• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyển ngữ ♥ Niệm Nam

Thích hợp với mình là tốt nhất, mà tốt nhất chưa chắc đã thích hợp với mình.

Lần đầu đi theo mọi người làm nhiệm vụ làm cho Ngọc Diệu Âm sâu sắc cảm nhận được năng lực của mình quá yếu, kinh nghiệm cũng không đủ, bây giờ có thể an tâm ở lại trung tâm săn thú, còn có phòng luyện công thuộc về mình, tất nhiên phải dốc sức sử dụng để giỏi hơn.

Không chỉ có Ngọc Diệu Âm, tất cả mọi người trong tổ đều chăm chỉ luyện công, đường tu luyện như đi ngược dòng nước, không tiến ắc sẽ lùi.

Đương nhiên Linh Hầu biết Ngọc Diệu Âm muốn tập kiếm, liền đặc biệt tặng một thanh kiếm tinh xảo “Tử trúc kiếm”, “Ha ha, Tử trúc kiếm ở trong nhẫn trữ vật của ta vẫn ngủ say, nay trùng hợp gặp muội, tin tưởng muội có thể làm nó chân chính tỉnh lại.”

Ngọc Diệu Âm nhận lấy thanh kiếm vừa thấy, thật không hổ là Tử trúc kiếm, sức mạnh của thân kiếm có thể so với kim loại, hơn nữa có mười phần tính dẻo, chuôi kiếm chạm hoa văn hình áng mây đúng với phong cách cổ xưa thanh lịch, đồng thời còn có ám khí để sử dụng vào thời khắc mấu chốt, đặc biệt thích hợp cho nữ tử sử dụng.

“Tổ trưởng sư phó, thật sự là tặng cho muội sao? Thanh kiếm này thật là tốt, cám ơn tổ trưởng sư phó! Cám ơn tổ trưởng sư phó!”

Tay cầm Tử trúc kiếm, Ngọc Diệu Âm cùng Tử trúc kiếm thân cận, dường như là có thể từng bước cùng kiếm tâm ý tương thông, xem ra Tử trúc kiếm là vật phi phàm.

Trái với Ngọc Diệu Âm ở trong không gian trữ vật khí tìm được võ công mình muốn học, Lâm Đa Bảo lại đơn giản theo tổ trưởng Linh Hầu học hỏi.

“Tổ trưởng, tuy rằng đệ là người mới, nhưng mà nam tử hán đại trượng phu, cũng không thể cứ canh giữ ở phía sau! Tổ trưởng, huynh thấy công pháp linh tinh của đệ có thích hợp hay không, đệ nghĩ phải mạnh lên, có chuyện gì có thể cùng các huynh gánh vác.”

Linh Hầu rất là thưởng thức tính cách Lâm Đa Bảo, can đảm cẩn trọng, thẳng thắn thành khẩn hào sảng, đối với yêu cầu của Lâm Đa Bảo cũng một phen tự hỏi.

“Ừ, nhiệm vụ lần này huynh sẽ cẩn thận quan sát đệ một lần, huynh là mầm non, yên tâm đi, chỉ cần đệ cố gắng, huynh sẽ giúp đỡ, công pháp của đệ không tệ, có điều trước mắt vẫn nên là luyện thân thể, huynh có một phần quyển “Tinh kim đoán thể”, đệ cầm luyện trước.”

Lâm Đa Bảo cảm kích nhận lấy “Tinh kim đoán thể”, “Cám ơn tổ trưởng, đệ nhất định sẽ không phụ kỳ vọng của người.”

“Ừ, tranh thủ luyện tập, lúc này tổ được nghĩ ngơi một thời gian, hy vọng đến khi có nhiệm vụ kế tiếp đệ sẽ có thể làm việc một cách độc lập.” Linh Hầu vỗ vỗ bả vai Lâm Đa Bảo, cõi lòng đầy kỳ vọng nói.

“Nhất định sẽ như mong muốn của tổ trưởng.” Lâm Đa Bảo kiên định nói.

“Hảo tiểu tử, còn lôi kéo huynh mệt mỏi theo đệ!” Linh Hầu vừa cười vừa đi trước.

Lâm Đa Bảo cầm Tinh kim đoán thể trong tay, trong lòng rất là kích động, Tinh kim đoán thể, tên như ý nghĩa, nếu công pháp này có thể luyện thành công, vậy sẽ giống như tiểu cường đánh không chết.

Không chỉ có Ngọc Diệu Âm và Lâm Đa Bảo tranh thủ thời gian luyện tập mà cả người cẩu thả như Ngải Lập cũng nghiêm túc luyện công.

Thay đổi của Ngải Lập làm cho Linh Hầu vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, trăm triệu lần không ngờ người luôn luôn lãnh đạm như Ngải Lập lại bị Ngọc Diệu Âm mới tới ảnh hưởng sâu sắc như vậy, vốn luôn không chịu luyện công, luôn tránh né tu luyện, bây giờ lại chủ động tu luyện.

Trong lòng Linh Hầu âm thầm nghĩ: ai, thật không dễ dàng a, vốn như cây vạn tuế bình thường khó ra hoa, nói con hư biết nghĩ lại thì quý hơn vàng, bây giờ Ngải Lập có thể tỉnh ngộ, chính mình về sau khi thấy Ngải Duy cũng có thể giao phó.

Trong lòng Linh Hầu đối với ba người đang chăm chỉ luyện tập kia có một tia chờ mong, không biết đến khi tu luyện chấm dứt ba người họ sẽ cho mọi người kinh hỉ gì đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK