Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh niên thấy như vậy, bắt đầu hắc hắc cười lạnh.

"Nếu ta đã tiếp nhận công kích của các ngươi, vậy cũng phải nhận một lần công kích của ta chứ?" Đang nói chuyện, hắn đã đem vòng bảo hộ thu hồi, rồi chập hai tay lại, đột nhiên vung ra hai bên, một đạo loan đao ánh sáng xuất hiện ở hai tay.

"Thử Thanh Hồ trảm của ta đi!" Thanh niên âm trầm nói, tiếp theo hai đạo ánh sáng gào thét bay vụt về phía hai người.

Công kích của người này, làm cho những người vây xem kinh sợ hô lên. Vô luận là ai cũng nhìn ra, hiện tại Mộ Dung huynh đệ căn bản là không thể thi triển pháp thuật, càng không nói tới tiến hành phòng ngự.

Hai thiếu niên kinh hoảng, sau khi thất thố nhìn chung quanh, dứt khoát chia làm hai bên mà bỏ chạy, hướng vào đám đông mà chạy tới.

"Khai!" Thanh niên miệng đột nhiên quát.

Thanh Hồ đang phi hành đột nhiên theo tiếng quát, ở giữa không trung chia làm hai đoạn, được mỗi thanh niên dùng mỗi tay điều khiển một đoạn, chia làm hai đường tiếp tục đuổi đánh hai thiếu niên.

Nói đến cũng khéo, một gã thiếu niên trong đó nhìn ra Hàn Lập trong số những người vây xem có pháp lực xem như là thâm hậu nhất, cho nên không chút do dự chạy vội tới, làm cho Hàn Lập lúc này bị dọa đến giật mình.

Hàn Lập cũng không có chúy ý định nào nhúng tay vào, hắn trong lòng biết thanh niên kia cho dù kiêu ngạo càn rỡ, cũng tuyệt không dám cả gan công khai thương tổn đến Mộ Dung huynh đệ, nhiều lắm là hù dọa bọn họ một phen mà thôi, bởi vậy cũng không nên xuất đầu lộ diện.

Huống chi thiếu niên này cũng xảo trá dị thường, rõ ràng là muốn đem hắn làm cái khiên đây mà! Hắn sao lại để cho đối phương được như ý, cho nên thân thể nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, người đã biến mất tại chỗ, làm cho thiếu niên kia nhảy dựng lên, tức giận oang oang mắng chửi, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục chạy trốn.

"Oành đùng đùng" một tiếng, hướng của một thiếu niên khác chạy trốn mặt đất run rẩy, sau đó tro bụi nổi lên bốn phía, cũng truyền đến tiếng mắng chửi của một vị nam tử, hiển nhiên có người không sáng suốt như Hàn Lập, không thoát khỏi bị làm tấm chắn sống.

Chỉ thấy sau khi tro bụi tiêu tán, trên bức tường cao dày ở đối diện, xuất hiện một vết bán nguyệt cao vài thước, mà mà sau bức tường có đứng một vị thanh niên thấp lùn cỡ hai mươi tuổi, sau lưng mang một thanh mộc quải kỳ quái, đang đỡ lấy bức tường mà mở miệng mắng to. Mà ở sau đó, có tên Mộ Dung thiếu niên đang đứng cười hì hì.

"Họ Lục kia, có ý tứ gì? Không phát hiện có những người khác ở chỗ này sao là lại còn công kích như vậy! Có phải định ngay cả ta cũng chém hay sao?" Thanh niên thấp lùn kinh sợ luôn miệng chất vấn.

Lục sư huynh hừ một tiếng, không để ý tới sự chất vấn của thanh niên thấp lùn, ngược lại âm trầm nghiêm mặt, toàn lực thao túng Thanh Hồ nhận, đột nhiên gia tốc truy kích thiếu niên ở phía bên Hàn Lập, cũng sắp thấy Thanh Hồ đến đúng là định lưu lại chút dấu vết trên người thiếu niên kia.

