Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh nến ảm đạm đung đưa trong gió, tạo ra bầu không khí âm u quỷ dị.

Cửu Mệnh miêu yêu ôm hai chân, cả người không động đậy trên ghế. Dường như trên đó là một con rối không có sức sống.

Nàng nhìn chằm chằm hắc ám, trong con mắt lại phản chiếu nhu diễm không ngừng đung đưa.

Đã ba ngày ba đêm kể từ hôm đó, bọn hắn chạy cả ngày lẫn đêm về nơi này. Nơi này là cứ điểm lớn nhất Yêu Nguyên bố trí ở kinh thành.

Từng có một thời gian rất dài, Yêu Nguyên thất túc bọn hắn ẩn cư ở đây. Trải qua thời gian không thể gặp người, ám hành độ nhật. Mặc dù biết những ngày này sắp qua, lúc trở lại nơi đây vẫn sẽ bị tác động mạch suy nghĩ.

Huống chi bây giờ, nàng vốn tràn đầy tâm sự.

“Lão phu biết chuyện của ngươi và Bạch tam lang.”

Trong tiếng nói già nua có chút lạnh lẽo cứng rắn, cho thấy tính cách người này bất cận nhân tình. Nhưng nội dung câu nói, vừa nghe là biết là trấn an.

Nhất thời, trong thính đường im lặng, một lát sau, Hải Dạ Xoa lại nói.

“Ngày xưa tiểu tử kia hoành đao uống rượu, ngựa vượt giang hồ, trông cũng tuấn tú. Làm không biết bao nhiêu cô nương yêu thích. Nhưng người Bạch gia a...... Đều là quái thai. Ngươi coi trọng hắn, hắn lại coi trọng người khác.

Thất muội, ngươi có biết mình giao sai si tâm, không chỉ hủy hơn nửa cuộc đời.

Ngày đó ngươi thủ hạ lưu tình, vì thỉnh cầu chủ tử thả hắn, tự hủy nguyên công, kết quả được cái gì. Là đại ca hắn cầm đao đánh tới, cùng Vô Tự kiếm tiên bại chủ tử chúng ta...... Chuyện này tuy không thể trách ngươi, nhưng ngươi há có thể chấp mê bất ngộ, không thấy rõ lòng của nam tử kia?

Mà nếu ngươi không tự bỏ bảy mạng, đường đường Cửu Mệnh miêu yêu, hôm nay cần sợ tiểu tử họ Hồng kia sao?”

“Ta chấp mê bất ngộ cái gì! Ta hận không thể giết hắn!”

“Nam tử kia ngay ở Tương Tư hạp.”

Một câu lạnh nhạt, làm Cửu Mệnh miêu yêu đang gầm thét cạn lời.

“Chúng ta trốn ở đây, tối tăm không ánh mặt trời. Tuy nói chưa từng thiếu ăn thiếu mặc, nhưng so với tiếu ngạo giang hồ năm đó, thời gian ở chỗ này, ai không phải như xác không hồn? Ai còn nửa phần lý tưởng hào hùng năm đó? Ai không bị dọa cho bể mật gần chết?

Ngươi còn nhớ không? Trong những ngày này, ngay ở nơi này, trong hậu viện này. Chúng ta tay không khắc một miếng bia, nhuộm đầy vết máu. Phía trên viết cái gì, ngươi còn nhớ?”

Rất lâu rất lâu, Hải Dạ Xoa mới tự mình trả lời.

“...... Tương Tư hạp nên giết thứ hai.”

Hắn nhìn thoáng qua Cửu Mệnh miêu yêu, thở dài: “Nên giết thứ hai a.”

Trong mắt Cửu Mệnh miêu yêu, chứa đầy nước mắt.

Nhưng không chảy xuống từng giọt lớn.

Chỉ yên lặng làm ướt khuôn mặt.

Hải Dạ Xoa chầm chậm nói: “Người trong chính đạo vong ân phụ nghĩa, vốn là như thế. Ngươi nhớ hắn mãi không quên...... Đến hôm nay, chỉ thấy đồ đệ của hắn, ngươi tội gì phải thế.”

“Nói ra thì làm được gì.”

Âm thanh này từ một góc khác truyền đến.

Cửu Mệnh miêu yêu ngẩng đầu, hai mắt mông lung như trong mộng, thấy rõ nam tử kia.

“Hạn Bạt......”

Nam nhân xưa nay nói không có tình cảm, chậm chạp đi tới, hạ thấp thân thể, nhẹ nhàng ôm lấy nữ tử.

“Đừng lo lắng, ngươi cần gì phải lo.”

Giọng Hạn Bạt vẫn nhẹ nhàng, nở nụ cười thản nhiên và vô lễ. Khiến người ta không phân rõ, rốt cuộc hắn sành sỏi, hay hồn nhiên ngây thơ.

Phức tạp đến đáng lo.

Hạn Bạt chậm rãi nói từng chữ.

“Giết chẳng phải xong sao. Tìm chủ nhân của chúng ta, giết tất cả.”

Hạn Bạt nâng mặt Diệp Diệp Tâm, tay kia dịu dàng chỉnh tóc cho nàng, động tác nhu hòa như nàng là công chúa.

“Giết người làm ngươi thương tâm, giết người ức hiếp ngươi, giết người ức hiếp lão Hải, giết tất cả. Được không?”

“Ừ.”

Lúc này Hạn Bạt mới mỉm cười, ấm áp như gió xuân.

“Đừng khóc nữa, lem nhem cả mặt.”

Cửu Mệnh miêu yêu lại ‘Ừm’ một tiếng, ôm chặt Hạn Bạt, như một đôi cha con hoặc huynh muội.

Hồi lâu sau, Cửu Mệnh miêu yêu hít sâu một hơi, rốt cuộc khôi phục bình tĩnh tự nhiên.

Nàng ho khan một tiếng, nói.

“Việc gấp trước mắt là bắt được nha đầu kia. Hoặc chí ít kiềm chế nàng cách xa kinh thành.”

Cửu Mệnh miêu yêu —— Diệp Diệp Tâm linh trí hơn người, nếu không, cũng không thể tạo ra một đám lớn yêu tộc mà tới nay không sao. Nàng sẽ không cuồng vọng cho rằng —— phải truy kích bắt được đám Hồng Cửu mới là lựa chọn duy nhất.

“Chỉ cần nàng không xuất hiện ở kinh thành lúc chúng ta động thủ, chúng ta sẽ không sợ hãi.”

Hải Dạ Xoa cười nói: “Nếu không, vì sao ta phải ước định với bọn hắn.”

Ước định với Hồng Cửu, bây giờ chỉ còn bảy ngày. Điểm thời gian này vô cùng xảo diệu, vừa vặn che giấu thời gian bọn hắn động thủ.

Cửu Mệnh miêu yêu cau mày nói.

“Ngươi muốn giao thủ với hắn vào mười ngày sau? Có quá nhiều biến số, không tính thượng sách.”

“Làm sao có thể.”

Âm thanh trầm thấp của Hải Dạ Xoa vang lên.

“Ha ha, chúng ta chờ ngay chỗ này. Ta đã chuẩn bị tín hiệu truyền lệnh. Chỉ đợi phát ra, tất cả nhân thủ gần đây sẽ hội tụ lại.

Chúng ta chỉnh lý thêm một ngày, ngày mai liền tập hợp đủ nhân mã. Đợi nhân thủ vừa đến, chúng ta lập tức động thủ.

Lão phu muốn hắn biết, hành tẩu giang hồ lấy mạng đổi mạng, đcm ai một lời đã định với hắn. Ngày mai, nhất định phải làm hắn game over, ha ha ha ha ha.”

*************************

“Xuỵt.”

Hồng Cửu bảo tất cả mọi người im lặng, tiếp theo chỉ tường viện sau lưng.

“Bọn hắn ở chỗ này.”

Quản Ninh, Thất gia, Phương Tiểu Ngư nhìn đến sững sờ.

Nhìn tường viện trong bóng tối hồi lâu, Thất gia phá vỡ trầm mặc đầu tiên.

“Ngươi thật không biết xấu hổ.”

Hồng Cửu vội vàng ngắt lời.

“Xuỵt, xuỵt! Nhỏ giọng chút, khen người cũng phải chọn lúc mà.”

Bởi vì cái gọi là —— hắn có kế Trương Lương, ta có thang trèo tường.

Nhị đương gia chưa từng tin tưởng Hải Dạ Xoa, sau khi ước định xong, liền nói với Thất gia: “Lát nữa giả bộ đi về phía trước mấy bước, sau đó quay lại theo dõi bọn hắn.”

Cũng may, Thất gia là người trong cháy ngoài mềm.

Bọn hắn bám theo đám yêu tộc, căn cứ vào biện pháp của nhị đương gia. Trong ba ngày ba đêm, vậy mà đuổi tới hang ổ của Yêu Nguyên.

Võ lâm chính đạo tìm nơi này hai mươi năm cũng không được, vậy mà bị nhị đương gia tìm ra.

Tâm tình của Thất gia không thể nói là không phức tạp.

“Công việc hôm nay tương đối khó, mọi người phải giữ vững tinh thần, không cẩn thận sẽ mất mạng.”

“Hồng đại ca a.”

Phương Tiểu Ngư không nhịn nổi nói: “Nhưng chúng ta hẹn mười ngày sau đó mà, như vậy có được không.”

“Hừ.”

Hồng Cửu mắng.

“Tiểu thí hài ngươi biết cái gì. Ngươi cho rằng bọn hắn sẽ thủ hẹn, đoán chừng lúc này đang suy nghĩ chơi chúng ta thế nào đây. Cái gọi là ước định, là để phá.”

“Nhưng cũng không nên quay người liền bội ước a...... Phương Tiểu Ngư nhỏ giọng thầm thì.

Hồng Cửu bĩu môi nói: “Ta tính là chậm, nếu đại đương gia ta ở đây. Đoán chừng đã chờ bọn hắn tại nhà, còn cần theo đuôi?”

Thất gia rất bất đắc dĩ nói: “Vậy theo ngươi, hôm nay chúng ta phải làm gì?”

Hồng Cửu ra vẻ lão đại ca ‘Việc này ta quen’, vỗ ngực chỉ đạo.

“Quy củ cũ của Đại La sơn ta, giết người phóng hỏa ngay bây giờ.

Hôm nay chúng ta sẽ vào giết người phóng hỏa, ta muốn tối nay bọn hắn triệt để game over.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Haruka1230
08 Tháng hai, 2025 16:58
Hnay chương ra muộn nhá :V
Haruka1230
07 Tháng hai, 2025 17:39
Moá, main với Tĩnh An đấu nhau liên đới đến ta cũng đau đầu cv theo :V Lát có gì khó hiểu thì báo nhá
Haruka1230
06 Tháng hai, 2025 20:42
Đây sẽ là quyển cuối cùng cho tới hiện tại cứ điểm còn đặt tại kinh thành. Dù trước đó main và đồng bọn đã qua rất nhiều nơi, nhưng chung quy luôn có cảm giác kinh thành là điểm save game phải k? Hết rồi, toàn bộ phần sau, nhóm của main sẽ bị đá hết ra khỏi map kinh thành, cũng sẽ ít thấy đi rất nhiều nv, Long Tại Thiên, Tư Phủ, Diệp Lạc, Thiết Hàn Y, thậm chí Hoàng Thượng, nhưng sẽ mở ra nhiều đất diễn cho các nv mới, nv từng xuất hiện. Tiếp tục thôi
kGtqs14564
06 Tháng hai, 2025 19:21
bộ này end chưa bạn, thấy chắc còn nhiều arc nữa quá ?
Haruka1230
06 Tháng hai, 2025 00:05
Tóm tắt: Tăng Hoàng gáy to và bị ăn một quả 'Võ thuật thực sự' :V
kGtqs14564
05 Tháng hai, 2025 19:32
app bị lỗi hay sao á ad, có chương mà bấm vô nó cứ tự nhảy về chương 0, còn kéo qa chương mới nó tự nhảy cốc qa chương kế kiểu từ 80 nhảy lên 82 mặc dù danh sách chương 81 có
Haruka1230
05 Tháng hai, 2025 12:40
Chương dài, khả năng sẽ hơi trễ nhá :V
iVjwb18365
02 Tháng hai, 2025 10:13
main ngủ vs ai rồi các đạo hữu
Dương Khai
01 Tháng hai, 2025 16:45
hậu cung thu mấy người rồi ae
Haruka1230
31 Tháng một, 2025 23:01
Sr ae nhá, Tết bận, tui sẽ cố trả đủ :V
Haruka1230
29 Tháng một, 2025 17:03
chương ra muộn nha, tết bận quá :V Chúc mừng năm mới!
Haruka1230
29 Tháng một, 2025 00:11
Chúc mừng năm mới nhá :V Không có lì xì đâu, nhưng hnay sẽ có 4 chương
Haruka1230
28 Tháng một, 2025 00:35
mai nhé :V
vinh the vinh
27 Tháng một, 2025 00:02
Xin chương shop ơi :(
REZEDEN
26 Tháng một, 2025 20:10
Thật ra vẫn luôn thắc mắc truyện có rồng Bàn Cổ, Minh Phi Chân là Thao Thiết (nhớ không rõ lắm) ,này có thêm cả Thành Loan, Phượng Hoàng. Vậy Linh Không là "Thần" thì có liên quan đến dị thú nào không
REZEDEN
26 Tháng một, 2025 20:05
Chương lần này hay + kịch tính không có chỗ để chê
Haruka1230
25 Tháng một, 2025 18:38
một vạn chữ một chương :V
Haruka1230
24 Tháng một, 2025 17:33
Hôm nay chương sẽ ra rất muộn nhá, ta sẽ dịch cháy máy luôn nhưng chương dài nên hẳn là tới 1 2h mới xong
Haruka1230
23 Tháng một, 2025 18:56
Ơn trời!!! Kịp rồi :V mỗi chương đều hơn 5k chữ, đừng giục nha, sẽ c·hết người, thật đấy :V
Haruka1230
23 Tháng một, 2025 15:56
Thôi, hôm nay cũng nohope, tối ăn tiệc, k bỏ nổi ra thời gian :V Mai dồn một đống trả v
Haruka1230
23 Tháng một, 2025 11:24
Sr mn, bận quá, coi như ta nợ 2 chương đi, sẽ bù sau :V
Haruka1230
22 Tháng một, 2025 22:46
Mai ra bù nhá
Haruka1230
22 Tháng một, 2025 12:02
Hôm nay chương khả năng ra muộn nhá
Haruka1230
21 Tháng một, 2025 19:36
Hahahaha, Đường Dịch tán gái :))))
NeroNBP
20 Tháng một, 2025 15:51
Đọc thử truyện.
BÌNH LUẬN FACEBOOK