“ Bố Lan Đặc, ngươi tới đây làm gì?” Nhìn thấy thanh niên anh tuấn kia đi tới, sắc mặt điêu ngoa công chúa Yến Khuynh Thành trầm xuống, giận dỗi hỏi.
“ Bố Lan Đặc? Chẳng lẽ hắn chính là người trong truyền thuyết, một trong mười thanh niên kiệt xuất của Thượng đô thành?” Tần Hiên liền nhìn về phía người thanh niên vừa tới.
Cảm nhận được ánh mắt của Tần Hiên, Bố Lan Đặc quay đầu, liếc nhìn hắn một cái rồi gật đầu, sau đó lại nhìn thẳng Yến Khuynh Thành.
“ Bố Lan Đặc tham kiến tam công chúa.” Đi tới gần, Bố Lai Đặc mỉm cười nhìn nàng rồi thi lễ.
“Hừ.” Tam công chúa hừ lạnh một tiếng, sắc mặt âm trầm nhìn Bố Lan Đặc, “ Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của ta.”
Bố lai đặc ngẩn ra, trên mặt lộ vẻ tươi cười. “Ta đương nhiên tới nơi này để ăn cơm a. Tam công chúa, chẳng lẽ ta muốn đi ăn cơm nơi nào cũng phải hỏi ý kiến nàng sao?” Trên mặt Bố lai đặc thủy chung vẫn giữ nụ cười như lúc đầu.
Chứng kiến Bố Lai Đặc cùng tam công chúa đấu khẩu, Tần Hiên đã khẳng định được Bố lai đặc chính là một trong mười thanh niên kiệt xuất của Thượng đô thành.
Theo lời đồn, tuy Bố lai đặc tuổi còn trẻ nhưng thực lực cũng đã đạt tới tứ giai. Thật sự khiến người ta phải trợn mặt líu lưỡi.
Tuy là nói Thập đại kiệt xuất thanh niên của Thượng đô thành, nhưng tính trên tổng thể, họ cũng chính là Thập đại kiệt xuất của cả Yến Quốc.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại. Cái danh xưng Thập đại kiệt xuất cũng không phải là một cái tiêu chuẩn đúng. Có rất nhiều thanh niên mạnh hơn họ trong dân gian, nhưng không thích biểu hiện ra bên ngoài. Tại Thiên Nguyên Đại Lục, cũng có danh hiệu Thập đại kiệt xuất thanh niên, đây mới chân chính là cao thủ.
“ Bố Lan Đặc!” Trong đầu Tần Hiên hiện ra tư liệu về người này. Bố Lan Đặc không chỉ là một trong Thập đại thanh niên kiệt xuất, mà phụ thân hắn, cũng chính là Hộ Quốc Đại tướng quân của Yến Quốc.
“ Lời đồn quả không sai, tên Bố Lan Đặc này quả nhiên bình dị dễ gần.” Tần Hiên cũng mỉm cười đáp lễ. Bố Lai Đặc không những thân phận hiển hách mà danh tiếng trong Thập đại kiệt xuất thanh niên cũng là tốt nhất.
“ Hừ, ngươi ăn cơm là chuyện của ngươi, nhưng nơi này không còn bàn nào nữa. Ta đã bao toàn bộ rồi.” Tam công chúa nói.
“ Ngươi bao toàn bộ?” Bố Lan Đặc khẽ cau mày, tiếp theo lại mỉm cười, “ Nếu như vậy, ta cũng chỉ còn cách rời đi thôi. Được rồi, vị này là bằng hữu của ta, ngươi không ngại nếu ta cùng hắn rời đi chứ?” Bố Lai Đắc chỉ vào Tần Hiên nói.
“ Ta? Bằng hữu?” Tần Hiên cực kỳ ngạc nhiên. Hắn biết Bố Lan Đặc. Nhưng hai người cũng không phải bạn bè. Thậm chí, trước đây còn chưa từng gặp mặt. Nói chi đến bằng hữu.
“ Bằng hữu? Các ngươi là bằng hữu?” Tam công chúa sửng sốt, lộ ra bộ mặt khó tin nhìn hai người.
“ Đúng vậy, chúng ta là bằng hữu.” Vừa nói, Bố Lan Đặc vừa quay lại nhìn Tần Hiên, nhãn tình nháy nháy.
Tần Hiên chợt hiểu, trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười. “ Đúng, chúng ta là bằng hữu.”
“ Các ngươi như nào lại thành bằng hữu? Bố Lan Đặc, sao ta chưa hề biết ngươi có người bằng hữu này?” Yến Khuynh Thành một mực không tin.
“ Tam công chúa, những chuyện ngươi không biết có rất nhiều, có muốn ta lần lượt kể hết cho ngươi nghe?” Trên mặt Bố Lai Đặc hiện lên vẻ tươi cười, nhìn Yến Khuynh Thành. Chỉ cần chứng kiến Yến Khuynh Thành kinh ngạc, hắn trong lòng cảm thấy cực kỳ cao hứng.
“ Hừ, không có hứng thú!” Yến Khuynh Thành bực tức nhìn Bố Lai Đặc, sau đó lại quay đầu về phía Tần Hiên.
“ Không cần biết ngươi là bằng hữu hay không bằng hữu với hắn, hôm nay ta muốn bạch tuyết tiểu thú.
“ Y y nha nha!” Nghe được Tam công chúa nói chuyện, Bảo bảo đang nằm trên vai Tần Hiên cũng không nhịn được mà đứng bật dậy, nhe răng trợn mắt nhìn tam công chúa, hai cánh tay bé nhỏ quơ quơ dọa dẫm một cách đáng yêu..
Nào ngờ, thấy động tác của Bảo bảo như thế, trong mắt Tam công chúa lại là phi thường đáng yêu. Đồng thời càng tăng thêm ý định đọat lấy Bảo bảo.
“ Hử?” Bố Lai Đặc bây giờ mới phát hiện ra Bảo bảo trên vai Tần Hiên, lúc nhìn thấy Bảo bảo, trong mắt hắn hiện lên một tia dị sắc.
“ Tiểu thú thật đáng yêu, trách không được Yến Khuynh Thành lại có bộ dáng thất thố như vậy. Bất quá….” Nghĩ tới đây, trên mặt của Bố Lai Đặc càng hiện lên vẻ tươi cười nồng nặc.
“ Nếu Tam công chúa không có việc gì nữa, chúng ta rời đi thôi.” Vừa nói, Bố Lan Đặc vừa nháy mắt ra dấu với Tần Hiên. Tần Hiên hiểu ý nói : “ Công chúa, thảo dân xin rời đi. Ồ, nếu ngươi đã bao hết chỗ này, vậy chỗ ta ăn vừa này nàng cũng không ngại mà thanh toán luôn ha!”
Nói xong, Tần Hiên quay đầu rời đi.
Yến Khuynh Thành hai mắt như phún hỏa, hung hăng nhìn hắn.
“ Công chúa điện hạ, ngươi muốn cường đoạt thứ gì chẳng được? Nhưng ngươi phải luôn ghi nhớ thân phận mình là công chúa a.” Cảm nhận được sự tức giận của Tam công chúa, Tần Hiên quay đầu lại vừa cười vừa nói.
“ Hừ!” Yến Khuynh Thành chỉ hừ một tiếng. Vốn nàng định đem Bảo bảo đoạt lấy, nhưng đến lúc Tần Hiên nhắc nhở, nàng mới nhớ ra.
Bình thường nàng tuy có bá đạo điêu ngoa, nhưng cũng không phải là loại người không có đầu óc. Nàng cũng hiểu, nếu như hôm nay thật sự đem đồ vật của người khác cưỡng đoạt tới tay, không chỉ bản thân mất đi thân phận, mà còn ảnh hưởng trực tiếp đến cả hoàng tộc phía sau lưng.
“Hừ!” Yến Khuynh Thành lần nữa hừ lạnh. Đôi mắt tràn ngập lửa giận nhìn Tần Hiên. “ Cái tên tiểu tử thúi này dám làm trái ý ta. Biết rõ thân phận của ta lại còn giả ngu. Hừ hừ, sớm hay muộn cũng có ngày ta cho ngươi đẹp mắt.” Yến Khuynh Thành tâm lý oán hận nghĩ.
Làm cho Yến Khuynh Thành tức giận chính là Tần Hiên biết rõ thân phận công chúa của nàng, vậy mà vẫn dám cự tuyệt không tặng Bạch tuyết tiểu thú. Điều này làm cho nàng cực kỳ phẫn nộ. Phải biết rằng, bình thường toàn người khác đi nịnh hót nàng, bây giờ nàng nhìn trúng tiểu thú, tự bản thân mở miệng nói muốn, vậy mà Tần Hiên cũng không thèm đem tặng Bạch tuyết tiểu thú cho nàng. Thử hỏi sao nàng không giận cho được?
“ Công chúa điện hạ, ta xin cáo từ.” Bố Lan Đặc ha ha cười, sau đó xoay người rời đi, để lại vẻ mặt căm phần của Yến Khuynh Thành phía sau lưng.
“ Vị…này.”
“ Tại hạ Tần Hiên.” Tần Hiên vội vàng nói.
“ Thân huynh đệ, nếu như không ngại, chúng ta đến đằng kia uống một vài chén. Thế nào?” Sau khi rời khỏi tửu lâu, Bố Lan Đặc mỉm cười nhìn Tần Hiên nói.
Nhưng Tần Hiên lắc đầu, “ Không được, ta còn có việc phải đi gấp. Hôm nay cám ơn ngươi rất nhiều.”
Tần Hiên biết rõ quan hệ giữa mình cùng với Bố Lan Đặc. Chính mình cùng hắn chỉ là bình thủy tương phùng mà thôi. Mới vừa rồi Bố Lan Đặc hỗ trợ mình, đơn giản là muốn trêu tức Yến Khuynh Thành. Tần Hiên cũng không có tự đại nghĩ Bố Lan Đặc thật sự muốn kết giao với chính mình.
Bất quá Tần Hiên cũng chân thành cảm tạ Bố Lan Đặc. Nếu hôm nay không có hắn, có khi Tần Hiên còn gặp phải phiền toái lớn. Đối với đám thị vệ của Yến Khuynh Thành, Tần Hiên không phải đối thủ. Không có Bố Lan Đặc xuất hiện, Tần Hiên cũng không biết phải xử lý chuyện này thế nào.
“ Hảo, hảo, lần sau nếu có cơ hội chúng ta phải uống thống khoái một phen.” Bố Lan Đặc cũng không nghĩ muốn cùng Tần Hiên kết giao, yêu cầu vừa rồi cũng chỉ là lịch sự tối thiểu thôi.
“ Như vậy ta xin cáo từ.”
Tần Hiên sau khi cáo từ Bố Lan Đặc, liền vội vã rời khỏi tửu lâu. Nếu không, lúc nữa lại gặp Tam công chúa đi ra, thật sự quá tội.
“Hử?” Đi trên đường, Tần Hiên đột nhiên lộ ra vẻ mỉm cười. “Rốt cuộc cũng muốn động thủ rồi sao?” Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK