Du Dương trên dòng quảng cáo để lại số tinh tấn của hắn, đồng thời sử dụng bộ não thứ 2 bảo trì tinh tấn online 24/24h.
Trong thân thể Du Dương có Huyền Thiết plug-in tam tinh tự lành. Buổi sáng khi hắn đến trường thì tóc của hắn cùng da đã khôi phục như cũ. Nếu như không phải năng lượng không còn nhiều lắm, Du Dương thật muốn lắp đặt cho mình một cái hoàng kim cấp plug-in tự lành, như vậy người khác muốn giết hắn cũng khó.
Buổi trưa, đơn hàng thuốc kháng sinh của Du Dương đã đến. Nhưng qua buổi trưa vẫn không có một người nào, một khách nào tới của!
***! Cắm nhiều quảng cáo như vậy thế mà một chút hiệu quả cũng không thấy đâu!
Du Dương xem chỗ đăng quảng cáo của mình một chút… “Ách”
Du Dương thấy quảng cáo của mình nội dung không nhiều lắm, lèo tèo mấy cái văn tự. Tại mấy internetsites phần quảng cáo lại ở mấy chỗ nhỏ nên có cảm giác gạt người! Khó trách không có khách nào tới!
Bởi vì buổi chiều Du Dương còn muốn làm kỳ hóa, cho lên cũng không dành quá nhiều tinh lực ở chuyện này! Kháng sinh là loại thuốc phổ biến, tổng cộng xài hơn 100 đồng tiền. Du Dương cũng không quá để ý, nếu như vẫn không có khách hang nào tới, vậy phải tìm biện pháp khác mới được.
Buổi chiều, Hoa Đô học viện đang tiến hành lên danh sách thành viên tham gia thi đấu vũ kĩ giữa tám đại học viện.
Hoa Đô học viện tham gia liên kết lần này có tám người: tứ đại tài tử Đoạn Dịch, Lương Quá, Xích Vô Kỵ, Lệnh Hồ Tùng tất cả được liệt vào, La Hoành Hành cùng Du Dương càng là thành viên không thể thiếu. Bất quá hai học viên khác dự thi lại làm cho rất nhiều người ngoài ý muốn. Một người là Lâm Thiểu Vân, vũ kỹ của hắn thực lực tại Hoa Đô học viên tuy rằng thuộc loại khá, nhưng giống như thế ở học viện cũng có không ít. Thế nên lúc mọi người thấy Trương Vũ Thiến cũng xuất hiện trong danh sách thì, tựa hồ đã hiểu rõ nguyên nhân.
Lâm Thiểu Vân cùng Trương Vũ Thiến có mặt trong danh sách, mọi người mơ hồ cảm giác, đây cùng Du Dương có quan hệ. Hai người bọn họ một người bạn thân từ nhỏ tới lớn của Du Dương, người khác là bạn gái Du Dương, hai người bọn họ có tư cách tham gia thi đấu lần này, có thể là điều kiện tham gia trận đấu Du Dương mang vào, cho nên học viện mới có thể hai người đặc thù này!
Đồng thời Phan Trác Phỉ cũng được nhậm mệnh làm dẫn đổi đạo sư Hoa Đô học viện dự thi, bởi vì Phan Trác Phỉ cùng Du Dương cùng Trương Vũ Thiến ba người quan hệ phi thường mập mờ, điều này làm cho mọi người càng khẳng định suy nghĩ trước, Lâm Thiểu Vân, Trương Vũ Thiến, Phan Trác Phỉ ba người cùng có trên danh sách tham gia tuyệt đối cùng Du Dương có quan hệ.
Thời gian bắt đầu giả lien đấu giữa tám đại học viện sẽ định vào ngày thứ Hai. Ngày Chủ Nhật, đám Du Dương sẽ được đưa đến khu thánh địa du lịch của Địa Cầu – Thiên Đường Đảo!
Buổi chiều lúc tan học, tinh tấn của Du Dương nhận được một tin nhắn!
“Thiến Thiến, em đi trước tới tiệm bác em đi, anh có việc muốn đi ra ngoài một chút, chờ anh trở lại sẽ đi đón em nhé!” Du Dương đối với Trương Vũ Thiến nói.
"Hừ! Nhất định lại là cùng người nọ gặp mặt thân mật riêng tư rồi!”
Trương Vũ Thiến ngoài miệng nói như vậy, nhưng không có hỏi đến Du Dương rốt cuộc muốn đi đâu, làm gì! (SCTK: Ghen mà vẫn tâm lý thế, thik em này rồi đấy :X )
Trương Vũ Thiến càng là không can thiệp vào sinh hoạt cá nhân của Du Dương, Du Dương lại càng có tư tưởng đi làm những chuyện bất hảo!
Du Dương cùng đối phương hẹn gặp tại cổng Hoa Đô học viện.
Du Dương đợi vài phút, bệnh nhân xuất hiện, là một người phụ nữ trung niên mang theo hài tử!
"Ngươi là bác sĩ?" Đối phương thấy Du Dương có dáng dấp học sinh, tuyệt đối không giống đại phu chữa bệnh!
Du Dương vừa nhìn liền nhận ra những nghi ngờ trong long đối phương, nói: "Ta không phải là bác sĩ, chỉ là trong tay ta một phương thuốc tẩy sẹo bí truyền mà thôi!"
Đối phương càng nhìn Du Dương càng nghĩ hắn là một tên lường gạt, hướng xung quanh cảnh giác nhìn một chút quay lại hỏi: “Thuốc của ngươi thực sự sau 10 phút thấy hiệu quả?"
"Ừ!"
"Thuốc của ngươi mua bao nhiêu tiền?"
"Ách... Cái này..." Du Dương vốn định là làm thịt kẻ có tiền đấy, nhưng mắt thấy vị này ôm hài tử này, từ quần áo cùng trang điểm thấy thế nào cũng không giống người có tiền. Du Dương suy nghĩ một chút nói: "Chữa cho tốt rồi nói sau đi!"
"Uhm!" Đối phương suy tư một chút, sau đó nói: "Chúng ta về nhà suy nghĩ một chút đã!"
Nói xong, nữ nhân liền ôm lấy hài tử định rời đi!
Du Dương vừa nhìn, "Xong, vừa mới mở hàng đã thất bại, thật sự là ra ngõ gặp gái a!"
“Mẹ, Tiểu Tuyết muốn cho ca ca chưa bệnh! Vết sẹo trên mặt Tiểu Tuyết rất khó coi, để ca ca chữa cho con đi!” Tiểu hài tử trong lòng nữ nhân khẽ kêu lên.
Du Dương lúc này mới phát hiện, là Tuyết Nhi tiểu cô nương lớn lên rất đẹp, là một tiểu loli rất khả ái, đáng buồn là trên khuôn mặt nhỏ nhắn ấy lại có một vết sẹo dài nửa ngón tay!
Du Dương vốn định buông tha, nhưng sau khi thấy đến tiểu loli trên mặt có sẹo, Du Dương trong lòng không đành, hắn gọi đối phương lại: "A di, người chờ chút đã...!"
"Ngươi muốn làm gì?" Bà mẹ chăm chú đem tiểu loli ôm vào trong ngực, rất sợ Du Dương có hành vi gây rối gì.
"Nơi này là đường cái, nếu như ta thật là người xấu cũng không dám xằng bậy a! Dì yên tâm, ta không có ác ý, chỉ muốn giúp tiểu muội muội có khuôn mặt hoàn hảo!" Du Dương lại nói, "Người chỉ cần chờ thêm 10 phút là được, lẽ nào không thể chờ 10 phút, thử một lần thôi sao?"
Du Dương nói khiến mẹ Tuyết Nhi lần thứ hai do dự, "Được rồi! Cho ngươi chữa cũng được, nhưng ngươi phải nói cho ta, nếu quả thật trị được, ngươi muốn lấy bao nhiêu tiền!"
“Dì tại sao lại như thế?” Du Dương hỏi.
"Ta đã từng qua mấy bệnh viện lớn, bọn họ nói làm giải phẫu thẩm mỹ cũng có thể chữa cho tốt, nhưng giá giải phẫu quá đắt, điều kiện nhà chúng ta chịu không nổi! Ngươi nói trước giá cả đi, vạn nhất..." mẹ Tuyết Nhi sợ sau khi Du Dương thực sự chữa cho tốt, liền sử dụng công phu sư tử ngoạm cắn nàng.
"Một tháng tiền lương của dì là bao nhiêu tiền?" Du Dương hỏi.
"850 đồng! Sao?"
"Ah, vậy thì 850 đồng đi!" Du Dương nói.
Du Dương từ trong bụng lấy ra một túi thuốc, một cái hút vào trong plug-in chuyển hoán khí cụ, một cái khác Du Dương cầm ở trong tay.
Du Dương mở nắp bình, đổ thuốc lên trên tay, nhẹ nhàng xoa xoa lên vết sẹo trên mặt Tuyết Nhi! Đồng thời, Du Dương đem một ống thuốc khác chuyển hoán thành Thanh Thạch plug-in một lần. Du Dương đem plug-in thời hạn thiết định là 10 phút, sau đó thiết lập cấp độ tối cao là mười sao. Tuy rằng plug-in cấp độ rất cao, nhưng thời hạn plug-in lại phi thường ngắn, cho nên tiêu hao năng lượng phi thường ít, cực kỳ ít.
Du Dương thời điểm dung thuốc lau mặt cho Tuyết Nhi , len lén đem plug-in mười sao lắp đặt phía sau nàng..
Mặc dù nhưng cái plug-in này chỉ là Thanh Thạch cấp, nhưng cấp độ của nó rất cao, công hiệu cũng rất rõ ràng!
Sau khi Du Dương đem plug-in lắp đặt lên người Tuyết Nhi, trên khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương ấy dung mắt thường cũng có thể thấy được tốc độ hồi phục .
"A!" mẹ Tuyết Nhi thấy tình cảnh như vậy sợ nói không ra lời.
Tác dụng đủ 10 phút, vết sẹo trên mặt Tuyết Nhi thần kỳ biến mất rồi! Ngoại trừ làn da mới, trắng mịn nõn nà hơn, nhìn không ra một dấu vết tổn thương nào!
Mẹ Tuyết Nhi kích động ôm tiểu loli khóc to, đem toàn bộ số tiền trên người nàng có cho Du Dương.
Du Dương từ đó rút ra một khối tiền, sau đó đem số còn lại trả lại cho mẹ Tuyết Nhi, "Đây là sinh ý đầu tiên của ta, ta thu một ít tiền tài, còn lại cho Tuyết nhi mua quần áo đi, coi như là anh tặng em!”
Nếu như mẹ Tuyết Nhi là kẻ có tiền, Du Dương tự nhiên sẽ không khách khí, nhưng Du Dương nhìn ra được, gia đình nàng điều kiện cũng không tốt, Du Dương cũng cùng cảnh ngộ nghèo khó, biết cuộc sống gian nan của người nghèo! Nhưng mẹ Tuyết Nhi nói cái gì cũng đồng ý, nên một lần nữa cho Du Dương một ít tiền không thể!
"Du Dương, các ngươi ở đây đang làm cái gì?" Đột nhiên có người hỏi.
Du Dương nhìn lại, người nói chuyện dĩ nhiên là Phan Trác Phỉ, "A, Trác Phỉ đạo sư!"
Mẹ Tuyết Nhi vừa nghe người Du Dương nói là đạo sư, lập tức đi qua nói lời cảm tạ!
"Người nói là sự thật?" Phan Trác Phỉ lần đầu tiên nghe nói Du Dương còn có thể xem bệnh!
"Phan lão sư không tin, chính người xem đi!"
Mẹ Tuyết Nhi ôm Tuyết Nhi qua, để Phan Trác Phỉ kiểm Tra khuôn mặt khả ái nhỏ nhắn của Tuyết Nhi!
Phan Trác Phỉ vừa nhìn, chỗ da mới cùng những chỗ khác quả thật bất đồng. Phan Trác Phỉ len lén nhìn một chút Du Dương, trong mắt nàng Du Dương trở nên càng thêm bí ẩn rồi!
Du Dương sau khi về nhà cân nhắc nhiều lần, rồi đem những quảng cáo trên inte đều rút lại!
Qua chuyện ngày hôm nay, Du Dương phát hiện những thứ quảng cáo này tác dụng không lớn, hơn nữa có độ tin cậy thấp, kẻ có tiền sẽ không tin vào loại quảng cáo như vậy.
Hơn nữa Du Dương cuối tuần còn muốn đi Thiên Đường Đảo tham gia giải lien đấu giữa tám đại học viện, cho nên Du Dương quyết định tạm thời dừng chuyện này lại, chờ hắn thi đấu xong trở về lại lần nữa lên kế hoạch mới.
Buổi tối thì Diệp Mộng Hàm gọi điện thoại cho Du Dương, bắt Du Dương giúp nàng truy tìm tội phạm truy nã, nhưng bị Du Dương cự tuyệt! Du Dương hiện tại gấp rút tu luyện 《tư duy mạnh động》, cho nên không trả lời nàng!
Du Dương tiến độ tu luyện tương đối thong thả, nhưng Trương Vũ Thiến tốc độ tu luyện hết sức kinh người, hai ngày qua, nàng đã tu luyện đến mười lần tốc độ trái tim, có thể cùng Du Dương như nhau tu luyện《 tư duy mạch động 》 rồi!
Liên tục vài ngày, cuộc sống trôi qua vô cùng bình thản!
Duy nhất một chỗ khiến Du Dương nghĩ có chút không thích hợp chính là Phan Trác Phỉ, Du Dương nghĩ Phan Trác Phỉ dường như đang có tâm sự gì đó!
Rốt cục, vào lúc tan học ngày thứ Sáu, Phan Trác Phỉ đã tới tìm Du Dương!
Ngày hôm nay bác Trương Vũ Thiến có việc, Trương Vũ Thiến đã xin nghỉ giúp bác nàng trông tiệm rồi! (SCTK: Chỗ mấu chốt ^^!)
Thấy Du Dương đi một mình, Phan Trác Phỉ bắp kịp Du Dương, nói: "Du Dương, sau khi tan học không bận việc gì chứ? Ta mời ngươi ăn cơm! Cô đơn lắm cơ à nha!" (ơ thế là chuẩn bị xin chết à)
Trong ánh mắt Phan Trác Phỉ, trong lúc lơ đãng toát ra một loại khiêu khích!
"Cô đơn à!" Du Dương xoa xoa đôi bàn tay, lại nói: "Ngày hôm nay Thiến Thiến không có ở nhà, đây có tính là yêu đương vụng trộm không vậy?" ^.,..,.^
"Ha ha, ngươi cứ nói đi!" Phan Trác Phỉ cùng học Du Dương, chơi trò mập mờ!
"Cùng mỹ nữ đạo sư yêu đương vụng trộm! Rất kích thích, ha ha, ta thích!"
Trương Vũ Thiến không bên người, Du Dương lại khôi phục bản tính nam nhân của hắn "Sắc" !
Phan Trác Phỉ chọn một nhà hàng đẹp mắt!
Du Dương vừa ăn vừa nói, "Trác Phỉ đạo sư, hai ngày này ta xem ngươi có tâm sự, ngươi có phải hay không yêu mến ta rồi!"
"Tự tác đa tình!" Phan Trác Phỉ cười mắng.
Du Dương dừng công tác ngoài miệng lại, chăm chú nhìn kĩ Phan Trác Phỉ, "Ta xem có khả năng này!"
"Không thể nào!" Phan Trác Phỉ lại phủ nhận nói: "Ngươi quá nhỏ, còn chưa đủ thành thục!" (dịch: ơ thế bạn ý thích dày dặn kinh nghiệm… bác nào vào kìa )
"Ai nói, ta đã chín, hơn nữa rất thành thục rất thành thục, không tin Trác Phỉ đạo sư người thử chút xem!" Du Dương nói.(SCTK: cái câu thử một chút này ta áp dụng mãi k được >”< )
"Ngừng ngừng ngừng, trở về trọng tâm câu chuyện đi!" Phan Trác Phỉ là phục Du Dương rồi, mới nói hai ba câu đã có thể chuyển sang chuyện khác được. Phan Trác Phỉ lại nói:
"Có chuyện ta muốn hỏi ngươi, ngươi thật sự có thể xóa vết sẹo bằng mật dược được sao?"
"Ách... Lẽ nào... Trác Phỉ đạo sư trên người của nàng có sẹo?" Du Dương dùng ánh mắt nhìn từ trên xuống dưới Phan Trác Phỉ, muốn tìm vị trí có vết sẹo.
"Nhìn cái gì vậy, ngươi rốt cuộc có chữa được hay không?" Phan Trác Phỉ bị Du Dương ** trắng trợn ánh mắt, hai gò má chợt ửng hồng.
"Có, Trác Phỉ đạo sư thương thế của ngươi ở đâu, ta xoa cho ngươi mật dược, bảo chứng thuốc đến bệnh hết!" Du Dương nói.
"Này..." Phan Trác Phỉ nhìn một chút hoàn cảnh chung quanh, hơi khó nói ra!
Du Dương lập tức hiểu ý, nói: "Nếu như ở đây không dễ dàng, vậy chúng ta một hồi đi trên lầu tửu điếm thuê một cái phòng ngắn hạn đi!"
Phan Trác Phỉ lo lắng một lúc, liền gật đầu.
"Ta kháo! Cùng mỹ nữ đạo sư mướn phòng! Tính phúc tới quá đột ngột, có chút khó tiếp thụ a!" Du Dương trong lòng mừng rỡ, lại nói: "Trác Phỉ đạo sư, chúng ta dung loại áo mưa nào đây? Muốn loại có thêm viên bi, hay là loại bóng? Còn muốn có hương táo hay là hoa hồng?” (SCTK: Thô quá, ra nói nhỏ thôi, cẩn thận lại có người nghe thấy bây giờ ~~)
Mấy bàn xung quanh nghe được lời Du Dương nói..., ánh mắt đều nhìn về phía Phan Trác Phỉ, tựa hồ cũng đang đợi đáp án của nàng!
Phan Trác Phỉ trên mặt tràn đầy vẻ mắc cỡ, muốn dùng tóc ngăn che đi mặt mình, nhưng thế nào cũng không che được, thật muốn tìm một cái lỗ chui vào.
Phan Trác Phỉ bị mọi người thấy mặt đang nóng như lửa, cuối cùng kéo Du Dương, "Được rồi, đừng ăn nữa, đi nhanh đi!"
Du Dương bị Phan Trác Phỉ mạnh mẽ kéo ra khỏi chỗ ngồi, khi đi ngang qua bàn bên thì Du Dương nói với khách bàn bên cạnh: "Xấu hổ, bạn gái của ta tương đối gấp, khiến các vị chê cười!"
Phan Trác Phỉ thiếu chút nữa bị lời Du Dương nói làm cho to đầu, lôi kéo Du Dương bỏ chạy, nếu như tiếp tục dừng lại một giây đồng hồ, Phan Trác Phỉ sợ rằng chính mình sẽ mắc cỡ chết mất!
Phan Trác Phỉ ở tửu điếm trên lầu thuê một phòng ngắn hạn trong hai giờ!
"Trác Phỉ, hai giờ quá ít, căn bản là không đủ thời gian để ta phát huy a! Nhiều hơn nữa thêm mấy giờ đi!" Du Dương vừa đi vừa nói.
"Hai giờ còn chưa đủ sao? Đối với mẹ con Tuyết Nhi kia không phải ngươi nói 10 phút là đủ sao?" Phan Trác Phỉ nói.
Nhân viên phục vụ dẫn đường cho hai người quay đầu lại nhìn Du Dương một chút: "Một đôi mẹ con, 10 phút đã xong! Anh chàng đẹp trai này năng lực rất cường hãn a!"
Phan Trác Phỉ vừa nhìn ánh mắt người nhân viên, thầm nghĩ: "Xong, lại bị hiểu lầm rồi!"
Gian phòng rất rộng, lắp đặt thiết bị cũng không tệ, ánh sáng vừa phải, đặc biệt có một cái giường trắng lớn, khiến Du Dương miên man bất định! (dịch: xong đời cô rồi cô ơi :P)
"Trác Phỉ, vết thương của ngươi ở đâu, trước cho ta xem xem!" Du Dương nói.
Du Dương vừa nói như vậy, Phan Trác Phỉ lại lộ vẻ do dự, cuối cùng nói: "Ngươi trước xoay qua chỗ khác!"
Du Dương vừa nghe, trong lòng mừng rỡ, thầm nghĩ: "Trác Phỉ đạo sư tổn thương khẳng định không ở ngoài sáng, ha ha, ngày hôm nay lại bổ mắt rồi:”>!”
Du Dương xoay người, một lúc sau, Phan Trác Phỉ nói: "Được rồi!"
Du Dương quay người lại, hắn thấy Phan Trác Phỉ lưng thơm lỏa lồ nằm lỳ ở trên giường. Thấy tình cảnh như vậy, tiểu đệ của Du Dương thiếu chút nữa bị nổ!
Du Dương mạnh mẽ khống chế được "Huynh đệ" của chính mình ! Nhịn xuống **, không cho hắn từ phía sau đi xâm phạm Phan Trác Phỉ.
Du Dương liếm liếm môi, nói: "Trác Phỉ, vết thương kéo dài đến đâu, bị quần của ngươi đè lên, ta nhìn không thấy!"
Phan Trác Phỉ cả giận: "Sau khi ngươi xem rồi, ta làm sao biết có thể chữa được hay không!?”
"Ha ha! Đương nhiên có thể, bất quá lúc bôi thuốc ta cần mật pháp hành công, giúp ngươi hấp thu dược lực mới có thể triệt để khỏi hẳn! Cho nên ngươi muốn đem vết thương hoàn toàn lộ ra mới được!" Du Dương nói.
Nghe được Du Dương lời mà nói..., Phan Trác Phỉ kéo quần xuống phía dưới, lộ ra toàn bộ vết sẹo!!!! (dịch: sắp bị thịt rồi… thương nhể)
Phía sau cái lưng trơn tuột, vòng eo mảnh khảnh, hơn nữa lại che đậy một nửa cái bàn tọa, thân thể Du Dương bắt đầu xôn xao.
Du Dương tranh thủ thời gian dời đi suy nghĩ của mình, hỏi: "Trác Phỉ đạo sư, sẹo của người là bị vật gì cào vậy, chính giữa vết sẹo này đặc biệt sâu, hai bên hơi nhẹ, hẳn là loài động vật nào đó?”
"Là ta khi còn bé theo ông nội lên núi săn thú, bị con báo vả làm bị thương đấy! Trông rất khó coi phải không?" Phan Trác Phỉ nói.
"Là rất khó nhìn, bất quá Trác Phỉ đạo sư ngươi yên tâm, ta lập tức chữa cho ngươi!"
Quá trình trị liệu Du Dương đã quen việc dễ làm, bất quá Du Dương lúc này cố ý thật lãng phí đi một tí "Pháp lực", tại chiếc lưng thơm Phan Trác Phỉ cùng chỗ giữa hai đùi lien tục hành công nhiều lần, phía sau lưng sờ soạng cho sướng tay thì thôi! :-F
"Được rồi!" Du Dương thu công, đối với Phan Trác Phỉ đang nằm lỳ ở trên giường nói.
Phan Trác Phỉ dùng y phục che đi bộ ngực của mình, đi tới chiếc gương lớn trong phòng, sau đó xoay người vào gương. Lúc này, phía sau lưng của nàng đã biến thành một địa phương trơn truột bằng phẳng, nhìn không ra một điểm tổn thương nào!
"Thực sự được rồi!" Phan Trác Phỉ có chút không tin vào hai mắt của mình.
Vì ba đường sẹo này quấy nhiều nàng nhiều năm, cho nên hai mươi mấy tuổi, nàng vẫn không có mặc y phục hở eo lộ lưng.
Ba đường sẹo này là tâm bệnh lớn nhất của nàng! Nữ nhân, người nào lại không yêu cái đẹp chứ! Đây cũng là lý do nàng chậm chạp không chịu tìm bạn trai!
"Du Dương, cảm tạ ngươi!" Phan Trác Phỉ tâm tình thập phần kích động!
Nàng hưng phấn ôm Du Dương, hôn một cái lên khuôn mặt Du Dương, dùng chính mình đối với Du Dương cảm tạ! (SCTK: lấy thân báo đáp rồi :X )
Nhưng vào lúc này, cửa phòng nghỉ đột nhiên bị người đá văng!
Tạch tạch tạch...
Đèn flash láo liên không ngừng, Du Dương cùng Phan Trác Phỉ "Yêu đương vụng trộm" trong nháy mắt, bị người kia dùng mobile phone quay lại toàn bộ!