"Dừng tay!" Một thanh âm của con gái từ trên trời truyền đến, ngay sau đó một ngọn lửa hực hỡ thiêu đốt từ trên trời giáng xuống, đem Thanh Hồ đang đuổi sau lưng thiếu niên kia mà nuốt trọn đi, sau đó mới hóa thành một ngọn lửa, biến mất không thấy.

"Người nào? Là ai phá pháp thuật của ta?" Lục Tính thanh niên giận dữ, ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Chỉ thấy trên đầu mọi người, không biết từ khi nào một vị nữ tử áo lam dung nhan diễm lệ như tiên thiên, nữ tử này vóc người thon thả, mặc cung trang màu lam, tóc búi cao, khiến người ta nhìn thấy có cảm giác phiêu phiêu xuất trần.

"Thì ra là Niếp sư muội! Ta còn tworng là ai có pháp lực cao như vậy chứ!" Lục Tính thanh niên vốn đang bừng bừng tức giận, sau khi thấy lam y nữ tử, lập tức ánh mắt biến đổi, lễ độ hẳn lên, trở nên rất có phong độ.

"Lục sư huynh nể mặt tiểu muội, cuộc tỷ thí này chấm dứt được không?" Nữ tử cung trang chân đạp pháp khí, lãnh đạm nói.

"Ha ha, nếu là Niếp sư muội có ý như vậy, vi huynh đương nhiên là làm theo" Thanh niên mặt tươi cười nói.

Nữ tử cung trang gật đầu, cũng không nói gì nữa, trực tiếp từ trên bầu trời hạ xuống, hướng tới Mộ Dung huynh đệ mà đi đến.

"Niếp sư tỷ, người tới cũng thật kịp thời, nếu không chúng ta còn phải chịu khổ nhiều!" Thiếu niên vừa mới tránh được một kiếp, vừa thấy nữ tử áo lam lập tức vui vẻ ra mặt chạy tới. Mà một người khác cũng chỗ tường đất sụp đổ chạy tới.

"Sau khi trở về diện bích hối lỗi, không luyện thành công pháp tầng thứ chín, không cho phép ra ngoài" Nữ tử lãnh đạm nói, không mang theo một chút hỏa khí nào, cũng nhìn không ra một chút tâm tình dao động.

Mộ Dung huynh đệ nghe vậy, lập tức trở nên cúi đầu ủ rũ, đều gật đầu đáp ứng.

Nữ tử áo lam sau khi xử trí hai huynh đệ, quay đầu hướng tới vị thanh niên thấp lùn kia, đột nhiên cười nhẹ, làm cho vạn vật phụ cận trong phút chốc buồn bả thất sắc. Nàng khẻ nhếch đôi môi nói: "Đa tạ sư huynh viện thủ, nếu không Mộ Dung sư đệ đã xảy ra việc ngoài ý muốn, tiểu muội sẽ phải thẹn với sư môn!"

"Không, không có gì…"

Thanh niên thấp lùn được đối phương cười diễm lệ như vậy, liền cười "hắc hắc" một cách ngây ngốc mà trả lời.

Nam tử ở bốn phía sau khi thấy hắn được đãi ngộ đặc thù như vậy, đều không khỏi thầm chửi người này gặp may, rất hối hận mới vừa rồi người ra tay tại sao không phải là mình, bởi vậy ánh mắt ghen ghét cơ hồ như muốn băm người này thành trăm ngàn mảnh.

Lục Tính thanh niên thấy vậy, trong mắt lại càng lóe lên tia ác độc, chỉ là rất nhanh đã che dấu đi, vẫn bảo trì bộ dáng văn nhã, ngoại trừ nữ tử ở bên cạnh hắn, cùng với Hàn Lập ở một bên lạnh lùng quan sát ra, những người khác cũng chưa từng phát giác sự khác thường của hắn.

