Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm giác đầu tiên đến với Nam là đau, một cơn đau từ sâu trong các tế bào đau ra, cơn đau lan tỏa toàn thân, nó chiếm lĩnh cơ thể và lấn át mọi cảm giác khác của Nam

Gắng gượng hít một hơi thật mạnh để lấy lại bình tình, giảm bớt cơn đau, Nam thấy trong không khí mang theo một mùi hương tanh tanh thân thuộc, khi còn nhỏ Nam vẫn yêu thích mùi hương này, mùi hương của đất.

Mình ngủ quên trong rừng trường à, nhưng sao người đau thế, hay bị đôi kia phát hiện đánh bầm dập trong lúc ngủ nhỉ, người lạnh quá, phải dậy thôi

Nam mở mắt, hiện lên trước mặt là một khoảng rừng trống, những thân cây to bằng khoảng miệng bát, thân cây màu trắng, loang thêm vài đốm vàng, đen khá bắt mắt, từng tán cây đan xen nhau, ánh sáng mặt trời chiếu qua kẽ lá.

Nam ngồi dậy, người lành lạnh, ai chơi ác vậy, toàn thân trên dưới Nam ngoài cái quần đùi ra thì chả còn gì, cái sơ mi mới mặc hai ngày, cái quần dài mới mặc một tuần đâu rồi. Trên tay còn đeo thêm một cái vòng kim loại nhìn đi nhìn lại đều thấy xấu tệ

Nam nhìn quanh, cố định hình lại sự việc, từng ký ức dội lại trong đầu Nam, sương mù, không gian màu trắng, cánh cổng tò vò, quầng sáng chứa không gian.

Ác mộng thôi, mình gặp ác mộng thôi, tỉnh dậy sẽ hết, Nam cố an ủi bản thân, nhưng những cơn đau khắp toàn thân kéo Nam trở lại với thực tế, mình không mơ, đây không phải giấc mơ.

Chiếc vòng tay kim loại trên tay phải Nam chợt sáng lên rồi nhấp nháy liên hồi đồng thời phát ra một hồi những tiếng bíp bíp như đồng hồ báo thức

Sau một hồi lưỡng lự, Nam giơ tay trái chạm nhẹ vào chiếc vòng, chiếc vòng dừng nhấp nháy, một cửa sổ kiểu 3D hiện lên trong không khí trên chiếc vòng. Cửa sổ hiện lên dòng chữ loading... rõ to

Độ khoảng một phút sau dòng loading biến mất, trên cửa sổ xuất hiện một bảng lựa chọn với ba ô, gồm thông tin người chơi, thông tin môi trường, thông tin hệ thống, phía dưới là chữ exit màu đỏ, Nam chạm vào ô thông tin người chơi, lập tức một bức ảnh của Nam với gương mặt thộn vô cùng xuất hiện cùng một loạt dòng thông tin người chơi Phạm Thành Nam, giới tính: nam, tuổi: 21, chiều cao: 1m75, cân nặng: 96 cân,

Phía dưới phần thông tin này là một loạt số liệu khác, sức mạnh: 22, nhanh nhẹn: 10, trí tuệ: 30, khéo léo: 15, bền bỉ: 8, phía dưới là một thanh màu vàng với dòng kinh nghiệm báo chỉ số là 0/300

"Cái gì cơ ta to khỏe thế này màu sức mạnh có 22, học giỏi vào tóp trong lớp mà trí tuệ có 30 đùa à" Nam hét lên giữa rừng làm một bầy chim nhỏ hoảng loạn từ tán cây bay lên.

Nam chuyển sang xem phần thông tin môi trường, một bảng thông tin khác hiện lên. Môi trường thế giới Z số 00612 môi trường sinh tồn rừng rậm vùng ôn đới, không có gì đặc biệt ngoài phần thông tin này là vài tấm ảnh có lẽ từ google, Nam nghĩ

Chuyển sang phần thông tin hệ thống cũng chẳng có gì khác ngoài ngày và tháng, số trên lịch hiển thị ngày 01 tháng 01 năm XXX

Xem đi xem lại, không thấy có gì giúp thêm được hoàn cảnh bản thân, Nam chọn exit, lập tức chiếc vòng tắt ngúm, trở thành một cái vòng xấu xí, đen đúa, lạnh tanh.

Chấp nhận sự việc bản thân đã bị lôi vào một trò chơi điên rồ không biết do ai hay cái gì tạo ra nhưng với cách duy nhất để kết thúc và thoát khỏi nơi này là sống sót đủ 365 ngày, Nam đứng dậy và bắt đầu xem xét xung quanh.

Bản thân Nam không phải kẻ bi quan, tất nhiên là trừ vụ bị Trúc đá một cách lạnh lùng ra thì Nam là một thanh niên thuộc vào hệ tích cực, sẵn sàng chấp nhận hiện thực dù khó khăn chẳng phải thế mà bản thân Nam có thể chịu được sự diễu cợt suốt 12 năm học từ tiểu học đến trung học về hình thể béo ú và khuôn mặt không được điển trai cho lắm của mình

Đi xem xung quanh một vòng Nam nhận ra mình đang ở mùa xuân, rõ ràng khi bước vào khu rừng ở trường thời tiết đang là cuối thu, đầu đông, có lẽ thời tiết ở trong thế giới trò chơi này không giống bên ngoài.

Cái Nam ưu tiên tìm kiếm xung quanh là nước uống sau đó là thức ăn, Nam sợ đói, cái đói hành hạ thì không làm được việc gì, muốn sống được 365 ngày trong một nơi không có sự giúp đỡ từ bên ngoài, không có ánh sánh văn minh thì cái cần đầu tiên là nước uống, tiếp đó là lương thực.

Một cơ thể bình thường có thể không ngủ từ 7 đến 10 ngày, có thể nhịn thở 3 đến 7 phút, có thể nhịn ăn 2 đến 3 tuần và có thể không uống nước từ 10 đến 12 ngày. Đó là mức giới hạn cơ bản, nhưng thân ai nấy biết, Nam hiểu rõ sức chịu đựng của bản thân mình, đừng nói là 2 tuần, chỉ cần nhịn ăn, uống 5 ngày là Nam có thể chắp tay đi đánh cờ với diêm vương được rồi.

Tìm xung quanh không được nguồn nước nhưng được vài quả nhìn khá giống quả thông, vài cây nấm mà theo cảm quan của Nam là có thể ăn được, vài ba quả cây nhìn giống giống quả hạch đào hay óc chó gì đó. Nam vội vàng quay lại điểm vừa xuất hiện.

Bỏ đống quả, nấm vừa nhặt được lên một tảng đá khô ráo, Nam chọn từ đó ra một cây nấm nhìn có vẻ khá giống nấm thông.

Cây nấm này Nam hái từ gốc cây thông gần đó, phần cuống nấm gần hình trụ, phần gốc hơi phình to, dài độ 9-10 cm, đường kính ở phần gần mũ khoảng 3 cm,

Mũ nấm hình bán cầu dẹt, không dính, màu vàng mật ong hơi nâu, có đường kính khoảng 13 cm, thịt dầy, màu vàng lục, miệng nhỏ, mỗi milimét có từ 2 - 3 ống. Phần sống quanh Cuống hơi lõm.

Nhìn cây nấm có vẻ đầy sức sống, song Nam vẫn khá sợ, trên báo viết cũng không ít chuyện ăn phải nấm độc, so sánh đặc điểm cây nấm với kiến thức bản thân, thì khá là tương đồng, từ đặc điểm đến nơi sống, nhưng cẩn thận vẫn là hơn

Nam xé nhỏ cây nấm khi cây nấm đẩy sức sống bên ngoài có màu vàng nâu được xé ra để lộ phía trong phần thịt nấm màu trắng và xốp thì Nam gần như không thể chịu được, bụng réo lên từng hồi

Nam cẩn thận xé chút xíu nhỏ bằng đầu móng tay nhấm thử, vị cũng không tệ, khá mềm, sau một hồi không thấy miệng có vẻ sưng đỏ hay ngứa ngáy gì, Nam đánh liều nuốt xuống, rồi ngồi chờ.

Theo kiến thức được giáo viên lịch sử đáng kính hay đi phượt của Nam hướng dẫn, cứ nhấm thử chút xíu, nếu thấy không bị sưng đỏ hay đau rát gì thì nuốt thử, nhưng quan trọng là chút xíu thôi, không được nhiều quá, nếu không là thử thành thật và ra đi mà chả hiểu vì sao

Mặc kệ cơn đói đang hành hạ, Nam gối đầu lên tay ngắm trời. Bầu trời trong xanh, vài gợn mây trắng lang thang, cùng với cơn gió dịu nhẹ mang theo mùi hương của hoa cỏ, Nam hít sâu một hơi, không khí dịu nhẹ này làm con người ta dễ buồn ngủ.

Cánh rừng thật yên tĩnh, nếu không phải cơn đói hành hạ thì đây quả là một nơi tuyệt vời, kiếm chút cỏ khô xung quanh đắp lên người, Nam nhắm mắt thiu thiu ngủ, muốn chờ kiểm nghiệm xem cây nấm có độc không cũng phải vài tiếng

Nghe nói bên Tàu có anh Thần Nông nếm thử cây cỏ chế thuốc còn Nam là nếm thử nấm kiếm cái ăn, cũng không hơn kém gì nhau lắm, nhưng nghe bảo Nông đại ca chết do ăn phải cây độc, không nên học. Nam tự diễu rồi nhắm mắt, nằm chờ nghe số phận

Trong cơn mộng mị, Nam mơ thấy những điều tưởng chừng như nhỏ nhặt trước kia, quán phở gần khu trọ, những quán ăn vỉa hè, quán ốc luộc đầu ngõ, quán xôi cổng trường, mẹ toàn mơ ăn uống, càng mơ càng đói

Nam vùng dậy, cầm mấy cây nấm cùng cụm nấm vừa nhấm thử, đút vào mồm nhai nhồm nhoàm, chết thì chết, không xoắn nữa. Ăn xong Nam lại thấy hối hận, chả lẽ móc ra, trời ơi, một con người thế kỷ hai mươi mốt mà chết vì mấy cây nấm trong tình trạng nude, không còn mặt mũi nào nữa.

Đợi khoảng một tiếng, không thấy đau bụng, nấm ăn được rồi, bao nhiêu lo lắng, hồi hộp, tiếc nuối tan biến, Nam cầm thêm mấy cụm nấm cùng loại, nhai nhồm nhoàm, không chết là được rồi, cảm ơn trời phật

Mặt trời đã lên quá đỉnh đầu, có lẽ là trưa rồi, khoảng rừng trống này hứng trọn ánh nắng mặt trời, nóng quá, Nam lê bước vào rừng, có lẽ trong đó mát hơn.

Sau cơn đói, Nam phải đối mặt với cơn khát, khát quá, ăn mấy cây nấm xong lại càng khát hơn. Lang thang tìm nguồn nước, tiện tay hái ít nấm, cứ chọn mấy cây có đặc điểm như cây nấm trước, cứ mọc dưới gốc thông, nhìn giống mấy cây trước là hái

Rừng quả là nguồn tài nguyên quý giá, đi một chốc Nam đã hái được một đống nấm tương đối, nhưng tìm mãi không thấy nước

Thấy một bụi quả dại màu xanh tím, nhấm thử không thấy chát, có vị hơi chua chua, ngọt ngọt, hái thêm một nắm cầm đi, chờ xem có phản ứng gì không, không có phản ứng thì giải khát tạm cũng ổn

Tìm được một vũng nước nhìn khá trong, nhưng không biết có vi trùng, vi khuẩn hay ký sinh gì đó không, vốc một ngụm uống tạm, hơi tanh mùi đất, có lẽ do lâu ngày, uống không biết có sao không. Nam khá tự tn với khả năng chịu đựng của cái bụng mình, Nam vỗ vỗ bụng rồi tiếp tục đi tìm nước

Được cả tiếng rồi, không thấy phản ứng ngộ độc gì, Nam bắt đầu ăn thứ quả vừa hái được, chua chua ngọt ngọt giải khát là quá ổn, hái thứ quả này xay sinh tố bán chắc được ối tiền

Có tiếng suối, lắng nghe một chút để chắc chắn, Nam thấy tinh thần lên cao, có nước rồi, đi theo tiếng vang độ 15 phút thì thấy một dòng suối nhỏ chảy khá chậm, nước suối nhìn tương đối trong, trong suối còn thấp thoáng thấy vài con cá nhỏ bơi qua bơi lại

Không tệ, có nguồn nước là ổn rồi, có cá tức là có cái ăn, giờ kiếm chỗ trú với bộ quần áo nữa là ngon, đốt đống lửa là như đi picnic thôi, Nam an ủi bản thân

Có nước uống rồi, có thức ăn rồi, tiếp theo là chỗ trú, nhìn một vòng, không có hang hốc gì cả, Nam suy nghĩ một chút rồi men theo dòng suối đi lên thượng nguồn

Không biết những người khác đi đâu mất rồi, mười ba người bị kéo vào đây, khả năng gặp nhau ở nguồn nước là tương đối cao, dù khu vực này có rộng đến mấy thì chắc chắc mọi người phải tìm đến nguồn nước thôi

Cứ đợi ở nguồn nước kiểu gì cũng gặp được người khác, nhiều người, nhiều cái đầu thì chắc chắn sẽ có cách sống đủ 365 ngày trong cánh rừng này

Càng đi lên càng thấy dòng suối nhỏ dần, đến khi Nam gặp một vách đá mà nguồn nước từ đó chảy ra thì chán nản, bó tay rồi, đành quay lại đi xuống hạ du xem thế nào

Trời đã ngả sắc hồng, vài con chim đã bay về tổ, chiều xuống, không khí lạnh dần, Nam biết bản thân không thể đi xa hơn được nữa, kiếm chỗ ngủ qua đêm bây giờ quan trọng hơn, nhặt cành cây và lá khô xung quanh Nam quyết định làm một cái lều tạm

Dùng mấy cành cây có vẻ chắc chắn chống thành hình chữ A nhưng cứ dựng là đổ, lẽ nào dựng không được, nhìn đi ngó lại một chút Nam muốn tự bóp cổ mình, mẹ, chống chay thì đứng làm sao được

Tìm mấy cây dây leo khá chắc Nam buộc hai đầu cành cây khô lại thành hình chữ A rồi đào hai lỗ nhỏ khoảng cách tương đương, đào đất bằng tay không ổn, đau tay, lấy cành cây thay xẻng, đào hai lỗ rồi dựng hai cành cây vừa buộc lên, dựng được rồi, ổn định

Chọn một cành cây lớn, đủ dài gác lên giữa thấy đã đủ khoảng cách để bản thân chui vào, Nam đào thêm một lỗ ở chỗ vừa đo rồi gác một đầu cành cây lên khung chữ A vừa dựng, đầu còn lại chống xuống lỗ rồi buộc chắc phẩn đầu cành cây với khung.

Lắc thử vài cái, khá chắc chắn, ổn rồi, tiếp theo là dựng những cành nhỏ hơn lên phần cành cây dài làm mái rồi kiếm chút cỏ khô rải ra nằm là được rồi

Dựng đi dựng lại đến mấy chục lần mới dựng được số cành lá nhặt nhạnh được thành cài mái che tạm bợ, nhìn cũng không tệ, sau một hồi tương đối chật vật cứ dựng là đổ Nam rút ra được kinh nghiệm, phải đào một cái rãnh cắm cành cây nào là lấp đất nện chặt cho chắc mới dựng cành tiếp theo, được một mé thì mé kia dễ dàng hơn nhiều, cứ chọn phần đan xen với mé bên kia, không được thì nhô lên thụt xuống cho vừa, miễn sao thành được cái khung mái là ô kê rồi.

Kiếm ít cành lá với cỏ khô phủ lên mái rồi lấy cỏ khô trải vào trong thế là thành lều rồi, Nam chui vào trong thử, khá kín, ít ra cũng đỡ hơn nắm phơi mặt ra ngoài trời.

Trời tối dần, Nam chui vào trong cái lều đơn giản mình vừa dựng, lấy ít cành cây cắm chặn cửa lều, chặn kín rồi cũng là lúc sương xuống, màn sương trắng từ từ bao phủ cánh rừng khiến nó trở nên mông lung.

Nam nằm trong lều cuộn mình trong đống cỏ khô rồi bắt đầu nghịch cái vòng tay, cái vòng tay vẫn phát ra ánh sáng xanh mờ ảo, ô cửa sổ vẫn là hình ảnh khuôn mặt thộn của Nam, điều thay đổi duy nhất là thanh kinh nghiệm dưới chiếc vòng đã tăng lên thành con số 70

Nam đổi sang phần thông tin môi trường, không có gì thay đổi, vẫn là mấy cái ảnh, phần thông tin hệ thống có thêm mấy dòng chữ màu đỏ

Dòng đầu tiên là chào mừng bạn đến với thế giới Z, mấy dòng tiếp theo là kinh nghiệm, hóa ra Nam ăn thử cây nấm với mấy quả cây được gọi là phát hiện thực phẩm được 40 điểm kinh nghiệm, việc Nam dựng cái lều tạm bợ được 30 điểm kinh nghiệm

Nghịch chán cái vòng, Nam tắt vòng rồi cuộn mình trong đống cỏ, cố đưa bản thân vào giấc ngủ, trong mơ Nam lại thấy Trúc, vẫn nụ cười ấy, vẫn điệu bộ dễ thương ấy chập chờn trong giấc mơ Nam.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK