Chẳng mấy chốc thời gian đã qua hai năm.
Mãnh Vụ sâm lâm là một khu rừng rộng lớn và đầy nguy hiểm nằm ở biên giới Thiên Ngọc quốc và Tinh Song quốc, Mãnh thú trong đây nhiều đếm không xuể, chính vì thế chỉ có cường giả Hắc kim trở lên hoặc một đoàn đội mới dám bước vào nơi này.
Tại một khu rừng ở trung tâm Mãnh Vụ sâm lâm.
Lúc này một cô bé năm tuổi đang ngồi hưởng thụ ánh sáng của ngày mới và vu vơ vài bài hát, giọng hát mặc dù non nớt nhưng trong trẻo như chuông bạc làm người khác không nhịn được muốn nghe thêm.
Cô bé đó chính là Phượng Chỉ Nhiên, thời gian hai năm qua ngoại hình của nàng có biến đổi lớn, khuôn mặt non nớt ngày nào nay có thêm phần khí thế, mái tóc ngắn ngang vai nay đã dài tới eo, đôi mắt ngây thơ lúc này có phần trầm ổn cho thấy hai năm qua nàng không ngừng cố gắng học hỏi và tu luyện. Thời gian tu luyện hai năm đối với nàng mà nói đó là những trải nghiệm đau khổ và khó khăn nhưng không kém phần thú vị
"vút".
Phượng Chỉ Nhiên cảm thấy một tia nguy hiểm nên ngay lập tức nhảy sang một bên, đất bụi mù mịt bay lên.
"Grừ...".
Bụi đất tan đi, trước mặt nàng là một con Tuyết Phong Lang, nó được bao bọc bởi ánh sáng hoàng kim, dựa vào khí tức mà nó phát ra thì con Tuyết Phong Lang trước mặt Phượng Chỉ Nhiên đã đạt thất giai Hoàng kim.
Tuyết Phong Lang là loại Mãnh thú thiên về sử dụng Phong thuật, giống như một cơn gió, Tuyết Phong Lang có thể nhanh chóng giết chết con mồi khi con mồi chưa kịp phản ứng, bộ lông trắng như tuyết và đôi mắt một đen một trắng của nó chính là đặc điểm nhận dạng.
"Chậc, hôm nay ta phải dạy cho ngươi một bài học" _ Phượng Chỉ Nhiên chỉ tay về phía Tuyết Phong Lang.
"Gào..." _ Tuyết Phong Lang tức giận gầm lên.
Phượng Chỉ Nhiên vận chiến khí làm toàn thân nàng bao bọc bởi bạch quang óng ánh, cấp bậc hiện tại của nàng là Cửu giai Bạch Ngân Chiến sĩ sắp đạt tới Bạch Kim Chiến sĩ.
"Gào..." Tuyết Phong Lang gầm một tiếng rồi vung trảo về phía Phượng Chỉ Nhiên.
Chỉ thấy khoảng cách giữa Phượng Chỉ Nhiên và Tuyết Phong Lang cách nhau hơn mười mét nhưng khi trảo của Tuyết Phong Lang vung ra thì ba đạo phong nhận xé không mà bay tới.
"Nhanh quá! Yêu Hóa - Hắc Ảnh Miêu" Phượng Chỉ Nhiên vốn định sử dụng Chiến lực để đánh với Tuyết Phong Lang nhưng cấp bậc chênh lệch quá lớn nên nàng phải dùng tới cả Yêu hóa.
Nhảy lên không trung Phượng Chỉ Nhiên thành công né tránh ba đạo phong nhận và chỗ nàng vừa đứng xuất hiện một cái hố to.
Đúng là khó chơi mà, đều là tại cái lão Lưu Hoàng bất tử đó _ Phượng Chỉ Nhiên thầm oán.
Chiến lực của nàng mặc dù đã đạt tới Cửu giai Bạch Ngân, Yêu lực đạt tới Thất giai Bạch Ngân nhưng so với Thất giai Hoàng kim Tuyết Phong Lang thì nàng vẫn yếu hơn rất nhiều nói thật là không khác gì châu chấu đá xe.
Bỏ qua
Đáp thành công xuống đất, Phượng Chỉ Nhiên và Tuyết Phong Lang mặt đối mặt. Xem ra, chỉ còn có thể liều mạng mà chiến đấu thôi.
"Miêu thuật – Ảo Tốc Ảnh" .
Phượng Nhiên hô lên một tiếng rồi vận dụng Yêu thuật của Hắc Ảnh Miêu, từ một thân ảnh phút chốc biến thành ba phân ảnh.
Nhưng thật ra bản chất của Ảo Tốc Ảnh là dựa vào tốc độ, những phân ảnh kia đều là tàn ảnh lưu lại do tốc độ quá nhanh, trình độ hiện tại của nàng tối đa là tạo được ba phân ảnh thôi a.
"Grừ... Hú..."
Tuyết Phong Lang khinh thường gầm nhẹ một tiếng rồi ngửa mặt lên trời mà hú, một kết giới bằng gió bao bọc lấy Tuyết Phong Lang, do tốc độ quá nhanh nên Phượng Chỉ Nhiên không kịp tránh kết quả là nàng va vào kết giới rồi bị đẩy mạnh ra ngoài.
"Ầm". Phượng Chỉ Nhiên văng ra gần chục mét mà mạnh mẽ va chạm với mặt đất.
Phượng Chỉ Nhiên chống tay đứng dậy rồi lau vết máu ở khóe môi.Thực lực quả thật quá khác biệt.
"Yêu hóa – Chu Tước"
Phượng Chỉ Nhiên vừa hô xong một đôi cánh rộng bằng vai nàng xuất hiện sau lưng, ngọn lửa đỏ rực cháy trên đôi cánh nhưng nó không làm đôi cánh và Phượng Chỉ Nhiên bị thương tổn nào.
"Nếm thử nhé! Chu Tước thuật – Hỏa Du Công" Phượng Chỉ Nhiên cảm thấy Yêu lực của mình lúc này gần như bị rút cạn, cố gắng đứng vững nàng tiếp tục vận thêm Chiến khí, Phượng Chỉ Nhiên hô: "Cường hóa thuật – Nhân Ảnh Công".
Cảm thấy được nguy cơ Tuyết Phong Lang gầm lên một tiếng rồi tích tụ một quả cầu ở trước thân hình, quả cầu dần to lên.
Tiếng xé gió vang lên, Phượng Chỉ Nhiên chỉ tay về phía Tuyết Phong Lang lập tức một hỏa cầu về phía trước, phong cầu của Tuyết Phong Lang cũng lao về phía Phượng Chỉ Nhiên.
Nhưng đúng lúc này hỏa cầu tách ra làm hai, Chiến lực hiện tại của nàng chỉ có thể tạo thêm một hỏa cầu nữa thôi. Tác dụng của Nhân Ảnh Công là nhân bản chiêu thức công kích chỉ dùng cho người song tu như nàng, nhân bản kia của Hỏa Du Công bản chất là Chiến lực tạo thành.
"Ầm..." _ Tiếng va chạm làm rung động khu rừng, làn sóng dao động làm cây cối xung quanh ngã đổ, rễ cũng bị bứt lên.
Hỏa cầu và Phong cầu không ngừng đẩy nhau, mặc dù nàng sử dụng Hỏa Du Công cộng với Nhân Ảnh Công sức tàn phá rất lớn nhưng do chênh lệch quá xa về thực lực nên Hỏa cầu của nàng cầm cự được một lúc rồi bị Phong cầu chèn ép đến biến mất.
Sức lực của Phượng Chỉ Nhiên lúc này đã cạn kiệt, động cũng không động nổi chứ nói chi là tránh né, nàng chỉ có thể mở to mắt nhìn Phong cầu bay nhanh về phía mình