Mục lục
[Dịch] Phàm Nhân Tu Tiên Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc trời tối ngày thứ ba, Hàn Lập vẫn đang ngồi nhập định thẳng đến lúc này, rốt cục mở mắt ra. Hắn nâng tay ngẩng nhìn sắc trời tối mịt, bàn tay vừa lật, một khối nguyệt quang thạch xuất hiện ở trong tay. Đem viên đá này hướng không trung ném đi, một vùng ánh sáng trắng như sữa lan ra, chiếu sáng khắp xung quanh rừng đào.

Hàn Lập im lặng đứng dậy, lấy ra một khối san hô có màu hồng lớn chừng vài thước , hướng một gốc cây đào ném tới, sau đó lại móc ra một cái hộp ngọc, mở nắp hộp lộ ra một gốc linh thảo mỏng manh có mười ba lá. Linh thảo có màu trắng , tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, đúng là cây Nghê Thường thảo đưựoc hắn đề cao không biết bao nhiêu lần!

“Đây là thủ đoạn mà ngươi chuẩn bị?” chờ Hàn Lập đem Nghê Thường thảo trồng ở trên cây san hô, Đại Diễn thần quân vẫn không hiểu ra sao, không nhịn được mở miệng hỏi”.

Hắn mặc dù thấy qua Hàn Lập dùng loại linh thảo này nuôi dưỡng phệ kim trùng, hiệu quả phi thường tốt. Nhưng hiện tại cầm linh thảo này ra, vẫn là làm cho hắn rất là nghi hoặc.Hàn Lập nghe được câu hỏi này, khẽ cười một tiếng:

“Thật ra linh thảo này còn có tên gọi khác, gọi là “Dụ yêu thảo”, không cần nói gì, tiền bối cũng có thể minh bạch ý định của vãn bối a.”

“Dụ yêu thảo! Chẳng lẽ ngươi muốn......” Đại Diễn thần quân chợt hiểu ra, thanh âm vang lên.

"Không sai, sáu ngày sau thì con Hạo dương điểu nhỏ kia, được thả đi ra hít thở khí trời. Đến lúc đó thì, hắc hắc... ..."

Hàn Lập cười lạnh một tiếng.

Phương Chử(Xử) là một tu sĩ trúc cơ kỳ trong Nhạc Dương cung. Cấp tu sĩ loại này, trong cả Nhạc Dương cung không đến một ngàn thì cũng có đến tám trăm. Theo lý thuyết, hắn trong cung không phải là một nhân vật quan trọng. Nhưng trên thực tế hoàn toàn ngược lại, không muốn nói những tu sĩ trúc cơ kỳ khác mà đến một vài vị sư thúc, sư bá kết tu vi đan kỳ, thấy Phương Chử cũng khách khách khí khí với hắn, đối với hắn không có chút nào giống với vãn bối. Trong Cung có chỗ tốt gì được cấp xuống thì Phương Chử là đệ tử trúc cơ kỳ đầu tiên được nhận.

Phải nói địa vịa của Phượng Xử trong Nhạc Dương cung quả thật không tồi. Chẳng qua trong lòng hắn ngoài đắc ý ra, còn biết mang lại cho hắn hết thảy, chẳng qua là do chức vụ hắn đảm nhiệm. Hắn là tu sĩ trong cung chuyên môn phụ trách chiếu cố con Hạo dương điểu nhỏ hơn. Sở dĩ tuyển trúng hắn, là bởi vì, hắn trời sanh đã có năng lực đặc thù thông hiểu một ít ngôn ngữ cầm loại linh điểu. Không có người thay thế, nếu không theo sự trân quý của Hạo dương điểu thì cũng không đến lượt hắn phụ trách chiếu cố.

Dù sao cái gọi là chiếu cố, ở một trình độ nhất định cũng có thể sử dụng linh cầm này, việc này hiển nhiên không phải là chuyện nhỏ. Hắn phụ trách linh cầm tuy tu vi nông cạn, nhưng là dễ dàng thắng tu sĩ kết đan hậu kỳ, tồn tại ngang Nguyên Anh cấp. Việc này cũng khó trách những tu sĩ khác, đối với Phương Chử rất là kiêng kỵ. Chuyên môn chiếu cố linh cầm, đã hơn ba mươi năm, Phương Chử tự nhiên quen tay vô cùng.

Duy có một phiền toái, chính là vô luận ngồi yên tu luyện, hắn cũng không thể không ở cùng linh điểu cả ngày, thậm chí thả cho linh cầm này đi ra ngoài hít thở, tự động bay nhảy trong thời gian nửa ngày, hắn cũng không thể không gián đoạn tu luyện của mình, âm thầm đuổi theo xa xa, đề phòng xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Bất quá, đối với chuyện này Phương Xử một điểm cũng không lo lắng. Thiên Nhạc sơn mạch mười vạn dặm toàn bộ đều là phạm vi Nhạc Dương cung khống chế, lại có thể xảy ra chuyện gì.

Trong lòng thản nhiên suy nghĩ như vậy, một ngày nọ, Phương Chử theo Hạo dương điểu sáng sớm đã bay ra khỏi tổ, đi theo xa xa ở phía sau. Con Hạo Dương điểu này hình thể không lớn lắm, hình dáng dài khoảng một trượng, nhưng chùm lông vũ ở phần đuôi đã chiếm hơn một nửa chiều dài của nó. Xa xa nhìn lại,com chim này giống như một con khổng tước to lớn đỏ rực.Nhưng trên đời, lại có con khổng tước có lông vũ đỏ rực diễm lệ bậc này sao. Linh cầm rõ ràng có chút hưng phấn, sau khi ra khỏi cấm chế của Nhạc Dương cung, rung động hai cánh đỏ hồng trong không trung bay lượn nhảy múa không ngừng, không hề phát hiện có người theo sau mình.

Nếu là dùng phương pháp bình thường, Phương Chử hiển nhiên không thể dấu diếm thần thức của Hạo dương điểu, nhưng là tại trước khi đi ra, hắn đã sớm mang thêm trên người một cái liễm tức phù mà trong cung đặc biệt chế tạo, cho nên cho dù hắn tu vi nông cạn, vẫn cứ yên tâm không bị Hạo dương điểu phát hiện. Hôm nay nhìn con chim này hưng phấn, trong miệng hót vang thánh thót, Phương Chử hiểu ý cười.Ở cùng linh cầm này lâu nay, hắn hiển nhiên biết giờ phút này Hạo dương điểu đang sung sướng cực độ. Xem ra con chim này đã mong đợi cả nửa tháng này đối với chuyến ra ngoài hôm nay .

Cứ như vậy, Hạo Dương điểu ở trên không trung của Nhạc Dương cung không chút hoang mang bay quanh trong một hồi lâu, sau đó mới đổi hướng, bắt đầu hướng bên ngoài bay đi. Phương Chử không chút phật lòng, dựa theo thói quen của con điểu vương này, bay vòng quanh Nhạc Dương cung một vòng thật lớn trong phương viên một trăm dặm, mới hài lòng bay về trong cung, cho nên cũng từ từ theo sau. Nhưng là lần này, hắn theo con chim này bay mới hơn ba mươi dặm, chuyện ngoài ý muốn phát sinh .

Vốn Hạo Dương điểu vẫn hết sức phấn khởi, đột nhiên hai cánh dừng lại, tiếng hót trong miệng biến đổi, phát ra bén nhọn và thê lương. Phía sau Phương Chử nghe tiến chim hót này, giật mình một cái, vẫn không rõ chuyện gì xảy ra, đã thấy Hạo Dương điểu khẩn cấp chuyển động hai cánh,trên thân đột nhiên toát ra hoả diễm rộng đến mấy thước, phương hướng biến đổi phá không mà đi. Sau mấy cái chớp động,đã hóa thành một viên hỏa cầu thật lớn bắn ra xa hơn mấy trăm trượng.

Chuyện này.....

Phương Chử kinh hãi, lập tức sợ đến hồn bay lên trời. Lúc hắn tỉnh táo lại được,vội vàng từ trên người lấy ra một khối ngọc bài, liều mạng rót linh lực vào trong đó, miệng đồng thời phát ra một tiếng chim kêu kỳ lạ, muốn kêu Hạo Dương điểu quay lại.

Ở xa xa, Hạo Dương điểu trong hỏa quang phảng phất nghe tiếng gọi về, nhưng là thân hình sau khi thoáng chần chờ một chút, trong miệng phát ra vài tiếng kêu càng thêm vang dội, cũng không quay đầu lại biến mất không thấy bóng dáng trong không trung.

Phương Chử thấy cảnh này, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch, lơ lửng yên một chỗ giữa không trung, nhất thời không biết làm gì cho tốt. Nhưng một lát sau, hắn như nghĩ ra cái gì, từ trong túi đựng đồ lấy ra một tấm truyền âm phù, hoảng hốt nói vài câu vào trong lá bùa này, không suy nghĩ thêm đem lá bùa hướng khoảng không ném đi, bỗng nhiên lá bùa hóa thành một đạo hỏa quang nhắm thẳng Nhạc Dương cung bay nhanh đi.

Mà chính hắn thì cắn răng, nắm chặt ngọc bài trong tay, theo phương hướng Hạo dương điểu biến mất ngự khí truy đuổi. Mặc kệ có hay không có thể đuổi tới, hắn đều không thể ở chỗ này chờ đợi, nếu không bị mấy vị sư tổ gặp, thế nào cũng bị phạt nặng.

Ngay khi Phương Chử phấn khởi đuổi theo, các nơi có linh thú khác của Thiên Nhạc sơn mạch, cũng đồng thời có đại loạn nổi lên. Tại phía bắc sơn mạch vài tên đệ tử cấp thấp ở Nhạc Dương cung, đang liều mạng dùng dây cương bằng bạccột dưới chân từng con chim lớn kì lạ giống như chim kền kền, lấy sức mạnh khống chế những con linh cầm bậc thấp này đang đột nhiên thay đổi phương hướng không thể khống chế được. Chỉ chốc lát sau, mỗi người đều mệt mỏi đến đầu đầy mồ hôi, nhưng linh cầm dưới chân vẫn cực kì liều mạng quay đầu, muốn đi về cùng một phương hướng.

Trong một hang động bí ẩn bên rìa sơn mạch, một người thân mặc phục sức màu vàng xanh,vị tu sĩ che mặt nàygiống như một cây khô, chính đang dùng bàn tay mang lục quang lập loè gắt gao đè lại một con nhện màu đen dã trưởng thành, nhìn yêu thú trước mặt nổi giận trợn mắt nhe răng, mắt người này hiện vẻ kinh nghi. Nam Thiên phong, Nhạc Dương cung, tại một chỗ bị cấm chế che lấp trong bí điện, một nữ tu sĩtóc trắng thân mặt áo tím, đang dùng tay vuốt ve một con Hạo Dương điểu khác dang nằm sấp trước người nàng. Con chim này thoạt nhìn cùng con của Phương Xử giống nhau, chỉ là hình thể hơi to hơn một chút thôi.

Mà nữ tu sĩ lớn tuổi này rõ ràng cảm ứng được, linh cầm duới bàn tay, mới vừa rồi bắt đầu có chút dấu hiệu nôn nóng bất an, không phải nàng lập tức làm phép, mạnh mẽ trấn áp linh cầm này, thế bào con chim này cũng bay ra khỏi bí điện. Mặt nàng mang một tia cổ quái, không khỏi trầm ngâm.

… …….

Phương Chử một đường không tiếc pháp lực đuổi theo, sớm đã bị Hạo Dương điểu bỏ xa không còn thấy bóng dáng. Nhưng là hắn có ngọc bài này , có thể cảm ứng được vị trí linh cầm, cho nên tại trong Thiên Nhạc sơn mạch, không sợ mất dấu đuổi theo Hạo Dương điểu. Nhưng sau một lúc bay thẳng tới mới phát hiện một việc đáng sợ cực kỳ, chỉ thấy trên mặt đất trong vùng núi, có một ít yêu thú cấp thấp từ trong sào huyệt chạy ra như bay, phương hướng cùng Hạo Dương điểu bay đi giống nhau, liều mạng chạy nhảy như bay.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, hình thành một luồng thú triều không nhỏ. Trong đó không thiếu một ít yêu thú hiếm thấy bình thường muốn tìm kiếm trong núi, nhưng đều không có tung tích. Mà cao giai yêu thú và yêu cầm có thể phi hành trong sơn mạch sớm đã bị Nhạc Dương cung cao giai tu sĩ bắt hết, nên không cần sợ hãi cái gì. Nhưng cho dù như vậy, bầy thú cùng Hạo dương điểu đột nhiên mất khống chế, vẫn làm cho Phương Chử trong lòng kinh hãi, cảm giác bất an nổi lên trong lòng.

Mà tại sơn cốc bí ẩn cách đó mấy vạn dặm, Hàn Lập khoanh chân tĩnh toạ trên mặt đất, trước mặt đặt Nghê Thường thảo trrồng trên san hô đựơc bao phủ một quần sáng màu đỏ, linh thảo này đã nở ra sáu lá, dưới linh quang lưu chuyển, có vẻ thần bí cực kỳ. Hàn Lập lúc này cũng không hề nhìn chằm chằm vào Nghê Thường thảo, mà hai mắt nheo lại chăm chú nhìn tình hình bên ngoài rừng đào, trên mặt không chút biểu tình.

Bên ngoài cấm chế, đã tụ tập mấy chục linh thú cấp thấp ở gần chạy tới, chúng nó liều mạng đánh sâu vào tầng cấm chế bên ngoài, muốn muốn lọt vào trong rừng đào cắn nuốt Nghê Thường thảo sáu lá. Thiên Nhạc sơn mạch lại có nhiều yêu thú cấp thấp như thế, thật là làm cho Hàn Lập có chút bất ngờ. Chẳng qua yêu thú cấp thấp mặc dù nhiều hơn nữa, Hàn Lập lại không để ý tới chút nào. Ngược lại nhắm hai mắt, đem thần thức hướng Nhạc Dương cung, cẩn thận quét tới.

Theo hắn tính toán, bằng vào uy lực của Nghê thường thảo, tác dụng hấp dẫn thất cấp yêu thú hẳn là thích hợp nhất, mà Hạo dương điểu vừa là linh cầm, tốc độ bay so với pháp bảo bình thường còn nhanh hơn nhiều, cho nên không bao lâu nữa, cũng sẽ tới nơi này. Không bao lâu sau, trên khuôn mặt lạnh như băng của Hàn Lập, thần sắc biến đổi, bỗng nhiên mở hai mắt. Hai tay một bắt quyết, trong miệng Hàn Lập hừ nhẹ một tiếng, bỗng nhiên mấy đạo pháp quyết cùng lúc đánh ra, đã đem tầng ảo trận ngoài cùng khởi động.

Một tầng sương mù trắng từ dưới đất hiện lên, trong nháy mắt, đem khắp rừng đào bao phủ trong đó. Mà lúc này, từ đông tây hai cái hướng đồng thời truyền đến một tiếng dã thú điên cuồng hét lên cùng một tiếng chim hót vang dội. Một khối ánh sáng màu vàng thật lớn cùng một đoàn hỏa cầu màu đỏ cực đại, cùng lúc từ hai phương hướng bay thẳng đến, mục tiêu lại đều là sơn cốc Hàn Lập ở. Nhìn thấy tình hình này, trong miệng Hàn Lập nhẹ “A” một tiếng, mặt lộ ra tia kinh ngạc.

Xong phần của mình rồi, phần còn lại mọi người cứ đè mấy tên kia ra mà xxx, à ko, mà đòi tiếp, mình lặn đây :83::83::83:

I love 4vn 4ever :00 (96)::00 (96):

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
19 Tháng chín, 2022 06:36
nhân vật có tính cách hợp lý với với tính con người. nhân vật phụ xây dựng cũng ổn. thi thoảng vẫn có nv phụ sống quá lâu mà vẫn hơi ngu, tâm cảng như trẻ con hệ thống pk điểm trừ là niệm chú. kĩ năng niệm chú rườm rà mất thời gian, lúc niệm chú đối thủ đang đưng nghe chắc
Sam170819
14 Tháng bảy, 2022 13:57
Dịch như hạch, làm mất cmn nó cả cái hay của truyện
Hieu Le
22 Tháng sáu, 2022 20:20
có ai nạp vàng được ko
Kjng9x9
23 Tháng năm, 2022 20:27
từ chương 2454 hình như là hàng sơn trại, sao lại cho vô đây vậy?
Hanh Tien
19 Tháng hai, 2022 21:13
Dịch hơi chuối.truyện tàu phong cách tiên hiệp mà dịch văn phong việt hoá quá mất hay.chúc bạn dịch tốt hơn :grin:
Cauopmuoi00
16 Tháng hai, 2022 22:27
truyện dịch như l, bản convert cũng k kém chỉ có chờ đh nào có tâm reconvert k hiểu sao ngày xưa nuốt dc bản dịch ngu đần ntn
kaigoto
26 Tháng mười một, 2021 20:18
má đang combat tự nhiên thằng dịch thêm câu dòng sông xanh thơ mộng hehehe . má dịch như loz
Chinh Phạm
22 Tháng mười một, 2021 11:45
Đang đọc mat cứ mở ngoặc bình luận? Ủa ai mượn vậy trời. Ngươi ta đang đọc hay tự dưng thêm 2 3 cái bình luận xàm xàm vô!???
Hieu Le
18 Tháng mười một, 2021 16:01
mấy chap sau người dịch chán quá. toàn convert không sửa lại câu cú
Hieu Le
16 Tháng mười một, 2021 05:49
Như lol :)) dài dòng :v đang pk ngồi xếp bằng :))
Hieu Le
22 Tháng mười, 2021 10:43
dịch muốn bỏ tên người dịch thì bỏ ở cuối, bỏ lung tung hết
Kjng9x9
12 Tháng mười, 2021 21:16
trước là đọc bản convert của mấy lão ttv, còn đc edit biên cẩn thận hơn cả bản dịch này
Ánh Nguyễn Thanh
07 Tháng mười, 2021 23:42
Người dịch sau này đọc chán quá
Hieu Le
06 Tháng mười, 2021 18:14
xin lịch ra chương được ko ạ
Hieu Le
07 Tháng chín, 2021 00:48
Mình hồi mới đọc thấy truyện này hay, giờ kén chọn hơn nhiều mà đọc vẫn thấy hay. Nhưng... Bản dịch này sai lỗi chính tả vô số, lặp từ, câu chữ lủng củng dài dòng, dịch thêm thắt linh tinh. THẾ QUÁI NÀO MÌNH NHỚ TRƯỚC ĐỌC OK LẮM MÀ GIỜ BẢN DỊCH NHƯ ĐBRR THẾ NÀY!!!!
Hieu Le
28 Tháng tám, 2021 00:05
nguu
haotruonglao
26 Tháng tám, 2021 14:29
2426 - 2427 bị lặp chương. và trước đó thiếu 1 chương thì phải. đoạn nổ mắt trận lưỡng vị
qiye1997
22 Tháng tám, 2021 18:24
Phàm nhân tu tiên *
Trịnh Xuân Hòa
17 Tháng tám, 2021 01:14
dài dòng vãi. chán
Nguyễn Hoàng Bủm
04 Tháng tám, 2021 16:57
Truyentiki chấm com có Link covert nhé
Hieu Le
02 Tháng tám, 2021 15:19
ổn
lequangtam10a2
29 Tháng bảy, 2021 13:41
C2214 Minh Trùng Mẫu dịch thành sâu keo mẹ ?
Hà Công Tiến
26 Tháng bảy, 2021 13:49
Hay quá
Kjng9x9
20 Tháng bảy, 2021 17:58
truyện ra full phận 2 rồi bạn, tuy ko đỉnh cao như phần 1 nhưng cũng tạm ổn
anhtoan06py
19 Tháng bảy, 2021 00:38
ae cho tui hỏi bộ này truyện tranh có 2 phần nhưng truyện chữ chỉ có 1 bộ này thôi đúng ko
BÌNH LUẬN FACEBOOK