< Cường Sủng Nam Thê > Chương 2
-------
☆, 2. Tôi giá bao nhiêu tiền?
--------
Đối với bà già họ Doãn này, Hạ Trường Ninh chỉ có hận, ngoài ra không có bất kỳ cảm giác gì khác.
Năm ấy mẹ cậu gả vào Doãn gia, người đàn bà này luôn làm đủ kiểu khó dễ, kén cá chọn canh.
Bởi vì bà ta xuất thân nghèo khó, đối với người xuất thân từ danh giá tiểu thư như mẹ cậu, bà ta luôn ganh ghét. Bà ta cho rằng mẹ cậu gả vào Doãn gia phải tự biết thân biết phận của mình, trước mặt bà phải cúi người thấp một cái đầu.
Vì để được ở bên cạnh Doãn Chi Niên, Hạ Minh Lan cắt đứt quan hệ, rời khỏi Hạ gia. Không có nhà ngoại làm chỗ dựa, Hạ Minh Lan ở Doãn gia mọi bề khó khăn gian khổ.
Doãn Chi Niên lại là con có hiếu nghe lời mẹ, bà nói cái gì thì chính là cái đó, dù cho biết mẹ mình đối với vợ có nhiều hà khắc, ông cũng lựa chọn nhắm mắt làm ngơ, chỉ ngầm biết, cứ bám vào lý lẽ bất di bất dịch mẹ cậu là phận dâu con. Dùng thân phận đó để mà khuyên nhủ vợ phải biết tha thứ, nhường nhịn mẹ chồng nhiều hơn một chút.
Bà ta nhìn không thuận mắt tác phong trang quý thanh nhã, chung quy cảm thấy con dâu như vậy không tốt. Bà càng không thích thừa cơ hội bản thân bà ta thiếu tình cảm liền càng thêm cay nghiệt.
Cho nên bà ta không xem mẹ cậu ra gì, đủ kiểu ăn nói khó nghe, cho dù Hạ Minh Lan làm gì cũng sẽ làm khó làm dễ, tất cả đều không đúng, có chút lỗi lầm càng không hài lòng không tha thứ, hơn nữa cưới về đã vài năm mà cũng không thể sinh thêm một người cháu trai nào nữa.
Điều này càng trở thành lý do chính đáng để bà ta chì chiết Hạ Minh Lan, thậm chí con trai bà ở bên ngoài có người đàn bà khác cũng là do bà ta một tay bao che. Cho dù đó không phải là người vợ được cưới hỏi đàng hoàng về nhà đi nữa, bà ta cũng thay con trai giấu giếm.
Cứ thế đến lúc Hạ Trường Ninh 2 tuổi, vợ nhỏ tìm đến tận cửa, Hạ Minh Lan mới biết được, Tùng Mẫn cùng với chồng mình đứa con đầu đã 8 tuổi, đứa thứ hai cũng đã 5 tuổi, bụng còn có đứa thứ ba đã hơn ba tháng.
Mẹ chồng thì đủ kiểu hằn học không hài lòng, chồng thì phản bội, làm cho Hạ Minh Lan vốn trong lòng phiền muộn thân thể tiều tụy nên không chịu nổi đả kích như vậy, đành lòng để lại đứa con chưa đến 3 tuổi, lựa chọn trực tiếp nhất cũng tàn nhẫn nhất, từ tầng thượng Doãn gia nhảy lầu xuống tự sát.
Gây nên hậu quả như ngày hôm nay, cho dù là bởi vì Hạ Minh Lan đối với cái gọi là tình yêu trầm mê hay là tính cách bà mềm yếu đi nữa. Nhưng mà bà già này mới là một trong những đầu sỏ cũng là người làm cho Hạ Minh Lan lựa chọn cái chết, một người khác chính là Doãn Chi Niên, ông không làm tròn trách nhiệm, nhu nhược tiếp tay trở thành đồng phạm.
Hạ Trường Ninh không dự định cùng bà già này tính toán, bà ta đã già, dù cho muốn mạng của bà ta, mẹ cậu cũng không thể sống lại được. Nhưng mà điều này không có nghĩa là bọn họ có thể điều khiển cuộc sống của cậu trong tay như một con rối.
Hạ Trường Ninh sở dĩ bây giờ vẫn còn ở trong Doãn gia, một phần là bởi vì mẹ cậu năm ấy để lại một bức thư. Ngoài ra còn có một lý do khác chính là cậu không dự định để vài người sống yên ổn, thừa cơ hội cậu còn có hứng thú, để cho bọn họ lấp lá chắn phòng bị là rất cần thiết.
Thấy Hạ Trường Ninh không nói lời nào, bà Doãn tưởng rằng bà đã trấn áp được cậu, thế là lại tỏ ra dáng vẻ của người bà hiền từ yêu thương con cháu, lời hướng đến trọng tâm mà nói,
- Trường Ninh à, bà biết con trong lòng không thoải mái, nhưng mà con cũng cần vì Doãn gia chúng ta suy nghĩ. Mẹ con khi còn sống là một người thấu tình đạt lý, con không thể làm nhục thanh danh của mẹ con được.
Hạ Trường Ninh trong lòng thật sự hận vô cùng. Đến lúc này mới nhớ tới mẹ cậu thật con mẹ nó biết thư tình đạt lý, khi còn sống sao không thấy bà để ý.
Bây giờ muốn cậu vì Doãn gia hi sinh, liền chuyển sang quan tâm thanh danh của mẹ đem nó đến đè cậu, những người này có thể còn biết liêm sỉ là thế nào không?
Hai má như ngọc, lạnh lùng chế nhạo, ánh mắt khinh thường thẳng tắp nhìn chằm chằm bà lão keo kiệt lại cay nghiệt này,
- Vậy theo ý bà, con phải nên làm thế nào? Gả cho một người đàn ông làm vợ? Rồi sau đó thay Doãn Thế mời tiền đầu tư về sao, dùng tiền này đến giải quyết khủng hoảng tài chính hiện tại của Doãn Thế?
Bà không phải là đánh giá quá cao giá trị của con chứ, Doãn Thế là cần bao nhiêu tiền mới có thể thoát khỏi nguy cơ, bà biết không? Bà thật cảm thấy con đáng giá cho Thương gia xuất ra tài nguyên lớn như vậy chỉ để cưới một người đàn ông về làm vợ cho cậu cả Thương gia hay sao?
Bị hỏi dồn dập, hỏi đến bà Doãn câm nín. Bà xác thật không biết Doãn Thế cần bao nhiêu tiền mới có thể thoát khỏi khủng hoảng, ánh mắt dò hỏi nhìn về phía con trai Doãn Chi Niên.
Tiếp thu được nghi vấn của lão thái thái, Doãn Chi Niên ho khan một cái, ánh mắt né tránh,
- Cái đó, cũng không cần bao nhiêu, đại khái 20 triệu NDT hơn đi
Hạ Trường Ninh ha ha cười lớn,
- Ha ha, cha thật sự là coi trọng con, cha cảm thấy giá trị của con 20 triệu NDT sao? Hoặc là nói, cha cảm thấy Thương gia sẽ ra 20 triệu mua đàn ông về nhà làm vợ sao?
Doãn Chi Niên sắc mặt ảm đạm, Tùng Mẫn hận rèn sắt không thành thép nhìn chằm chằm Doãn Chi Niên, bà Doãn thì mang vẻ mặt cao thâm khó dò không biết đang suy nghĩ cái gì.
Một câu nói đâm đến chỗ đau của tất cả mọi người, Hạ Trường Ninh không sợ phiền phức lớn tiếp tục nói,
- Nếu như Thương gia nhất định muốn cưới đàn ông của Doãn gia làm vợ, bà và cha vì sao không cân nhắc những người khác mà lựa chọn, có lẽ sẽ đạt thành nguyện vọng của cha cũng không biết chừng nha.
Ý cười không rõ trong đáy mắt quét qua hai tên khác của Doãn gia đang ngồi tại đây.
Bị ánh mắt không lạnh không nóng của Hạ Trường Ninh quét qua, Doãn Hạo cùng với Doãn Tuấn liền cảm thấy sống lưng lạnh buốt, một luồng khí lạnh thuận theo cột sống lan tỏa ra khắp người, Doãn Tuấn càng không tự chủ rụt rụt cái cổ xuống, cố gắng giảm xuống cảm giác mình đang tồn tại.
Bà Doãn làm sao không biết Hạ Trường Ninh lời này là có ý gì, nhưng mà Doãn Hạo và Doãn Tuấn là cháu trai ruột của bà ta, là tương lai hi vọng của Doãn gia, bà ta đương nhiên không đồng ý đem cháu trai mình gả cho một người đàn ông làm vợ, như vậy sẽ hủy tương lai bọn họ. Mà chuyện này cũng không phải quan trọng nhất, Thương gia là người mà Doãn gia bọn họ đắc tội không nổi,
- Trường Ninh nói cũng không có ý nghĩa gì, nhưng mà cậu cả Thương gia muốn cưới ai không phải chúng ta nói là được.
Nghe bà Doãn nói như thế, Doãn Chi Niên giống như là nhớ đến cái gì,
- Đúng vậy nha, việc này thật không phải chúng ta nói là có thể tính. Người lựa chọn là Bà Thương bên Thương gia tự mình ra quyết định, đã cùng với đại sư tính toán qua bát tự.
Lúc đó đưa ngày sinh tháng đẻ đến Thương gia đợi chọn người cũng không chỉ có một nhà chúng ta, sau khi cùng đại sư tính toán kỹ lưỡng mới quyết định chọn ai, bát tự của Trường Ninh với cậu cả Thương gia là hợp nhất, cho nên bà Thương mới quyết định chọn Trường Ninh làm cháu dâu.
Hạ Trường Ninh siết chặt hai tay, ngón tay thon dài từng ngón trắng bệch, cậu hiện tại dùng sức chịu đựng của lớn nhất của mình áp chế lửa giận trong lòng,
- Vì sao ngày sinh tháng đẻ của con được đưa đi tham gia tuyển chọn, mà con không hề hay biết.
Đôi mắt sáng như tên bắn thẳng về phía cha mình, người đã đem bán cậu thậm chí không có hỏi qua ý muốn của cậu.
Doãn Chi Niên ánh mắt trốn tránh
- Chuyện đó...., khi ấy cũng không có hi vọng gì, cho nên mới ‧ ‧ ‧ ‧ ‧.
Tùng Mẫn thật sự là nhìn không được, ông chồng bị khí thế Hạ Trường Ninh trấn áp đến không dám nói được lời nào, Doãn Chi Niên như vậy bà thực tình xem thường, nhưng mà vì tương lai con bà, bà không thể ngồi nhìn không để ý tới,
- Bây giờ nói gì cũng đều vô ích, Thương gia không phải là người chúng ta có thể gây chuyện, tham gia tuyển chọn là cha con tự mình đưa qua.
Bây giờ bị chọn lại muốn đổi ý, một khi khiến Thương gia cảm thấy là đang bị khiêu khích bị chúng ta đem ra đùa giỡn, không chỉ công ty phá sản, người một nhà chúng ta ai cũng trốn không thoát, hậu quả kia Trường Ninh con cũng không chịu đựng nổi. Cho nên tốt hơn hết... thay vì ở đây tranh luận không ngớt, không bằng tiếp nhận, có lẽ còn sẽ có xoay chuyển.
- Dì à, nói thật hào phóng, gả đi cũng không phải con dì, dì đương nhiên nhẹ nhõm rồi.
- Vậy con nói phải làm sao bây giờ? Cha con không có năng lực làm được gì với Thương gia, trốn lại trốn không thoát, lẽ nào muốn cả nhà chúng ta cùng với con ôm nhau đi chết sao?
- Có bản lĩnh dẫn đến họa, liền phải có bản lĩnh đi dẹp loạn, tặng ngày sinh tháng đẻ của tôi cho người khác cũng nên nghĩ đến hậu quả. Thế nào, các người cảm thấy cho dù là các người làm gì tôi đều chỉ có thể bị động tiếp nhận hay sao?
Tranh luận từ đầu đến bây giờ, tất cả mọi người mới đột nhiên ý thức đến một vấn đề này, ngồi ở đối diện kia không phải là Hạ Trường Ninh lúc nào cũng ngoan ngoãn nghe lời, chưa bao giờ nói [ không ].
Hạ Trường Ninh trước đây nhu thuận như mèo nhỏ ngoan ngoãn. Hiện bây giờ lộ ra móng vuốt sắc bén, khiến bọn họ không biết phải làm sao để xoay chuyển tình thế trước mắt, tiếp tục tiến công nữa nhất định sẽ giống là mèo con bị dồn vào đường cùng, dù là mèo con đi nữa cũng sẽ thành mãnh hổ.
- -------
Hết Chương 2
>>>>>>>>
Trans & edit: Chua cay tuyệt nhất
>>>>>>>>
-------
☆, 2. Tôi giá bao nhiêu tiền?
--------
Đối với bà già họ Doãn này, Hạ Trường Ninh chỉ có hận, ngoài ra không có bất kỳ cảm giác gì khác.
Năm ấy mẹ cậu gả vào Doãn gia, người đàn bà này luôn làm đủ kiểu khó dễ, kén cá chọn canh.
Bởi vì bà ta xuất thân nghèo khó, đối với người xuất thân từ danh giá tiểu thư như mẹ cậu, bà ta luôn ganh ghét. Bà ta cho rằng mẹ cậu gả vào Doãn gia phải tự biết thân biết phận của mình, trước mặt bà phải cúi người thấp một cái đầu.
Vì để được ở bên cạnh Doãn Chi Niên, Hạ Minh Lan cắt đứt quan hệ, rời khỏi Hạ gia. Không có nhà ngoại làm chỗ dựa, Hạ Minh Lan ở Doãn gia mọi bề khó khăn gian khổ.
Doãn Chi Niên lại là con có hiếu nghe lời mẹ, bà nói cái gì thì chính là cái đó, dù cho biết mẹ mình đối với vợ có nhiều hà khắc, ông cũng lựa chọn nhắm mắt làm ngơ, chỉ ngầm biết, cứ bám vào lý lẽ bất di bất dịch mẹ cậu là phận dâu con. Dùng thân phận đó để mà khuyên nhủ vợ phải biết tha thứ, nhường nhịn mẹ chồng nhiều hơn một chút.
Bà ta nhìn không thuận mắt tác phong trang quý thanh nhã, chung quy cảm thấy con dâu như vậy không tốt. Bà càng không thích thừa cơ hội bản thân bà ta thiếu tình cảm liền càng thêm cay nghiệt.
Cho nên bà ta không xem mẹ cậu ra gì, đủ kiểu ăn nói khó nghe, cho dù Hạ Minh Lan làm gì cũng sẽ làm khó làm dễ, tất cả đều không đúng, có chút lỗi lầm càng không hài lòng không tha thứ, hơn nữa cưới về đã vài năm mà cũng không thể sinh thêm một người cháu trai nào nữa.
Điều này càng trở thành lý do chính đáng để bà ta chì chiết Hạ Minh Lan, thậm chí con trai bà ở bên ngoài có người đàn bà khác cũng là do bà ta một tay bao che. Cho dù đó không phải là người vợ được cưới hỏi đàng hoàng về nhà đi nữa, bà ta cũng thay con trai giấu giếm.
Cứ thế đến lúc Hạ Trường Ninh 2 tuổi, vợ nhỏ tìm đến tận cửa, Hạ Minh Lan mới biết được, Tùng Mẫn cùng với chồng mình đứa con đầu đã 8 tuổi, đứa thứ hai cũng đã 5 tuổi, bụng còn có đứa thứ ba đã hơn ba tháng.
Mẹ chồng thì đủ kiểu hằn học không hài lòng, chồng thì phản bội, làm cho Hạ Minh Lan vốn trong lòng phiền muộn thân thể tiều tụy nên không chịu nổi đả kích như vậy, đành lòng để lại đứa con chưa đến 3 tuổi, lựa chọn trực tiếp nhất cũng tàn nhẫn nhất, từ tầng thượng Doãn gia nhảy lầu xuống tự sát.
Gây nên hậu quả như ngày hôm nay, cho dù là bởi vì Hạ Minh Lan đối với cái gọi là tình yêu trầm mê hay là tính cách bà mềm yếu đi nữa. Nhưng mà bà già này mới là một trong những đầu sỏ cũng là người làm cho Hạ Minh Lan lựa chọn cái chết, một người khác chính là Doãn Chi Niên, ông không làm tròn trách nhiệm, nhu nhược tiếp tay trở thành đồng phạm.
Hạ Trường Ninh không dự định cùng bà già này tính toán, bà ta đã già, dù cho muốn mạng của bà ta, mẹ cậu cũng không thể sống lại được. Nhưng mà điều này không có nghĩa là bọn họ có thể điều khiển cuộc sống của cậu trong tay như một con rối.
Hạ Trường Ninh sở dĩ bây giờ vẫn còn ở trong Doãn gia, một phần là bởi vì mẹ cậu năm ấy để lại một bức thư. Ngoài ra còn có một lý do khác chính là cậu không dự định để vài người sống yên ổn, thừa cơ hội cậu còn có hứng thú, để cho bọn họ lấp lá chắn phòng bị là rất cần thiết.
Thấy Hạ Trường Ninh không nói lời nào, bà Doãn tưởng rằng bà đã trấn áp được cậu, thế là lại tỏ ra dáng vẻ của người bà hiền từ yêu thương con cháu, lời hướng đến trọng tâm mà nói,
- Trường Ninh à, bà biết con trong lòng không thoải mái, nhưng mà con cũng cần vì Doãn gia chúng ta suy nghĩ. Mẹ con khi còn sống là một người thấu tình đạt lý, con không thể làm nhục thanh danh của mẹ con được.
Hạ Trường Ninh trong lòng thật sự hận vô cùng. Đến lúc này mới nhớ tới mẹ cậu thật con mẹ nó biết thư tình đạt lý, khi còn sống sao không thấy bà để ý.
Bây giờ muốn cậu vì Doãn gia hi sinh, liền chuyển sang quan tâm thanh danh của mẹ đem nó đến đè cậu, những người này có thể còn biết liêm sỉ là thế nào không?
Hai má như ngọc, lạnh lùng chế nhạo, ánh mắt khinh thường thẳng tắp nhìn chằm chằm bà lão keo kiệt lại cay nghiệt này,
- Vậy theo ý bà, con phải nên làm thế nào? Gả cho một người đàn ông làm vợ? Rồi sau đó thay Doãn Thế mời tiền đầu tư về sao, dùng tiền này đến giải quyết khủng hoảng tài chính hiện tại của Doãn Thế?
Bà không phải là đánh giá quá cao giá trị của con chứ, Doãn Thế là cần bao nhiêu tiền mới có thể thoát khỏi nguy cơ, bà biết không? Bà thật cảm thấy con đáng giá cho Thương gia xuất ra tài nguyên lớn như vậy chỉ để cưới một người đàn ông về làm vợ cho cậu cả Thương gia hay sao?
Bị hỏi dồn dập, hỏi đến bà Doãn câm nín. Bà xác thật không biết Doãn Thế cần bao nhiêu tiền mới có thể thoát khỏi khủng hoảng, ánh mắt dò hỏi nhìn về phía con trai Doãn Chi Niên.
Tiếp thu được nghi vấn của lão thái thái, Doãn Chi Niên ho khan một cái, ánh mắt né tránh,
- Cái đó, cũng không cần bao nhiêu, đại khái 20 triệu NDT hơn đi
Hạ Trường Ninh ha ha cười lớn,
- Ha ha, cha thật sự là coi trọng con, cha cảm thấy giá trị của con 20 triệu NDT sao? Hoặc là nói, cha cảm thấy Thương gia sẽ ra 20 triệu mua đàn ông về nhà làm vợ sao?
Doãn Chi Niên sắc mặt ảm đạm, Tùng Mẫn hận rèn sắt không thành thép nhìn chằm chằm Doãn Chi Niên, bà Doãn thì mang vẻ mặt cao thâm khó dò không biết đang suy nghĩ cái gì.
Một câu nói đâm đến chỗ đau của tất cả mọi người, Hạ Trường Ninh không sợ phiền phức lớn tiếp tục nói,
- Nếu như Thương gia nhất định muốn cưới đàn ông của Doãn gia làm vợ, bà và cha vì sao không cân nhắc những người khác mà lựa chọn, có lẽ sẽ đạt thành nguyện vọng của cha cũng không biết chừng nha.
Ý cười không rõ trong đáy mắt quét qua hai tên khác của Doãn gia đang ngồi tại đây.
Bị ánh mắt không lạnh không nóng của Hạ Trường Ninh quét qua, Doãn Hạo cùng với Doãn Tuấn liền cảm thấy sống lưng lạnh buốt, một luồng khí lạnh thuận theo cột sống lan tỏa ra khắp người, Doãn Tuấn càng không tự chủ rụt rụt cái cổ xuống, cố gắng giảm xuống cảm giác mình đang tồn tại.
Bà Doãn làm sao không biết Hạ Trường Ninh lời này là có ý gì, nhưng mà Doãn Hạo và Doãn Tuấn là cháu trai ruột của bà ta, là tương lai hi vọng của Doãn gia, bà ta đương nhiên không đồng ý đem cháu trai mình gả cho một người đàn ông làm vợ, như vậy sẽ hủy tương lai bọn họ. Mà chuyện này cũng không phải quan trọng nhất, Thương gia là người mà Doãn gia bọn họ đắc tội không nổi,
- Trường Ninh nói cũng không có ý nghĩa gì, nhưng mà cậu cả Thương gia muốn cưới ai không phải chúng ta nói là được.
Nghe bà Doãn nói như thế, Doãn Chi Niên giống như là nhớ đến cái gì,
- Đúng vậy nha, việc này thật không phải chúng ta nói là có thể tính. Người lựa chọn là Bà Thương bên Thương gia tự mình ra quyết định, đã cùng với đại sư tính toán qua bát tự.
Lúc đó đưa ngày sinh tháng đẻ đến Thương gia đợi chọn người cũng không chỉ có một nhà chúng ta, sau khi cùng đại sư tính toán kỹ lưỡng mới quyết định chọn ai, bát tự của Trường Ninh với cậu cả Thương gia là hợp nhất, cho nên bà Thương mới quyết định chọn Trường Ninh làm cháu dâu.
Hạ Trường Ninh siết chặt hai tay, ngón tay thon dài từng ngón trắng bệch, cậu hiện tại dùng sức chịu đựng của lớn nhất của mình áp chế lửa giận trong lòng,
- Vì sao ngày sinh tháng đẻ của con được đưa đi tham gia tuyển chọn, mà con không hề hay biết.
Đôi mắt sáng như tên bắn thẳng về phía cha mình, người đã đem bán cậu thậm chí không có hỏi qua ý muốn của cậu.
Doãn Chi Niên ánh mắt trốn tránh
- Chuyện đó...., khi ấy cũng không có hi vọng gì, cho nên mới ‧ ‧ ‧ ‧ ‧.
Tùng Mẫn thật sự là nhìn không được, ông chồng bị khí thế Hạ Trường Ninh trấn áp đến không dám nói được lời nào, Doãn Chi Niên như vậy bà thực tình xem thường, nhưng mà vì tương lai con bà, bà không thể ngồi nhìn không để ý tới,
- Bây giờ nói gì cũng đều vô ích, Thương gia không phải là người chúng ta có thể gây chuyện, tham gia tuyển chọn là cha con tự mình đưa qua.
Bây giờ bị chọn lại muốn đổi ý, một khi khiến Thương gia cảm thấy là đang bị khiêu khích bị chúng ta đem ra đùa giỡn, không chỉ công ty phá sản, người một nhà chúng ta ai cũng trốn không thoát, hậu quả kia Trường Ninh con cũng không chịu đựng nổi. Cho nên tốt hơn hết... thay vì ở đây tranh luận không ngớt, không bằng tiếp nhận, có lẽ còn sẽ có xoay chuyển.
- Dì à, nói thật hào phóng, gả đi cũng không phải con dì, dì đương nhiên nhẹ nhõm rồi.
- Vậy con nói phải làm sao bây giờ? Cha con không có năng lực làm được gì với Thương gia, trốn lại trốn không thoát, lẽ nào muốn cả nhà chúng ta cùng với con ôm nhau đi chết sao?
- Có bản lĩnh dẫn đến họa, liền phải có bản lĩnh đi dẹp loạn, tặng ngày sinh tháng đẻ của tôi cho người khác cũng nên nghĩ đến hậu quả. Thế nào, các người cảm thấy cho dù là các người làm gì tôi đều chỉ có thể bị động tiếp nhận hay sao?
Tranh luận từ đầu đến bây giờ, tất cả mọi người mới đột nhiên ý thức đến một vấn đề này, ngồi ở đối diện kia không phải là Hạ Trường Ninh lúc nào cũng ngoan ngoãn nghe lời, chưa bao giờ nói [ không ].
Hạ Trường Ninh trước đây nhu thuận như mèo nhỏ ngoan ngoãn. Hiện bây giờ lộ ra móng vuốt sắc bén, khiến bọn họ không biết phải làm sao để xoay chuyển tình thế trước mắt, tiếp tục tiến công nữa nhất định sẽ giống là mèo con bị dồn vào đường cùng, dù là mèo con đi nữa cũng sẽ thành mãnh hổ.
- -------
Hết Chương 2
>>>>>>>>
Trans & edit: Chua cay tuyệt nhất
>>>>>>>>