< Cường Sủng Nam Thê > Chương 9
--------
☆, 9. Để người đau lòng Hạ Trường Ninh
--------
Bà Doãn hắng giọng,
_ Chuyện này, chúng ta cũng nghĩ như vậy, đã là Trường Ninh gả cho cậu cả, chúng ta sau này chính là người một nhà. Chúng ta đã là người một nhà không nói hai lời, về sính lễ của Trường Ninh bà Thương đây làm chủ là được. Chỉ là ‧ ‧ ‧ ‧. Bà Doãn ra vẻ ngập ngừng muốn nói lại thôi.
_ Bà Doãn có gì cứ nói thẳng không phải ngại
Giống như là được một liều thuốc an thần, bà Doãn cuối cùng không cố kị,
_ Là như vậy, gần đây công ty Chi Niên xảy ra một chút việc, có thể hay không nhờ người nhà là bà đây giúp đỡ một chút. Tôi biết thỉnh cầu như vậy có chút đường đột, nhưng mà Trường Ninh ngay lập tức liền gả cho cậu cả, chúng ta sau này chính là người một nhà, công ty làm tốt, Trường Ninh cũng sẽ nở mặt nở mày cho nên, kia, quấy rầy thân gia.
Hạ Trường Ninh đột nhiên cười lạnh một tiếng,
_ Bà dường như quá chi nóng nảy, bây giờ tôi đối với bà Thương và nhà họ Thương mà nói thì chẳng cái gì cả.
Bà Doãn bị Hạ Trường Ninh đột ngột nói trắng ra như vậy làm cho sắc mặt trắng bệch, sắc mặt lập tức âm trầm,
_ Trường Ninh con đừng quên, dù cho con họ Hạ, trên người con cũng là huyết thống Doãn gia.
_ Vậy thì tôi làm sao dám coi thường dòng máu Doãn gia trong người của tôi?
Bà Doãn giận tím mặt, bàn tay trắng múp vì được bão dưỡng tốt, dùng sức vỗ lên bàn,
_ Hạ Trường Ninh, con làm càn.
Sợ hãi mẹ mình không phân biệt cơ hội mà nổi giận, mất thiện cảm, gây cho bà Thương cảm giác không thoải mái, Doãn gia liền xong, Doãn Chi Niên vội vàng mở miệng ngăn cản,
_ Mẹ! người bớt giận, tất cả mọi người đều ở đây.
Ông quay đầu sắc mặt khó coi nhìn đối diện Hạ Trường Ninh,
_ Trường Ninh, con đã trưởng thành rồi, lời nào nên nói, lời nào không nên nói, con xử sự đúng mực như thế nào cũng không biết sao?
Vốn dĩ hai má Hạ Trường Ninh trắng nõn bây giờ càng tái nhợt gần như trở nên trong suốt, hai tay cậu siết chặt, từng ngón tay thanh ngọc hiện ra trắng xanh.
Từ khi bước vào phòng đến giờ, Doãn lão hồ ly liền không tiếc nỗ lực đem cậu ra bán, bán càng được nhiều tiền càng tốt. Thậm chí ngay cả người mẹ quá cố của cậu cũng mang ra làm con bài.
Vô sỉ đến cùng cực, mục đích chỉ muốn càng nhiều tiền hơn nữa. Hạ Trường Ninh trong mắt bà ta tính là cái gì, hàng hóa được giá sao? Hầu hạ bà ta gần mười năm, mẹ cậu trong mắt bà ta lại tính cái gì, qua đời còn không được yên ổn, chuyện năm xưa xảy ra ở Doãn gia trong giới thượng lưu gần như không có ai không biết. Mẹ bởi vì sao mà tự sát, mọi người đang ngồi ở đây trong lòng đều rõ ràng.
Vậy mà bà ta còn dám lên mặt, mở miệng nói ra những lời không biết xấu hổ, thật sự không biết liêm sỉ là cái gì. Người Doãn gia ai nấy cũng đều là lòng dạ hẹp hòi, lòng lang dạ sói, không biết liêm sỉ, súc sinh, một nhà như vậy mẹ vì sao còn muốn cậu lưu lại đến giờ. Mẹ ở Doãn gia trả giá mười năm tình cảm, mười năm tuổi xuân. Kết quả đổi lại chính là bọn họ đem con trai mẹ bán, mẹ người có từng hối hận qua.
Hạ Trường Ninh chậm rãi đứng lên, đôi mắt tinh sâu, đen thẫm loé lên băng sương, không một tia ôn hòa nhìn cha mình. Người đàn ông này huỷ một đời mẹ, nếu như không phải ông ta, có lẽ bây giờ mẹ vẫn còn sống, sẽ rất vui sướng, rất hạnh phúc mà sống.
Bây giờ ông ta vì gia đình ông ta, không chút nào do dự bán đứa con trai duy nhất của vợ kết tóc để lại, người cha như vậy, dựa vào cái gì muốn Hạ Trường Ninh không oán không trách tự hi sinh bản thân mà tác thành lòng ích kỷ tư lợi của ông ta chứ.
Ngay tại thời điểm Hạ Trường Ninh muốn quyết định, cậu không đáp ứng hôn sự này, dù cho liều mình đắc tội Thương gia, cậu cũng muốn kéo theo cả Doãn gia xuống địa ngục.
Hạ Trường Ninh trên người bao trùm khí thế quyết tuyệt cùng sát khí, làm không khí xung quanh lạnh lẽo hạ thấp cực điểm.
Bà Doãn cùng với Doãn Chi Niên bị khí thế của Hạ Trường Ninh dọa nạt rụt rụt cổ, bản năng hướng phía sau lùi lại, cũng không dám nhìn vào ánh mắt của cậu, sợ hãi khi thấy ánh mắt lạnh lẽo như lăng trì bọn họ vậy.
Ngay lúc Hạ Trường Ninh muốn lên tiếng nói ra lời cự tuyệt. Thương Ngự Thượng đứng lên, kéo tay Hạ Trường Ninh qua, đem cậu chậm rãi kéo hướng về phía mình, đôi mắt thâm thúy nhìn kỹ lấy cậu, giọng điệu trầm ấm an ủi lấy cậu,
_ Trường Ninh, đừng làm việc hi sinh vô vị, không đáng.
Hạ Trường Ninh đôi mắt hơi cụp xuống, hai bàn tay không tự giác dùng sức nắm lấy bàn tay Thương Ngự Thượng, mí mắt rũ xuống, cố gắng áp chế lấy nội tâm chịu tổn thương, đau đớn, nhức nhối với quyết tâm trong lòng. Nhắm lại mắt, một hồi lâu mới hòa hoãn cảm giác mất mát cùng tuyệt vọng của mình. Mở hé mắt, ngẩng đầu, thư thái cười một tiếng,
_ Tôi không sao.
Thương Ngự Thượng lông mày khẽ cau, Hạ Trường Ninh như vậy thật sự là để anh quá đau lòng, tay không tự giác siết chặt, hi vọng có thể cho cậu chút sức mạnh, càng hi vọng cậu có thể hiểu rõ, anh luôn sáng tỏ tất cả mọi chuyện.
Thấy Hạ Trường Ninh cảm xúc giảm bớt lại, bà Thương ngữ khí mang lo lắng nói,
_ Trường Ninh à, Ngự Thượng đem hôn sự này giao cho bà làm chủ, con tin tưởng bà nội có được không?
Hạ Trường Ninh đột nhiên gian nan chuyển đầu, bà Thương tự nhiên mà xưng hô như vậy, là đối với cậu thừa nhận và tán thành, Hạ Trường Ninh có chút phản ứng không kịp.
Bà Thương cười tủm tỉm nhìn được Hạ Trường Ninh đang bất ngờ vì được yêu thương, trong lòng buồn cười, thật sự là một đứa nhỏ cả ngạc nhiên hay hoảng sợ cái gì đều hiện lên trên mặt,
_ Trường Ninh?.
Bà Thương không thể không lần nữa nói lời dò hỏi. Hạ Trường Ninh trong nháy mắt thanh tỉnh lại đây, chậm rãi gật đầu,
_ Ừm, Con tin tưởng.
Thương Ngự Thượng nắm lấy tay Hạ Trường Ninh từ từ ngồi xuống.
Bà Thương chậm rãi nhấm nháp uống một ngụm trà,
_ Bà Doãn có thỉnh cầu, tôi thay Ngự Thượng đáp ứng. Chuyện của Doãn Thế về sau Ngự Thượng sẽ xử lý. Tiếp đến là nói về việc Thương gia chúng tôi cho Trường Ninh sính lễ, Ngự Thượng con nghe cho rõ, bà nội nói gì mỗi một người giống như con đều phải nhớ lấy, về sau đi tìm luật sư, làm thành văn kiện. Bà muốn con cùng với Trường Ninh đều ký tên, hơn nữa muốn ghi rõ ràng những sính lễ này đều thuộc quyền sở hữu riêng của Trường Ninh, không được cậu ấy cho phép, con cũng không có tư cách động vào, các người nghe đã hiểu rõ chưa?
Ánh mắt sắc bén quét qua từng người đang ngồi ở đây, bà Thương khi còn trẻ chính là người phụ nữ mạnh mẽ rắn rỏi, quát tháo trên thương trường nhiều năm mới nuôi dưỡng ra khí thế này, không phải là người nào đều có thể chịu được.
Doãn gia cũng không một ai dám hó hé, hai vợ chồng Thương Quốc Chương càng không dám nói [ không ].
_ Biệt thự Lạc Tân Loan kia chuyển qua cho Trường Ninh, bên Cảnh Viên Na có vài căn nhà chọn căn thoải mái cho Trường Ninh, còn có ông nội con lưu lại vài đảo nhỏ, để Trường Ninh nhìn xem, thích cái nào liền cho cái đó, mỏ khoáng sản trên đảo cũng cùng đều cho Trường Ninh, mặt khác đưa Trường Ninh đi chọn một chiếc xe theo ý thích, tiền xe xem như tiền tiêu vặt của Trường Ninh tiêu đi. Còn như tiền tiêu vặt, 10 triệu (NDT) này là của ông nội khi còn sống quyết định.
Mặt khác, bà nội cũng cho Trường Ninh 10 triệu (NDT) làm tiền tiêu vặt, xem như chút tâm ý của bà nội. Con đều nhận lấy có được không? À.., còn có, trong những trung tâm mua sắm của Thương thế, liền lấy trung tâm trong thành phố cho Trường Ninh. Trường Ninh không có cổ phần Thương Thế, vậy liền đơn giản đem một nửa doanh thu cho Trường Ninh, còn về chuyện làm như thế nào, Ngự Thượng con và Trường Ninh tự mình thương lượng. Kết hôn muốn dùng cái gì, bà nội đều sẽ giúp các con chuẩn bị tốt, còn như quần áo trang sức và vân vân..., Ngự Thượng cùng với Trường Ninh tự mình quyết định. Sau khi cưới trước hết ở tại lão trạch (khu nhà cũ tổ tiên để lại), phòng cưới liền dùng căn phòng của Ngự Thượng đi, diện tích cũng đủ lớn. Mặt khác, Ngự Thượng con trong biệt thự Phồn Cẩm cũng cần phải chú ý thu dọn một chút, trong lão trạch ở không thoải mái, các con liền qua đó thư giãn đi, đừng cẩu thả, cho người dọn dẹp tươm tất, đừng để Trường Ninh thiệt thòi. Còn nữa, Quốc Chương và Tuệ Lâm hai con đi miếu chọn ngày lành, khách mời và những vấn đề khác thì về nhà chúng ta cùng nghiên cứu thử xem. Trước hết là những việc này.
Bà Thương nói xong vội vã nhấp một ngụm trà,
_ Ngự Thượng, con đều nhớ rõ rồi chứ? Đợi sau khi đưa Trường Ninh trở về, liền đi tìm luật sư, trước hôn lễ bà nội muốn nhìn thấy các con hoàn tất cả thủ tục, đồng thời ký tên qua các văn kiện cần thiết.
Thương Ngự Thượng gật đầu đáp ứng,
_ Ừm, bà nội yên tâm, con sẽ xử lý tốt.
_ Trường Ninh, con còn muốn gì, cùng bà nội nói, bà nội có thể làm được, liền sẽ thỏa mãn con.
Hạ Trường Ninh lắc lắc đầu, trong lòng tặc lưỡi, Thương gia là vì sao cho nhà, cho ra nhiều sính lễ như vậy đều cảm thấy không có gì đáng nói, mình thì vất vả kiếm tiền được chút ít tiền kia so với đại tài phiệt trước mặt này đúng thật không đáng kể để nhìn đến.
Vẻ mặt kinh ngạc của con người nhỏ bé này, làm vừa lòng cậu cả của chúng ta, vỗ vỗ mu bàn tay của cậu,
_ Trường Ninh nên được, cầm lấy đi.
- -------
Hết Chương 9
>>>>>>>>
Trans & edit: Chua cay tuyệt nhất
>>>>>>>>
--------
☆, 9. Để người đau lòng Hạ Trường Ninh
--------
Bà Doãn hắng giọng,
_ Chuyện này, chúng ta cũng nghĩ như vậy, đã là Trường Ninh gả cho cậu cả, chúng ta sau này chính là người một nhà. Chúng ta đã là người một nhà không nói hai lời, về sính lễ của Trường Ninh bà Thương đây làm chủ là được. Chỉ là ‧ ‧ ‧ ‧. Bà Doãn ra vẻ ngập ngừng muốn nói lại thôi.
_ Bà Doãn có gì cứ nói thẳng không phải ngại
Giống như là được một liều thuốc an thần, bà Doãn cuối cùng không cố kị,
_ Là như vậy, gần đây công ty Chi Niên xảy ra một chút việc, có thể hay không nhờ người nhà là bà đây giúp đỡ một chút. Tôi biết thỉnh cầu như vậy có chút đường đột, nhưng mà Trường Ninh ngay lập tức liền gả cho cậu cả, chúng ta sau này chính là người một nhà, công ty làm tốt, Trường Ninh cũng sẽ nở mặt nở mày cho nên, kia, quấy rầy thân gia.
Hạ Trường Ninh đột nhiên cười lạnh một tiếng,
_ Bà dường như quá chi nóng nảy, bây giờ tôi đối với bà Thương và nhà họ Thương mà nói thì chẳng cái gì cả.
Bà Doãn bị Hạ Trường Ninh đột ngột nói trắng ra như vậy làm cho sắc mặt trắng bệch, sắc mặt lập tức âm trầm,
_ Trường Ninh con đừng quên, dù cho con họ Hạ, trên người con cũng là huyết thống Doãn gia.
_ Vậy thì tôi làm sao dám coi thường dòng máu Doãn gia trong người của tôi?
Bà Doãn giận tím mặt, bàn tay trắng múp vì được bão dưỡng tốt, dùng sức vỗ lên bàn,
_ Hạ Trường Ninh, con làm càn.
Sợ hãi mẹ mình không phân biệt cơ hội mà nổi giận, mất thiện cảm, gây cho bà Thương cảm giác không thoải mái, Doãn gia liền xong, Doãn Chi Niên vội vàng mở miệng ngăn cản,
_ Mẹ! người bớt giận, tất cả mọi người đều ở đây.
Ông quay đầu sắc mặt khó coi nhìn đối diện Hạ Trường Ninh,
_ Trường Ninh, con đã trưởng thành rồi, lời nào nên nói, lời nào không nên nói, con xử sự đúng mực như thế nào cũng không biết sao?
Vốn dĩ hai má Hạ Trường Ninh trắng nõn bây giờ càng tái nhợt gần như trở nên trong suốt, hai tay cậu siết chặt, từng ngón tay thanh ngọc hiện ra trắng xanh.
Từ khi bước vào phòng đến giờ, Doãn lão hồ ly liền không tiếc nỗ lực đem cậu ra bán, bán càng được nhiều tiền càng tốt. Thậm chí ngay cả người mẹ quá cố của cậu cũng mang ra làm con bài.
Vô sỉ đến cùng cực, mục đích chỉ muốn càng nhiều tiền hơn nữa. Hạ Trường Ninh trong mắt bà ta tính là cái gì, hàng hóa được giá sao? Hầu hạ bà ta gần mười năm, mẹ cậu trong mắt bà ta lại tính cái gì, qua đời còn không được yên ổn, chuyện năm xưa xảy ra ở Doãn gia trong giới thượng lưu gần như không có ai không biết. Mẹ bởi vì sao mà tự sát, mọi người đang ngồi ở đây trong lòng đều rõ ràng.
Vậy mà bà ta còn dám lên mặt, mở miệng nói ra những lời không biết xấu hổ, thật sự không biết liêm sỉ là cái gì. Người Doãn gia ai nấy cũng đều là lòng dạ hẹp hòi, lòng lang dạ sói, không biết liêm sỉ, súc sinh, một nhà như vậy mẹ vì sao còn muốn cậu lưu lại đến giờ. Mẹ ở Doãn gia trả giá mười năm tình cảm, mười năm tuổi xuân. Kết quả đổi lại chính là bọn họ đem con trai mẹ bán, mẹ người có từng hối hận qua.
Hạ Trường Ninh chậm rãi đứng lên, đôi mắt tinh sâu, đen thẫm loé lên băng sương, không một tia ôn hòa nhìn cha mình. Người đàn ông này huỷ một đời mẹ, nếu như không phải ông ta, có lẽ bây giờ mẹ vẫn còn sống, sẽ rất vui sướng, rất hạnh phúc mà sống.
Bây giờ ông ta vì gia đình ông ta, không chút nào do dự bán đứa con trai duy nhất của vợ kết tóc để lại, người cha như vậy, dựa vào cái gì muốn Hạ Trường Ninh không oán không trách tự hi sinh bản thân mà tác thành lòng ích kỷ tư lợi của ông ta chứ.
Ngay tại thời điểm Hạ Trường Ninh muốn quyết định, cậu không đáp ứng hôn sự này, dù cho liều mình đắc tội Thương gia, cậu cũng muốn kéo theo cả Doãn gia xuống địa ngục.
Hạ Trường Ninh trên người bao trùm khí thế quyết tuyệt cùng sát khí, làm không khí xung quanh lạnh lẽo hạ thấp cực điểm.
Bà Doãn cùng với Doãn Chi Niên bị khí thế của Hạ Trường Ninh dọa nạt rụt rụt cổ, bản năng hướng phía sau lùi lại, cũng không dám nhìn vào ánh mắt của cậu, sợ hãi khi thấy ánh mắt lạnh lẽo như lăng trì bọn họ vậy.
Ngay lúc Hạ Trường Ninh muốn lên tiếng nói ra lời cự tuyệt. Thương Ngự Thượng đứng lên, kéo tay Hạ Trường Ninh qua, đem cậu chậm rãi kéo hướng về phía mình, đôi mắt thâm thúy nhìn kỹ lấy cậu, giọng điệu trầm ấm an ủi lấy cậu,
_ Trường Ninh, đừng làm việc hi sinh vô vị, không đáng.
Hạ Trường Ninh đôi mắt hơi cụp xuống, hai bàn tay không tự giác dùng sức nắm lấy bàn tay Thương Ngự Thượng, mí mắt rũ xuống, cố gắng áp chế lấy nội tâm chịu tổn thương, đau đớn, nhức nhối với quyết tâm trong lòng. Nhắm lại mắt, một hồi lâu mới hòa hoãn cảm giác mất mát cùng tuyệt vọng của mình. Mở hé mắt, ngẩng đầu, thư thái cười một tiếng,
_ Tôi không sao.
Thương Ngự Thượng lông mày khẽ cau, Hạ Trường Ninh như vậy thật sự là để anh quá đau lòng, tay không tự giác siết chặt, hi vọng có thể cho cậu chút sức mạnh, càng hi vọng cậu có thể hiểu rõ, anh luôn sáng tỏ tất cả mọi chuyện.
Thấy Hạ Trường Ninh cảm xúc giảm bớt lại, bà Thương ngữ khí mang lo lắng nói,
_ Trường Ninh à, Ngự Thượng đem hôn sự này giao cho bà làm chủ, con tin tưởng bà nội có được không?
Hạ Trường Ninh đột nhiên gian nan chuyển đầu, bà Thương tự nhiên mà xưng hô như vậy, là đối với cậu thừa nhận và tán thành, Hạ Trường Ninh có chút phản ứng không kịp.
Bà Thương cười tủm tỉm nhìn được Hạ Trường Ninh đang bất ngờ vì được yêu thương, trong lòng buồn cười, thật sự là một đứa nhỏ cả ngạc nhiên hay hoảng sợ cái gì đều hiện lên trên mặt,
_ Trường Ninh?.
Bà Thương không thể không lần nữa nói lời dò hỏi. Hạ Trường Ninh trong nháy mắt thanh tỉnh lại đây, chậm rãi gật đầu,
_ Ừm, Con tin tưởng.
Thương Ngự Thượng nắm lấy tay Hạ Trường Ninh từ từ ngồi xuống.
Bà Thương chậm rãi nhấm nháp uống một ngụm trà,
_ Bà Doãn có thỉnh cầu, tôi thay Ngự Thượng đáp ứng. Chuyện của Doãn Thế về sau Ngự Thượng sẽ xử lý. Tiếp đến là nói về việc Thương gia chúng tôi cho Trường Ninh sính lễ, Ngự Thượng con nghe cho rõ, bà nội nói gì mỗi một người giống như con đều phải nhớ lấy, về sau đi tìm luật sư, làm thành văn kiện. Bà muốn con cùng với Trường Ninh đều ký tên, hơn nữa muốn ghi rõ ràng những sính lễ này đều thuộc quyền sở hữu riêng của Trường Ninh, không được cậu ấy cho phép, con cũng không có tư cách động vào, các người nghe đã hiểu rõ chưa?
Ánh mắt sắc bén quét qua từng người đang ngồi ở đây, bà Thương khi còn trẻ chính là người phụ nữ mạnh mẽ rắn rỏi, quát tháo trên thương trường nhiều năm mới nuôi dưỡng ra khí thế này, không phải là người nào đều có thể chịu được.
Doãn gia cũng không một ai dám hó hé, hai vợ chồng Thương Quốc Chương càng không dám nói [ không ].
_ Biệt thự Lạc Tân Loan kia chuyển qua cho Trường Ninh, bên Cảnh Viên Na có vài căn nhà chọn căn thoải mái cho Trường Ninh, còn có ông nội con lưu lại vài đảo nhỏ, để Trường Ninh nhìn xem, thích cái nào liền cho cái đó, mỏ khoáng sản trên đảo cũng cùng đều cho Trường Ninh, mặt khác đưa Trường Ninh đi chọn một chiếc xe theo ý thích, tiền xe xem như tiền tiêu vặt của Trường Ninh tiêu đi. Còn như tiền tiêu vặt, 10 triệu (NDT) này là của ông nội khi còn sống quyết định.
Mặt khác, bà nội cũng cho Trường Ninh 10 triệu (NDT) làm tiền tiêu vặt, xem như chút tâm ý của bà nội. Con đều nhận lấy có được không? À.., còn có, trong những trung tâm mua sắm của Thương thế, liền lấy trung tâm trong thành phố cho Trường Ninh. Trường Ninh không có cổ phần Thương Thế, vậy liền đơn giản đem một nửa doanh thu cho Trường Ninh, còn về chuyện làm như thế nào, Ngự Thượng con và Trường Ninh tự mình thương lượng. Kết hôn muốn dùng cái gì, bà nội đều sẽ giúp các con chuẩn bị tốt, còn như quần áo trang sức và vân vân..., Ngự Thượng cùng với Trường Ninh tự mình quyết định. Sau khi cưới trước hết ở tại lão trạch (khu nhà cũ tổ tiên để lại), phòng cưới liền dùng căn phòng của Ngự Thượng đi, diện tích cũng đủ lớn. Mặt khác, Ngự Thượng con trong biệt thự Phồn Cẩm cũng cần phải chú ý thu dọn một chút, trong lão trạch ở không thoải mái, các con liền qua đó thư giãn đi, đừng cẩu thả, cho người dọn dẹp tươm tất, đừng để Trường Ninh thiệt thòi. Còn nữa, Quốc Chương và Tuệ Lâm hai con đi miếu chọn ngày lành, khách mời và những vấn đề khác thì về nhà chúng ta cùng nghiên cứu thử xem. Trước hết là những việc này.
Bà Thương nói xong vội vã nhấp một ngụm trà,
_ Ngự Thượng, con đều nhớ rõ rồi chứ? Đợi sau khi đưa Trường Ninh trở về, liền đi tìm luật sư, trước hôn lễ bà nội muốn nhìn thấy các con hoàn tất cả thủ tục, đồng thời ký tên qua các văn kiện cần thiết.
Thương Ngự Thượng gật đầu đáp ứng,
_ Ừm, bà nội yên tâm, con sẽ xử lý tốt.
_ Trường Ninh, con còn muốn gì, cùng bà nội nói, bà nội có thể làm được, liền sẽ thỏa mãn con.
Hạ Trường Ninh lắc lắc đầu, trong lòng tặc lưỡi, Thương gia là vì sao cho nhà, cho ra nhiều sính lễ như vậy đều cảm thấy không có gì đáng nói, mình thì vất vả kiếm tiền được chút ít tiền kia so với đại tài phiệt trước mặt này đúng thật không đáng kể để nhìn đến.
Vẻ mặt kinh ngạc của con người nhỏ bé này, làm vừa lòng cậu cả của chúng ta, vỗ vỗ mu bàn tay của cậu,
_ Trường Ninh nên được, cầm lấy đi.
- -------
Hết Chương 9
>>>>>>>>
Trans & edit: Chua cay tuyệt nhất
>>>>>>>>