Mặc dù vị Trần sư muội kia cũng tính là thiên kiều bá mị, kiều diễm như hoa, nhưng so với nữ tử họ Niếp kia, thì có vẻ không bằng, bởi vậy vị Trần sư muội này khi nữ tử áo lam kia vừa hiện thân, như sợ vị Lục sư huynh kia bị mê hoặc, liền lập tức chạy tới bên cạnh Lục sư huynh, quàng lấy cánh tay của hắn, sau đó dùng ánh mắt thù địch nhìn đối phương.

Nữ tử áo lam tự nhiên cảm giác được đối phương bất thiện, nhưng cũng không thèm để ý, ngược lại khi dẫn Mộ Dung huynh đệ rời đi, như có như không liếc mắt nhìn Hàn Lập, sau đó bên tai Hàn Lập lập tức truyền đến thanh âm dễ nghe của nàng.

"Các hạ mặc dù pháp lực không kém, nhưng loại hành động này, tiểu nữ tử thật sự không cách nào tán đồng! Hy vọng lần sau khi gặp lại, sư đệ có thể có thay đổi".

Hàn Lập sau khi nghe xong lời nói của nữ tử áo lam, hơi nhíu mày. Xem ra cử động né tránh rất nhanh của hắn, đã bị đối phương hoàn toàn nhìn thấy, nên không lưu lại hảo cảm gì đối với nữ tử này, thậm chí có khi là phá hỏng ấn tượng ban đầu.

Bất quá, hắn cũng không phải là thánh nhân gì, biết rõ bị người lợi dụng mà không né xa, thì không phải là quá ngu ngốc sao? Thanh niên thấp lùn kia thật ra không có thiện tâm gì, chỉ là hôm nay bị gã họ Lục để ý tới, nói không chừng rớt gậy lúc nào không hay. Đến lúc đó, vị đại mỹ nữ này chẳng lẻ có thể vì hắn mà báo thù. Hàn Lập thầm nghĩ.

Không biết tại sao, Hàn Lập đối với loại đại mỹ nhân phong hoa tuyệt đại hết sức không có cảm tình, nhưng thật ra đối với những cô gái dể chịu thì thuận mắt hơn nhiều. Bởi vậy vị niếp sư tỷ trong mắt có ấn tượng như thế nào, hắn cũng không chút nào cần, chỉ hy vọng đối phương càng ít chú ý đến mình càng tốt.

Lúc này, mấy người mỹ nữ áo lam đã không thấy tung tích, mà Lục sư huynh sau khi hung hăng trừng mắt nhìn thanh niên thấp lùn một cái, cũng với người nữ bên cạnh rời khỏi đỉnh núi. Vì vậy nhxng người còn lại thấy không còn náo nhiệt gì nữa, cũng tản mát đi.

Hàn Lập cũng rời khỏi nơi đây, một đường bay về Bách dược viên.

Vào trong phòng của mình, Hàn Lập lập tức gấp rút đem hai khối ngọc đồng ra, đem khối có phương pháp luyện chế Trúc Cơ đan ra, bắt đầu đọc từng chữ một.

Hàn Lập tâm thần mặc dù hoạt động, nhưng thần sắc vẫn bất động, cho đến mấy canh giờ sau, mới thở phào đem ngọc đồng thả xuống. Nhưng ngay sau đó lại lập tức chìm vào trong suy nghĩ.

Cả hồi lâu sau, hắn mới thở phào một tiếng, cau chân mày lại đi vào dược viên, bắt đầu đi vòng vòng xem hoa cỏ trong vườn, trong miệng lẩm bẩm thì thào:

"Thiên kết hoa, Hắc thược thảo, Kim tinh tham ba mươi mốt loại phụ dược cũng không tính là gì, những cái này trong dược viên tất cả đều có, chỉ là yêu cầu thời gian dài một chút, hỏa hậu cỡ vài trăm năm. Nhưng các loại thuốc chính Ngọc tủy chi, Tử hầu hoa, Thiên linh quả thì có chút phiền phức! Nơi này một gốc cũng không có, hơn nữa cũng chưa bao giờ nghe nói qua".

Hàn Lập trù trừ hồi lâu, cuối cùng quyết định tìm người để hỏi, người này tự nhiên không phải ai khác chính là lão đầu tinh thông dược lý!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:21
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa, Chỉ là ý kiến riêng thui
Chíp Hôi
10 Tháng tám, 2018 13:20
Truyện nội dung hay nhưng ko thích tính cách của nvc, vô tình và ăn cháo đá bát: 1: vô tình là con cái ko giữ đạo hiếu lúc mất rùi mơi bắt đầu tiết thương. Bày đặt tiền phàm xa cách. Hài mới lv thấp mới biết chút ít về tu tiên mà đã thế rùi 2: ăn cháo đá bát, ăn của ng ta cục vàng lại vứt lại cho ng ta cục xương xong phán câu đừng bao giờ làm phiền nó nữa,
quangchacha123
25 Tháng bảy, 2018 19:11
Thái ất đại la đạo tổ
Trương Công Luật
25 Tháng bảy, 2018 17:54
bác này chắc thích mấy cái có tình tiết nhẹ nhành hơn, mỗi ng 1 gu nên thiết nghĩ chắc bác không hợp kiểu này
Trương Công Luật
25 Tháng bảy, 2018 17:52
luyện khí, trúc cơ, kết đan, nguyên anh, hóa thần, luyện hư, hợp thể, đại thừa. Từ đại thừa độ kiếp thành chân tiên ở phần 2, kim tiên, thái ất, đạo tổ còn sau nữa thì chưa biết
huynguyen365
09 Tháng bảy, 2018 19:13
ai đọc rồi phân loại cảnh giới giúp mình với
paruce
29 Tháng sáu, 2018 18:59
Óanh dấu !!
quangchacha123
16 Tháng sáu, 2018 19:08
Chap 2000 khi đi vào ma giới nhé
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2018 15:01
nên đổi là kiếm củi ngàn năm tiêu một giờ chứ kiếm củi 3 năm thì bõ bèn gì với tu tiên
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2018 15:00
bố ai nhớ đc, hỏi khó thế :))
AndyMage
29 Tháng năm, 2018 07:02
Lâu rồi ko đcọ lại .. mấy đạo hữu cho hỏi lần đầu luyện thành Niết bàn thánh thể ( mới có 1 đầu 2 tay) là ở chap nào vậy ạ? Phạm thánh chân ma công sơ thành ở chap mấy ạ..? xin chỉ điểm
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
v
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
v f☺☺
Hieu Le
28 Tháng năm, 2018 23:45
g tbt rẻtgggtmfftfttfvcv fffvfgbvvyyvvhhhvvgbrd vfvtcrcrrr
linhtt
25 Tháng năm, 2018 15:34
https://truyen.tangthuvien.vn/doc-truyen/pham-nhan-tu-tien-chi-tien-gioi-thien
Hieu Le
14 Tháng năm, 2018 10:09
đổi con khác đọc thôi
Long Hoàng
11 Tháng năm, 2018 16:10
Ai cho hỏi tôi đọc đến chuong 2468 phần 1 thì hêt ko đọc đc nữa ai biết tìm đoạn tiép theo ở đâu ko
quangchacha123
07 Tháng năm, 2018 00:19
Kk. Đổi đi. Bác k hợp đâu
Anh Bui
06 Tháng năm, 2018 23:44
đọc về sau nhé. lúc đầu ta cũng thế nhưng giờ đọc sắp xong rồi :)
Hieu Le
21 Tháng tư, 2018 02:40
sao ta chả thấy hay j vậy.đọc thấy khô khốc bỏ xừ ấy
Nhạc Bất Quần
03 Tháng tư, 2018 00:48
Trên mạng lúc trước là của đọc giả viết tiếp, sau này mới của lão Vong
Icarus_pc1
21 Tháng ba, 2018 09:52
Hay
Icarus_pc1
21 Tháng ba, 2018 09:51
Hay
Wind Vũ
19 Tháng ba, 2018 12:55
Rất hay
BÌNH LUẬN FACEBOOK