Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong Lục Phiến môn, trong Chu Tước đường.

Văn thư chảy vào nội đường như thủy triều.

Cái đầu nho nhỏ trước bàn bị văn thư như núi bao phủ. Nơi xa ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, dường như mỗi bước đều giẫm ra hỏa khí.

Mấy nữ khoái bước dài vào, có vể lo lắng nói: “Đại nhân! Cửa đông lại có án mạng, lần này một thiếu niên mười sáu tuổi mất đầu.”

Thẩm đại cô nương bị công việc vây cho nước chảy không lọt —— đang không chỗ phát hỏa, đôi mi thanh tú nhướn lên, hai mắt như kiếm.

“Mặt đồng thanh, lại là mặt đồng thanh! Còn để lão nương nghe thấy cái tên này, lăng trì!”

Thuộc hạ không dám tiếp lời, hiển nhiên đây không phải lần đầu.

Mấy ngày nay, vụ án ở kinh thành nhiều đến căm phẫn. Từ khi Bạch vương thất quan thả mở thông đạo, mức độ bận rộn của Lục Phiến môn tăng theo cấp số nhân mỗi ngày.

Mà gần đây hoàng thượng mới ưu ái Lục Phiến môn, ủy thác trọng trách, Thẩm phó tổng đốc há có thể lãnh đạm? Thế là tự mình làm mọi chuyện, mỗi khi có vụ án là chạy tới hiện trường đầu tiên, lục soát chứng cứ lấy tài liệu, bắt giữ nghi phạm, trở về mở đường thẩm tra xử lí, đại công vô tư. Xử lý vụ án rất tốt. Hoàng thượng không ngừng khen ‘Con ta thật tuyệt’!

Nhất thời, tỉ lệ phá án thành công ở kinh thành tăng cao.

Nhưng chỉ nửa tháng ngắn ngủi, tai hại này cũng lộ rõ.

Tự làm mọi việc không phải tư thế của một lãnh đạo ưu tú, thậm chí hợp cách, nhất là tình huống bị người cố ý tính toán.

Dưới sách lược của Bạch vương, Thẩm Y Nhân bận rộn đến chí tử, hình thức tự mình làm không duy trì được mấy ngày. Thẩm Y Nhân có bản sự xử án, từ nhỏ lớn lên trong công đường, nhìn cũng rõ ràng. Kĩ năng tra án lại kém hơn một bậc.

May mà nàng lan tâm huệ chất, lại được Nhạn Thập Tam dạy bảo, luôn chắc chắn hơn người ngoài. Nhưng hổ khỏe sợ đàn sói, bản sự cao minh hơn nữa cũng không chống được vụ án nhiều như núi.

Tính cách tìm tòi nghiên cứu và phụ trách đến cùng, làm nàng không nghỉ ngơi mấy ngày mấy đêm. Bản sự Ti Hào Năng Sát gần như làm lão nhân gia nàng mù mắt. Rốt cuộc vào một buổi tối nguyệt hắc phong cao, hai mắt sưng vù còn muốn ra ngoài phá án, nàng bị rất nhiều nữ khoái đứt hơi khản tiếng, ôm bắp đùi liên tục khẩn cầu, không đành lòng nên ở nhà.

Nhưng cho dù trong nha môn, chỉ riêng thẩm án cũng rất mệt mỏi. Lúc này số lượng vụ án sớm đã vượt qua khả năng xử lý của Lục Phiến môn, sớm đã không thể cậy mạnh. Thế là rơi vào đường cùng, Thẩm Y Nhân đành cầu viện hoàng thượng, thỉnh cầu tam ti võ lâm trợ giúp, đồng thời gửi thư mời hậu đại của cố nhân tới. Lúc đầu dựa theo chương trình, người kia nên tới vào sau thu, bây giờ thì không thể không sớm.

Từng ngày từng ngày, Lục Phiến môn bị rất nhiều vụ án vây công, cảm giác nôn nóng của Thẩm đại tiểu thư cũng ngày càng cao.

Tư duy của Thẩm Y Nhân sáng như tuyết, chuyện hôm nay là do Bạch vương thất quan. Không cần nói cũng biết bọn hắn cố ý làm khó, mục đích không chỉ có một, nhưng một trong số đó là làm triều đình khó chịu.

Đó là quyết định không tệ. Nhớ tới trong nhà mình còn có một người Tống gia, Thẩm Y Nhân càng nghĩ càng giận.

Mấy ngày nay sầm mặt thẩm án, vừa lên đường suýt nữa dọa khóc mấy nghi phạm hung thần ác sát, còn chưa dùng gậy đã cung khai. Càng miễn bàn gần đây xảy ra một đại sự, càng làm tâm tình tồi tệ.

Bình thường không ai dám chạm vảy ngược của Thẩm phó tổng đốc, đều tránh ra xa.

Nhưng gần đây, mặt đồng thanh càng ngày càng ác, đã đến mức không thể chấp nhận. Các nữ khoái không thể không bất chấp khó khăn tới báo cáo.

Kỳ thực, mặt đồng thanh đã làm toàn thể tam ti võ lâm coi trọng. Án này phát cho tam ti cùng nhau xử lý. Không ai có quyền ưu tiên, người nào phát hiện trước thì người đó động thủ.

Nhưng tới bây giờ vẫn không có tiến triển mới, số lượng thi thể thì không ngừng lập nên độ cao mới.

Thảo nào Thẩm phó tổng đốc bị vây trong nha môn càng nóng nảy.

Chúng tiểu nhân đều sợ đến không dám nói.

Kỳ thực, các nàng cũng biết, giảm cơn giận của phó tổng đốc không gì bằng giải quyết vấn đề.

Các nàng đồng thời nghĩ tới một người.

Bình thường, vấn đề trong Lục Phiến môn, phó tổng đốc đều nói với hắn. Hai người này một thương một lượng, gần như giải quyết bảy tám thành.

Nhưng lúc này, người kia không ở đây!

“Ai không ở đây!”

Thẩm tiểu thư cắn cán bút, ánh mắt hung ác như có thể ăn người.

Một đám nữ hài nhi ôm nhau, không ai dám nói ra nửa chữ.

Đây là ngày thứ ba Minh Phi Chân biến mất.

“Ra ngoài hết đi, chẳng lẽ không có việc sao!”

“Vâng, vâng!”

Thẩm Y Nhân đuổi đám con gái đi, nhìn qua văn thư, giận đến múa mấy bút.

“Hừ, chữ xấu thế này! Xem ta tố cáo ngươi trước mặt bá bá!”

Vùi đầu viết một hồi lâu, bỗng nhiên ngừng bút.

Hít nhẹ một hơi, nhìn ra ngoài cửa sổ, thấp giọng lẩm bẩm.

“Rốt cuộc đi đâu......”

Gió hè thổi đến, Thẩm cô nương nhìn hồi lâu, lại tiếp tục múa bút.

Ngày thứ tư, Minh Phi Chân vẫn không về.

“Chắc chắn hắn xảy ra chuyện.”

Thẩm Y Nhân gọi Đường Dịch với Tô Hiểu tới, bỏ qua dạo đầu, nói thẳng kết luận.

Tô Hiểu bổ nói: “Ta cũng thấy thế! Minh đại ca chưa bao giờ không để lại một chữ mà biến mất lâu như vậy!” Không ngờ nghe hiểu.

Đường Dịch gật đầu nói: “Mấy ngày nay hắn không đi học, Hoàng tổng giáo ngự bảo phải phạt hắn trồng cây chuối trước cửa học cung. Đại ca tuy lười nhác, nhưng hẳn không cứng như vậy, ngay cả chuyện này cũng không sợ.”

Ba người nhất trí, tiếp theo thì đơn giản.

Thẩm Y Nhân phân một nửa công vụ cho Thẩm Cuồng, trực tiếp ra ngoài nửa ngày. Đi tìm Minh Phi Chân cùng Tô Hiểu và Đường Dịch.

Có Thẩm Y Nhân, tra hỏi rất đơn giản thuận tiện. Nhưng không ngờ, bất kể là ai, mấy ngày nay đều không gặp Minh Phi Chân.

Nhưng cũng hỏi ra một ít tình báo thú vị.

Bốn ngày trước, Minh Phi Chân tới học cung. Không chỉ tới, còn nghi thần nghi quỷ như thần kinh.

Ngày đó, có rất nhiều người thấy hắn.

Chẳng những nhân số đông đảo, thậm chí trận doanh cũng khác nhau.

Ba người chia ra tìm kẻ chứng kiến, lại chia ra hẹn người nói chuyện. Từ trong đám người chặn đường đánh lén Minh Phi Chân, hỏi ra vị trí và lộ tuyến lúc ấy.

Người của Thiết Đầu cung thì trung thực, thú nhận bộc trực tất cả. Những người còn lại hoặc nhiều hoặc ít không phối hợp, nhưng cũng nói ra tình hình thực tế khi bị Đường Dịch và Thẩm Y Nhân thẩm vấn hợp pháp.

Bọn hắn căn cứ khẩu cung của những người này, hình dung ra lộ tuyến chạy trốn của Minh Phi Chân ngày ấy.

“Theo lời bọn hắn, ngày đó đại ca biến mất ở xung quanh đây.”

“Biến mất cái gì, bọn hắn bảo đánh Minh đại ca một trận đấy!” Tô Hiểu khoanh tay tức giận uy vũ, “Lát nữa tính toán với bọn hắn!”

Thẩm Y Nhân thì lưu tâm quan sát từng chỗ có thể trở thành manh mối, từ đôi câu vài lời chỉnh lý về những chuyện xảy ra ngày đó.

“Nếu Phi Chân muốn chạy trốn...... Tất nhiên là phía bên này, qua!”

Bọn hắn đi tới cuối hẻm, nơi đó ngoại trừ mấy đống cỏ khô, không có gì khác.

Thẩm Y Nhân cũng rất hài lòng: “Có lẽ Phi Chân tới đây, kiểm tra khắp nơi.” Đường Dịch và Tô Hiểu tìm kiếm trong đống cỏ khô, Thẩm Y Nhân thì nhìn bên ngoài, đột nhiên tinh mắt phát hiện gì đó.

“Các ngươi nhìn, đó là......”

Đó là một hộp cơm đã biến chất do thời tiết nắng nóng, nhưng vẫn tung bay mùi thơm. Bên trong đựng một phần chân giò hầm tương —— lúc vừa ra lò nên nóng hổi, vàng óng, mềm ngon, thơm lừng.

Thẩm Y Nhân biến sắc, run rẩy nói.

“Phi Chân...... Thật sự xảy ra chuyện!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Haruka1230
13 Tháng mười một, 2024 23:40
sr mấy ông, ra muộn, bookhub bị đơ, đăng k đc :Vvvvvv
Huyckhl
12 Tháng mười một, 2024 08:48
bộ này cũ nhưng văn phong hay. bây giờ hiếm dã man
Haruka1230
11 Tháng mười một, 2024 22:34
Hôm nay chương sẽ ra muộn, mà giờ này chắc các bác cũng đoán được rồi :V
Poggo
07 Tháng mười một, 2024 21:29
Arc này chuẩn bị giai đoạn cao trào rồi .dự tính hơn 20c
Haruka1230
07 Tháng mười một, 2024 00:28
Mn, còn ngủ chứ? Chương ra khuya, thông cảm nhá, mai sẽ đăng sớm hơn :V Lần sau thề không nhậu nữa, ngày 4 chương thật sự đau cả răng
V2hYE4c2rR
06 Tháng mười một, 2024 22:11
Cố đọc nhưng không thích lắm. Nhận xét cá nhân truyện main thoái ẩn nhưng lại đi làm công không thấy nhàn nhã tiêu dao ở đâu toàn làm cái gì đâu vớ vẩn lằng nhằng, còn bảo vào lục phiến môn vì bạc thì cái này ko cần nói nó xàm, thoái ẩn đi du ngoạn giải quyết các truyện trước kia triệt để cũng trả cần vào lục phiến môn, nhiều bí ẩn thì với thực lực gần như ko thằng nào trên được, thì muốn biết gì, lẻn vào đâu cũng điều tra được chưa tính 1 đống thân phận đỉnh của cái map. Cái thứ 2 gây khó chịu là biết là nữ rồi nhưng cứ miêu tả giả nam hay công công miêu tả thì xinh đẹp phải gọi là tuyệt thế ( cái này là do bản thân ko thích thôi tuỳ người ). Thứ 3 cảnh giới không rõ lắm nhất là thằng đường dịch nhị lưu nhất lưu tông sư gì luôn thằng main cho 1 câu bình chuẩn để dễ hình dung xem lúc mạnh lúc yếu. Cuối cùng dừng đọc là vụ thằng tranh vương bị xử tử hay không bị xử tử thì ko vấn đề, vấn đề ở chỗ là lúc xử nó lên triều như sân khấu kịch lí do biện hộ thì như trẻ con, nào thì ko có ý g·iết cha nào thì ko hạ lệnh g·iết người nào thì ta là mẹ nó lên hiểu nó nhất, ak chỉ hạ lệnh g·iết kì lân tướng thôi xong tổng đốc bảo ko truy cứu chỉ tìm sát lang thập tam đòi nợ trong khi bọn nó là sát thủ nhận tiền g·iết người. ( ý kiến cá nhân hoàng đế nhu nhược, ko xử tử tranh vương thấy cấn cấn rồi bảo là tình phụ tử hổ dữ ko ăn thịt con, nếu mà là gia tộc bình thường thì ko g·iết thì ok nhưng làm hoàng đế con trai thì tạo phản bao nhiêu n·gười c·hết liên luỵ theo, rồi coi như không g·iết đi - cũng phải cho những n·gười c·hết kia công đạo nhưng ko nghe thấy gì cả qua loa hết, hoàng hậu mẹ nó thì bảo ko biết ko có tội, đọc nhiều truyện đế vương con trai tạo phản mẹ vẫn ko bị gì vẫn lên điện phát biểu như đúng rồi đáng ra nhẹ nhất cũng mất ngôi hoàng hậu có thể đày vào lãnh cung luôn. Đọc đến đây đúng không muốn đọc nữa. Ae nào có ý kiến vào đóng góp đọc đến đây thấy thế drop rồi.
Haruka1230
05 Tháng mười một, 2024 20:12
hôm nay sẽ có khả năng không có chương nhé :V Bê vỡi
Haruka1230
05 Tháng mười một, 2024 19:27
hôm nay ra hơi muộn nhá, mặc dù các hôm cũng đã muộn sẵn rồi :V
Poggo
05 Tháng mười một, 2024 17:04
Chẹp hơn 20c đoạn học cung giống khoản nghỉ hơn là điều tra thanh đồng
Đỗ Minh
05 Tháng mười một, 2024 11:29
K biết vì sao nvc chọn lục phiến môn để ẩn cư nữa, nhưng nhìn chung thấy nvc cứ ôm đồm việc vào người ý. Không có cái tinh thần chill chill thong dong nghỉ hưu, kệ đời gì cả.
Đỗ Minh
04 Tháng mười một, 2024 11:56
:) bà tiểu sư di tính cách ghét thật đấy
Võ Trích Tiên
02 Tháng mười một, 2024 19:12
V truyện cổ quá tr :::
Độc giả khó tính
01 Tháng mười một, 2024 00:16
Đọc đến chương 450, main không phải vô địch thiên hạ, tầm top 10 thôi, nhiều đoạn không biết main ng u thật hay ng u giả, đọc rất khó chịu. Làm việc lo trước lo sau không dứt khoát, nhiều đứa ác v l, tìm mọi cách hại main, main không g·iết, toàn để bọn nó nhảy nhót, kết minh lại chơi main. Nhân vật nữ mỗi người mỗi vẻ, nhưng đều có triệu chứng tâm thần, không đc bình thường. Truyên rất hay, hay hơn nhiều bộ bây giờ, nhưng đọc nhiều đoạn rất khó chịu, đọc tầm chục chương phải dừng lại, mấy hôm mới đọc tiếp được.
MewyêuH2o
31 Tháng mười, 2024 11:33
mặc dù là ngôi thứ nhất nhưng đọc cũng khá cuốn đấy
Đỗ Minh
29 Tháng mười, 2024 11:43
@@ Tô hiểu có phải nam thật k vậy? Nếu thật thì đau mắt quá đi ?
Haruka1230
26 Tháng mười, 2024 00:25
Sr mấy bác, mấy hôm nay ra chương hơi muộn, sau ta sẽ cố ra sớm hơn :V
Độc giả khó tính
25 Tháng mười, 2024 09:55
Main đừng giả ng u nữa đc không.
Hiệp sĩ lơn
25 Tháng mười, 2024 00:04
Ủa sao đây cảm giác nhảu chương lẹ vây bạn. Nhớ lúc drop còn xa mới tới đường môn
Hiệp sĩ lơn
25 Tháng mười, 2024 00:01
Ủa làm lại hả này có drop nữa ko
Haruka1230
24 Tháng mười, 2024 01:07
4k3 từ, mehhhhhhhh
Haruka1230
23 Tháng mười, 2024 23:26
chương ra muộn nhưng vẫn sẽ có nhé :V
Haruka1230
22 Tháng mười, 2024 09:57
Đường Dịch sắp mất nụ hôn đầu nhá
Haruka1230
18 Tháng mười, 2024 17:43
khả năng hôm nay chương sẽ ra rất muộn hoặc tệ hơn là không ra nhé. Nếu rơi vào trường hợp sau thì mai ta sẽ đăng 4 chương :V
siIXQ84044
18 Tháng mười, 2024 04:29
truyện hậu cug hay đơn vậy ae
Haruka1230
17 Tháng mười, 2024 19:08
hôm nay ta sẽ đăng một chương nữa :V
BÌNH LUẬN FACEBOOK