“Oành”.
Chùm năng lượng từ ma tinh pháo va chạm vào lồng phòng hộ làm gợn lên từng tia sóng vàng nhạt. Pháo đài tuy không bị tổn thương nhưng binh lính đứng trên tường thành ai cũng cảm nhận được đại địa đang run rẩy. Tinh Hà đế quốc hôm nay điên rồi, từ sáng sớm đến giờ bọn chúng chưa hề dừng lại tấn công, ma tinh pháo cứ như không cần đạn bắn cấp tập vào pháo đài. Trận pháp của pháo đài tuy vững chắc thế nhưng đối mặt với hỏa lực oanh tạc như thế cũng cần phải có một thời gian giảm nhiệt. Đó chính là lúc mà đại quân của Tinh Hà đế quốc xung phong.
Thế nhưng đám binh sĩ Ala trên tường thành không có gì là tỏ vẻ sợ hãi, mọi ánh mắt thi thoảng lại hướng về phía ma pháp tháp bên trong pháo đài. Nơi đó hiện giờ không phải là bóng hình của Thành chủ mà là một dáng người nhỏ bé nhưng lại làm cho tinh thần binh sĩ sục sôi. Đó chính là Thành chủ phu nhân. Đúng vậy, chính là phu nhân của Thành chủ đang mang thai còn ra tận chiến trường cổ vũ họ chiến đấu, bọn họ làm sao có thể sợ hãi trước quân thù.
“Phu nhân, ngài vào trong nghỉ ngơi một chốc, bên ngoài gió rất lạnh không tốt cho sức khỏe của phu nhân”.
Karla đứng bên cạnh khuyên nhủ, tại đây hiện gờ ngoài cận vệ đoàn cũng chỉ có cô cùng Elena rồi. Leona cũng Alex cũng đã lên tường thành, những nhân viên khác thì sắp xếp dân chúng di tản. Họ bây giờ chính là đang chạy đua với thời gian.
“Không được, binh sĩ cần một người làm chỗ dựa tinh thần. Hiện tại Franz vẫn chưa tỉnh lại người duy nhất có thể làm được cũng chỉ là ta. Không những các binh sĩ mà còn có dân chúng Bridge đều đang chiến đấu ta làm sao có thể nghỉ ngơi”.
Giọng Elena nhẹ nhàng nhưng cương quyết, cô là một người có chủ kiến, chỉ là cô tình nguyện đứng phía sau Franz làm hậu phương vững chắc cho hắn tiến lên vũ đài đại lục. Karla biết mình không thể thuyết phục được Elena đành đứng tại chỗ nghiêm túc thủ hộ cho cô.
“Xung phong”.
Đại quân của Tinh Hà đế quốc lại xông lên. Cổ trang công thành chiến lại diễn ra, một phương nhất quyết công thành, một phương liều chết tử thủ, ai cũng không chịu nhường bước, lớp lớp người xông lên rồi lại ngã xuống nhưng không ai lùi bước cả.
“Lôi ưng kỵ sĩ”.
Bên phía Tinh Hà cuối cùng cũng xuất động không quân. Vốn là vương bài của quân đội nên chỉ khi nào thực sự cần thiết Lôi ưng kỵ sĩ mới được phát động. Bên này Alex thân đã đạt đến Thánh cấp nên không thể tham chiến với binh lính bình thường, hắn khẽ liếc sang Salah nói.
“Có cần ta bay lên cho bọn chúng một kiếm không?”
Alex có tự tin này. Nhận được truyền thừa từ giáo đình thực lực của hắn đã bay lên không chỉ một cấp bậc. Alex tin tưởng chỉ cần một kiếm cũng có thể quét ngang một đại đội không quân của Tinh Hà đế quốc. Thế nhưng Salah chỉ hơi mỉm cười nói.
“Việc này không cần rồi. Nếu ngài tham chiến bên kia ắt sẽ xuất động cường giả. Hiện tại vẫn chưa là lúc. Kế tiếp việc chỉ huy xin nhờ ngài vậy”.
Nói rồi liền biến đâu mất không thấy. Alex hơi bất ngờ, cứ thế liền giao quyền chỉ huy cho mình, phần quyết đoán này không phải ai cũng có được. Cuối cùng thủ hạ của Franz có đến bao nhiêu tự tin đây.
Chỉ thấy phía dưới Salah đứng giữa một bãi đất trống hai tay kết lại chú ấn.
“Thông linh chi thuật”.
Ầm một tiếng, khói trắng thoát ra mù mịt, một tiết hót cao vút vang lên giữa chiến trường hỗ loạn. Từ trong đám khói một bóng đen bay vút lên thiên không rõ ràng là một con chim khổng lồ. Đúng là một con chim khổng lồ mà không phải là “chim” khổng lồ. Thân hình dài đến gần mười mét, sải cánh dài gấp đôi nhìn nó tựa hồ như một chiếc máy bay Boeing bản nhỏ vậy. Phía dưới là một đôi cự trảo sắc lẹm, móng vuốt tỏa ra hàn khí giết người. Salah đứng trên thân chim cầm lên kiếm gầm lên.
“Không quân xuất kích”.
Vừa dứt lời bên trong pháo đài liền truyền ra không dứt tiếng gầm rú, tiếng chim hót. Chỉ thấy đầy trời quái thú từ trong pháo đài bay ra, đủ loại nào là thú nào là điểu rõ ràng là hằng hà sa số ma thú từ cấp thấp đến cấp trung nhất tề hướng về phía Lôi ưng kỵ sĩ mà xung phong. Nhìn thoáng qua đã có đến gần năm ngàn chỉ ma thú từ trong Bridge xuất kích, trên thân mỗi ma thú là một kỵ sĩ mặc áo xanh lam, bên ngoài là bản giáp nhẹ chỉ đủ che chắn những vị trí yếu hại như ngực, cổ tay, chân, bắp đùi,… mỗi người đều cầm trên tay kỵ sĩ thương dài đến gần mười mét, khi xung phong trường thương hướng về phía trước hơi nghiêng sang phía địch ba mươi độ.
Đây chính là không quân của Bridge, một chi binh chủng có thể nói là hỗn tạp nhất trong sư đoàn. Vốn Franz định chỉnh hợp lại thống nhất không quân sẽ dựa trên các lợi thế của tọa kỵ mà phân bố nhiệm vụ cùng trang bị ví dụ như Vũ phong ma hổ thân hình to lớn, tốc độ tầm trung, hắn sẽ cho trang bị trọng giáp như trọng trang kỵ sĩ mà nhiệm vụ của nó chính là xung phong đột kích thẳng vào đội hình địch, hay như các loại hùng ưng yếu hơn nhưng nhanh nhẹn Franz sẽ trang bị khinh giáp, xong xong với đó còn vác thêm tiểu hình ma đạo làm nhiệm vụ như một loại máy bay tiêm kích vậy. Thế nhưng mọi việc đều chưa thể hoàn thành bởi vì hắn không có thời gian. Chưa kể đến thời gian phối hợp giữa kỵ sĩ và tọa kỵ, thậm chí đến “phi công” Franz cũng không có những nhân tố ưu tú, những kỵ sĩ này của hắn thực lực cũng chỉ đạt đến Đại đấu sư thấp hơn quân địch một cái cấp bậc, tinh nhuệ nhất cũng chỉ có một trăm cận vệ Tia Chớp được Franz bổ sung vào làm nòng cốt tu vi miễn cưỡng đạt đến đấu Vương.
“Giết”.
Hai đội kỵ binh lao vào nhau, huyết vũ văng tung tóe. Tỉ số chọi giữa hai bên hiện giờ là năm so một nghiêng về phía Ala thế nhưng lúc này sự tinh nhuệ của Lôi ưng kỵ sĩ liền biểu hiện ra, chỉ một đợt xung phong không quân của Bridge liền rớt rụng đến gần một trăm kỵ sĩ, trái lại Lôi ưng kỵ sĩ chỉ có một người bị Salah chém chết.
“Di”.
Salah thầm hô lên một tiếng không ổn. Nếu cứ chính diện xung phong sớm muộn gì bọn hắn cũng bị địch nhân giết chết, những binh sĩ này đều là vật quý của thiếu gia, hắn không thể để bọn họ chết vô ích được.
“Cánh hạc trận, lên”.
Đội hình không quân Ala lại chia thành hai cánh quay lại xung phong, mà điểm cuối chính là Salah. Viên đội trưởng bên kia cũng nhìn ra rõ đội hình của đối phương liền cười lạnh.
“Một đám ô hợp mà thôi, vảy cá trận, xung phong”.
Đội hình Lôi ưng kỵ sĩ xếp thành hình vảy cá, dẫn đầu là viên đội trưởng, đội hình vảy cá chính là thiên địch của đội hình cánh hạc, cứ như thế xung phong không quân Ala sẽ tan vỡ trong vòng ba nốt nhạc.
Hai đội hình ngày càng gần nhau hơn, Salah gương mặt bỗng dãn ra một nụ cười. Hắn hô lên.
“Biến trận”.
Như được thao luyện cả trăm lần, hai bên cánh hạc cũng một lúc hạ thấp độ cao làm đòn xung phong của Lôi ưng kỵ sĩ như bị đâm vào một khoảng không, mà lúc này không quân Ala lại nhanh chóng từ phía sau quân Tinh Hà bay cao, đội hình cánh hạc từ bao giờ đã biến thành trùy hình nhất tề xung phong.
“Thông nát đít các ngươi”.
Chính xác là Lôi ưng kỵ sĩ đoàn đã bị thông, không những thế mà còn ị thông tập thể, từ phía sau trùy hình trận dễ dàng xé rách ra đội hình của Lôi ưng kỵ sĩ đoàn, sau đó các binh sĩ quần chiến, chia cắt đội hình đối phương làm cho mỗi Lôi ưng kỵ sĩ không chỉ là năm so một mà là sáu so một, bảy so một. Không có chất lượng không quân Ala chỉ còn cách bù bằng số lượng.
“Không ổn, điện hạ mau cho Lôi ưng kỵ sĩ rút lui đi”.
Nhìn từng đám Lôi ưng kỵ sĩ bị đám không quân tập sự của Ala kéo rơi Rize liền cảm thấy không ổn. Không những Rize mà các tướng lĩnh của Tinh Hà cũng đều nhỏ máu. Đây là vương bài của quân đội, mỗi người đều là tốn không biết bao nhiêu tiền bạc mới đào tạo ra, cứ như thế bị một đám tân binh vây khốn, tiêu diệt.
“Lôi ưng kỵ sĩ rút lui, Thánh cấp cường giả xông lên cho ta”.
Jarod mắt muốn nứt ra cắn răng ra lệnh. Lúc này một hồi kèn từ doanh trại Tinh Hà vang lên, đám Lôi ưng kỵ sĩ như được đại xá vội vàng mở ra đường máu chạy thoát. Chỉ chưa đến nửa giờ bọn hắn đã bị giết đến ba trăm mạng, tuy đối phương thiệt hại nhiều hơn gần gấp ba thế nhưng bọn hắn chịu không nổi.
Chiến tranh thế giới thứ hai xe tăng Tiger của Đức quốc xã tự hào là chiếc xe tăng bất khả chiến bại, thế nhưng bị một bầy T-34 quần ẩu kết quả cũng cũng phải trở thành đống sắt vụn. Mà bây giờ cũng giống như thế, Lôi ưng kỵ sĩ tinh nhuệ nhưng thế trận bị vỡ rơi vào kết cục bị thông… à không, bị đánh hội đồng đã trở nên thất thế, mỗi Lôi ưng kỵ sĩ đều quý giá, mỗi “phi công” của Franz cũng vậy, thế nhưng hắn có cả một rừng ma thú ở trong U Linh đầm lầy, mặt khác hắn sẵn sàng thay thế “phi công” nghiệp dư vào quân đội để lấy số lượng bù chất lượng nếu chiến tranh kéo dài. Điều đó có nghĩa theo chiến tranh tiêu hao Franz chịu nổi nhưng Tinh Hà đế quốc không chịu nổi.
Nhìn Lôi ưng kỵ sĩ đoàn rút lui Salah cũng không có ngăn cản, bởi vì hắn nhìn thấy phía xa là một đám người đang bay đến. Ở phía đài chỉ huy Alex hưng phấn liếm môi.
“Đã đến lúc ta lên đài rồi”.