"Tiểu tử, ngươi là ai? Cùng Vũ Thiến có quan hệ gì? " Tên cơ bắp hung hãn hỏi Du Dương.
Du Dương nhìn thăng cơ bắp trước mặt mình, lại nhìn sang phòng học của Trương Vũ Thiến! Trương Vũ Thiến thấy Du Dương nhìn vào mình, nháy mắt với ngụ ý: "Đắc tội với bổn cô nương, sẻ có kết quả không tốt đâu!"
Du Dương rốt cuộc cũng hiểu rõ nguyên nhân làm cho Trương Vũ Thiến trở nên khác thường như vậy, thì ra hôm nay muốn cho hắn vào rọ, dùng kế mượn đao giết người!
"Ê, đang hỏi ngươi đấy! Ngươi cùng có Trương Vũ Thiến quan hệ gì?" La Hoành Hành bực tức nói, cả Hoa Đô học viện cũng không ai dám làm như vậy trước mặt hắn.
Du Dương đem tất cả kinh nghiệm và thời gian đặt ở việc tu luyện, cho nên không nhận ra La Hoành Hành là ai, mà cho dù biết hắn là ai, Du Dương cũng sẽ không quan tâm!
Du Dương nói: "Nếu có thì sao? Thật là khó mà nói, ngày hôm qua chúng ta đúng là không có có quan hệ gì! Nhưng mà..."
"Nhưng cái gì? " La Hoành Hành rống lên. "Nhưng trải qua chuyện tối hôm qua! Hehe... quan hệ của chúng ta thật khó mà nói! Hơn nữa..."
"Hơn nữa cái gì? Ngươi nói nhanh một chút đi. Đừng ở đó mà chém!"
"Hơn nữa chuyện riêng tư tại sao ta có thể tùy tiện công khai được, như vậy đối với nữ sinh sẻ mang tiếng không tốt, hay là ngươi tự đi hỏi Thiến Thiến để nàng tự trả lời hay hơn!"
"A! " lúc này La Hoành Hành bực éo chịu được, hét một tiếng, đập nát cánh cửa lớp học thành nhiều mảnh nhỏ, hắn cấp tốc đến trước mặt Trương Vũ Thiến, nén hết lửa giận trong lòng, nhẹ nhàng hỏi Trương Vũ Thiến: " Trương Vũ Thiến, tiểu tử đó với người rốt cuộc có quan hệ như thế nào?"
Trương Vũ Thiến lạnh lùng đáp:"hiện tại ta không có quan hệ gì với hắn! Bất quá ta đã đồng ý cùng hắn ăn trưa cùng nhau, nếu như hắn buổi trưa còn có thể xuất hiện ở trước mặt ta... sau này sẽ phát sinh quan hệ gì thì rất khó nói! La Hoành Hành học trưởng, ngươi hiểu được ý của ta chứ?"
"Ha ha! " La Hoành Hành mặc dù tính tình bốc lửa, nhưng hắn cũng không thuộc loại ngu lão Tiểu Cường (Biên: chí ní chí ní không ^^), hiểu được ý Trương Vũ Thiến ý tứ ,"Ta nhất định khiến hắn ở biến mất trước mặt nàng!"
"Ta sẽ xin cặp chân hắn có được hay không? " La Hoành Hành thử hỏi.
"Ta ưa khuôn mặt mặt của hắm lắm, ha ha! " Trương Vũ Thiến cười nói.
"Ok! Ta Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ của nàng!" La Hoành Hành trong lòng rất vui, đây là lần đầu tiên Trương Vũ Thiến chủ động bảo hắn xuất thủ dọn dẹp người theo đuôi, mặc dù cách nói không rõ, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.
Nhưng khi La Hoành Hành trở lại, Du Dương biến đi đâu mất rồi. (DG: vl thằng ku chuồn nhanh thế. Chjêu này ta phục) (Biên: đúng là phong cách của lão qoái ^^)
Căn bản đối với hắn La Hoành Hành chẳng là cái S*** gì cả, trong khi thằng ngốc đó đang đi tìm thì Du Dương đã về lớp.
Hiện tại là 7h50 sáng. Chín giờ rưỡi bắt đầu phiên giao dịch kỳ, Du Dương đang tự hỏi làm sao có thể vừa đi học vừa làm kì hạn giao hàng
"Muốn vừa đi học vừa làm kỳ hạn giao hàng thì phải mua một cái điện thoại có nhiều chức năng a! Haizz! Tiền!!!! Du Dương trong lòng thở dài nói. (DG: iphon 3g S nhiều chức năng a!)(Biên: chém vừa thôi lão @@)
Du Dương đang tính toán một cái điện thoại có nhiều chức năng tốt thì tốn bao nhiêu tiền( Angel: tầm 20 chai lão^^) Lâm thiếu gia hấp tấp xông vào lớp học của Du Dương, đụng ngã rất nhiều bàn học.
"đkm nó chứ, ngươi còn có tâm tư mà ngồi ngẩn ở đây àh? " Lâm thiếu gia lôi Du Dương đứng dậy, kéo hắn chạy ra ngoài, "Mau, chạy nhanh, chậm sẽ không kịp!"
"Chuyện gì mà ngươi làm như cha chết như vậy? Chẳng lẽ tình nhân trong mộng của ngươi Maria vừa đồng ý cho ngươi nếm bưởi 36F ^^!" Du Dương nói.
Lâm thiếu gia kéo Du Dương trốn sau trường học, vừa chạy vừa nói: "Ngươi gây họa rồi, ngươi biết không?"
"Ha ha, có ngươi chiếu cố rồi, ta sợ con chim kút gì!" Du Dương nói.
"Chuyện nhỏ ta có thể giải quyết dùm ngươi, nhưng lần này cũng bó chim rồi! Ta muốn chiếu cố cũng không được a! " Lâm Thiếu Vân la lên.
"Nga, phải không đó? Nghiêm trọng lắm sao?"
"Tương đối nghiêm trọng! Hay Ngươi xin nghỉ vài ngày, ở nhà trốn tạm vài ngày rồi tính sau! " Lâm Thiếu Vân nói.
Xin nghỉ a? Không tệ, Du Dương đắc ý! Ở nhà hắn có thể dùng máy vi tính làm kỳ hạn giao hàng rồi.
"Nhưng ngươi phải cho ta nghĩ một lý do hợp lý đã! Hai ngày trước ta xin nghỉ ốm, không thể tiếp tục dùng chiêu cũ được nữa nếu không sẽ khấu trừ học phần! " Du Dương lo lắng, khấu trừ học phần chính là khấu trừ tiền a.
"Ha ha, muốn lý do ư, ta lập tức sẽ cho ngươi một lý do đầy đủ nhất! " Du Dương cùng Lâm Thiếu Vân nhìn ra phía sau đột nhiên có người nói.
Nghe được giọng người nói, phản ứng đầu tiên của Lâm Thiểu Vân là kéo Du Dương ra sau lưng, thành khẩn hướng người đó nói: "La lão đại, Du Dương là huynh đệ của ta, ngươi có thể hay không nể mặt mũi của ta tha hắn một lần!"
"Tiểu Lâm tử, nếu như là chuyện khác, ta có thể cho ngươi một cái nhân tình, nhưng hôm nay, chuyện này không được! Bất quá, ngươi chỉ cần chỉ bảo huynh đệ của ngươi biết điều phối hợp ta một chút, ta sẽ hạ thủ gọn gàng thôi!” La Hoành Hành ngang ngược nói.
"La lão đại, chẳng lẽ ngươi không cho chúng ta một con đường sống sao? " Lâm Thiếu Vân cầu xin.
"Never! " La Thiên Hoành trả lời dứt khoát.
Du Dương từ phía sau Lâm Thiếu Vân, đi tới trước mặt La Thiên Hoành, quay mặt về Lâm Thiếu Vân nói:"Thiểu Vân, không có chuyện gì, ta sẽ phối hợp với hắn một chút là được!"
"Không được! " Lâm Thiếu Vân mạnh mẽ kéo Du Dương ra phía sau, nhìn La Thiên Hoành kiên định nói:"La lão đại, ngươi muốn động tới huynh đệ của ta, ngươi phải đánh ngã ta rồi hãy nói!"
"Tốt! " La Thiên Hoành nhìn Lâm Thiếu Vân giơ ngón tay cái tán dương nói "Thế mới gọi huynh đệ!"
La Hoành Hành khích lệ. Lâm Thiếu Vân hoàn toàn không thèm để ý, mà sẵn sàng F9 (Biên: F9 = bật pk), hắn hết sức hiểu rõ tính cách La Thiên Hoành, tuy hắn tán dương ngươi, nhưng cũng không có nghĩa là hắn sẽ hạ thủ lưu tình. Lâm Thiếu Vân nói:"La lão đại, xuất chiêu đi! Hôm nay ta muốn thỉnh giáo một chút uy danh La lão đại!"
"Tốt! " La Thiên Hoành lần nữa tặng Lâm Thiếu Vân một chữ tốt "Ta đây sẽ không khách khí!"
Trong nháy mắt một cổ khí thế bá đạo từ trên người La Thiên Hoành bắn ra, nếu là lúc trước chỉ với cổ khí thể này cũng đủ dọa Du Dương ngã chổng mông.
Lâm Thiếu Vân thực lực ở Hoa Đô học viện cũng thuộc vào loại có chút nổi bật, mặc dù không phải là người nổi tiếng, nhưng cũng coi như là có tiếng, nhưng hắn so với lão đại La Thiên Hoành thì còn kém rất nhiều. Hơn nữa La Thiên Hoành đánh nhau trước giờ chưa từng nương tay, cho dù đối phương là một phụ nữ, hắn cũng sẽ không nương tay, đây cũng là nguyên nhân vì sao Lâm Thiếu Vân lại lo lắng như thế.
"Lâm Thiếu Vân, ta thích nhất loại người như ngươi, sẳn sàng hi sinh vì huynh đệ, nếu như ngươi có thể tiếp được ba quyền của ta, hôm nay ta sẻ bỏ qua cho hắn! " La Thiên Hoành nói.
"Tốt, một lời đã định! " Lâm Thiếu Vân xoay người lại nói với Du Dương: "Huynh đệ, ngươi lui lại phía sau!"
"Thiểu Vân, ngươi yên tâm đi! Nếu sau này ta phát đạt rồi nhất định sẽ cho ngươi mấy em xinh tươi nóng bỏng!" Du Dương nói.
"Ân! huynh đệ tốt! " Lâm Thiếu Vân vỗ vai Du Dương, sau đó đứng trước La Thiên Hoành ,"Đến đây đi!"
La Thiên Hoành bắt đầu xuất chiêu! Quyền đầu của hắn mang theo một cổ bá khí hướng Lâm Thiếu Vân đánh tới!
"Quyền thứ nhất, tâm tốc gấp 3 lần, 20 thất lực lượng! " La Thiên Hoàng nói.
La Thiên Hoành đúng là không một chút nương tay, vừa ra tay đã dùng hai mươi thất lực! Hoa học viện quy định, học sinh chỉ cần đột tâm tốc gấp 3 lần, đạt tới hai mươi thất lực lượng thì có thể tốt nghiệp, mà La Thiên Hoành vừa ra tay đã là hai mươi thất lực lượng, có thể thấy được hắn rất hung mãnh.
Oanh! Hai quyền chạm nhau! La Thiên Hoành đứng bất động, còn Lâm Thiếu Vân lại ngã trượt ra bảy tám bước. Lâm Thiếu Vân vừa mới đứng vững thân hình, La Thiên Hoành đã đánh quyền thứ hai.( angel: thằng này P/k trâu thật)
"Quyền thứ hai, tâm tốc gấp bốn lần, ba mươi thất lực lượng! " với thực lực của La Thiên Hoành, sớm có thể tốt nghiệp, cho nên hắn dùng tâm tốc gấp 4 lần, ba mươi thất lực lượng cũng không có gì kỳ quái!
Oanh! Hai quyền lần nữa chạm vào nhau! La Thiên Hoành vẩn bất động, nhưng Lâm Thiếu Vân lần này lại bay ra ngoài, santo trên không trung mấy vòng mới hoá giải được lực lượng trong quyền đầu của La Thiên Hoành, khi hắn rơi xuống đất, khóe miệng đã chảy ra máu tươi.
Lâm Thiếu Vân lau máu tươi trên khóe miệng, quát:"Đến đây đi! Còn có con mẹ nó còn một quyền!"
Chiến đấu đã làm Lâm Thiếu Vân kích phát bản tính thú hoang của mình!
"Lâm Thiếu Vân, ngươi còn tốt chứ! Hôm nay nể mặt ngươi, tý nữa ta nhất định sẽ đối bằng hữu của ngươi thủ hạ lưu tình! " La Thiên Hoành nói.
Quyền thứ ba tới đi!
"Tâm tốc gấp 4 lần. bốn mươi thất lực lượng!"
Nhưng vào lúc này, một bóng người đã che chắn trước mặt Lâm Thiếu Vân, đón nhận quyền đầu của La Thiên Hoành...