Editor : Hương Cỏ
Đứng ngoài cửa viện, đây là lần đầu tiên trở lại đây sau khi bị đuổi rời khỏi nhà cũ, Tần Liễu thị thở dài một hơi, nắm tay Tần Tinh cất bước vào.
Tần Tinh cảm thấy buồn cười lại đau lòng, giống như bà đi hy sinh vậy! Ở trong mắt nàng, mấy người trong phòng kia chỉ là mấy kẻ tiểu lâu la, còn không đáng nàng tốn công sức đi đối phó! Nàng lười đi ứng phó, nàng có nhiều chuyện trọng yếu phải làm hơn!
Đi vào nhà chính, Tần Tinh nhìn lên, ô ô, tình thế không nhỏ, cả nhà già trẻ đều có mặt, ngoại trừ Tần Đông Tần Phi, những người khác đều có.
Tần La thị cùng Tần lão gia tử ngồi ở trên cùng, bên phải là Tần đại gia cùng Tần Hồ thị, vẻ mặt Tần Phóng lạnh lùng như thể chuyện không liên quan chính mình ngồi ở một bên.
Tần nhị gia cùng Tần Lưu thị ngồi ở bên trái, Tần Lương và Tần Thuận nét mặt âm nghiêm ngồi trong góc, trên mặt Tần Lương vẫn còn thấy vết đánh màu hồng hồng!
Tần Hạ chán ghét nhìn hai mẹ con Tần Liễu thị, ngồi bên cạnh nãi nãi Tần La thị.
Tần La thị nhìn thấy vào cửa Tần Liễu thị cùng Tần Tinh, trên người mặc áo choàng ngắn mới không phải vải thô mà là vải bông, lại nhìn thấy Tần Liễu thị khoác áo choàng, trong mắt giống như độc xà trừng mắt nhìn hai mẹ con vào cửa! Nghĩ vừa rồi cháu gái lớn Tần Hạ trở về nói với lão bà ở nhà Tần Liễu thị ăn thịt còn ăn cơm, còn mời hai người ngoài ăn, trong lòng lão bà liền hận không thể đánh cả nhà kia, một lũ phá sản. . . Trong lòng nghĩ vậy hầm hầm hừ một tiếng, Tần lão gia bên cạnh lườm Tần La thị một cái, lão bà không cam lòng ngậm miệng, vì "đại kế" nên sẽ không nói chuyện nhưng vẫn hung hăng trừng mắt nhìn hai mẹ con như trước!
Tần Liễu thị vào cửa, chào một tiếng cha mẹ. Còn chưa nói gì thì Tần Lưu thị đã chào đón, cười kéo Tần Liễu thị qua, "Đệ muội tới rồi, mau ngồi đi, mau ngồi!" Nhiệt tình khiến Tần Tinh rất ngạc nhiên, làm cho Tần Liễu thị tưởng rằng mình tới nhầm nhà, bị động để Tần Lưu thị kéo xuống ngồi cạnh bà ta.
Đại bá nương Tần Hồ thị ngồi đối diệnthấy Tần Liễu thị bị Tần Lưu thị nhiệt tình kéo đến bên cạnh thì bĩu bĩu môi khinh thường nhưng vẫn đứng lên, rót chén nước đưa tới, "Đệ muội đi đường mệt mỏi chắc là khát nước rồi, uống chén nước đi!"
Vẻ mặt Tần Liễu thị mờ mịt nhận chén nước Tần Hồ thị đưa tới!
Tần Tinh khoanh tay ung dung nhìn hai nữ nhân diễn trò trước mặt cùng Tần La thị ngồi phía trên tưởng nuốt chửng mẹ con các nàng, không khỏi buồn cười!
Tần La thị ngồi ở phía trên nhìn Tần Tinh vẻ mặt cười như không trong lòng hơi bồn chồn. Nha đầu kia đã chết một phen mà sống lại càng trở nên khiến người ta chán ghét, như thể thay đổi hoàn toàn thành người khác vậy! Trước kia nha đầu kia cũng không nói chuyện, cũng mặt lạnh, mà lúc này vẻ mặt lạnh lẽo của nha đầu kia khiến cho người ta sợ hãi, vẻ mặt cười như không cười như có thể nhìn thấu hết thảy càng làm cho người khác sợ hãi!
Tần Lưu thị cùng Tần Hồ thị thấy Tần Tinh như vậy cũng vừa hận vừa ngại! Đặc biệt Tần Hồ thị đã từng nhìn thấy cả người nàng hấp hối toàn máu, luôn cảm thấy Tần Tinh này có gì đó không thích hợp!
Tần Lương cùng Tần Thuận thì càng không cần nói, trốn ở góc phòng nhìn không dám lên tiếng!
Tần Hạ thì đang hận không thể lột hết quần áo trên người Tần Tinh mà mặc lên người mình!
Tần Phóng như thể còn đang buồn ngủ, ngồi bên cạnh tỏ vẻ không có chuyện gì liên quan đến mình.
Tần đại gia cũng bày vẻ ta là lão đại, Tần nhị gia vô thanh vô tức, bày vẻ trung thực!
Cuối cùng Tần gia lão ngồi trên mở miệng, "Tam nàng dâu, ta nghe nói các con đang chuẩn bị xây nhà ở?" Tỏ vẻ một ông chủ nhà, cố gắng nói giọng hòa ái!
Tần Liễu thị định đứng lên trả lời thì bị Tần Tinh đứng ở bên cạnh khẽ giữ vai ấn xuống không dấu vết, Tần Liễu thị hiểu ý tứ của Tần Tinh nên không đứng lên, ngồi ở trên ghế trấn định tâm thần, nhìn Tần lão gia lạnh nhạt nói "Đúng vậy."
Tần lão gia thấy Tần Liễu thị vốn trước đây luôn khúm núm trước mặt mình trả lời như vậy, trên mặt cũng cảm thấy hơi nóng, rung rung chòm râu nói "Đang tốt mà xây nhà gì chứ?"
Tần Tinh vừa nghe thấy thì cười phì một tiếng nhìn thẳng vào ánh mắt không vui của Tần lão gia nói "Gia Gia, người nhìn từ chỗ nào mà thấy nhà đó là tốt vậy?"
Tần Liễu thị nhìn thấy Tần lão gia đen mặt thì kéo kéo Tần Tinh, sợ nàng bị mắng, khẽ gọi "Tinh nhi. . .", thấy Tần Tinh lắc đầu thì tự mình nói tiếp "Cha, căn nhà kia nóc nhà đã nát, gặp mưa thì dột ướt hết . . ."
Còn nói chưa dứt lời, Tần gia lão gia đã sầm mặt xuống như thể thực sự lo lắng thay cho mấy người Tần Liễu thị, "Đại bá cùng Nhị bá, ngày mai đi hỗ trợ sửa lại nhà cho Tam nàng dâu, không cần phải xây nhà nữa."
"Gia gia, không cần, nhà chúng ta đã mời công nhân hết rồi, không cần phiền đến đại bá cùng nhị bá." Tần Tinh tức giận nói, nàng thật sự không nghĩ tiếp tục xem bọn họ diễn trò nữa.
"Không sao không sao, tuy rằng Nhị bá con rất bận nhưng chuyện nhà ở của các con là quan trọng!" Tần Lưu thị vội vàng tỏ thái độ, một bên lấy tay đẩy đẩy Tần Nhị gia "Ông nói phải không?"
Tần Phát Nghiệp liên tục gật đầu, nói "Đúng vậy đúng vậy!" Kỳ thật, Tần nhị gia là người có tâm tính tương đối thuần hậu. Chỉ là ngoan ngoãn phục tùng đối với tức phụ nhà mình, lại cứ thành thật ở trong nhà, có muốn hỗ trợ cũng không có cách nào! Tuy rằng ông ta còn chưa hiểu rõ ràng vì sao phải đi hỗ trợ sửa lại nhà ở nhưng vẫn không chút nghĩ ngợi đã gật đầu đồng ý rồi!
Tần Hồ thị nhìn cả nhà lão nhị tỏ thái độ, mình cũng không thể lạc hậu, nếu không ưu việt đều bị bọn họ chiếm hết vội vàng định nói.
Còn chưa có mở miệng, Tần Tinh liền ngắt lời "Thực không cần phiền toái. Chúng ta đều đã mời người, an bày xong, thời gian cũng không sớm, nương, chúng ta đi về trước đi!"
Từ lúc Tần lão gia mở miệng nói muốn giúp nhà nàng sửa nhà Tần Tinh đã hiểu ngay bọn họ muốn gì!
Nương nàng thì không rõ chứ lòng nàng thì đã rõ như gương! Nhị bá nương cùng đại bá nương làm bao nhiêu chiêu trò như vậy không phải vì muốn lấy bạc xây nhà của nhà mình sao! Nếu đã biết rõ ràng bọn họ muốn làm gì thì không cần phải tiếp tục nghe thêm nữa.