• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Nam Anh cảm thấy bất an, bởi vì luồng khí lạnh toát ra từ người Châu Dĩ Sâm cứ như cái máy điều hòa ở trung tâm.
Lanh
Cô rùng mình, nói "Con ăn no rồi" sau đó nhanh chóng chuồng khỏi khu vực lạnh lẽo kia.
Cửa phòng cô vẫn chưa kịp khép, Châu Dĩ Sâm đi theo từ phía sau trực tiếp xông thẳng vào phòng.
Lúc này anh ta lên đây chắc chắn là muốn lấy cô ra làm bao cát trút giận, không muốn lại phải cãi nhau, có giữ thái độ ôn hòa nói với anh. “Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ bàn bạc lại với ông nội.
Muốn cô phải ngày ngày sống chung với Châu Dĩ Sâm dưới một mái nhà, cô chắc chắn sẽ phản kháng đến cùng.
Cô nghĩ, rồi sẽ có cách khiến ông nội thỏa hiệp.
Châu Dĩ Sâm hoàn toàn không muốn nghe mấy lời đảm bảo của cô, nhìn lướt qua phòng một vòng, anh nhưởng mày, ánh mắt rơi vào tấm hình đặt trên bàn trang điểm.
Trong ảnh là một đôi nam nữ, người con gái ấy chính là Nam Anh, lúc đó cô khoảng mười sáu mười bảy tuổi, khuôn mặt bé xíu tròn trịa búng ra sữa, nụ cười tươi rồi như một đóa hoa chớm nở, đôi mắt sáng như sao trời, từ trong ánh mắt ấy cho biết lúc cô chụp bức ảnh này đã hạnh phúc biết bao.
Còn người thanh niên đó chính là con trai trưởng của nhà họ Tô, Tô Nhân.
Nụ cười ấy của cô tươi đến mức khiến người đối diện nhìn vào phải lóa mắt, Châu Dĩ Sâm quay sang chỗ khác, khiêu khích nói: "Cười như con dở hơi." Cập nhật chương mới nhất tại Truy ện88.net
Người phụ nữ tâm cơ độc địa như Nam Anh rốt cuộc làm sao có thể giả vờ cười tươi được như thế?
Nam Anh thẹn quả hóa giận, mặt ửng đỏ: "Không thích thì đừng nhìn.
Dù cô có dở hơi, thì có liên quan gì đến anh ta l
Châu Dĩ Sâm đánh trống lảng, "Tối nay cô đến phòng tôi ngủ. Nam Anh không suy nghĩ buộc miệng nói ra. “Ý của anh là muốn đối với tôi à
Nói rồi, anh mắt Châu Dĩ Sâm tối sầm, không biết cô ta đang giả ngốc hay là ngốc thật sự lạnh lùng nói. “Nếu cô không muốn qua cũng được,
Anh nói được một nửa thi dừng lại, Nam Anh chớp mắt bằng hoàng, lập tức người đàn ông tiến sát lại gần cô. Sợ anh lại đột nhiên chạm vào người, cô thủ mình cảnh giác nhìn anh, kết quả anh chẳng làm gì cả, chỉ lướt ngang qua vai cô rồi đi thẳng ra ngoài.
Cô sững sờ hai giây, rồi chạy thật nhanh vào đóng cửa, một tiếng “rầm” vang lên thật lớn mới có thể khiến cô bừng tỉnh khỏi sự căng thẳng cực độ.
Vừa rồi thật sự là dọa cô suýt chết, ánh mắt của Châu Dĩ Sâm đúng là đáng sợ đến mức tưởng chừng như anh muốn xé nát cô ra. Đúng vậy, Châu Dĩ Sâm vốn dĩ là một tên cầm thú mặc áo quan
Sau một hồi, Nam Anh mới binh tĩnh lại gác bỏ những biểu hiện bất thường của Châu Dĩ Sâm sang một bên, cô vẫn đi ngủ đúng giờ như mọi khi. Mời bạn đọc tru yện tại Truyện88.net
Cũng may, cô còn một bộ đồ ngủ trong phòng tầm vẫn chưa bị mang di.
Làm việc suốt một ngày, cô có vẻ hơi mệt mỏi, vừa nằm xuống chẳng bao lâu đã ngủ thiếp đi, cô ngủ rất say, ngay cả có người đang bước vào phòng cũng không phát giác, cho đến khi cô bị Châu Dĩ Sâm kéo dậy. “Châu Dĩ Sâm, anh bị điện à? Bị đánh thức trong cơn mơ, Nam Anh tức giận lườm mắng người đàn ông đó.
Khóe miệng anh khẽ nhếch lên, chăm chú nhìn bộ đồ ngủ hoạt hình của cô, rồi nhìn sang đầu tóc đang rối bù, ánh mắt chứa đầy sự ghê tởm. "Ngủ đi!" Không cho Nam Anh quyền nói chuyện, anh vén tung mền lên rồi nằm xuống.
Nam Anh sững sờ, chuyện gì thế này?
Không đợi có tỏ tường mọi chuyện, Châu Dĩ Sâm đưa tay ôm chặt lấy cô vào lòng.
Cô quay lưng lại với anh.
Hơi nóng từ miệng người đàn ông phả vào cổ cỏ, đó là nơi rất nhạy cảm, khiến toàn thân cô run lên tê dại. "Châu Dĩ Sâm, anh muốn làm gì?” Nam Anh mặt đỏ đến tận tai, bẽn lẽn hét lên. “Ngủ đi. Thân hình của cô nhỏ nhan, không ngờ lại vừa khớp với vóc người vạm vỡ của anh, hơn nữa, cơ thể này còn mềm mại đến mức không thể tưởng tượng được.
Miệng anh khô khốc, hơi thở đột nhiên trở nên nặng nề.

Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK