Mục lục
[Dịch] Phi Kiếm Vấn Đạo - Sưu Tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trước đây Tần Vân cũng có chút uất ức, bởi vì luôn không tìm được đối thủ thích hợp.

Trong toàn bộ Hỏa Phượng thành, sáu vị trưởng lão tầng thứ nhất kia đều quá yếu, Tiên Thiên Thần Ma ‘Hỏa Phượng’ lại quá mạnh mẽ. Chỉ có trưởng lão Hỏa Phượng Du Hư miễn cưỡng thích hợp, nhưng cũng không đủ cảm giác uy hiếp. Đồng thời người mình lại không thể tung ra hết sức được. Mỗi khi so tài đều có cảm giác bó tay bó chân, còn phải cân nhắc chu đáo theo tuổi, từ từ để lộ ra thêm nhiều thực lực, để cho thực lực của mình càng có vẻ bình thường.

Thiên tài, cũng có quỹ tích lớn lên của thiên tài mới được.

Ví dụ như ở lễ Thành niên tiến bước vào Thần Ma cảnh, 15 tuổi, tiến vào cấp Lĩnh vực Ý cảnh. 20 tuổi, vào Cực cảnh.

Bọn trưởng lão Du Hư biết Tần Vân thực lực rất mạnh, nhưng trước đây Tần Vân chỉ để lộ ra hai loại thần thông, một loại là ‘Vô Hạn Quang’, một loại là ‘Thiên Địa Đại Ma Bàn’.

“Trước đây đều cố nhịn được.”

“Dù sao cảnh giới tăng lên, đều là đi tới từng bước một, cũng không thể ngay cả ‘Lĩnh vực Ý cảnh’ còn chưa tới, liền trực tiếp nắm giữ Cực cảnh chứ? Dù là kẻ ngốc đều cảm thấy có vấn đề, tự hỏi có thể nào là bị Vực Ngoại Ma Thần đoạt xá hay không?”

Tần Vân thầm cảm khái:

“Ta từ bốn năm trước đã để lộ ra là ta đạt tới Cực cảnh, thần thông Vô Hạn Quang đạt tới tầng ba. Hiện tại cho dù bùng nổ thêm một hai loại thần thông, chỉ có thể đại biểu ta là thiên tài.”

Thiên tài chính là như thế. Vào Cực cảnh, dăm ba năm sau, trực tiếp Nhập đạo, đều rất là bình thường.

“Trận chiến hôm nay mới chính thức toàn lực ứng phó.”

“Tận sức thi triển tất cả thủ đoạn chiêu số của ta, ta muốn hai người này chết, hai người bọn họ cũng muốn ta chết.”

Tần Vân tận sức thi triển kiếm thuật. Mười năm nay, hắn nắm giữ năm đại Cực cảnh, cảm giác đều có thể hòa làm một thể, nhưng chỉ còn kém một chút nào đó.

Trước đây hắn luôn khổ sở tìm hiểu. Giờ này lại là trong đánh nhau sống chết, tận sức thi triển hết thảy cảm ngộ. Cảm ngộ của mình rốt cuộc sai lầm ở chỗ nào? Vậy thì dùng chiến đấu để chứng minh. Địch nhân phòng thủ, địch nhân phản kích, đều giúp cho mình hiểu rõ chỗ sơ hở thiếu sót của kiếm thuật ở chỗ nào.

“Đúng.”

“Thì ra một chiêu này cũng có chỗ thiếu sót, đích xác không đủ tự nhiên.”

Tần Vân càng chiến đấu, càng cảm thấy vui vẻ. Thậm chí hắn thà liều mạng cho mình bị thương, cũng muốn thi triển sát chiêu để chứng thực một phen, làm cho hai Ma Thần kia không dám khinh thường.

...

“Tên Kỳ Võ Tần Vân này mới chỉ 24 tuổi, thực lực đã tương đương với chúng ta, nếu để mặc cho hắn trưởng thành, nói không chừng lại chính là một vị Thần Ma cảnh tầng thứ ba. Hai ta nhất định phải thừa dịp hắn còn yếu ớt diệt trừ hắn đi, ngày hôm nay chính là một cơ hội tốt.”

“Một chọi một, chúng ta không giết được hắn, nhưng hai chọi một, hai đối phó với một... hắn không phòng thủ được.”

Huynh đệ Hắc Thủy Đàm tràn đầy lòng tin. Thế nhưng sau khi cuộc chiến đấu kéo dài, bọn họ dần dần có chút trợn tròn mắt.

Kiếm thuật phòng thủ của Tần Vân quá hoàn mỹ. Giọt nước không lọt. Mặc dù ngẫu nhiên lộ ra chút sơ hở, vẫn có thể dựa vào thần thông ‘Bất Diệt Thể’ để ngăn cản, thậm chí ngẫu nhiên phản công, còn có thể làm cho hai người bọn họ tay chân luống cuống.

“Ác Thần. Hai các ngươi xảy ra chuyện gì? Toàn lực ứng phó, giết tên Kỳ Võ Tần Vân ấy đi. Lần này mặc dù công thành thất bại, cũng phải diệt trừ hắn.”

Ma Thần vạm vỡ mặc lân giáp màu đỏ Ô Tứ Vưu lo lắng truyền âm. Lần này hắn là thủ lĩnh của các Ma Thần, cũng là một Ma Thần tầng thứ ba duy nhất trong các Ma Thần tại đây. Hắn biết rõ muốn đạt tới tầng thứ ba là khó khăn bực nào.

Giá trị của một cường giả tầng thứ ba, đủ để sánh ngang với một tòa thành.

Ví dụ như bọn họ có lẽ có thể hủy diệt Hỏa Phượng thành, nhưng lại rất khó giết chết Tiên Thiên Thần Ma Hỏa Phượng. Cho nên khi phát hiện tiềm lực của Tần Vân, Ô Tứ Vưu cũng cấp bách.

“Chỉ cần giết chết Tần Vân, ta bảo đảm hai người ngươi sẽ có được ba viên Thiên Ma Tinh.”

Ô Tứ Vưu lại lần nữa truyền âm.

“Yên tâm. Hai huynh đệ chúng tôi nhất định sẽ giết hắn.”

Huynh đệ Hắc Thủy Đàm lập tức ánh mắt sáng lên.

“Liều mạng.”

“Vì Thiên Ma Tinh, liều mạng, cho dù trọng thương cũng phải diệt trừ hắn.”

Hai huynh đệ Hắc Thủy Đàm ôm ý định thà chịu trọng thương, ví dụ như cho dù bị một kiếm đâm xuyên qua bụng, cũng muốn nhân cơ hội bóp nát đầu của Tần Vân. Ôm đấu pháp lưỡng bại câu thương, bọn họ dù sao cũng là hai Ma Thần, có thể phối hợp lẫn nhau. Ma Thần tầng thứ hai có nhục thể cực mạnh... chỉ cần phối hợp tốt, Tần Vân rất khó giết chết bọn họ.

“Chà? Bắt đầu điên cuồng rồi ư?”

“Tốt, như vậy càng tốt hơn. Nguy hiểm thêm một chút, ngoan độc thêm một chút.”

Thời khắc này, Tần Vân không kinh sợ mà còn lấy làm mừng.

Cảm giác uy hiếp tăng lên, làm cho vào thời điểm Tần Vân thi triển kiếm thuật, có đủ loại cảm ngộ mãnh liệt hơn. Trong mười năm tiến hành đủ loại tìm hiểu, giờ thông qua thực chiến tiến hành chứng thực, cảm ngộ mới không ngừng hiện lên.

Năm đại Cực cảnh, càng ngày càng kết hợp tốt.

Kiếm thuật của Tần Vân, càng thêm có cảm giác hoàn chỉnh thành một khối, tùy ý chém một cái, vớt một cái, chấn một cái, quét một cái, bất kỳ một kiếm chiêu đơn giản nào đều có cảm giác Đại đạo giản đơn. Nhìn như đơn giản đến mức tận cùng, mà lại ẩn chứa ảo diệu vô tận.

Huynh đệ Hắc Thủy Đàm điên cuồng, thậm chí dùng phương pháp chiến đấu lưỡng bại câu thương, nhưng kiếm thuật của Tần Vân lại có thể hoàn toàn đón đỡ được, đồng thời làm bị thương địch nhân, có năng lực dễ dàng ngăn chặn sát chiêu của địch nhân.

Loại cảm giác này rất mỹ diệu.

Năm đại Cực cảnh, giống như tạo thành một chỉnh thể hoàn mỹ. Tựa như Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, ngũ hành có thể hóa thành một thể, năm đại Cực cảnh của Tần Vân... cũng bắt đầu hợp thành một cái Kiếm Đạo hoàn chỉnh.

Dần dần...

Tần Vân không kềm được liền đắm chìm trong kiếm thuật, thậm chí hắn quên mất địch nhân, theo công kích của hai Ma Thần huynh đệ Hắc Thủy Đàm này, Tần Vân chỉ là tùy ý ngăn cản theo bản năng mà thôi.

“Đây là Kiếm Đạo thuộc về ta sao?”

“Bất kể là Thủ Hộ, Sát Lục, Hắc Bạch, Vô Hạn, hay là Cực Tình. Cũng chỉ là một bộ phận của Kiếm Đạo, thiếu sót bất kỳ một phần nào, Kiếm Đạo của ta đều không hoàn chỉnh.”

Tần Vân thầm nghĩ, hắn có cảm giác Lĩnh vực Ý cảnh ở xung quanh đều đang phát sinh biến đổi mãnh liệt, từ lĩnh vực phạm vi 100 trượng trước đó nhanh chóng mở rộng ra, thậm chí hồn phách cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.

...

- Chuyện gì xảy ra?

- Chúng ta liều mạng cho dù lưỡng bại câu thương cũng muốn giết hắn, mới đầu còn làm hắn bị thương, vì sao hiện tại đều là hai ta bị thương?

Huynh đệ Hắc Thủy Đàm nhìn nhau, đều cảm thấy hoảng sợ.

Thậm chí thời khắc này, trạng thái của Tần Vân rất không bình thường.

Rõ ràng đứng ở đó bị vây công, nhưng ánh mắt lại trống rỗng, cầm trong tay một thanh thần kiếm tùy ý ngăn cản hết thảy sát chiêu, nhìn như tùy ý, lại là hoàn chỉnh một khối, không có bất kỳ sơ hở nào.

“Oa.”

Tần Vân lại tùy ý tung một kiếm, kiếm chợt lóe, tốc độ nhanh đến mức mổ ra bụng của đệ đệ Ác Lang trong huynh đệ Hắc Thủy Đàm. Thân thể Ma Thần cường đại của Ác Lang kia lại dễ dàng bị cắt ra một vết thương thật lớn, khiến Ác Lang sợ hãi bắn vọt lên, liên tiếp thối lui, vội truyền âm một cách cấp bách:

“Đại ca, một kiếm vừa rồi của hắn quá nhanh, uy lực cũng lớn hơn nhiều so với trước.”

- Cái gì?

Ác Thần cũng kinh hãi kêu lên. Nhưng sau đó kiếm chiêu của Tần Vân lại khôi phục bình thường.

Chỉ là sau chốc lát, lại đột nhiên bạo phát ra một chiêu số khủng bố, làm cho đại ca Ác Thần cũng bị công kích liên tục lảo đảo lui về sau.

“Chuyện gì xảy ra?”

Hai huynh đệ Ma Thần Ác Thần và Ác Lang cùng ngừng lại, đứng ở đàng xa, nhìn nhau, đều cảm giác có gì đó không bình thường.

“Hai lần, hai lần chiêu số đều rất lợi hại, nhưng những chiêu số khác lại rất bình thường.”

Bọn họ vô cùng kiêng kỵ. Bọn họ ngừng ở phía xa, bất động.

Tần Vân cũng đứng tại chỗ không ra tay nữa, bỗng nhiên khóe miệng Tần Vân toát ra nụ cười mỉm, xung quanh trên trời dưới đất đều hiện lên những kiếm mang. Vô số kiếm mang lưu chuyển, mà Tần Vân phảng phất như một vị Thần Linh duy nhất bị vô số kiếm mang vây quanh. Thời khắc này, ánh mắt Tần Vân dần dần khôi phục thần thái, đưa tay trái ra nhẹ nhàng chạm vào kiếm mang xung quanh.

- Kiếm Đạo, đây chính là Kiếm Đạo của ta.

Tần Vân nhẹ giọng nói:

- Kiếm Đạo thuộc về Tần Vân ta.

- Nhập đạo? Đi mau.

Ma Thần lân giáp màu đỏ Ô Tứ Vưu thấy xa xa xuất hiện những luồng kiếm mang, hắn lại cảm ứng được đó là hiển hóa của ‘Đạo’, không khỏi khẩn trương liền rống to.

- Nhập đạo?

Hai huynh đệ Ác Thần, Ác Lang cũng biến sắc mặt, không chút do dự bắn lui.

- Hai người các ngươi chạy thoát sao?

Thanh âm Tần Vân còn đang vang lên. Hắn cất bước, ánh sáng chợt lóe, thân thể liền xuất hiện ở bên cạnh hai Ma Thần, tùy ý vung kiếm lên.

- Nhập đạo thì thế nào? Có thể mạnh bao nhiêu so với ta?

Ma Thần Ác Thần thấy trốn không thoát, lập tức xoay người vung hai móng vuốt, gào thét muốn ngăn cản.

Thế nhưng Tần Vân vung kiếm lên thật đơn giản, tốc độ của kiếm nhanh chậm không chừng. Cặp móng vuốt kia không thể đụng tới kiếm của Tần Vân. Trong khi kiếm ảnh lại dễ dàng lướt qua cần cổ của Ma Thần Ác Thần. Một cái đầu bắn thẳng lên. Nhưng từ nơi cổ của thân thể không đầu của Ma Thần Ác Thần, lại mọc ra cái đầu khác hoàn toàn mới, hắn vô cùng hoảng sợ:

- Nhị đệ. Tách ra chạy, chúng ta không ngăn hắn được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK