Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đột nhiên trên thân Hàn Lập hắc khí quay cuồng, một kiện chiến giáp ngăm đen hiện ra.

Vô số hắc sắc phù văn từ trên chiến giáp lơ lững xuất hiện.

Luồng huyết quang hết sức quỷ dị ngay khi tiến sâu vào trong lại chạm vào tầng hắc khí, sau đó vang lên một tiếng “Phanh”, lập tức những phù văn chớp động liên tục bị bắn tung tóe văng ra.

Thoáng cái huyết ảnh bị thương té ngã rồi lăn lộn ra xa, hiện lại nguyên hình.

Trong mắt Hàn Lập lam quang chợt lóe, rốt cuộc cũng thấy rõ ràng chân tướng huyết ảnh.

Cho dù hắn đã từng trải qua nhiều sóng to gió lớn, thế mà cũng không khỏi biến sắc.

Đột nhiên nhìn thấy được gương mặt của huyết ảnh đó, rõ ràng nhất là hàm răng nanh hoàn toàn lộ ra trên bộ mặt quỷ dữ tợn kia. Nhưng đáng sợ hơn cả là sau một chút chớp động thì bộ mặt quỷ liền biến ảo thành khuôn mặt của Hướng Chi Lễ, một lát sau lại mờ ảo biến thành khuôn mặt của một nam tử quen thuộc khác.

Đương nhiên gã nam tử đó Hàn Lập cũng nhận ra, người mà trước đây đã cùng tiến vào không gian tiết điểm với Hướng Chi Lễ, chính là Hô lão ma.

Gương mặt huyết ảnh lại biến hóa ra cả ba khuôn mặt khác nhau, tuần tự biến ảo nhanh chóng, tựa như dòng nước đang chảy không thể dừng lại được.

"Thiên Ma giáp ? Không có khả năng, làm sao ngươi có được Thiên Ma chiến giáp" Thân hình huyết ảnh chớp lên vài cái, rốt cuộc thân ảnh đó đứng vững lại ở cách đó không xa, trong miệng thốt ra lời nói cực kỳ sợ hải. Thanh âm có chút giống với Hướng Chi Lễ, nhưng khiến cho Hàn Lập một cảm giác xa lạ hết sức quỷ dị.

Hàn Lập “hừ” lạnh một tiếng, trong chốc lát da thịt trở nên vàng chóe chói mắt, giống như một loại vàng đỏ thường thấy, đồng thời hiện lên một mảnh lân giáp vàng rực.

“Ngươi nghĩ rằng khoát vào Thiên Ma giáp thì ta sẽ không làm gì được người sao !” Huyết ảnh thấy cảnh tượng này, sau mấy lần khuôn mặt biến ảo liên tục, từ miệng phát ra một âm thanh rất to hết sức quái dị, rồi xoay người đứng lên.

Trong chốc lát, một cơn lốc đỏ như máu cuộn theo huyết ảnh tung người lên cao vài chục trượng.

Bên trong cơn lốc vang lên tiếng nổ ầm ầm rất to, từng đạo huyết sắc điện quang chợt hiện ra, thanh thế cực kỳ kinh người.

Tiếp theo huyết ảnh phát ra vài câu thần chú quái dị , cơn lốc đó nhoáng lên một cái, bất ngờ bay nhanh lên rồi thu nhỏ lại. Một lát sau, liền hóa thành một người đầu to với đám huyết sắc phù văn nho nhỏ, còn huyết ảnh phía trước người lại nhẹ nhàng lơ lững bất động.

Hàn Lập mơ hồ cảm ứng được lực dao động cuồng bạo lan tỏa ra từ phù văn, sắc mặt liền ngưng đọng lại.

Một âm thanh sấm sét vang lên !

Huyết sắc hoa văn vừa xoay tròn liền hóa thành một đạo quang điện màu đỏ phóng xuất ra.

Lại "Oanh" một tiếng !

Quang điện cùng hắc sắc phù văn ngay khi vừa tiếp xúc với nhau chợt hiện lên hào quang chớp lóe, rồi đem hắc sắc phù văn công kích tán loạn, sau đó tập trung đánh lên hắc sắc ma giáp.

Kế đó tiếng động ngân vang, huyết sắc quang điện tan biến vào hư không, để lại một lỗ thủng trống trơn to cỡ bàn tay trên hắc giáp.

Răng nanh lại lộ ra trên mặt huyết ảnh, sau một tràng cười quái dị, hóa thành một đạo huyết hồng bắn mạnh ra.

Thoáng chớp động một cái, tốc độ cực nhanh đã ào tới trước mặt Hàn Lập, nhắm thẳng vào lỗ thủng trên áo giáp mà đánh tiếp vào.

Nhưng vào lúc này, trong không trung gần đó cũng đồng thời dao động, một bàn tay to lớn vàng chói bỗng nhiên xuất hiện ngay chỗ bị thủng, năm ngón tay tung ra, lập tức vừa vặn bắt lấy đạo huyết hồng tự chui đầu vào lưới.

Huyết quang tán loạn, huyết ảnh đang nằm gọn trong bàn tay lại hiện thân ra, trên mặt hoàn toàn lộ ra vẻ sợ hải, nhưng đột nhiên nó há miệng phun ra một cỗ huyết diễm thẳng vào mặt Hàn Lập.

Một chiêu này thật sự ác độc dị thường !

Hiện tại Hàn Lập không thể nhúc nhích được chút nào, lại thêm khoảng cách quá gần, theo lẽ thường tuyệt khó mà thất bại.

Nhưng khóe miệng Hàn Lập khẽ động, lộ ra một tia cười lạnh.

Trên vầng trán chợt léo lên quầng đen, một con mắt ngăm đen bỗng nhiên bật mở ra, nhanh tựa tia chớp phọt ra một đạo ô quang, rất chuẩn xác đã đánh trúng huyết diễm.

Vang lên một tiếng “Phốc xuy”, không gian xung quanh đột nhiên vặn vẹo, cả hai thứ đều đan vào nhau rồi thoáng chốc tan biến vào hư không mất dạng.

Huyết ảnh cả kinh, huyết quang trên người bành trướng ra, vẫn còn muốn thi triển thêm thần thông gì nữa nhưng chẳng còn cơ hội.

Đột nhiên năm ngón tay trên kim sắc đại thủ toát ra một quầng hỏa diễm màu bạc, chỉ cần quay cuồng một phát đã bao phủ huyết ảnh vào bên trong.

Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang ra từ ngân diễm, huyết ảnh liều mạng giãy dụa không ngừng, thân hình dường như không xương bị kéo dài ra rồi biến dạng, không ngừng biến ảo đủ loại.

Nhưng cho dù là biến hóa thế nào đi nữa, thì kim sắc đại thủ vẫn đeo bám quyết liệt, căn bản vẫn nắm chặt trong lòng bàn tay không thể thoát ra.

Sau vài lần hô hấp, tiếng kêu thảm thiết bỗng dừng lại !

Thế là huyết ảnh đã bị tan biến trong quầng hỏa diễm đó.

Lại nói tiếp, xem như tên huyết ảnh này không may mắn chút nào.

Nguyên bản nó vốn có một thân thể vô hình, đối với bảo vật cùng thần thông bình thường căn bản khó vây khốn cũng như làm thương tổn đến nó. Nhưng chính kim sắc đại thủ kia lại do Phạm Thánh Kim Thân biến hóa thành, cũng do tu vi Hàn Lập tiến nhanh cùng với việc trải qua nhiều lần luyện thể, nên uy lực không thể tưởng tượng nổi, dó đó có thể đơn giản bắt giữ được thân thể vô hình đó.

Về phần Phệ Linh chân hỏa, vốn rất am hiểu về cắn nuốt thiên địa năng lượng hỏa hệ, hơn nữa sau khi đã nuốt qua nhiều loại hỏa diễm thì rất có công dụng khắc chế được những loại ma vật tà khí lợi hại hơn thế nữa. Vì vậy lúc này mới dễ dàng luyện hóa tên huyết ảnh vốn có chút lai lịch đó ra thành tro.

Hàn Lập thấy hết thảy sự việc, thần sắc trên mặt bắt đầu buông lỏng, Phá Diệt Pháp Mục trên trán từ từ khép lại rồi biến mất.

Theo đó miệng hắn khẽ niệm chú, kim quang trên người nhất thời lưu chuyển, sau đó há miệng phun ra một viên quang cầu to bằng nắm tay.

Mặt ngoài viên quang cầu này được bao phủ bởi một tầng kim quang, bên trong cũng đan xen vào một chùm tia sáng trắng xám.

Đây chính là dị vật vừa rồi đã bắn vào trong cơ thể, thế là bị hắn dùng chân nguyên lực mạnh mẽ thu thập rồi đẩy ra ngoài cơ thể.

Cũng do hiện tại tu vi hắn tiến bộ rất nhanh, nên Phạm Thánh Chân Ma Công đã gần đạt đến đại thành, nếu không rất khó thực hiện được.

Sau khi quang cầu trắng xám bị hắn phun ra, thân hình lập tức khôi phục trở lại bình thường.

Hàn Lập không nói lời nào liền hướng hỏa diễm màu bạc chỉ tới.

Nhất thời Phệ Linh chân hỏa “Vèo” một cái, đem quang cầu đang nằm trong kim sắc đại thủ bao vây lại, hào quang trên kim sắc đại thủ chợt lóe rồi tán loạn biết mất dạng, quang cầu xám trắng ở trong ngân diễm sau khi chớp động vài lần rồi cũng tan vào hư không.

Lúc này Hàn Lập liền xoay chuyển ánh mắt, quét về phía bộ hài cốt có huyết nhục mơ hồ ở cách đó mấy trượng mà không khỏi nén một tiếng thở dài.

Tuy rằng đến lúc này hắn vẫn chưa hiểu được rốt cuộc Hướng Chi Lễ đã gặp phải kiếp nạn gì, khiến cho tên tà vật huyết ảnh đó lại ẩn nấp được bên trong cơ thể, nhưng có một điều chắc chắn rằng thân thể đó chính là Hướng Chi Lễ.

Hơn nữa theo những gì trên khuôn mặt quỷ dị của huyết ảnh thể hiện đã luân phiên biến đổi, thì dường như nguyên thần của Hướng Chi Lễ cùng Hô Lão Ma đã bị nuốt trọn rồi hợp thành một thể.

Nếu không thì tại sao ngày đó lần đầu gặp lại Hướng Chi Lễ ở Vân Thành, Đề Hồn lúc đó còn chưa ngủ say đã trở nên bất an có chút xao động, làm cho hắn đề phòng cảnh giác, nếu không thì chưa chắc đã phát hiện ra được vẻ khác thường của “Hướng Chi Lễ”.

Cho dù nguyên bản vị “Hướng Chi Lễ” này thật sự có vấn đề gì đi nữa, chỉ cần không đụng đến hắn, Hàn Lập cũng sẽ không cần đối phó làm gì.

Nhưng vị “Hướng Chi Lễ” này trước sau gặp hắn hai lần đều thấp thoáng lộ ra âm mưu với hắn.

Tất nhiên trong lòng Hàn Lập cũng đã động sát tâm, nên lúc này mới theo đúng hẹn mà đến phó ước.

Bất quá do chưa chắc chắn lắm để khẳng định “Hướng Chi Lễ” thật sự có vấn đề, nên hắn mới tới trước chờ đợi đối phương rồi làm khó dễ.

Trong lòng Hàn Lập vốn đã có cảnh giác, lại nhờ sau khi ra khỏi Quảng Hàn Giới thì tu vi tăng tiến rất nhanh, đương nhiên tin tưởng sẽ không dễ bị huyết ảnh ám toán.

Trên thực tế, cho dù vừa rồi hắn bị bất động ngoại trừ sử dụng kim thân cùng Phệ Linh chân hỏa ra, hắn cũng có nhiều thủ đoạn khác để giải trừ tình thế nguy hiểm rồi dễ dàng giệt sát tà vật này.

Dù sao đi nữa lấy tu vi của huyết ảnh đã phụ thân vào cơ thể Hướng Chi Lễ mà đem so với Hàn Lập thì vẫn còn hơi kém.

Hơn nữa tên huyết ảnh đó phải tự bạo thân thể Hướng Chi Lễ, nên bị mất đi hơn phân nữa tinh huyết, do đó không phát huy được nhiều thần thông.

Hàn Lập trầm ngâm đứng yên tại chỗ, trong thâm tâm quay cuồng không yên.

Hướng Chi Lễ vốn là một gã tu sĩ đứng ở đỉnh cao Nhân tộc lúc còn ở Nhân giới, vậy mà nay lại vướng phải một kết cục như thế, thật sự làm cho người ta cảm thán thở dài.

Cũng không biết hắn cùng với Hô lão ma thật sự bị gặp nạn trong không gian tiết điểm, hay là sau khi tiến vào Linh giới mới bị tên huyết ảnh kia chiếm đoạt thân thể. Nếu là sau khi tiến nhập rồi mới bị ngộ hại, thì tự nhiên càng khiến cho người khác không ngừng lo lắng.

Hàn Lập thở dài một hơi, tay áo bào nhắm hướng mặt đất nhẹ nhàng run lên.

Nhất thời phun ra một cỗ hỏa khí đỏ đậm, chỉ cần ánh lửa lướt qua, huyết nhục thi thể lập tức hóa thành một luồng khói bay đi mất.

Về phần tấm “Cự Linh phù” kia, sớm cùng với huyết ảnh bị giết đi cũng đã đồng thời hóa thành một nhúm tro bụi bay tán loạn.

Hàn Lập vốn chứng kiến tia sáng xám trắng nọ lợi hại như thế, còn muốn bỏ công tìm hiểu một phen, nhưng cuối cùng cũng chỉ có thể quên đi.

Lúc này hắn không cần phải lưu lại đây nữa, sau khi hướng bốn phía hư không xung quanh ngọn núi phất nhẹ vài cái, nhất thời dễ dàng phát hiện ra dao động trên không trung, tiếp theo mười mấy đạo hào quang đủ loại màu sắc bắn nhanh ra, đồng thời tập trung lại rồi chợt lóe lên nhập vào trong tay áo biến mất dạng. Đúng là những cây trận kỳ lúc trước hắn đã thả ra !.

Vừa rồi trận kỳ này tạo thành một pháp trận hết sức đơn giản nếu so với linh khí dao động hiện tại.

Lúc “Hướng Chi Lễ” vừa mới hạ xuống ngọn núi này, lập tức đã bị hắn âm thầm phát động trận pháp, một phen chiến đấu ầm đùng vừa rồi đã hoàn toàn bị che lấp. Nếu không cho dù nơi này cách xa Phục Giao Thành cả trăm dặm, nhưng đối với vài tên thánh giai cao cấp trong thành cũng nhìn qua không bỏ sót chuyện gì ...

Hiện tại nhờ có pháp trận che dấu kỹ càng, dù cho không thể xóa hết dấu vết tranh đấu đi nữa thì cao giai tồn tại cũng khó có khả năng cảm ứng rõ rệt.

Độn quang thoáng hiện, Hàn Lập hóa thành một đạo thanh hồng bay lên cao, sau khi xoay người một vòng trên không trung nhắm hướng Phục Giao Thành phá không chạy đi mất.

Chẳng bao lâu, có một đám giáp sĩ tuần tra từ một hướng khác bay đến, nhưng sau khi tra xét một vòng quanh núi cũng không phát hiện ra chuyện gì, chỉ có thể buồn bực bỏ đi.

Còn Hàn Lập vừa về tới Phục Giao Thành lập tức chui ngay vào chỗ trọ, không hề bước ra khỏi cửa.

Trong mười ngày tới chờ đợi bọn người Thiên Cơ Tử, rốt cuộc cũng phái người lần lượt đem tài liệu tới giao cho Hàn Lập, đúng là tuân thủ theo lời hứa hẹn trước đó.

Đương nhiên Hàn Lập sẽ không khách khí mà hoàn toàn thu nhận.

Một tháng sau, cuối cùng Hàn Lập cũng rời khỏi chỗ ở, tiến thẳng đến ngọn núi cao nhất trong Phục Giao Thành.

Nghe nói trong núi lúc này đang tu sửa lại vài chỗ kiến trúc trọng yếu của Phục Giao Thành, và cũng không tiết lộ sự tình cho người ngoài biết được.

Nửa ngày sau, đột nhiên cả ngọn núi bị run lên, một cột sáng thật lớn từ nơi nào đó trong lòng núi phun thẳng lên chín tầng mây.

Thế nhưng chỉ sau vài lần chớp động, cột sáng liền lóe lên rồi biến mất.

Tuy rằng cảnh tượng này khiến cho một ít tên dị tộc gần đó bàn tán xôn xao, rồi tò mò nghị luận một thời gian. Nhưng sau đó mọi người liền không hề nhắc tới nữa, đâu có ai rãnh rang lại đi tìm hiểu chuyện không liên quan tới bản thân.

Cùng lúc đó, ở một chỗ bí ẩn tại đại lục khác rất xa so với Lôi Minh đại lục, cũng tương tự phóng lên cao một cột sáng, rồi tiếp theo xuất hiện một nhân ảnh tại trung tâm tòa pháp trận thật lớn ngay khi cột sáng biến mất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chung Anh
30 Tháng bảy, 2019 15:12
Chuyen da hoan thanh day
kotaro_166
08 Tháng bảy, 2019 11:52
Tìm chương ma kiếp đánh nhau với phân thân huyết quang thánh tổ ở thiên uyên thành ấy
thanhluong666
04 Tháng bảy, 2019 13:16
đọc thấy thằng main thường xuyên hoảng sợ, kinh hoảng, kinh hãi, khiếp sợ, rùng mình các kiểu làm mình cũng sợ nó đứt tim mà chết theo.
Twed
30 Tháng sáu, 2019 23:13
lần 3 luyện lại truyện này. 2 lần trc luyện 1 lần đc 100c, 1 lần 200c thì bỏ. cảm giác truyện khó luyện quá. lần này quyết tâm luyện lại tùe đầu xem sao.
Hieu Le
22 Tháng sáu, 2019 19:17
full rồi.đoạn phi thăng là hết phần 1 đấy.xuống khoảng chục chương là thấy
Hieu Le
21 Tháng sáu, 2019 20:20
móc cua
anacondaaaaa
26 Tháng ba, 2019 17:39
1 thằng kia muốn tu tiên, thế là nó đi tu tiên. rồi đó khỏi cảm ơn.
Phạm Thái Sơn
28 Tháng hai, 2019 14:30
Cu Hàn là sao chổi hay sao đi đâu chỗ đấy đánh nhau to
Hieu Le
17 Tháng hai, 2019 11:53
c v c c. c cc
Hieu Le
17 Tháng hai, 2019 11:53
.c c
Kiumin
15 Tháng hai, 2019 17:08
Sao truyện để tình trạng hoàn thành mà đọc tới chương 2468 thì hết rồi, chưa hoàn mà
MrBigGun
14 Tháng một, 2019 08:10
Sao ko up full nhỉ. Mình tải về để đọc trên máy bay. Trả 100 vàng xong lại ko thấy full
MeoRung1599
25 Tháng mười hai, 2018 10:59
bác lên http://vi.phamnhan.wikia.com/wiki/Ph%C3%A0m_Nh%C3%A2n_Tu_Ti%C3%AAn_Wiki xem cái Hàn Lập tu tiên niên biếu, khỏi cần tóm tắt làm gì
zincarry
20 Tháng mười hai, 2018 11:28
ai đọc xong r tóm tắt truyện giúp mình vs đc k :)) đọc xong mấy năm r quên kha khá :v
Long Ng Thành
17 Tháng mười hai, 2018 10:17
Bạn nói đúng á, nó mới bước vào bán tu tiên thui, chưa được tu tiên mà nó xem thường rùi người phàm rùi, về tới thôn ngõ đâm cưới e nó còn không vô còn nói tiên phàm xa cách *** nó chưa biết cái chó gì là tiên mà thấy ghét rùi.. đọc cở hơn 1k chap có đoạn phong ấn ma , người ta mượn bảo bối để phong ấn lại để không cho thoát mà nó ích kỷ vc lun, đeo cho mượn, lúc chết rùi có chôn theo đk đâu mà cứ giữ bo bo trong người
luotgio
08 Tháng mười hai, 2018 15:57
I mfeq 312057 0_.47 .
Huỳnh Văn Đệ
03 Tháng mười hai, 2018 13:49
chương 1637 hai tay chấp sau lưng sờ sờ cằm là động tác gì?
prince88
04 Tháng mười một, 2018 04:45
1666 nhé
phatproman
20 Tháng mười, 2018 12:19
có phần mới lâu rồi mà
Lequi Anhtuan
06 Tháng mười, 2018 22:42
Truyện có tính ra nữa k vậy
Hoàng Nam
23 Tháng chín, 2018 05:10
thích phàm nhân khó đọc truyện khác
vuongdaitru
12 Tháng chín, 2018 10:39
chưa đọc truyện mà thấy cái thằng chíp hôi đúng là hôi thật, có 1 cái cmt mà spam 4-5 lần, truyện có hay đến mấy cũng ko thể hoàn hảo, còn nếu nhân vật quá hoàn hảo thì còn gì là hay
Tri Mệnh
21 Tháng tám, 2018 23:42
Gét mấy đứa nv nữ phụ toàn về sau thấy hl lên cấp cao rồi tỏ vẻ yêu thương
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
BÌNH LUẬN FACEBOOK