Mục lục
[Dịch] Dược Thần (Dị Giới Dược Thần)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Xa xa, sắc mặt Áo Đức Mạn tái nhợt, miệng gào thét, trường kiếm đột nhiên tách ra vạn trượng lam sắc quang mang, một lam sắc phong nhận dài hơn mười trượng xuất hiện bên trong hư không, chao đảo lắc lư đem hư không cắt xé thành vết nứt không gian, hướng chỗ Kiệt Sâm hung hăng bổ tới.

Hắn muốn công kích Kiệt Sâm hi vọng giải trừ nguy cơ cho đám người Lôi Thiết Nhĩ.

- Hừ!

Nhưng không đợi công kích của hắn đi được bao xa, trong thiên địa vang lên thanh âm tiếng hừ lạnh, một sợi dây leo khổng lồ đột nhiên xuất hiện trong hư không, nhanh như thiểm điện đụng vào đạo phong nhận của Áo Đức Mạn vừa bắn tới.

- Đương…

Khí lãng đáng sợ quay cuồng, dây leo khổng lồ bắn ra hào quang chói mắt ầm ầm bạo liệt, hóa thành một cỗ mộc hệ linh lực nồng đậm, mà phong nhận của Áo Đức Mạn cũng đồng thời vỡ tung ra, biến thành phong hệ linh lực nguyên tố tản mát đầy trời.

- Sưu! Sưu! Sưu!

Vài đạo thân ảnh bay vút đến thật nhanh, vây quanh Áo Đức Mạn ở trung ương, chính là nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm, ở thời điểm này bọn họ làm sao có thể để cho Kiệt Sâm bị bên ngoài quấy rầy.

Ánh mắt Áo Đức Mạn nhìn quanh, thấy bảy người Lam Nguyệt Cổ Sâm vây quanh mình, cảm thụ được linh lực kinh người phóng thích từ trên người bọn họ, lại bị ánh mắt lăng lệ ác liệt của mọi người nhìn chăm chú, giờ khắc này mặt hắn hoàn toàn xanh mét.

- Hô…

Bên trong thiên kiếp, Kiệt Sâm giống như tử thần đi lại trong bóng đêm, thu hoạch tính mạng, lại tiếp tục tiến về chỗ thánh linh sư đê cấp cuối cùng.

Kỳ thật không cần hắn ra tay, chỉ cần hắn đi tới gần thì đối phương cũng không sao chịu nổi, bởi vì Kiệt Sâm chính là trung tâm của thiên kiếp pháp tắc, lực lượng hủy diệt tập trung trên người hắn nhiều nhất.

Từ khi cường độ thân thể Kiệt Sâm còn ở cửu giai đê cấp, hắn phối chế linh dược tề cho Tạp Tắc Nỗ Tư tại Thất Tinh Đảo, đã bị linh hồn công kích của thiên kiếp pháp tắc, lúc đó thiếu chút làm linh hồn đỉnh phong của hắn không chịu đựng nổi.

Hôm nay cường độ thân thể hắn đã sớm tăng lên trung cấp cửu giai, lúc hắn phối chế bình thánh cấp linh dược tề phẩm giai càng tốt hơn bình trước kia, vì vậy đưa tới thiên kiếp pháp tắc tự nhiên càng thêm cường đại, trừ phi là thánh linh sư cao cấp, nếu không những thánh linh sư bình thường sẽ không cách nào thừa nhận.

- Ah…

Gã thánh linh sư đê cấp thứ ba là một trung niên nhân tóc dài màu vàng, trong cuộc chiến khi nãy thần thái hắn vẫn luôn một mực ung dung tao nhã, nhưng hiện tại tóc tai bù xù, hoảng sợ kêu to, trường bào trên người xé rách thành mảnh nhỏ bừa bộn vô cùng.

- Khi nãy ngươi chiến đấu cùng Mạc Ni Tạp không phải kêu gào lợi hại nhất, nói muốn chúng ta chết không có chỗ chôn sao? Hiện tại vì sao lại sợ hãi?

Kiệt Sâm vừa đối kháng thiên kiếp vừa bước tới gần, thần thái vô cùng bình tĩnh.

- Kiệt Sâm ngươi thật ác độc, ngươi biết chúng ta là ai sao? Muốn đánh chết tất cả mọi người thật sao?

Trung niên nhân tóc vàng tràn đầy sợ hãi gào lên.

Pháp tắc nước lũ cuốn quanh thân thể hắn, từng đạo pháp tắc chi nhận hóa thành dòng sông không ngừng trùng kích vào trong thân thể hắn, bởi vì Kiệt Sâm tiến đến gần nên uy lực thiên kiếp càng thêm đáng sợ, toàn thân hắn co rút lại, nhưng thực lực mạnh hơn hai người đã chết một chút nên ít nhất vẫn còn có thể lên tiếng, nhưng kỳ thật cũng không tốt hơn được bao nhiêu.

Nghe được câu nói của đối phương, Kiệt Sâm cười lạnh.

- Ta không cần biết các ngươi là ai, vốn ta chỉ muốn đánh chết một ít thánh tử cùng cường giả của Thánh Địa, không nghĩ tới chính các ngươi tự động đưa tới cửa, đã như vậy thì cùng giết hết luôn đi, trên đường tới đây chúng ta còn giết ít người sao, cũng không cần sợ giết thêm mấy người các ngươi!

Bản thân Kiệt Sâm đã trở thành đối địch cùng Thần Phong đế quốc, nếu đối phương đã dám ra tay với mình thì phải có giác ngộ nhận lấy cái chết.

- Oanh!

Trong lúc đó trên bầu trời nổ vang một tiếng lôi đình, một đạo nguyên tố nước lũ đáng sợ từ trên trời giáng xuống oanh ngay đỉnh đầu Kiệt Sâm, cỗ nước lũ nguyên tố tràn đầy quang ám song hệ huyền ảo, uy chấn cửu thiên thập địa, so với bất luận đạo pháp tắc nước lũ nào càng thêm đáng sợ cùng khủng bố, trong nháy mắt đều rơi xuống trên đỉnh đầu Kiệt Sâm, đánh bay Kiệt Sâm hơn mười thước, thân hình không ngừng chao đảo.

Nhóm người Lôi Thiết Nhĩ vừa cảm thấy thật vui mừng nhưng sau một khắc Kiệt Sâm lại như không có việc gì tiếp tục bước tới trước người trung niên tóc vàng.

- Vì sao…

Trung niên tóc vàng há to miệng, thần sắc kinh hãi, tròng mắt như muốn rớt ra ngoài.

Hắn liều chết liều sống cũng không thể đón đỡ nổi thiên kiếp đáng sợ, sắp bị hình thần câu diệt, mà Kiệt Sâm chống cự pháp tắc nước lũ cường đại như thế vẫn không hề có chuyện gì, làm cho hắn không còn cách nào tiếp nhận sự thật kia.

Trung niên tóc vàng vô cùng phẫn uất, uất ức cơ hồ muốn hộc máu, nhưng giờ khắc này hắn cũng không còn thời gian nghĩ nhiều, thiên kiếp đã oanh thân thể hắn vỡ tan, máu tươi phun trào, đã sắp không còn kiên trì được nữa.

- Không cần khổ cực như vậy, ta đến tiễn ngươi lên đường đi!

- Xuy…

Một kiếm chém xuống, hắc sắc trọng kiếm vô tình cắt qua cổ họng đối phương, một đầu người trợn trừng mắt hoảng sợ văng lên trời, máu tươi phun như suối, bị thiên kiếp oanh kích trực tiếp hóa thành hư vô, đến chết mà trung niên nhân tóc vàng cũng không thể nhắm mắt.

Trong thiên kiếp, Kiệt Sâm như một vị thần liên tiếp ra tay liên tục đánh chết ba người, ba gã thánh linh sư đê cấp đã dễ dàng bị hắn giải quyết, hóa thành tro bụi.

- Ah…

Giờ phút này bên trong thiên kiếp chỉ còn lại Lôi Thiết Nhĩ cùng Mạc Da là hai thánh linh sư trung cấp đang đau khổ chống đỡ đối kháng, cũng đã sắp không chịu đựng được nữa.

- Ngươi…

Nhìn thấy Kiệt Sâm đi tới, trên mặt hai người đều biến sắc, ai cũng sợ hãi.

- Oanh!

Kiệt Sâm lãnh khốc vô tình, bước đi trong thiên kiếp, kéo theo kiếp vân từng bước một đến gần Mạc Da, hắc sắc trọng kiếm không chút do dự bổ về phía Mạc Da.

- Ah…

Trong miệng Mạc Da rống to, đôi mắt hắn biến thành một mảnh đỏ bừng, thời khắc sinh tử hỏa diễm chiến đao trong tay hắn vung mạnh lên chắn ngay trước mặt.

Oanh long!

Thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, thân thể Mạc Da không ngừng thối lui, máu tươi phun trào, trước đó thực lực hắn còn ngang tay với Kiệt Sâm nhưng giờ phút này chẳng khác gì một người trưởng thành cùng một hài tử, thật dễ dàng bị đánh bay.

Nhưng bởi vì công kích của Kiệt Sâm, lúc nãy Mạc Da còn miễn cưỡng chống đỡ được thiên kiếp, ngay lập tức không còn kiên trì được nữa, từng đạo pháp tắc nước lũ đáng sợ giáng xuống đỉnh đầu hắn, lập tức oanh kích thân thể hắn phun trào máu tươi, nứt vỡ thành từng đoạn.

Khóe miệng Kiệt Sâm mang theo tia cười lạnh, không chút do dự tiến về phía trước, hắc sắc trọng kiếm bao phủ Mạc Da chặt đứt hết thảy đường sống của hắn.

- Ah…

Mạc Da kêu to, toàn thân vỡ nát, thân thể dâng cao hỏa diễm đem tiềm năng của mình hoàn toàn phóng thích.

Nhưng lúc này hắn không cách nào ngăn cản được công kích của Kiệt Sâm, trừng lớn hai mắt nhìn thân thể của mình bị Kiệt Sâm chém thành hai nửa, một nửa văng ra xa.

- Phanh!

Một nửa thi thể không đầu còn chưa kịp phun trào máu tươi đã bị âm dương hỗn độn quang mang oanh thành tro bụi, mà một nửa thi thể cũng bị thiên kiếp giáng xuống nổ tung.

Lúc nãy thánh linh sư trung cấp Mạc Da vẫn thật cường thế đối chiến cùng Kiệt Sâm, Lam Nguyệt Cổ Sâm và Vi Ân không rơi hạ phong, bị thiên kiếp pháp tắc công kích hoàn toàn vẫn lạc không còn lưu lại chút dấu vết.

Giờ khắc này vô luận là Lôi Thiết Nhĩ hay là Áo Đức Mạn, trong nội tâm không tự chủ được đều dâng lên cảm giác tuyệt vọng.

Rốt cục sau khi đánh chết ba gã thánh linh sư đê cấp cùng Mạc Da là thánh linh sư trung cấp, ánh mắt Kiệt Sâm liền rơi lên trên người Lôi Thiết Nhĩ.

Giờ phút này lôi điện chiến chùy trong tay Lôi Thiết Nhĩ không ngừng vung vẩy, oanh thẳng về hướng nguyên tố quang ám cùng pháp tắc nước lũ giáng xuống, kỳ thật với thực lực của hắn còn chưa tới mức bị đánh trọng thương, duy nhất làm cho hắn không thể chịu nổi chính là bên trong ẩn chứa trùng kích linh hồn.

Thần sắc Kiệt Sâm lạnh lùng, thân hình nhanh chóng xông tới, mang theo vạn đạo thiên kiếp pháp tắc bao trùm.

- Quả nhiên không hổ là lôi hệ thánh linh sư, đối kháng thiên kiếp quả nhiên thực sự có tài, ta đến giúp ngươi một tay!

Kiệt Sâm thét dài, hắc sắc trong kiếm vung lên, dẫn động thiên kiếp phóng tới Lôi Thiết Nhĩ.

- Ngươi…

Lôi Thiết Nhĩ cắn răng, hiển nhiên đã sớm đoán được giờ phút này, hắn không hề mở miệng xin tha thứ, lôi điện chiến chùy trong tay trực tiếp oanh về hướng Kiệt Sâm.

- Oanh!

Lôi điện chiến chùy cùng hắc sắc trọng kiếm hung hăng va chạm cùng một chỗ, giống như hai viên lưu tinh chạm nhau trong vũ trụ, bộc phát ra hào quang vô tận, chiếu sáng hết thảy.

Thân hình Kiệt Sâm có chút chao đảo trong hư không, bật lui ra sau hai bước, mà Lôi Thiết Nhĩ lại trực tiếp văng ra ngoài, miệng phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt như giấy, môi không ngừng run rẩy.

- Lôi Thiết Nhĩ, không nghĩ tới ngươi giữ vững được lâu như vậy, còn có thể phản kích, bất quá đáng tiếc vẫn không tránh được kết cục phải chết!

Kiệt Sâm lắc đầu thở dài, căn bản không hề đem sinh tử của Lôi Thiết Nhĩ đặt vào trong lòng, phảng phất trong mắt hắn Lôi Thiết Nhĩ đã là một người chết.

- Ah…Kiệt Sâm, Lôi Thiết Nhĩ ta cho dù chết cũng sẽ không bỏ qua ngươi!

Lôi Thiết Nhĩ phẫn nộ gào thét, vạn trượng lôi quang bắn ra khỏi người hắn, pháp tắc thiên kiếp không ngừng oanh kích hắn, giờ khắc này hắn đã hoàn toàn bỏ qua chống cự, như một đầu mãnh thú phát điên hung hăng phóng tới chỗ Kiệt Sâm.

Nét mặt của hắn dữ tợn, mang theo vẻ bất khuất, cho dù chết cũng muốn lôi kéo Kiệt Sâm đồng quy vu tận.

- Đều phải chết rồi mà còn mạnh miệng như vậy, ta phải nhanh chóng tiễn ngươi lên đường, đồng bạn của ngươi đang chờ ngươi đâu…

Kiệt Sâm cười lạnh không chút do dự tiến tới.

Hai thân ảnh rất nhanh xáp tới gần, chẳng khác gì hai con thuyền trong bão tố.

Oanh long!

Nhưng không đợi Lôi Thiết Nhĩ vọt tới trước mặt Kiệt Sâm, đột nhiên một cỗ pháp tắc nước lũ oanh xuống, bên trong ẩn chứa trùng kích linh hồn đáng sợ trực tiếp đánh thẳng vào trong linh hồn Lôi Thiết Nhĩ, thân hình hắn thoáng chốc ngừng phắt lại, ánh mắt ngây ngốc, bị linh hồn trùng kích cường đại làm trong đầu hắn đột nhiên phát mộng.

Ngay một khắc này, hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm hóa thành một đầu hắc sắc cự long gào thét bay đến chém thẳng lên đỉnh đầu Lôi Thiết Nhĩ.

- Phanh!

Toàn thân Lôi Thiết Nhĩ chấn động, trong đôi mắt đột nhiên thanh tỉnh lại, bộc phát một đoàn thần mang, nhưng sau một khắc ánh mắt hắn liền tan rả, hoàn toàn mất đi linh quang.

Bị pháp tắc thiên kiếp cùng công kích của Kiệt Sâm tấn công, linh hồn Lôi Thiết Nhĩ đã hoàn toàn hủy diệt, ngũ tạng lục phủ đều bị chấn nát, triệt để tử vong.

Thân thể đã mất đi sinh cơ từ trên không trung trùng trùng điệp điệp ngã xuống.

Kỳ thật trải qua thời gian dài chống cự như vậy, toàn thân Lôi Thiết Nhĩ đã sớm tổn thương, rốt cục không còn cách nào bộc phát ra lực lượng cường đại nhất của chính mình, Kiệt Sâm phân biệt đánh chết năm người nhìn qua giống như không hề có chút quy luật, kỳ thật từ yếu tới mạnh, mục đích là vì muốn lợi dụng thiên kiếp đánh tan khí lực chống cự của từng người, là một loại sách lược chiến đấu.

Oanh long!

Thiên kiếp vẫn còn tiếp tục, nguyên tố nước lũ không chút lưu tình đánh vào thân thể Lôi Thiết Nhĩ, hài cốt không còn, hoàn toàn tiêu vong.

Trong vô tận kiếp hải, Kiệt Sâm giống như một vị thần minh đứng ngạo nghễ trên thiên không, trở thành tồn tại duy nhất, mà đối lập là năm người Lôi Thiết Nhĩ bị oanh thành tro bụi.

Trong lúc nhất thời toàn bộ thiên địa biến thành như tĩnh mịch, thế giới đông cứng lại, tất cả mọi người rung động chứng kiến một màn này, ngay hô hấp cũng ngừng lại, phảng phất không muốn kinh động tới nhân vật ma thần kia.

Hoàng tộc thủ hộ giả của Thần Phong đế quốc, năm thánh linh sư cửu giai, trong đó có hai thánh linh sư trung cấp đều vẫn lạc trong cuộc chiến vừa rồi, chỉ ngẫm lại đã cảm giác được có một cỗ lạnh thấu xương dâng tràn trong lòng dân chúng Thần Phong đế quốc, đông cứng lại hết thảy suy nghĩ của bọn họ.

- Thần Phong đế quốc sắp diệt vong hay sao?

Toàn bộ thánh tử cùng đệ tử Thánh Địa, cùng với những cường giả ở đế đô xa xa nhìn thấy một màn này trong miệng đều thì thào, thất hồn lạc phách té ngã, giống như đã mất đi trụ cột tinh thần.

Thiên kiếp vẫn còn tiếp tục, pháp tắc nước lũ vô tận không ngừng giáng xuống, nhóm người Lôi Thiết Nhĩ đều đã chết, toàn bộ thiên kiếp đều tập trung trên người Kiệt Sâm, nhưng hắn vẫn thản nhiên không chút sợ hãi, vô cùng bình tĩnh tiếp tục độ kiếp.

- Ah…

Trên bầu trời Thánh Địa, Áo Đức Mạn đang bị vây khốn đột nhiên phát ra tiếng gào rú thê lương, thanh sắc quang mang bỗng nhiên bộc phát, toàn thân như hóa thành vầng mặt trời màu xanh muốn lao ra khỏi vòng vây của mọi người hướng ngọn núi chính trong Thánh Địa bay vút thật nhanh.

Trên mặt của hắn tràn đầy nỗi sợ hãi cùng kinh hoàng, bởi vì hắn hiểu được nếu hiện tại hắn không thể chạy thoát khỏi vòng vây của nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm, một khi Kiệt Sâm vượt qua thiên kiếp pháp tắc như vậy hắn chỉ còn lại một mình, khó thoát khỏi cái chết.

Từng đạo thanh sắc gió lốc xuất hiện bên trong thiên địa, giờ phút này Áo Đức Mạn như hóa thành cơn gió biến mất trong ánh mắt của mọi người.

- Hừ!

Một tiếng hừ lạnh thanh lệ vang vọng, trong hư không xuất hiện vô số dây leo cực lớn, dây leo chẳng khác gì những đầu mãnh xà vặn vẹo phong tỏa bầu trời, hóa thành lao lung khổng lồ, cùng lúc đó thủy hệ nguyên tố lưu chuyển trong thiên địa, tạo thành tầng tầng màn nước giữa những khe hở dây leo, thủy hệ pháp tắc huyền ảo chuyển quanh, đem cả phiến hư không bao phủ bên trong không còn kẽ hở.

- Phanh!

Đột nhiên một tầng màn nước truyền ra tiếng nổ đùng cực lớn, một cỗ linh lực ba động cường đại truyền ra, tầng màn nước ầm ầm nổ tung, đồng thời bên trong hư không xuất hiện một thân ảnh vô cùng chật vật, chính là Áo Đức Mạn đang liều chết bỏ chạy.

Áo Đức Mạn là phong hệ thánh linh sư, tuy năng lực chạy trốn rất mạnh có thể hóa thành cơn gió nơi nào cũng có thể xuyên qua, nhưng đó chỉ là một loại chướng nhãn pháp dung nhập thiên địa nguyên tố mà cũng không phải thật sự biến mất, bị thủy mộc song hệ của Lam Nguyệt Cổ Sâm phong tỏa tự nhiên không cách nào đào thoát.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK