Mục lục
[Dịch] Vô Tận Đan Điền
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thanh âm già nua giống như đã biết Nhiếp Vân lựa chọn thanh thứ ba, cười nói.

- Một vạn ba ngàn bốn trăm hai mươi bốn cân?

Nhiếp Vân hoảng sợ.

Vốn cảm thấy thanh kiếm này rất nặng, không nghĩ tới nặng như vậy!

- Hô…

Nghĩ tới uy lực thanh kiếm, Nhiếp Vân hít sâu một hơi đè nén nội tâm kích động.

- Nếu vừa rồi ngươi lựa chọn thanh Sát Lục kiếm, chứng minh ngươi có lòng giết chóc, làm việc âm tàn cay độc, đem kiếm đưa cho người như vậy chỉ vũ nhục thanh danh kiếm của ta, cho nên nếu ngươi chạm vào tấm bia đá thứ nhất sẽ là lúc kiếm trận bị kích thích! Nếu ngươi lựa chọn thanh thứ hai Công Chính kiếm, cơ quan cũng sẽ xúc động, nhưng là truyền thừa của ta! Truyền thừa ghi lại lý giải kiếm thuật cùng thuật đúc kiếm suốt đời của ta, nếu ta phát hiện ngươi không có thiên phú đúc kiếm, cũng sẽ bị trận pháp đánh chết!

- Không có thiên phú đúc kiếm sẽ bị trận pháp đánh chết? 

Nhiếp Vân không khỏi lau mồ hôi lạnh thầm nhủ mình may mắn.

- Lựa chọn Huyền Ngọc kiếm tuy không nhận được truyền thừa của ta, cũng sẽ không gây ra kiếm trận, tương đương được một kiện bảo bối, tính là cơ duyên của ngươi!

Thanh âm già nua nói tới đây thoáng dừng một chút mới nói tiếp:

- Táng Kiếm Trủng này chỉ cho phép mỗi người đi vào một lần, ngươi là nhân loại đầu tiên vào đây, ngươi đã chiếm được cơ duyên, lập tức rời đi đi! Kiếm Trủng chỉ thuộc về kiếm, không thuộc về nhân loại!

- Đa tạ Táng Kiếm Vương!

Mặc dù biết nói chuyện chỉ là một thanh âm mà không phải là ý chí của chủ nhân, nhưng Nhiếp Vân vẫn cúi người bái xuống, hít sâu một hơi, chân khí vận chuyển lập tức chụp lấy Huyền Ngọc kiếm, rầm một tiếng bắt lấy chuôi kiếm trong tay.

Đăng đăng đăng!

Thân thể Nhiếp Vân lung lay hai cái mới đứng vững, xoay người đi ra khỏi thông đạo.

Từ chỗ tấm bia đá đi ra ngoài chỉ có vài trăm thước, nhưng Nhiếp Vân đi tới cuối thì toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi.

Thanh Huyền Ngọc kiếm thật sự quá nặng, cho dù hiện tại hắn có được lục tượng lực cũng không kiên trì nổi!

Có thể tưởng tượng binh khí nặng như vậy một khi bị hắn hoàn toàn luyện hóa, một kiếm chém xuống người nào có thể ngăn cản?

Cho dù là yêu thú tự xưng phòng ngự vô địch chỉ sợ cũng biến thành bánh thịt!

Không mũi kiếm, nhưng so với mũi kiếm càng thêm cường đại.

- Được Huyền Ngọc kiếm, không đạt được truyền thừa của Táng Kiếm Vương, thực lực không tăng lên, hiện tại nếu đi ra ngoài chỉ sợ sẽ bị đàn yêu thú đuổi giết…

Nhìn Huyền Ngọc kiếm trong tay, Nhiếp Vân bất đắc dĩ lắc đầu.

Tuy thanh kiếm này vô cùng trân quý, xưng là thần binh lợi khí cũng không đủ, nhưng mình lấy được thanh kiếm mà thực lực cũng không gia tăng, ngược lại nếu còn mang nó đi ra ngoài tốc độ của mình còn chậm hơn cả ốc sên!

Bên ngoài đều là yêu thú, cho dù hoàn toàn phát huy thực lực cũng khó thoát khỏi cái chết, càng khỏi nói là hiện tại!

- Ân, đúng rồi, tại sao đàn yêu thú không vào nơi đây? Nếu chúng vào đây giết ta, khẳng định ta không còn đường để đi…

Trước đó vì tình cảnh nguy cấp cho nên Nhiếp Vân không kịp suy nghĩ nhiều, sau đó lại nhìn thấy Táng Kiếm Trủng cho nên càng không lưu ý, hiện tại ngẫm lại Nhiếp Vân liền cảm giác kỳ quái.

Vừa rồi lúc ở bên ngoài đàn yêu thú chỉ hận không lập tức xé xác hắn, vì sao khi mình chạy vào sơn động này rồi thì bọn chúng lại không có động tĩnh?

Vừa rồi khi mình chạy vào sơn động hình như không gặp phải cấm chế hay phong ấn, vì sao chúng lại không đi vào?

- Ân? Đây là kiếm trận?

Trong lòng vừa nghĩ, ánh mắt Nhiếp Vân đột nhiên dừng ở bên cạnh cửa động, nhìn thoáng qua nhất thời hiểu được.

Bất kể thế nào hắn cũng là lão quái vật sống mấy trăm năm, tuy kiếm trận bố trí phi thường phức tạp nhưng hắn vẫn xem hiểu.

Không nghĩ tới kiếm trận này có thể ngăn cách yêu thú, chỉ cho phép nhân loại tiến vào.

Nếu yêu thú dám đi tới cửa động, cho dù không vào trong cũng bị kiếm trận xoắn nát, mà nhân loại sẽ không bị thương tổn.

Xem ra Táng Kiếm Vương vì là nhân loại, vẫn hi vọng truyền thừa cùng trường kiếm của mình truyền cho nhân loại mà không phải giao cho yêu thú.

- Chúng nó vào không được, mà ta cũng ra không được…

Nhìn thoáng qua cửa động, Nhiếp Vân liền chứng kiến mấy đầu yêu thú đang nhìn chằm chằm vào trong động, tựa hồ chỉ cần hắn vừa đi ra lập tức bị chúng điên cuồng công kích.

Xem ra vì chúng không thể vào nên lựa chọn canh giữ bên ngoài.

Chẳng lẽ mình chiếm được Huyền Ngọc kiếm ngược lại bị yêu thú vây chết nơi này?

- Hiện tại mình chỉ đạt tới binh giáp cảnh hậu kỳ, thậm chí còn chưa kịp niết bàn lần thứ hai, nếu không có yêu hạch mà một mình tu luyện phải hao tổn một hai tháng thời gian mới đạt tới hậu kỳ đỉnh, nơi này không có thực vật, nếu bị vây khốn sẽ đói chết…

Nhìn quanh trong sơn động Nhiếp Vân nhíu mày.

Đi ra ngoài hẳn phải chết, không đi cũng đói chết, thật sự không còn đường lựa chọn.

Làm sao bây giờ?

Nhiếp Vân lâm vào khốn cảnh chưa từng có từ trước tới nay.

- Bỏ đi, đừng nghĩ nhiều như vậy, luyện hóa xong thanh kiếm này nói sau!

Khẽ lắc đầu, Nhiếp Vân khoanh chân ngồi xuống đất, chuyên tâm luyện hóa Huyền Ngọc kiếm.

Bởi vì thanh kiếm không có cấp bậc cho nên luyện hóa thật nhanh, chỉ sau vài lần hô hấp Nhiếp Vân đã cảm giác thanh kiếm có cảm ứng với tâm linh của mình.

- Thử lại lần nữa!

Hoàn toàn luyện hóa xong Huyền Ngọc kiếm, ánh mắt Nhiếp Vân sáng lên, đôi tay giơ lên hô nhỏ một tiếng, đã đem thanh kiếm nâng lên cao.

Kiếp trước hắn am hiểu nhất là dùng trường kiếm, có thể thi triển ít nhất mấy trăm bộ bí tịch kiếm thuật, cánh tay lập tức run lên, một chiêu Lạc Hồng Tiêu Diêu kiếm liền đánh ra.

Lạc Hồng Tiêu Diêu kiếm, vũ kỹ quý tộc thượng phẩm, một bộ kiếm pháp đánh ra hoa rụng rực rỡ, tràn ngập đầy trời, người lẫn trong màu đỏ mơ hồ không chừng, tựa như con bướm.

Uy lực kiếm pháp không phải cực mạnh nhưng thật quỷ dị, hành động mơ hồ cho nên mới có danh xưng tiêu diêu.

Hô hô hô hô!

Nhiếp Vân dựa theo nội dung kiếm pháp liều mạng thi triển, đánh một lát mới suy sụp dừng lại.

Bộ kiếm pháp càng tiêu diêu càng tốt, nhưng dùng thanh Huyền Ngọc kiếm đánh ra chẳng khác gì một lão hán bảy tám mươi, hành động chậm chạp, động tác ngây ngô, đừng nói thấy hoa rụng đầy trời mộng ảo, thậm chí còn chưa giũ ra được một kiếm hoa!

- Xem ra toàn bộ kiếm pháp trước kia của ta đều không thích hợp với Huyền Ngọc kiếm!

Nghĩ một lát, Nhiếp Vân liền hiểu được.

- Huyền Ngọc kiếm có một không hai, chỉ sợ cũng không có kiếm pháp đặc biệt phối hợp, nếu kiếm pháp đều do người sáng tạo, tại sao ta không thể sáng chế?

Trong lòng vừa động, hào khí dâng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
28 Tháng một, 2023 20:18
cùng map lúc đầu 12 trưởng lão bang top 2 mới thien kiều cảnh về sau đệ tử bình thường bang cùi hơn toàn hạp hư cảnh thằng ad viết truyện sáng tạo vãi
vudo556
05 Tháng mười một, 2022 13:29
ss rcr 4r oa 2v g ỷ y4.. vn. 5v.ffft y3 3d
Hieu Le
06 Tháng chín, 2021 09:33
ngu hết phần thiên hạ
Hieu Le
06 Tháng chín, 2021 09:32
*** có thiên phú ngụy trang mà đi chôm đồ ko thèm dùng
boy_QN92
19 Tháng bảy, 2021 23:54
Truyện này đọc tới chap 4xx là hết nuốt nổi. Cảm giác não tàn vcc
Ngyễn Duy Định
21 Tháng sáu, 2021 20:41
lol
Ngyễn Duy Định
21 Tháng sáu, 2021 20:41
chuyện ***
Ta Khanh Duy
11 Tháng sáu, 2021 23:48
Ai có sơ đồ cảnh giới cho mình với?
Hieu Le
10 Tháng ba, 2021 21:38
Chương 209 thấy xàm chết mẹ...chí tôn là lực lượng đỉnh phong cao nhất... mà 4 thằng chí để sát thủ đến giết người trước mặt thì 4 thằng chí tôn sống làm loz gì nữa...
Hieu Le
15 Tháng mười hai, 2020 20:59
hay
thientukiem
14 Tháng mười hai, 2020 17:34
truyện 70 chap đầu đọc thấy buff main dã man
Hà Tiến Dũng
22 Tháng tư, 2020 14:42
Đọc hay đấy chứ nên đọc thử
Kooz Chrysalis
14 Tháng tư, 2020 14:52
Các chiến hữu, Cho em xin Sơ đồ Cảnh Giới với ạ... thank
Ngoc Duy Nguyen
15 Tháng một, 2020 22:34
th main đốt nhà cướp của miết
Hieu Le
04 Tháng một, 2020 19:34
thằng lìn t.giả này thiếu gái hay sao,n.vật 9 đi đâu cũng dụng gái làm a hùng rơm vậy,đọc hơn 2k chương toàn gái ụ mie nứng thật,cái gì cũng gái trong đó mà éo làm ăn dc gì Atsm gê gớm
Khuất Hoàng Trung
02 Tháng mười một, 2019 22:51
Tàng thư viện dnay lắm Quảng cáo thế
Hieu Le
10 Tháng sáu, 2019 17:08
chán đọc mấy con nhân vật nữ toàn não tàn, suốt ngày gây chuyện , main theo dọn shit cho nó miết
Hieu Le
09 Tháng sáu, 2019 07:14
truyện đọc cũng ổn, chỉ ghét cái kiểu tu tiên ôm đồm, 1 mình mang theo 1 bọn vai phụ dek làm dc trò trống gì chỉ gây phiền gây rối, có chuyện cho main đi xử lý.
Hieu Le
08 Tháng sáu, 2019 11:02
câu chương quá
SuBin Bạch
04 Tháng sáu, 2019 22:13
cảnh giới cụ thể cho xin
BÌNH LUẬN FACEBOOK