• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay trong đêm Thẫm Mộng Quân và Mộc Nhiên liền về thẳng khách sạn mà anh đã cất công đặt trước mặc dù cách Venice khá xa.

Chìa khóa phòng cầm trên tay, cửa còn chưa kịp mở Thẫm Mộng Quân đã đè Mộc Nhiên lên tường mà hôn ngấu nghiến, tiếng cửa mở vang lên, Thẫm Mộng Quân liền đẩy Mộc Nhiên vào bên trong, dưới ánh nến lập lòe có phần hơi đặc biệt do đích thân Thẫm Mộng Quân nhờ người mua giúp, cơ thể cả hai dần nóng lên, anh trực tiếp đẩy Mộc Nhiên xuống giường.

Ánh sáng hơi mờ nhạt, ánh trăng trời từ bên ngoài cửa sổ len lỏi vào gian phòng chiếu lên cơ thể Mộc Nhiên, khiến cho chiếc váy trên người cô gần như trở nên trong suốt. Lớp váy bao phủ lên hai bầu ngực hồng hào đến mê người, thịt non căng mọng như trái đào chỉ khiến cho người ta muốn hái xuống.

Đầu ngón tay miên man khuấy đảo trong miệng Mộc Nhiên giả dạng động tác làm tình đến thèm khát, Thẫm Mộng Quân liền rút ra sau đó cúi người liếm nước bọt còn vương trên khoé miệng của Mộc Nhiên.

Khóa kéo bị cởi ra, chiếc váy mỏng tuột xuống, đồ nhỏ bên trong cũng chẳng còn lại bất kì một thứ gì, hai bên ngực tựa như chú thỏ trắng nhảy ra.

Thẫm Mộng Quân miên man một bên xoa nắn bầu ngực đầy đặn của Mộc Nhiên bên còn lại dùng đầu lưỡi mềm mại của mình mà ra sức liếm láp, nhũ thịt trước ngực ướt nhẹp. Sau đó đầu lưỡi lại liếm lên đỉnh hồng nhô cao, đảo quanh đầu nhũ phấn hồng. Chóp mũi cao thẳng của anh thỉnh thoảng lại cọ vào nụ hoa hồng khiến cho nó cứng lên.

Nhìn thấy nụ hoa đã động tình, Thẫm Mộng Quân muốn ngậm vào trong miệng mà mút. Nhưng lúc này Mộc Nhiên lại giơ tay lên vẫy loạn xạ như đuổi ruồi muỗi khỏi ngực. Tay nhỏ đánh vào mặt anh:“Ưm…Ngứa…Mộng Quân em ngứa…!”

Ngửa đầu Thẫm Mộng Quân vờ hỏi thăm:“Em ngứa ở đâu?”

Mộc Nhiên không nói chỉ liên tục trên giường uốn éo thân mình không ngừng mà phát ra tiếng nức nở khó chịu, tay sờ xuống nơi hạ thân Thẫm Mộng Quân ấn mạnh một cái Mộc Nhiên liền rên lên một tiếng thật dễ nghe, anh cợt nhã:“Nói anh nghe có phải nơi này của em khó chịu không?”

Ý loạn tình mê, Mộc Nhiên liền giương đôi mắt nhiễm đầy sắc dục lên ngấng nước mà khẽ gật đầu.

Khóe môi cong nhẹ Thẫm Mộng Quân đẩy ngón tay của mình vào bắt đầu cuộc xâm nhập vào h.uyệt động, ngón tay thon dài vừa đút vào đã bị lớp lớp thịt mềm bên trong cắn chặt không buông. Tiểu hoa mềm mại bao bọc lấy đầu ngón tay của Thẫm Mộng Quân, nhẹ nhàng run rẩy giống như một cái miệng nhỏ ngậm lấy ngón tay mà liếm láp.

Thẫm Mộng Quân nhẹ nhàng cử động tay, đưa đẩy vài cái trong tiểu hoa sau đó lại rút ra.

Dùng tay tách nhẹ hai cánh hoa ra, Thẫm Mộng Quân tìm được viên tr.ân châu giấu bên trong. Ngón tay thon dài đè lên tiểu thịt nho nhỏ, nhẹ nhàng xoa bóp khiến cho Mộc Nhiên khẽ hừ một tiếng tiểu hoa cũng bắt đầu tiết ra dịch thủy.

Nhìn dịch thuỷ không ngừng chảy ra, Thẫm Mộng Quân tăng tốc độ của tay, dùng sức đè lên tiểu thịt nhỏ vừa xoa vừa ấn. Chỉ một lúc sau, tiểu thịt nho nhỏ cứng lên càng làm cho tiểu hoa thêm phần xinh xắn.

Rời khỏi tiểu thịt nhỏ, Thẫm Mộng Quân đưa ngón tay sờ xuống tiểu hoa, chạm vào khối t.hịt non của miệng tiểu hoa, nơi đó đã trở nên ẩm ướt. Hai ngón tay tách cánh hoa ra, ngón tay vừa khẽ mở miệng tiểu hoa, một lượng dịch thuỷ lớn bắn ra, phun lên hai má đùi trắng nõn của Mộc Nhiên và cũng làm ướt cả tay của anh.

Ngón tay dính đầy dịch thuỷ xoa nhẹ vài cái, kiểm tra độ ẩm ướt, Thẫm Mộng Quân biết sắp tới lúc rồi.

Mộc Nhiên liền thấp giọng rên rĩ, tự giác dang rộng hai chân ra nũng nịu:“Mộng Quân em muốn…!”

Thẫm Mộng Quân nhìn cô gái nhỏ dưới thân mình mà không thể kiềm được lòng ngay lập tức anh cởi toàn bộ quần áo trên người của mình ra. Mệnh căn thô dài đã trước to ngay lập tức lộ ra đầy mị tình kích thích quấn lấy Mộc Nhiên mà khiến cho cô không ngừng văn vẹo thân mình:“Mộng Quân xin anh…Cắm vào đi…Em muốn…!”

Giọng điệu mị hoặc mê luyến đến chẳng thể cưỡng cầu Thẫm Mộng Quân liền hít vào một hơi, nhắm thẳng đầu nấm thô to vào miệng tiểu hoa ẩm ướt của Mộc Nhiên, chậm rãi đâm vào trong. Anh cắm rất chậm, mệnh căn nổi đầy gân xanh cứ thế đi vào tiểu hoa của Mộc Nhiên cực kì trân trọng.

“Ưm ưm…Mộng Quân…Mạnh…Ưm…Mạnh lên…!” Sự trống rỗng trong cơ thể được lấp đầy khiến cho Mộc Nhiên sung sướng phải bật ra tiếng rên rĩ, nhưng cô còn muốn nhiều hơn như thế nữa.

Nương theo lời của Mộc Nhiên, động tác phía dưới của Thẫm Mộng Quân cũng bắt đầu mạnh hơn, chạm liên tục vào điểm mẫn cảm của Mộc Nhiên, đầu ngón tay ngón chân run lên như chạm phải lớp lông vũ mềm mại, sự sung sướng ấy theo máu kích thích tới toàn bộ tế bào cùng lỗ chân lông.

H.uyệt nhỏ lên cao trào phun không ngừng mật dịch tứ tung chảy ra, bên trong co rút mạnh mẽ kẹp lấy mệnh căn gắt gao đang nhảy nhót bên trong tiểu hoa của cô.

Từng cú nhấp hông của Thẫm Mộng Quân không gì có thể sánh kịp Mộc Nhiên sung sướng không theo kịp tiết tấu anh đem lại cho cô, khó có lời nào có thể thốt ra.

Gân xanh trên trán Thẫm Mộng Quân lúc ẩn lúc hiện vận động kịch liệt mồ hôi anh túa ra cực kì nhiều nhỏ xuống người Mộc Nhiên, khiến cô bị kích thích. Đôi ngực của cô rung lắc theo tiết tấu xâm nhập lên xuống không ngừng của anh. Thấy vậy anh liền bắt lấy đôi ngực căng đầy xoa nắn mạnh bạo:“Chết tiệt! Nhiên em càng ngày càng mê người hơn rồi thì phải! Nhất định anh sẽ đâm em sướng đến chết ở trên giường!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK