Mục lục
Chuế Tế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Về tựa đề, đây là nửa câu trong bài Tiền Đường Hồ Xuân Hành của Bạch Cư Dị.
Kỷ xứ tảo oanh tranh noãn thụ
Thùy gia tân yến trác xuân nê
Mình tạm dịch là:
Oanh nhỏ tìm cành chia nắng ấm
Én xuân đắp tổ chốn nhà dân
Ý nói đất lành chim đậu, người tìm về nơi bình yên, đủ đầy, đáng tin cậy.

Ngày xuân, vạn vật đâm chồi. Đàn nhạn bay về phương bắc, xuyên qua bạt ngàn thảo nguyên cùng chập trùng núi, đồi, khe, rãnh. Tuyết đọng trắng phau trên sườn núi bắt đầu tan chảy, sông lớn dâng trào, ào ạt về nơi chân trời xa xăm.

Mặt đất mênh mang, nhân loại dựng lên thành trì, nối nhau bởi những con đường.

Trong năm Kiến Sóc của Võ Triều, hay Thiên Hội của Kim Quốc, trên đại địa này xung đột của con người với nhau đã phá vỡ cái trạng thái tồn tại mấy trăm năm qua của Võ, Liêu hai nhà. Hỗn loạn nổi lên. Thời đại mới hiển lộ, một mặt ầm ầm như sóng dậy, khiến cho người ta sục sôi phấn chấn, mặt khác cũng làm cho người ta thấy phiền muộn, âu lo.

Nhưng mà, thế giới không vì ai mà đổi thay, thời gian chẳng vì ai mà chờ đợi. Võ Triều Kiến Sóc năm thứ hai, trong tình cảnh ấy, cứ đúng hẹn mà điểm tới.

Phụ cận Đại Danh Phủ, Nhạc Phi cưỡi ngựa bước trên đỉnh, nhìn binh lính chạy qua chạy lại bên dưới sườn núi, sau đó hắn cùng với vài người tùy tùng xuống ngựa, dọc theo triền núi xanh lục hướng xuống. Cả quá trình này, hắn trước sau như một, hướng ánh mắt về phía thôn trang xa xa. Vạn vật sinh sôi, thôn dân phụ cận lúc này đã bắt đầu đi ra cuốc cày, bừa đất, chuẩn bị gieo hạt.

Hắn nhảy lên một khối đá lớn bên cạnh sườn núi, nhìn binh lính từ phía trước chạy qua, miệng hét lớn: "Nhanh lên! Chú ý nhịp thở, để ý bên cạnh đồng bạn! Nhanh lên, nhanh lên, nhanh nữa lên - nhìn thấy người thôn bên kia không? Đó là cha mẹ các ngươi, bọn họ đang làm lụng nuôi các ngươi đó. Nhớ lại bộ dáng bọn họ khi bị chó Kim giết hại đi! Bọn lề mề! Đuổi kịp (bên kia) cho ta - "

Tướng lãnh trẻ tuổi hai tay nắm lại. Thân hình cao lớn, bộ dạng đoan chính, nhưng tính cách khắt khe, khắc khổ, làm cho người ta không thấy thân thiết hơn bao nhiêu. Hắn được bố trí ở gần Đại Danh Phủ. Nhánh quân ba ngàn tân binh mới tạo lập này, sau khi thành lập xong thì có thể nói là, trong quân đội Võ Triều, được đãi ngộ tốt nhất cùng huấn luyện nghiêm khắc nhất. Vị Nhạc tiểu tướng này quản quân cực nghiêm, đối với bộ hạ hơi một tí là phang quân côn, nã roi vọt, mỗi lần hắn đều nhắc lại tai ách khi người Nữ Chân Nam hạ. Trong quân đội ngoài một bộ phận người chính là thủ hạ cũ của hắn (mà tham gia vào đội ngũ này), một số khác thì bởi vì ở đây, tiền và lương không bị cắt xén một chút nào, mà nhẫn nại chịu đựng.

Bất quá, tuy rằng đối với dưới trướng tướng sĩ cực kỳ nghiêm khắc, khi đối ngoại, vị tiểu tướng tên là Nhạc Bằng Cử này vẫn là có vẻ biết điều. Hắn bị triều đình phái tới chiêu binh, biên chế dưới danh nghĩa Võ Thắng Quân, lương tiền, binh khí do bên trên cung ứng. Nhưng mà luôn luôn có nơi bị tìm cớ cắt xén. Nhạc Phi khi ra ngoài, cũng không hà tiện cái bản mặt tươi cười, nói vài câu lời hay, ý đẹp. Nhưng (do cơ chế) hệ thống quân đội, không dễ hòa nhập. Có đôi khi, người ta cứ không phân tốt xấu, tìm cách làm khó dễ. Dù cho có tặng lễ, đút lót, mà họ vẫn không vui vẻ để ra một lối đi. Vì thế sau khi vào đây, ngoài thỉnh thoảng xã giao, Nhạc Phi cũng phải cứng rắn thực sự động thủ hai lần.

Lần đầu tiên động thủ còn có vẻ tiết chế. Tới lần thứ hai là vì giáp trụ dưới trướng của mình bị người chặn lại. Tướng lãnh đối phương, ở trong Võ Thắng Quân cũng có chút bối cảnh, hơn nữa tự kiêu võ nghệ cao cường. Nhạc Phi sau khi biết được, mang theo người xông vào doanh địa đối phương, kéo ra giữa sân xuống tay. Tướng lãnh kia sau hơn mười chiêu liền biết khó địch, muốn thôi coi như hòa, một bang thân vệ thấy tình thế không tốt cũng xông lên ngăn trở. Nhạc Phi hung tính nổi lên, được vài tên thân vệ trợ giúp, lấy một người địch lấy hơn mười người, một cây tề mi côn cao thấp tung bay, thân ở giữa tứ phía đao kiếm, cứ thế liền ngay trước mặt mọi người , đem tướng lãnh kia đánh chết tươi.

Lúc đó tướng lãnh kia vốn bị đánh lăn ra đất, thân vệ xông lên đầu tiên là muốn cứu viện, sau đến một, hai tên đều bị Nhạc Phi đánh cho tóe loe. Lại tiếp sau nữa, mọi người thấy cảnh ấy, đều sợ, bởi vì Nhạc Phi cả người đầy máu, miệng niệm "côn kinh" Chu Đồng từng dạy, hết bổng này tới bổng khác, đánh như mưa lên thi thể trên mặt đất. Đến cuối cùng tề mi côn bị đánh gãy, xác chết tướng lãnh kia từ đầu đến chân, không còn một khối xương cốt, một chỗ da thịt nào còn đầy đủ. Hầu như là bị đánh thành thịt nát.

Chuyện này lúc ban đầu huyên náo ồn ào, sau khi bị áp chế xuống, trong Võ Thắng Quân liền không còn quá nhiều người dám gây chuyện như vậy nữa. Chính là Nhạc Phi cũng không bao giờ có chỗ tốt mà ăn mảnh, biết chia sẻ rành mạch với người khác. Sau trận luận võ này, thân phận đệ tử Chu Đồng của Nhạc Phi cũng lộ ra, thành thử, cũng cực kỳ thuận tiện nhận được một ít địa chủ, hương thân thỉnh cầu bảo hộ. Dưới điều kiện rằng không làm quá phận, không để cho bọn họ ra ngoài khi dễ người khác, nhưng cũng không để cho họ bị tùy ý khi dễ, thì việc làm ô dù cho những người này cũng có thể bù vào được phần quân lương bị cắt xén kia.

Thỉnh thoảng, cũng có người ở trước mặt hắn nhắc tới Chu Đồng. Nhạc Phi trong lòng cũng biết được, sư phụ khi còn sống, cực kỳ ngay thẳng chính trực, nếu để lão biết một ít hành vi của mình, chắc chắn phải đem mình ra đánh cho một trận, thậm chí là trục xuất môn tường. Nhưng mỗi khi nghĩ như thế, trước mắt hắn, cũng lại có một hình ảnh khác hiện lên.

Ở Biện Lương, ở Hạ thôn, người ấy tác phong làm việc cũng không thể nói là chính phái. Hắn coi trọng thực tế, cực kỳ hiệu quả mưu lợi, nhưng mà mục đích của hắn, lại không ai có thể chỉ trích. Ở lúc binh bại ở trước đại quân Nữ Chân, hắn suất lĩnh dưới trướng mọi người giết chóc, thiêu lương, nhất sinh cửu tử. Ở Hạ thôn, hắn dùng các loại phương pháp cổ động mọi người, cuối cùng đánh bại Quách Dược Sư Oán quân. Tới khi Biện Lương bình ổn, lúc Hữu tướng phủ cùng hắn bị tranh chấp chính trị uy hiếp, hắn ở trong thật lớn gian nan tích cực bôn ba, nỗ lực để cho tất cả người đồng hành có được kết cục tốt đẹp. Còn lúc này đây, hắn bị lục lâm nhân sĩ cừu thị, ám sát, nhưng Nhạc Phi cảm thấy, hắn mới thực là một người tốt chân chính.

Nếu không có việc hành thích vua, Nhạc Phi cực kỳ nguyện ý đi theo hắn, làm một gã lính hầu trong Trúc Ký.

Nhạc Phi lúc trước từng chỉ huy binh lính ở vùng ven. Chỉ có từng trải qua việc này, sau lại làm việc bên trong Trúc Ký, mới có thể hiểu rõ được, mình có cấp trên như vậy là may mắn tới cỡ nào. Có hắn an bài mọi sự, sau đó, người dưới như cánh chim bay không cần lo mưa gió. Mọi người trong Trúc Ký, đều chỉ cần chuyên tâm làm công tác được giao, mà không cần bị mấy chuyện linh tinh làm phiền nhiễu.

Nay hắn cũng phải chân chính thành một người như vậy. Sự tình cực kỳ gian nan, nhưng ngoài cắn răng mà chịu thì còn làm sao được nữa?

Đội ngũ chạy nhanh về trước, Nhạc Phi cũng nhảy xuống tảng đá lớn, cũng bắt đầu chạy theo. Thân ảnh tràn đầy năng lượng cùng dũng khí này chạy nhanh như gió, từ sau đội, xuyên qua cả hàng ngũ, cùng người đi đầu chạy song song. Tại điểm rẽ kế tiếp, hắn chạy tại chỗ, thanh âm lại vang lên: "Nhanh lên, nhanh lên, nhanh lên nào! Đừng có như đàn bà nữa! Hô! Hấp! Hô! Hấp! Hô! Hấp! Đến bọn trẻ con cũng có thể chạy hơn các ngươi! Các ngươi quá chậm, quá chậm, quá chậm - NHANH LÊN!"

Kia thanh âm nghiêm túc, vang vọng trong núi. Trong biểu tình nghiêm nghị mà hung ác của tướng lãnh trẻ tuổi, không có bao nhiêu người biết, đây là thời khắc hắn cao hứng nhất trong ngày. Chỉ có ở lúc này, hắn có thể đơn thuần chăm chú như thế chạy bộ về phía trước. Mà không cần phải đi làm các chuyện tình ở sâu trong nội tâm cảm thấy chán ghét, dù những sự tình này, là hắn bắt buộc phải làm.

"Có một ngày ngươi có lẽ sẽ có thành tựu rất lớn, có lẽ có thể chống cự Nữ Chân, là người như ngươi vậy. Cho ngươi cái đề nghị riêng thế nào?"

Trong mơ hồ, trong đầu vang lên một lần cuối, cùng người nọ ngả bài lúc đối thoại.

"Cái gì?"

"Thí dụ như ngươi tương lai thành lập một nhánh quân đội. Lấy Bối Ngôi làm tên, thì sao? Ta viết cho ngươi xem nhé..."

"... Vì sao gọi như vậy?"

" Bối Ngôi, đã là quân nhân, các ngươi phải gánh trách nhiệm, nặng như núi nhạc. Gánh núi mà đi, rất có lực lượng. Cá nhân ta rất thích cái tên này. Tuy rằng đạo bất đồng, từ nay về sau không cùng mưu. Nhưng đã đi cùng nhau một đoạn đường, ta đem cái tên này, tặng cho ngươi."

Hắn từ trong trí nhớ chợt lóe mà qua trở lại đến, đưa tay kéo bả vai binh lính chạy ở cuối cùng, dùng sức đem hắn đẩy đi về phía trước.

Trong miệng hét to: "Đi - "

Bối Ngôi: trên là chữ núi, dưới là chữ quỷ. Lưng gánh Sơn Nhạc, mạng vì đất nước. Nguyện dẫu chết đi, thân này làm quỷ (cũng không tiếc).


Phía nam. Biện Lương.

Thành thị bị người Nữ Chân chà đạp chưa khôi phục nổi nguyên khí. Mưa xuân dầm mang đến một mảnh ủ dột. Trước chùa phật Di Lặc ở thành nam, đông đảo dân chúng đang tụ tập, bọn họ chen chúc ở trên mảnh đất trống phía trước, tranh nhau quỳ lạy phật Di Lặc trong chùa Quang Minh .

Lâm Tông Ngô đứng ở trong phòng đỉnh Phật tháp bên cạnh chùa, xuyên qua cửa sổ, nhìn chăm chú vào các tín chúng đang tập hợp. Bên cạnh hộ pháp lại đây, hướng hắn báo cáo chuyện tình bên ngoài.

"... May mắn không làm nhục mệnh, ngoài thành Đổng Gia, Đỗ Gia vài vị, đã đáp ứng gia nhập giáo ta, đảm nhiệm chức khách khanh. Chung Thúc Ứng lại hỏi đi hỏi lại, giáo ta có lấy kháng Kim làm tiêu chí hay không, sẽ có những hành động gì - con gái hắn là chết ở khi Nữ Chân người vây thành, nghe nói nguyên bản triều đình muốn bắt con gái hắn đưa vào Nữ Chân quân doanh. Hắn để tránh con gái chịu nhục, tự dùng ưng trảo đem con gái bóp chết. Xem ra, hắn không phải thực nguyện ý tin chúng ta."

Lâm Tông Ngô nghe xong, gật gật đầu: "Tự tay giết con, nhân gian khổ sở, có thể lý giải. Chung Thúc Ứng ưng trảo khó ai bì, bổn tọa lại tự thân bái phỏng, hướng hắn giảng giải các hành động của bản giáo ở phía Bắc. Người như vậy, trong lòng trên dưới, đều đầy chí báo thù. Chỉ cần nói phục được hắn, sau này tất sẽ đối bản giáo trung thành một mực, đáng giá để tranh thủ."

"Rõ." Kia hộ pháp gật đầu, theo sau, nghe được phía dưới truyền đến mấy sóng làn cùng nhau hô. Lâm Tông Ngô nhìn nhìn bên cạnh, có người hiểu ý, đem cái hòm bên cạnh mang lại đây, Lâm Tông Ngô khẽ liếc qua.

"Lại nói, Quách Kinh cũng là một thế hệ nhân tài." Trong hòm, đầu Quách Kinh bị ướp vôi đang trợn mắt nhìn hắn, "Đáng tiếc, Tĩnh Bình hoàng đế quá ngu, Quách Kinh chỉ cầu là một ít công danh lợi lộc, Tĩnh Bình lại sai hắn đi chống đỡ người Nữ Chân. Quách Kinh chém gió quá đà, nếu mà làm không được, không bị người Nữ Chân giết, cũng sẽ bị hoàng đế giáng tội. Người bên ngoài chỉ nói hắn luyện lục giáp thần binh chính là cái âm mưu, kì thực Biện Lương là bị chính người Biện Lương phá - đem hy vọng đặt ở trên thân cái loại người này. Các ngươi không chết, hắn làm sao mà sống nổi?"

Hắn ngữ khí bình tĩnh, lại cũng có chút hơi khinh miệt cùng cảm thán.

Một năm trước kia, Quách Kinh ở Biện Lương lấy lục giáp thần binh chống cự người Nữ Chân, cuối cùng làm cho thành Biện Lương phá. Làm sao có chuyện như vậy? Là vì Quách Kinh nói lục giáp thần binh chính là thiên vật, khi thi pháp người bên ngoài không thể xem. Lúc đánh mở cửa thành, kia cửa thành cao thấp quân coi cửa đều bị triệt thoái. Mà khi người Nữ Chân xông tới, Quách Kinh đã lặng lẽ xuống thành, chuồn mất. Người sau chửi rủa Quách Kinh, nhưng không có bao nhiêu người nghĩ tới, hóa ra cái thằng lừa đảo ấy lại tỉnh táo nhất. Chống cự người Nữ Chân mệnh lệnh vừa xuống, Quách Kinh duy nhất đường sống, chính là làm sao để một thành này mọi người chết dưới đồ đao của người Nữ Chân, (làm gì còn đường nào khác).

Hắn là cố ý mở cửa thành.

Không lâu sau, trước chùa phật Di Lặc, có thanh âm to quanh quẩn.

"... Yêu đạo Quách Kinh, làm việc trái đạo. Ứng với Cửu Địa tà ma, giết hại toàn thành dân chúng. Vì thế, giáo ta giáo chủ thần thông, hứng lấy Minh Vương lửa giận, cùng yêu đạo ở gần Ngạc Châu đại chiến ba ngày, cuối cùng khiến yêu đạo đền tội! Nay có đầu người này ở đây, cáo cho thiên hạ biết - "

Tiếng hoan hô lẫn tiếng khóc như thủy triều vang lên. Trên đài sen, Lâm Tông Ngô mở to mắt, ánh mắt trong suốt, không mừng không giận.

Từ năm trước, sau khi tin tức đại chiến Tây Hạ truyền đến, Lâm Tông Ngô trong lòng, thường xuyên cảm thấy trống rỗng khó chịu. Hắn càng ngày càng cảm thấy, trước mắt cái bọn ngu này, chẳng có chút ý nghĩa.

Hắn võ nghệ, cơ bản đã tới cảnh giới vô địch, nhưng mà mỗi lần nhớ tới thằng điên phản nghịch thiên hạ kia, hắn trong lòng, đều cảm thấy nổi lên ẩn ẩn khó xử.

Sớm hay muộn có một ngày, phải tự tay đánh chết người này, làm cho ý niệm trong đầu thông suốt.

Hắn trong lòng, có ý nghĩ như vậy. Nhưng mà, nhớ đến tràng diện tây bắc đại chiến kia, đối với lúc này có nên hay không đi tây bắc vấn đề, hắn trong lòng vẫn là vẫn còn lý trí. Tuy rằng cũng không thích người điên ấy, nhưng hắn cũng phải thừa nhận, tên điên kia đã vượt qua phạm trù mười người địch trăm người. Đó là lực lượng tung hoành thiên hạ. Chính mình ngay cả thiên hạ vô địch, tùy tiện đi qua tự khoe vũ lực, cũng sẽ chỉ như Chu Đồng một dạng, sau đó thi cốt không còn.

Người này một tính toán không bỏ sót, đối với kẻ địch đã biết qua, tất nhiên sớm có dự phòng, một khi xuất hiện ở tây bắc, khó kiếm được cơ may.

Chỉ có thể tích tụ lực lượng, từ từ tìm cách giết đi.

Hắn trong lòng giữ lấy điểm ấy ý niệm. Một khắc này, hắn đối mặt mọi người, chậm rãi nâng tay. Vang dội giáo lí thanh âm theo nội lực kinh thế hãi tục kia, bức phát rộng ra, xa gần đều nghe thấy, làm người ta vui vẻ thoải mái.

Không lâu sau, thành kính giáo chúng không ngừng dập đầu, mọi người tiếng hoan hô, càng mãnh liệt mãnh liệt ...

Tiểu Thương Hà.

Theo tuyết chảy băng tan, một chuỗi chuỗi thương đội, đang dọc theo đường núi vào vào ra ra, trên núi ngẫu nhiên có thể nhìn thấy không ít dân chúng đang mở đường cho Tiểu Thương Hà, Thanh Mộc Trại, khí thế ngất trời, rất náo nhiệt.

Qua mùa đông này, tây bắc chết đói một ít người. Sau khi Chủng Gia quân thu Khánh Châu Duyên Châu, Chiết Gia quân chiếm Thanh Giản mấy mảnh đất, lương thực trong kho vốn là không đủ, vì để ổn định thế cục, khôi phục sinh sản, bọn họ còn phải giao hảo địa phương thân hào đại tộc. Sau khi trung tầng được ổn định xuống, vấn đề thiếu lương cũng không có ở địa phương tạo thành cục thế đại loạn, nhưng trong đó vẫn có các loại ma sát nhỏ, người bị đói chết không ít, cũng có chút việc ác xuất hiện. Vào lúc này, Tiểu Thương Hà trở thành một cái lối thoát.

Vẫn ở lỳ trong núi Tiểu Thương Hà kia, lương thực cũng không thể nói là rất nhiều, muốn cứu tế toàn tây bắc, khẳng định là không có khả năng. Mọi người muốn được đến cứu tế, một là gia nhập Hắc Kỳ quân, hai là thay Tiểu Thương Hà làm công, làm việc. Hắc Kỳ quân đối với việc nhận người (vào và vào làm) cũng có tiêu chuẩn khác nghiêm khắc, nhưng lúc này cũng hơi buông ra một chút. Về phần giúp công, vào mùa đông không có nhiều việc lắm, nhưng cuối cùng, mấy nhóm nguyên vật liệu từ bên ngoài đưa tới, Ninh Nghị an bài ở trong ngoài cốc xây mới vài cái xưởng, cũng nguyện ý chia cho người bên ngoài mấy thứ, cho người ta (tạm) trong nhà dệt, hay là vào sơn cốc kia, hỗ trợ may vá, in sách, chế tạo hỏa dược, đào đá, vân vân. Cứ như vậy, cũng dưới tình huống đảm bảo sinh hoạt thấp nhất, lại cứu được một số người.

Tới đầu xuân, tuy rằng tuyết chảy băng tiêu, nhưng lương thực vấn đề đã nghiêm trọng lên, bên ngoài đã có thể mở lại hoạt động, công tác sửa đường cũng đã được lên kế hoạch, lượng lớn nam giới Tây Bắc đến nơi đây lĩnh một ít đồ, hỗ trợ làm việc. Mà Hắc Kỳ quân chiêu mộ trong những người này, thường thường là - có khí lực nhất, chịu khổ nhọc nhất, nghe lời nhất, hoặc giả có tài năng, lúc này đều có thể nhất nhất thu nạp.

Chủng, Chiết người hai nhà đối việc này cũng không ý kiến. Đầu tiên là vì Ninh Nghị đã nhường cho lợi ích hai tòa thành, đúng bị thiệt lớn – cho dù cuối cùng Chiết Gia có lợi ích không nhiều lắm, nhưng kỳ thật ở Duyên Châu khu vực, bọn họ vẫn chiếm được không ít quyền lực - cho dù là (Tiểu Thương Hà) công khai chiêu binh, trong thời gian ngắn Chủng Liệt cùng Chiết Khả Cầu cũng sẽ không ngăn cản. Về phần chiêu mộ người làm việc, vậy thì càng tốt. Bọn họ đang lo không thể nuôi sống mọi người, việc làm này của Ninh Nghị, cũng là vì bọn họ mà giải quyết một cái đại phiền toái. Cái kiểu đáp ứng nhu cầu như vậy, ai chẳng vui mừng.

Lúc này xuân dù chưa ấm hẳn, hoa mới hơi mở, trong lòng chảo Tiểu Thương Hà, huấn luyện tân binh, đang tiến hành với hừng hực khí thế. Lưng chừng núi, trong viện nhỏ, Ninh Nghị cùng Đàn nhi, Tiểu Thiền đám người đang thu thập hành lý, chuẩn bị đi qua Thanh Mộc Trại, xử lý chút chuyện, cùng với thăm hỏi đám người Tô Dũ sống ở bên kia.

Theo ý nghĩa nào đó mà nói, này ấy lúc này cũng tựa như "về nhà mẹ đẻ" .
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
hoandecucon
27 Tháng sáu, 2023 07:44
tác cập nhật chap mới sau hơn 1 tháng :-s
hoandecucon
21 Tháng năm, 2023 19:12
truyện này giờ có cả bản hoạt hình anime, thấy cũng được 6 tập rồi
Hieu Le
18 Tháng năm, 2023 13:17
Ông hỏi như đây là truyện ngôn tình ấy.
HaruKa
15 Tháng năm, 2023 18:46
Mọi người cho hỏi, Sau này Ninh Nghị và Tô Đàn Nhi có đến đc với nhau ko?
Hieu Le
14 Tháng năm, 2023 13:13
đồng ý 2 tay.
dragon3636
13 Tháng năm, 2023 13:18
Con tác giả câu chương vãi đái. Chả bu lúc xưa, mỗi việc Ninh Nghĩ bố cục cứu tế bắc nam có 5 chương đã xong câu chuyện. Mỗi nhân vật phụ đều có bối cẩn câu chuyện riêng. Nhưng tổng quát câu chuyện cứu tế vẫn hợp lý. Đằng này 10 chương vẩn chưa dứt đc mạch truyện ở triều đinh Đông Nam.
nguyenha11
12 Tháng năm, 2023 14:30
chưa có chap mới nhé.
Hieu Le
12 Tháng năm, 2023 10:00
cho hỏi bên qidian có chương tiếp theo chưa vậy.
Hieu Le
11 Tháng năm, 2023 13:22
lol quả này trần sương nhiên với vu tiêu nhi là 1 người rồi. tả vu thuyền bị truy sát chạy đên chỗ Ninh Kỵ, trần sương nhi mò tới 2 bên nhận ra nhau xong lại có trò hay để xem, nhưng sau đấy diễn biến ra sao thì ko biết đc vì tác giả sẽ không cẩu huyết theo lẽ thường nên ko đoán dc
Hieu Le
11 Tháng năm, 2023 01:28
Mong Tả Hành Thuyền thoát được.
phantom888
10 Tháng năm, 2023 11:20
Kinh thật . nhớ truyện này ra hơn chục năm mà vẫn chưa full . chịu con tác thật .:(
nguyenha11
07 Tháng năm, 2023 14:25
Bực nhể.chap biết có mà phải đợi đủ ngày mới có text.
quangtri1255
03 Tháng năm, 2023 12:54
không phải lôi quấn mà là lôi quánh bạn
Vở Sạch Chữ Đẹp
22 Tháng tư, 2023 14:48
hay, lôi quấn thật
Hieu Le
22 Tháng tư, 2023 02:00
có chương rồi à
quangtri1255
20 Tháng tư, 2023 00:44
A đù lão kiếm text đâu ra thế? Mà có chất lượng không hay hàng lớm? Nếu là hàng tốt thì ib qua ta hoặc lão lonton edit đăng đi. Công đức vô lượng!
hoandecucon
15 Tháng tư, 2023 07:20
Chương 1163: Gió lớn ( Năm ) Trong bóng đêm, ánh đèn mê loạn, chợ búa ồn ào náo động. Ngân Kiều Phường chợ đêm, theo tiếng người xen lẫn, “Trúc Ký chi nhánh” Cùng “Hoa Đà tái thế” cột cờ đã lập, xe ngựa cải tiến thành tạp hoá bày ra, đủ loại Các dạng vật phẩm rực rỡ muôn màu. Từ trên chiến trường cướp đoạt phía dưới Tới hộ tâm kính, kiểu dáng xưa cũ tiểu đao, tài năng khó khăn Cắt vàng bạc dây chuyền, đồ trang sức, ngọc bội, tạo hình tinh mỹ đầu gỗ hộp, tính cả kim chỉ, cổ tịch cùng với Đủ loại tạp thư xen lẫn trong cùng một chỗ. Trở về Thân hình cao, hình dạng tuấn dật tiểu ca đang tại bày Phía trước chiêu đãi lại gần nữ tính khách hàng, tay hắn cầm gãy Phiến, thử đem môt cây chủy thủ cùng với một bản tiểu thuyết đề cử Cho đối phương. . Kỳ thực sinh gặp bực này loạn thế, chính là nữ Tử, cũng làm có chút bảo vệ mình phòng thân chi pháp, càng Là nữ tử nếu như hội vũ, vậy liền càng là làm cho người hâm mộ Ngưỡng mộ trong lòng. Như những năm này tại Giang Nam chi địa, nổi danh nhất hiệp nữ, thuộc về vì nước vì dân, không thua kém bậc mày râu nghiêm
hoandecucon
15 Tháng tư, 2023 07:18
Đại phong (5)
hoandecucon
14 Tháng tư, 2023 21:01
Chương 1162: gió lớn ( Bốn ) Núi tuyến: Giờ Dậu hơn phân nửa, Thái Dương dần dần chìm tại phía tây Mùa hè từ từ gió, ẩm ướt lại muộn, cùng tro Sắc cùng nhau bao phủ vào đêm Phúc Châu thành. Chen chúc lại nhiều Có sừng nhọn mái hiên trong thành trì, đèn đuốc liền cũng một phẩy một Điểm sáng lên, đầu tiên là lộng lẫy như đậu, dần dần Hội tụ thành phố dài. Chi nha chi nha thuyền nhỏ chạy qua phòng xá ở giữa tiểu Sông, mặc mát mẽ mọi người cầm quạt hương bồ, hành tẩu tại Cũng không tính rộng rãi Phúc Châu trên đường phố, cùng bán hàng rong, xe Mã, cỗ kiệu chờ gặp thoáng qua. Thành thị phía đông, táo hoa mã kéo khung xe, xuôi theo Lấy vào đêm Hoài Vân Phường nhắm hướng đông bước đi. Lúc này qua Bữa tối không lâu, nóng bức trên phố trên đường phố có không ít đi Đi người qua đường, hai tên thiếu niên ngồi ở trên càng xe, đạp lên Bóng đêm chậm rãi tiến lên. “Chiều hôm qua, đi Ngân Kiều Phường thuê sạp hàng.” Vung roi ngựa, Ninh Kỵ một mặt lái xe, một mặt lão thành nói Lời nói, “Ngược lại là không có sinh cái gì sự đoan, nhưng ta bây giờ nghĩ Nghĩ, vô thương bất gian. Đường đi ti cái kia chó con quan, xấu xí , lúc đó đại khái là nhìn ta tài đại khí Thô, sảng khoái ký hợp đồng, nhưng đợi đến chúng ta đi qua, nói không chừng sẽ len lén sinh sự.” “Thế nhưng là, không phải chúng ta mới là thương sao?” Ngồi ở Một bên, ăn mặc “Long Ngạo Thiên” Khúc Long cười nói Lời nói. " ................... A?” Ninh Kỵ gãi gãi đầu, trải qua phiến Khắc, “Vậy hắn thuê chỗ nằm cho ta, lúc này hắn liền Là thương đi. Không cho ngươi tranh cãi, chuyện này chúng ta muốn Có chuẩn bị a, ngươi nhìn bên ngoài bây giờ loạn thành dạng này, tất cả mọi người thiếu tiền, lòng đen tối đây, nói không chừng chúng ta qua Đi, liền nói cho chúng ta biết, cái kia hai cái ước định hảo phô Vị cho người khác chiếm, cầm hai cái hư để đổi, lại hoặc Giả tạm thời phải thêm tiền, cũng là có khả năng..................5. “Ân.” Khúc Long quân gật gật đầu, “Muốn thực sự là cái này Dạng, vậy chúng ta làm sao bây giờ a?” “Vậy cũng không sợ bọn hắn, hoặc có lẽ là, ngược lại là Chuyện tốt , ta nói với ngươi, giống như chúng ta phía trước sắp xếp  Luyện như thế, ngươi cùng bọn hắn vỗ bàn, đóng vai cao thủ, ta ra tay đem đường đi ti đám người này đánh một trận, dạng này Thật tốt đánh ra thanh danh của chúng ta tới. Hừ hừ, người hiền bị Người lấn, ngựa thiện bị người cưỡi, muốn sau đó không bị lấn Phụ, ngay từ đầu liền phải dùng nắm đấm đánh ra!” Cơm tối vừa qua khỏi, Hoài Vân Phường hướng ra ngoài trên đường phố đi Không ít người, xe ngựa đi được cũng chậm. Ninh Kỵ liền trên xe Suy đoán sau đó phát triển —— Hắn sớm mấy năm đương nhiên là Rất ít nghĩ loại chuyện này , tuổi nhỏ thời điểm muốn làm Chuyện tốt có anh trai và chị dâu hỗ trợ, muốn làm chuyện xấu có một đám hồ bằng Cẩu hữu giúp đỡ, lớn tuổi một điểm dứt khoát lên chiến trường, đi theo một đám đại lão nghe bộ tham mưu mưu đồ làm việc, tuyệt Đại bộ phận thời điểm căn bản không cần đến thiên tài của hắn đầu vận Trù màn trướng, thẳng đến Giang Ninh trong thành, trở thành người “Lớn Ca”, hiện nay lại làm “Tiểu ca”, lúc này mới không thể không Đối với rất nhiều chuyện đều có chỗ dự đoán cùng lo lắng. Đã vận dụng toàn bộ sức tưởng tượng. “Cho nên ngươi a, thật đến đó bên cạnh, không cần còn Là bình thường ôn ôn nuốt dáng vẻ, nhân gia không sợ ngươi Có biết hay không, muốn hung ác, tàn bạo!” Ninh Kỵ cùng Khúc Long quân nói, lại quơ quơ roi ngựa, hướng về phía phía trước lớn Hô: “Đại thúc đại thẩm nhường một chút! Nước sôi! Nước sôi a một Đi ở con đường phía trước quạt quạt hương bồ đại thúc đại thẩm Quay đầu nhìn một chút, gặp trên xe ngựa là hai cái hình dạng thanh tú Thiếu niên người, chậm rãi hướng bên đường tránh ra. “Ngươi nhìn, chính là như vậy, còn lớn tiếng hơn!” 2 “Biết biết .” Khúc Long cười con mắt Híp lại, một mặt ngượng ngùng hướng phía trước nam Nữ tạ lỗi, một mặt nhìn chung quanh, chào đón đến trên bên đường một cái đang nhìn hai người con chó vàng lúc, vừa mới tấm Lên khuôn mặt tới, hung ác mắng một câu: “—— Uông! 18 “Ô.” Con chó vàng ngoắt ngoắt cái đuôi, mê muội lại nghiêng đầu. “Ài hắc hắc. “...... Hắc hắc. "1 3 " 1 Đường phía trước bên trên đèn đuốc lưu chuyển, trên xe hai người Đều ôm bụng cười mà cười. Quốc Xe ngựa ra Hoài Vân Phường , là tới gần Phúc Châu phía đông Tường thành một đầu đường mới, dọc theo đầu này rộng rãi chút đạo  Lộ đi về phía nam, đi qua một tòa tên là cầu vàng bạc cầu nối, hai bên liền có thể trông thấy giăng đèn kết hoa hai con đường, lộ Bên trên cửa hàng mọc lên như rừng, người đi đường như dệt, lấy cầu vàng bạc vì Giới, một bên liền gọi là Kim Kiều Phường, vừa kêu làm Ngân Kiều Phường . Vũ triều chợ đêm văn hóa vốn là hưng thịnh, đi qua tại Biện Lương, về sau tại Lâm An, đều có không ít cả đêm không ngủ náo nhiệt phường thị. Hiện nay tân quân nam thú Phúc Kiến, Vũ Triêu gia sản không lớn bằng lúc trước, nhưng mang tới quân dân người Miệng bổ khuyết Phúc Châu mấy tọa lớn thành trì, như cũ tính được Bên trên dư xài. Lúc này cầu vàng bạc tới gần Phúc Châu thành đông, tính cả Bên cạnh con đường, cũng là hai năm trước tân quân sau khi đến chủ Cầm sửa chữa lại công trình. Bởi vì vàng bạc hai phường liên thông thủy Lộ, vận chuyển hàng hóa thuận tiện, đi qua Ngân Kiều Phường chính là nội thành thủy Sinh bán buôn tụ tập chỗ. Đi qua cải biến sau, lúc trước hoang Đưa Kim Kiều Phường hiện nay mở lên thanh lâu tửu quán, Ngân Kiều Phường nửa đoạn sau vẫn là bán thuỷ sản thị trường, nhưng Tới gần Kim Kiều Phường đoạn này thì thêm tạp hoá, ăn tứ, mỗi đến ban đêm, bên này giăng đèn kết hoa, nổ cá con, bày Mặt người, bán bụi băng, phiến tuyết ngâm nước bán hàng rong liền tại lộ Bên cạnh bày ra, trở thành tại phụ cận tới nói có chút thân dân đêm  Thị trường chỗ. 2 Đây cũng là Ninh Kỵ cùng Khúc Long coi trọng bày quầy bán hàng chi Chỗ. Dựa theo Ninh Kỵ ý nghĩ, đi tới Phúc Châu sau đó, đặt trước mục đích là du lịch ngắm cảnh, thuận tay mà nói, muốn Tìm một chút lão gian tặc Thiết Thiên Ưng phiền phức, chém xuống đối phương đầu chó làm cầu để đá, như vậy tại đá bóng trong lúc đó, nội thành Mấy cái từ tây nam tới người nhà họ Tả là không thể đánh chiếu Mặt từng cái miễn cho bọn hắn vì Thiết Thiên Ưng nói hộ, đả thương Hòa khí, tương lai đi đến Tây Nam, lại chửi bới chính mình. Nhưng Mà dựa theo lẽ thường suy đoán, trái Văn Hoài đám này đọc sách Lợi hại tiểu gian tặc đi tới Phúc Châu sau đó có phần bị tiểu hoàng đế Trọng dụng, đó là đương nhiên là ở tại khu nhà giàu ăn ngon uống sướng , bởi vậy tới gần nội thành khu vực nòng cốt nhất mấy cái lớn Phường thị liền không thể thường xuyên lộ diện. Công việc Cầu vàng bạc bên này, giá hàng thân dân, trị an một Giống như, cái này liền có thể né tránh người nhà họ Tả, lại nhiều cùng sắt thiên Ưng cơ hội gặp lại, hắn suy đi nghĩ lại, tự giác suy tính Thỏa đáng, mới vừa tới Ngân Kiều Phường , tìm đường đi ti tiểu Lại thuê lại hai cái vị trí cực tốt giá cao quầy hàng.3
hoandecucon
14 Tháng tư, 2023 21:01
Đại Phong (4) dưới bình luận
nguyenha11
14 Tháng tư, 2023 15:14
lại phải chờ cả tuần để có text .
hoandecucon
13 Tháng tư, 2023 22:27
Sau hơn 1 tháng tác đã cập nhật chap mới rồi nhé
Lê Mạnh Cường
12 Tháng tư, 2023 17:54
cảm giác lão lâm tông ngô cũng có tài, có chí mà cứ toàn đi vào ngõ cụt kiểu gì ấy nhỉ :))) lão ý dạy chú tiểu toàn câu thấm thía để đời, mà tự thân lão ý làm việc thì toàn chui sừng trâu :)))
Hieu Le
28 Tháng ba, 2023 10:08
truyện hay, có điều con tác nói nhảm thật phiền nghe audio đã lười lại còn phải rút ra ấn skip qua
Hieu Le
26 Tháng ba, 2023 19:14
Sau 6 năm quay lại, thấy anh em vẫn kêu táo bón, tại hạ xin quay ra chờ tiếp :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK