sao?” Tần Hiên ngẩng đầu lên, thản nhiên nhìn cô gái.
Cô gái trên mặt hiện lên vẻ giận dữ : “ Này, ngươi không nghe rõ sao? Ta muốn bạch tuyết tiểu thú trên vai ngươi!”

“ Chi chi nha nha.” Bảo bảo đột nhiên nhe răng trợn mắt với cô gái. Nó cũng không thấy vui vẻ gì với cô gái đang đứng trước mặt. Nàng ta vừa xuất hiện đã muốn bắt lấy Bảo bảo, làm trong lòng nó không nảy sinh một tia hảo cảm nào.

“ Di?” Nhìn thấy Bảo bảo nhe răng trợn mắt, cô gái đột nhiên nở nụ cười. Nụ cười của nàng giống hệt như tiên hoa nở rộ.

“ Thật đáng yêu? Này! Ngươi có thể bán nó cho ta không? Muốn bao nhiêu tiền? Ta sẽ trả đủ.” Cô gái một lần nữa hướng Tần Hiên nói.

“ Xin lỗi. Ta không bán.” Tần Hiên đứng dậy lạnh lùng nói. Đối với Bảo bảo, hắn có một loại cảm tình đặc biệt. Từ sau khi hắn xuyên qua thế giới này, làm bạn với hắn lâu nhất cũng chỉ có Bảo bảo này.

Hơn nữa, Bảo bảo cũng không phải là ma thú bình thường. Tần Hiên cũng chưa hề có ý định đem nó làm sủng vật, lại càng không thể đem bán hoặc tặng cho người khác.

“ Ta nói muốn! Ngươi phải cho ta!” Cô gái đột nhiên điêu ngoa nói.
Tần Hiên nhíu mày, tuy cô gái này xinh đẹp thật, nhưng đối với Tần Hiên, hảo cảm cũng không còn. Nếu như là người khác, Tần Hiên đã sớm phất tay áo rời đi rồi.

Nhưng bây giờ hắn muốn cũng không rời đi được, bởi mấy người hầu xung quanh đã vây lấy Tần Hiên rồi.

“ Nữ nhân này không rõ lai lịch, người hầu của nàng ta cùng không đơn giản.” Tần Hiên biết chính mình vướng phải phiền toái rồi.

“ Hừ, bổn tiểu thư từ trước đến giờ chưa có gì mà không chiếm được!” Cô gái bất mãn nhìn Tần Hiên, “ Ta muốn bạch tuyết tiểu thú này.”

Tần Hiên trong lòng cũng cực kỳ tức giận, lúc này sắc mặt hắn cũng lạnh lên. “ Xin lỗi, Bảo bảo là bằng hữu của ta. Ta không có khả năng tặng nó cho ngươi, càng không có khả năng bán cho ngươi!” Tần Hiên vừa cười lạnh vừa nói.

“ Bảo bảo? Cái tên thật đáng yêu?” Cô gái đột nhiên nở nụ cười. “ Tiểu tử, chỉ cần ngươi đem Bảo bảo tặng cho ta, ta đảm bảo ngươi đời đời kiếp kiếp được hưởng vinh hoa phú quý.” Xem ra nữ tử này thực sự coi trọng Bảo bảo a.

“ Y y nha nha!” Nghe được cô gái gọi tên chính mình, Bảo bảo phi thường không hài lòng, hung tợn quơ quơ cánh tay nhỏ xíu hướng cô gái đe dọa.

“ Tiểu tử, ta hy vọng ngươi đem Bạch tuyết tiểu thú này cho tiểu thư. Nếu không, đối với ngươi cũng không có tốt đâu!”
Một tên thị vệ bên cạnh cô gái đi đến bên cạnh Tần Hiên, lạnh giọng nói.

“ Nếu ta không đưa? Các ngươi có phải muốn tại chỗ này đem ta cấp giết?” Tần Hiên cũng không chịu lép vế. Hắn như thế nào có thể vì một hai câu uy hiếp mà sợ hãi thỏa hiệp.

“ Tóm lại một câu, nếu ta đem Bảo bảo tặng cho ngươi, thì trái tim ta cũng coi như đã chết từ lâu rồi. Không có ý tứ, ta phải về nhà bây giờ. Xin nhường đường.” Tần Hiên cười lạnh, sau đó quay đầu bước đi.

Cô gái trong lòng thầm giận, sắc mặt càng thêm băng hàn. Thân phận nàng là gì chứ? Hôm nay dùng lời nói nhẹ nhàng như vậy nói chuyện, chính là muốn sở hữu Bạch tuyết tiểu thú mà thôi. Nhưng người này một điểm mặt mũi cũng không cấp cho mình!
Mình đã bao giờ bị khi dễ như vậy?

“ Đứng lại.” Cô gái đột nhiên lạnh lùng quát.

“ Chẳng lẽ ngươi muốn cường đoạt?” Tần Hiên vừa cười lạnh vừa nói. Mặc dù mấy người hầu của cô gái này có thực lực cao hơn hẳn mình, nhưng Tần Hiên cũng không vì vậy mà cúi đầu chịu nhịn. Hắn sợ cái gì chứ?

Nhìn thấy điệu cười lạnh của Tần Hiên, cơn giận trong lòng cô gái càng thêm cuồng trướng. Mà mấy tên thị vệ cũng đã tiến dần từng bước, vây lấy Tần Hiên bên trong.

“ Hừ.” Tần Hiên lạnh lùng liếc mắt nhìn mấy tên thị vệ, sau đó quan sát cô gái trước mặt. Tuy không biết thân phận của nàng, nhưng từ khí tức cao quý và trận pháp của thị vệ, hắn cũng biết cô gái trước mặt này tuyệt đối không đơn giản.

Hơn nữa, làm cho Tần Hiên đau đầu chính là đối phương lại là nữ. Nếu đổi lại là một tên nam nhận, sợ rằng hắn cũng không nhẫn nhịn đến mức này.

“ Hừ, tiểu tử thúi này thật đáng ghét.” Cô gái trong lòng hung hăng nghĩ, “ Nếu đem tiểu tử thúi này bắt về trong cung?” Thoáng chốc một ý niệm nảy ra trong đầu.

“ Không được, vạn nhất bị phụ hoàng biết, thật sự là khó tránh khỏi bị trách cứ. Hừ hừ, tất cả đều do tiểu tử thúi này gây ra.” Cô gái trong lòng phẫn nộ không thôi.

“ Di? Đây không phải là tiểu thư Yến Khuynh Thành của chúng ta sao? Hôm nay sao lại đi khi dễ người thế này?” Đúng lúc đó ở chỗ cầu thang lên lầu xuất hiện một đám người, sau đó một thanh âm thản nhiên truyền tới.

“ Không xong, Yến Khuynh Thành! Chẳng lẽ chính là người trong truyền thuyết..Tam công chúa điêu ngoa?” Tần Hiên trong lòng cực kỳ buồn bực. Hắn như thế nào nghĩ không ra, chỉ ăn một bữa cơm mà lại không may mắn đụng ngay phải điêu ngoa tam công chúa.

Tam công chúa Yến Khuynh Thành, tại Thượng đô thành là một cái tên phi thường nổi tiếng. Không chỉ bởi vì nàng xinh đẹp, mà nàng còn nổi danh bởi tính khí điêu ngoa. Nếu chẳng may đắc tội với nàng, tuyệt đối sống không được an ổn.

“ Haizz.. Yến Khuynh Thành.. Ta thật xui xẻo a. Nhưng mà người vừa mới tới là người phương nào? Mà dám trêu chọc vào tam công chúa?” Theo thanh âm, Tần Hiên quay đầu lại. Nhưng trước mắt hắn sáng ngời.

Người đến là một thanh niên anh tuấn, đôi mắt sáng tỏa ra tinh mang, mái tóc vàng kim bù xùa xõa ra phía sau, làm cho người khác có cảm giác yêu thích.

Lúc này, người thanh niên anh tuấn với vẻ mặt mỉm cười thản nhiên đang hướng phía bên này đi tới.



DG : Iem cực kỳ nghi ngờ giới tính thằng ku Tần Hiên này, thấy zai mắt nó sáng ngời
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK