Mục lục
[Dịch] Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cho dù là mình, cũng tuyệt đối không có khả năng giết nhiều người như vậy!

Thấy ánh mắt của nam nhân nhìn về phía mình, thanh sam nam tử cảm thấy trong lòng mình phát lạnh, vội vàng muốn chạy trốn, lại vào lúc này đột nhiên phát hiện, chân của mình giống như là bị đóng chặt ở trên đất, bất luận y sử dụng bao nhiêu lực lượng cũng không thể động đậy một chút nào.

"Còn muốn chạy?" Rốt cục khóe môi Thiên Bắc Dạ cũng nâng lên một độ cong nhỏ.

Chỉ là độ cong kia làm cho thanh sam nam tử càng cảm thấy sợ hãi hơn, sợ tới mức ngay cả nước tiểu đều nhịn không được chảy ra, một mùi vị nước tiểu truyền lưu ở bên trong toàn bộ rừng rậm.

"Đại…... Đại nhân, là tiểu nhân có mắt như mù, trêu chọc ngài, thỉnh đại nhân nể tình lần đầu tiên ta phạm sai lầm mà tha thứ cho ta lần này."

Loại thời điểm này, thanh sam nam tử kia còn để ý tôn nghiêm gì nữa? Với y mà nói, bảo vệ mạng sống quan trọng hơn bất cứ cái gì!

Chỉ cần còn sống là còn có hi vọng báo thù, nếu đã chết, thì hi vọng gì cũng không có!

"Thả ngươi? Thả ngươi để cho ngươi tiếp tục thương hại Vân Nhi?" Trong mắt Thiên Bắc Dạ hiện lên vẻ lạnh lẽo, d.đlq.đ trên khuôn mặt tuyệt mỹ lộ một nụ cười lạnh, trong nháy mắt, một hơi thở làm cho người ta đè nén tán phát ra từ trên người của hắn, con ngươi màu đỏ âm lãnh nhìn thanh sam nam tử tê liệt ngã xuống đất.

"Nhưng mà, không phải chúng ta không có thương đến nàng sao?"

Thanh sam nam tử còn đang tranh cãi vì mình, dù sao bọn họ cũng chưa thể thương đến Cố Nhược Vân một phân một hào, lại tổn thất nhiều cường giả như vậy, cho dù trong lòng nam nhân này có tức cũng nên tiêu rồi đi? Vì sao không giết y không thể?

Ầm!

Nhất thời, khí thế trên người Thiên Bắc Dạ càng ngày càng mạnh, toàn bộ thân mình của thanh sam nam tử đều ghé vào phía trên mặt đất, giờ khắc này, y giống như có thể nghe được âm thanh giòn vang của xương cốt toàn thân.

Giống như giây tiếp theo, sẽ bị uy áp của nam nhân này ép tới tan xương nát thịt!

Võ Thánh!

Hai chữ này đột nhiên nhảy vào trong trong óc của thanh sam nam tử, y vội vã lắc lắc đầu, sắc mặt càng khó coi.

Không có khả năng!

Ở không lâu trước hắn còn là Võ Đế, làm sao có thể nhanh như vậy đã tới Võ Thánh?

Nhưng trừ bỏ Võ Thánh ra, còn có ai có thể mang đến áp bách lớn như thế cho một cường giả Võ Đế cao cấp?

"Ta sẽ không làm cho người ta có cơ hội thương hại nàng, ta sẽ chỉ ở trước lúc người nọ có ý tưởng này trừ bỏ hết tất cả nguy cơ thay nàng, l.q.đ cho dù là giết sai một vạn, cũng tuyệt sẽ không bỏ qua cho một người!"

Đây là quyết định của hắn!

Toàn bộ mọi người đại lục cộng lại, cũng không quan trọng bằng một mình nàng, vì nàng, chính là giết cả đại lục lại như thế nào? Ở trên đời này, người hắn muốn bảo vệ, chỉ có một mình nàng.

Ầm!

Lúc này đây, ở dưới uy áp, ngay cả khí lực để nói thanh sam nam tử cũng không có, y cảm thấy xương cốt cả người mình đều gãy, trong lòng tràn ngập hối hận, sớm biết như thế, ngày đó làm gì muốn tiếp nhận nhiệm vụ này?

Nhưng ai biết, tên Cố Thiên kia vậy mà sẽ cùng Cố Nhược Vân nhận nhau, hơn nữa ở bên cạnh thân thể của nàng, còn có một ác ma như thế!

Phụt!

Một ngụm máu tươi phun ra, dưới sự đè ép của Thiên Bắc Dạ, toàn bộ thân thể của thanh sam nam tử đều bị máu tươi xâm nhiễm, dần dần mất đi dấu hiệu sinh mệnh. Mà ngay tại trong nháy mắt y nhắm mắt lại kia, vô số ngọn lửa hạ xuống từ trên bầu trời, trong khoảnh khắc toàn bộ rừng rậm đều biến thành một mảnh biển lửa, hừng hực thiêu đốt……....

"Người có thể đi ra."

Thiên Bắc Dạ vẫn luôn đưa lưng về phía biển lửa rừng rậm phía sau, trong mắt màu đỏ hiện lên sự sắc bén.

Phía sau cổ thụ cách hắn không xa, một bóng dáng màu đỏ lãnh khốc chậm rãi đi ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK