"Vậy thì, chư vị đạo hữu theo mỗ."
Hắc Lang chân nhân nhìn Phong Tri Du và Trương Châu Dự, Sư Phi Thanh, mỉm cười đưa tay mời, rồi dẫn đường.
Ngụy Tác và bọn Phong Tri Du lướt qua thác nước, màn nước hợp lại, che kín lối vào động phủ.
Hắc Lang chân nhân vung tay, quang hoa phía trước uốn cong, vách núi vốn trơn ướt đột nhiên tan biến vô ảnh vô tung, là một ảo trận.
Ảo trận bị Hắc Lang chân nhân triệt đi, phía sau cũng đầy huyền hư.
Xuất hiện trước mắt bọn Ngụy Tác là một sơn quật lớn.
Thoạt nhìn, trước mắt là một sơn cốc lớn trồng không ít kỳ hoa dị mộc, ở vách núi đối diện bọn Ngụy Tác là một dãy lâu các.
Lâu các đều xây bằng gỗ, đá, điểm xuyết không ít tinh thạch, ngọc thạch, cực kỳ đẹp đẽ. Đặc biệt nhất, mọi lâu các trên vách đá đều chỉ do một cây bạch sắc tinh trụ đỡ bên dưới. Trông như một cây đũa đỡ lấy vô số bát đĩa lơ lửng trên không.
"Động phủ của chân nhân quả nhiên đẹp đẽ, bất phàm." Trương Châu Dự tấm tắc, đồng thời nịnh nọt.
"Động phủ này của mỗ, trong số các tu sĩ cùng cấp chỉ là bình thường." Hắc Lang chân nhân mỉm cười, hỏi Ngụy Tác và bọn Trương Châu Dự: "Không biết động phủ của Quý đạo hữu ở đâu, các vị thường cùng tu luyện?"
"Chỗ của bọn tại hạ cách đây không đầy hai nghìn dặm, là động phủ của thượng cổ tu sĩ để lại. Mấy hảo hữu của tại hạ hiện tại tu luyện ở đó." Ngụy Tác cho rằng không nên để lộ thân phận, gã giết mấy Kim đan tu sĩ, Hoàng Nha tử không không ít hảo hữu là Kim đan tu sĩ, chưa biết chừng sẽ phiền hà.
"Động phủ của thượng cổ tu sĩ?" Ngụy Tác nói vậy, Hắc Lang chân nhân kinh ngạc, "Sau này có cơ hội, tại hạ cũng muốn đến thăm động phủ của chư vị. Thượng cổ động phủ nguyên lành, tại hạ chưa có cơ hội thấy."
"Chân nhân rỗi rãi là bọn mỗ thập phần hoan nghênh." Phong Tri Du mỉm cười: "Nếu chuyến đi Cực Lạc cung thuận lợi, mời các vị qua."
"Được, một lời đã định."
Vừa đi vừa trò chuyện, Hắc Lang chân nhân dẫn cả ba vào một công trình trống trơn, lúc đến gần bọn Ngụy Tác mới nhìn rõ là một tòa nhà ở trên tinh trụ lơ lửng trên không, có hành lang, quảng trường, cầu vắt ngang. Không khác gì một viện lạc.
"Ở đây có mấy gian tĩnh thất, các vị tùy ý chọn. Bên ngoài có mấy đệ tử của tại hạ, muốn gặp tại hạ hoặc có yêu cầu gì thì cứ bảo chúng. Hai ngày này, không có việc gì thì tại hạ không quây nhiễu chư vị thanh tu. Lúc xuất phát, tại hạ sẽ đến tìm chư vị." Hắc Lang chân nhân dẫn Ngụy Tác và bọn Phong Tri Du vào một viện lạc có năm, sáu gian tĩnh thất.
Dọc đường, Ngụy Tác và bọn Phong Tri Du thấy không ít thân ảnh tu sĩ, Hắc Lang chân nhân thu không ít môn nhân đệ tử.
"Hắc Lang chân nhân rất được, chỉ là Ngụy Tác, nói thật thì thần thông của đạo hữu, với Kim đan tứ trọng lão quái như Cực Lạc chân nhân thì có thể giữ mình không?" Hắc Lang chân nhân hàn huyên mấy câu rồi đi, Trương Châu Dự ở cùng một tĩnh thất vội hỏi Ngụy Tác.
"Tối đa chỉ giữ mình được, còn phải trong tình hình đối phương e dè." Ngụy Tác trầm ngâm.
Kim đan tu sĩ, Kim đan nhất trọng đột phá đến tu vi lưỡng trọng, kim đan sẽ lớn hơn hẳn, uy năng cũng tăng tiến tương đương. Kim đan lưỡng trọng đến tam trọng, rồi từ tam trọng đến tứ trọng cũng vậy.
Thông thường, tu luyện công pháp cùng cấp, kim đan uy năng của tu sĩ Kim đan tứ trọng gấp khoảng tám lần Kim đan nhất trọng.
Kim đan lưỡng trọng đến tam trọng là một ngưỡng lớn.
Tu sĩ thông thường dù đạt đến kim đan, không gặp may mắn thì cũng như Hiên Viên lão tổ, đến Kim đan lưỡng trọng là thọ nguyên hao tận.
Cả tu đạo giới, đạt tới kim đan đều là tu sĩ có may mắn, còn đạt tới tu sĩ Kim đan tam trọng, Kim đan tứ trọng thì đều có thành tựu kinh nhân, khẳng định phúc duyên vô cùng. Thuật pháp và pháp bảo lợi hại cũng có nhiều hơn tu sĩ thông thường.
Khác với mọi Kim đan tu sĩ, Ngụy Tác có kinh nghiệm đối địch với tu sĩ cỡ Huyết Linh lão tổ.
Gã biết hôm đó Huyết Linh lão tổ hợ hao tổn thọ nguyên, động thủ đã không động dụng toàn lực, uy năng tương đương với tu sĩ Kim đan tứ trọng, hơn cả huyền giai hạ phẩm pháp bảo, chỉ dùng con bài tẩy như Tuyệt diệt kim đan mới chống nổi.
Nếu động khởi, Ngụy Tác có thể dựa vào Tuyệt diệt kim đan, và thần thức không kém gì Cực Lạc chân nhân, ngoài ra không còn ưu thế gì, cả chạy trốn thì Ly Hỏa phảng cũng không bằng pháp bảo của đối phương.
"Trước kia với tu vi Chu thiên cảnh mà huynh đệ dám bắt Đông Dao thắng địa thiếu chủ, đàm phán với Kim đan tu sĩ Trường Phong chân nhân, mỗ thấy Cực Lạc chân nhân nạp thiếp mà đúng là Nam Cung Vũ Tinh, nếu dùng thủ đoạn bức bách, khẳng định huynh đệ sẽ đòi Nam Cung Vũ Tinh." Trương Châu Dự nhìn Ngụy Tác.
"Chưa biết chừng lần này lại thành vĩnh biệt." Ngụy Tác than thở.
"Hảo huynh đệ, yên tâm đi, mỗ sẽ chiếu cố cho Cơ Nhã." Trương Châu Dự cười hắc hắc.
"... Có huynh đệ thế hả?" Ngụy Tác trợn tròng trắng.
"Đừng giả bộ nữa, giả bộ thảm thương mà mắt cứ đảo nhìn Sư Phi Thanh, muốn mượn pháp bảo của y chứ gì?" Trương Châu Dự hầm hừ.
"Không phải chứ? Thế mà cũng nhìn ra?" Ngụy Tác nhìn Trương Châu Dự với vẻ không dám tin, "Mỗ ở Linh Nhạc thành nhiều năm, kỹ thuật diễn kịch đã lô hỏa thuần thanh mà vẫn bị nhìn ra?"
"Mỗ cũng bán hàng giả không biết bao nhiêu năm." Trương Châu Dự cười ha hả, vỗ vỗ Ngụy Tác đang ấm ức: "Chi bằng chúng ta xưng huynh đệ đã lâu, hôm nay kết bái, vạn nhất huynh đệ mất mạng ở Cực Lạc cung, pháp bảo cho mượn mất rồi thì sao, pháp bảo cho huynh đệ mượn thì không tiếc."
"Chính thức kết bái?" Ngụy Tác ngẩn người, mỉm cười: "Kết bái thế nào?"
"Lão Phong lớn tuổi nhất, tiếp đó là mỗ, rồi Sư Phi Thanh, lão Phong là đại ca, mỗ lão nhị, Sư Phi Thanh lão tam, huynh đệ lão tứ. Tu sĩ kết bái không cần phiền phức, cùng uống chén rượu, thế nào?" Trương Châu Dự nghiêm túc bảo Ngụy Tác và Phong Tri Du, Sư Phi Thanh.
"Mạng của mỗ là do các vị kéo về, kết bái đương nhiên không thành vấn đề." Phong Tri Du nghiêm túc bảo Trương Châu Dự và Ngụy Tác.
"Mỗ đồng ý, bất quá kết bái xong đừng gọi mỗ là lão tam?" Sư Phi Thanh nói.
"Vì sao không thể gọi là lão tam?" Trương Châu Dự và Ngụy Tác, Phong Tri Du không hiểu.
"Lão tam nghe nhà quê quá, gọi là Sư tam thiếu hoặc Sư tam công tử, nghe thế mới hoành tráng." Sư Phi Thanh say sưa.
"Nào! Đây là linh tửu do Bích linh quả luyện chế, bổ âm tráng dương." Trương Châu Dự vỗ lên nạp bảo nang lấy ra một hồ rượu.
"Lão phong tuổi lớn nhất nên là đại ca, kết bái do lão Phong chủ trì." Lấy ra bình rượu bằng sứ xanh, Trương Châu Dự đưa cho Phong Tri Du.
"Được!" Phong Tri Du nghiêm túc gạt mở bình rượu, ngửa cổ uống: "Phong Tri Du hôm nay cùng Ngụy Tác, Trương Châu Dự, Sư Phi Thanh kết làm huynh đệ, thiên địa làm chứng. Có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, nếu sai lòng thì trời tru đất diệt."
"Trương Châu Dự hôm nay..." Tiếp đó bắt đầu từ Trương Châu Dự, ba người còn lại cũng nói vậy, ngửa mặt uống rượu rồi ném chén rượu, bật cười.
"Được rồi, Tiềm long thổ châu quyết hoàn chỉnh sẽ cho các vị, Tiềm ẩn quyết chỉ là phần trước. Ngụy Tác, huynh đệ mà đấu với Cực Lạc chân nhân, môn thuật pháp này chưa biết chừng sẽ hữu dụng." Cười vang đoạn Trương Châu Dự nhét thanh sắc ngọc phù vào tay Ngụy Tác.
"...Hảo tiểu tử, lần đó không truyền pháp quyết hoàn chỉnh?"
"Lão tứ, đừng vội, pháp quyết này do sư tôn để lại cho ta, không thể dễ dàng truyền cho người ngoài, cho các ngươi một nửa là quá lắm rồi."
"Ngụy Tác, Khổng tước minh vương vũ này có thể vô hiệu nhiều pháp trận khống chế pháp bảo, cho lão tứ mượn." Sư Phi Thanh lãnh khốc móc một món pháp bảo như lông khổng tước lấp lánh linh quang năm màu cho Ngụy Tác.
"Ta không có pháp bảo hữu dụng với lão tứ, bất quá phi độn pháp bảo này dùng để chạy trốn cũng hữu dụng, thu lấy đi đã." Phong Tri Du mỉm cười lấy Tịnh hoa phi liên đưa cho Ngụy Tác.
"Hảo a! Oa ha ha ha ha! Kết bái thì mọi thứ tốt đều về tay ngươi. Ngụy Tác, lần tới thấy ai có thứ gì tốt thì nên kết bái nhiều vào!" Lục bào lão đầu lại hưng phấn vô cùng kêu lên.
Nghe tiếng lục bào lão đầu kêu, Ngụy Tác lại trợn tròng trắng.
-o0o-
:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99: