Trọng Lực khí tràng!
Nhiếp Ly dùng chiến kĩ Trọng Lực khí tràng, trọng lực chung quanh đột nhiên bạo tăng mấy lần.
Oanh !
Toàn bộ thân thể Thẩm Ninh từ không trung hung hăng nện xuống đất.
Ngay lúc công kích Thẩm Ninh sắp đến, Nhiếp Ly thả người nhảy ra ngoài, nhanh chóng tránh khỏi đòn hỏa diễm trùng kích kia, nhưng trên người vẫn lưu lại một vài vết thương do hỏa diễm thiêu đốt. Nhiếp Ly âm thầm thở dài nhẹ nhõm, thiếu chút nữa biến thành gấu trúc nướng, tuy có thực lực nghiền áp đối thủ, nhưng lại phải cố tình dùng kỹ xảo biểu diễn để đối phương không biết thực lực chính bản thân, thật sự là quá khổ sở mà.
Toàn bộ đấu trường chấn động liên hồi, công kích Thẩm Ninh đánh xuống tạo trên một hố sâu, hỏa diễm phóng lên cao, tro bụi văng khắp nơi.
Khán đài kích động hưng phấn lên, rít the thé nổi lên bốn phía.
“Ác, lực lượng thật khủng bố!”
“OMG, đây chính là lực lượng Thánh Diễm yêu hùng sao? Thật đáng sợ quá đi mà!”
“Tuy rằng chỉ là Bạch Ngân ngũ tinh, thế nhưng lực lượng này, đã có thể so với Hoàng Kim cấp!”
“Thẩm Ninh tất thắng!”
“Thẩm Ninh, Thẩm Ninh......” Khán đài phát ra tiếng hô liên tiếp.
Bỏ tiền đặt cược thì không sao, nhưng Nhiếp Ly không đấu võ toàn chơi đuổi bắt, bị Thẩm Ninh đuổi đến gà bay chó sủa, trong lòng bọn họ tỏ vẻ khinh thường, nếu như Nhiếp Ly thắng thì trời đúng là không có mắt .
Thẩm Minh vừa lòng tươi cười, gật đầu nói:“Thẩm Ninh đứa nhỏ này không tệ, nhìn hắn tri triển ra thực lực thế này, hẳn là đã đạt tới Hoàng Kim cấp, nhất định là đã tu luyện rất chăm chỉ, nếu hắn thắng tên tiểu tử kia, trở về ta nhất định phải thưởng cho hắn!”
Nghe được Thẩm Minh nói, Thẩm Khiếu bên cạnh không khỏi ghen tị, hắn và Thẩm Ninh thường xuyên cùng nhau tu luyện, hắn không biết từ lúc nào thực lực Thẩm Ninh lại đạt tới Hoàng Kim cấp.
Bên khán đài Thiên Ngân thế gia, Dương Hân hơi nhíu mày, thì thào nói:“Tiểu tử Thẩm Ninh chỉ là một Bạch Ngân ngũ tinh, làm sao có thể phát huy ra chiến lực cường đại như thế? Chiến lực này ít nhất phải đạt đến Hoàng Kim tam tinh a?”
Diệp Tử Vân nhìn cảnh tượng này, đôi mắt đẹp cũng tràn ngập thần sắc nghi hoặc.
Lúc này, trên sân võ đấu, đám bụi chậm rãi tan dần, trong hố dần dần hiện ra một thân ảnh.
Trong phút chốc, khán đài đang sôi trào lập tức trở nên yên lặng, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm nhìn vào cái hố kia.
Bởi vì giờ phút này trong cái hố đó Thẩm Ninh giống như một con chó chết vậy, nằm yên chỗ đó không nhúc nhích, trên người đầy vết thương, tất cả đều là dấu vết bị thiêu đốt. (anh Ly nhà ta vừa tốc biến vừa thiêu đốt, chắc đi mid :v)
“Này......”
“Chuyện này là thế méo nào! Ai có thể nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra không!” Thẩm Minh cuồng loạn hét lớn.
Thẩm Ninh nhảy lên trời, thi triển chiến kĩ thiên hỏa vẫn lạc (nghe tên chiến kỹ đã biết kết quả), kết quả đem chính mình ngã ngất đi? Chuyện này nếu nói ra ai có thể tin được?
Thấy một màn như vậy, chẳng những Thẩm Minh khó hiểu, đám người Dương Hân, Nhiếp Hải, Nhiếp Ân cũng trợn tròn mắt.
“Thần Thánh thế gia không ngu xuẩn như vậy chứ, người đầu tiên không triệu hoán yêu linh liền bị Nhiếp Ly đánh một trận tơi bời, người thứ hai triệu hoán yêu linh, bộc phát thực lực không thua Hoàng Kim cấp, kết quả đem chính mình ngất đi?”
Nhưng một màn này xảy ra trước mắt, không phải do bọn họ không tin mà là không thể không tin.
Dương Hân như hiểu được gì, thì thào nói:“Tên tiểu tử Thẩm Ninh kia không phải người bộc phát ra thực lực Hoàng Kim tam tinh, chẳng lẽ là do Nhiếp Ly đệ đệ ư?”
Khán đài yên tĩnh đến mức chết lặng, một đám người đều trợn hai mắt, nhìn võ đấu trường, nhưng đợi nửa ngày Thẩm Ninh vẫn không thể bò lên, giống như một con chó chết vẫn không nhúc nhích.
“Thần Thánh thế gia phế vật, bò lên cho lão tử!”
“Thần Thánh thế gia phế vật đến thế sao!” Vài tên thua tiền chửi ầm lên, khán giả muốn bạo tẩu xúc động.
“Không phải Luyện đan sư hiệp hội cùng Thần Thánh thế gia liên hợp lừa tiền chúng ta chứ!”
“Không thể được, Luyện đan sư hiệp hội nhờ vào vài loại đan dược đã lời không biết bao nhiêu tiền, bọn họ sẽ để ý chút tiền cược này ư? Là do đám Thần Thánh thế gia phế vật vô dụng!”
Về phần những người đặt cược cho Nhiếp Ly mặt mày đều hớn hở, Nhiếp Ly thật sự là tiểu tử may mắn, đầu tiên đem tên Thẩm Phi ngu xuẩn không dung hợp yêu linh đánh một trận, tiếp theo đem tên Thẩm Ninh thông minh hơn dung hợp yêu linh, kết quả lại đem chính mình ngất đi.
Bọn họ không biết Thẩm Ninh không phải tự làm bản thân ngả ngất đi, mà là bị Nhiếp Ly âm thầm thi triển chiến kỹ đánh ngất. Thẩm Ninh thi triển một chiêu thiên hỏa vẫn lạc, uy lực thập phần cự đại, đem thân thể nhảy lên rất cao, nhờ gia tốc rơi xuống để tăng cường hiệu quả, cộng thêm tốc độ Bạch Ngân ngũ tinh, nhưng Nhiếp Ly đột nhiên thi triển chiến kỹ Trọng Lực khí tràng, trọng lực đột nhiên gia tăng mấy lần, Thẩm Ninh căn bản không kịp phản ứng, lấy lực lượng hơn mấy lần va hướng mặt đất, hậu quả là bất tỉnh là chắc chắn, may mắn toàn thân cốt cách không bị vỡ vụn.
Nhìn thấy Thẩm Ninh ngã xuống đất bất động, Nhiếp Ly khóe miệng mỉm cười, Thẩm Ninh ngất đi, hai ba ngày cũng không tỉnh lại được, chiến kĩ Trọng Lực khí tràng vô ảnh vô hình, người ngoài căn bản không thể phát giác được Nhiếp Ly động tay chân.
Nhiếp Ly lại thắng!
“Thật sự là quá chán đi mà!” Nhiếp Ly tuy rằng mới là Bạch Ngân cấp, nhưng hoàn toàn có thể nghiền áp Hoàng Kim tam tinh, cho nên Thẩm Ninh đối với hắn hoàn toàn không hề có một chút uy hiếp nào.
Diệp Tử Vân thấy một màn như vậy, cũng không sửng sốt, Thần Thánh thế gia một lần nữa lại nằm trong tay Nhiếp Ly, nhìn Nhiếp Ly không khỏi chu môi, Nhiếp Ly người này một bụng toàn mưu kế, ngay cả phương diện tình cảm, cũng cho rằng Diệp Tử Vân nhất định sẽ thích hắn, thật sự rất đáng ghét .
Chính mình thật có một ngày sẽ thích Nhiếp Ly sao? Diệp Tử Vân trong mắt lóe qua thần sắc mờ mịt, nghĩ đến lúc ở trong Cổ Lan thành, Diệp Tử Vân trong nội tâm không khỏi ngượng ngùng, tim đập nhanh hơn.
Tỷ thí kết thúc, Nhiếp Ly lần nữa từ Thẩm Minh thắng được một ức yêu linh tệ.
Khiến Thần Thánh thế gia bồi ra một ức năm ngàn vạn yêu linh tệ, tuy rằng còn chưa động được đến căn cơ Thần Thánh thế gia, nhưng ít ra cũng có thể khiến Thần Thánh thế gia căng thẳng vài ngày. Ngay cả Thần Thánh thế gia là thế gia đỉnh phong, có thể đem ra ba đến năm ức yêu linh tệ đã là không tệ. Đương nhiên, tổng giá trị các loại sản nghiệp Thần Thánh thế gia có thể đạt tới trăm ức, nhưng tiền mặt thì không có nhiều như vậy.
Tuy rằng một ức năm ngàn vạn yêu linh tệ đối Nhiếp Ly không tính là gì, nhưng tâm tình Nhiếp Ly vẫn phi thường thư sướng (thư thái + sung sướng).
“Thẩm Minh chấp sự, cảm ơn vài vị huynh trưởng Thần Thánh thế gia quá khách khí, mỗi lần đều khiến ta thắng, ta thắng nhưng cũng hơi ngượng một chút, thì ra ta đã trách lầm Thần Thánh thế gia, Thần Thánh thế gia không phải keo kiệt, mà là rất phóng khoáng!” Nhiếp Ly cười đối Thẩm Minh chấp sự nói.
Thẩm Minh sắc mặt xanh mét, tức giận run người, lại nghe Nhiếp Ly nói, nếu có thể thì hắn thật muốn đem Nhiếp Ly đánh chết ngay tại đây!
Một ức năm ngàn vạn yêu linh tệ a, hắn làm sao có thể nói công đạo với gia chủ đây?