Edit: Lune
Vạn vật tĩnh lặng, ánh trăng dịu dàng rọi xuống từng mảnh đất.
Màn đêm đột ngột buông xuống tựa như món quà mà hệ thống cuối cùng cũng thỏa hiệp ban tặng.
Nhưng những điều này đã không còn quan trọng nữa.
Tứ chi đứt gãy rải rác trên mặt đất biến mất, những nơi bị sụp đổ do năng lượng va chạm cũng đã được phục hồi nguyên trạng khi những Người chơi còn lại được dịch chuyển ra khỏi phó bản.
Hết thảy cuối cùng cũng trở nên yên bình, tựa như bọn họ cuối cùng cũng nhận được kết cục của mình.
Lần đầu tiên Nha Thấu sử dụng đôi cánh mới mọc này, lúc rơi xuống có hơi hoảng, nhưng may là cậu đã rơi vào vòng tay quen thuộc.
001 và Hệ thống Tình Yêu thấy Lucifer đón được thiếu niên thì cùng thở phào. Sau đó lặng lẽ ẩn mình, chờ khi nào phát hiện có điều bất thường mới xuất hiện trở lại.
Lucifer ôm thiếu niên chặt đến nỗi Nha Thấu tưởng như mình sắp bị hắn bẻ gãy, vò nát rồi hòa vào cơ thể, khiến cậu suýt nữa không thở nổi. Cậu phải đập hắn mấy lần, hắn mới chịu giảm bớt lực.
Lucifer thì thầm gọi tên thân mật của cậu nhiều lần, lặp đi lặp lại để xác nhận sự thật trước mắt.
Đôi cánh sau lưng thiếu niên cuối cùng cũng mọc ra, giờ vẫn đang run rẩy, nhỏ hơn cánh của Lucifer nhiều.
Nhưng điều đó cũng dễ hiểu, dù sao cũng vừa mới mọc ra mà, còn phải trải qua một thời gian phát triển nữa. Lúc này đôi cánh đang vẫy vẫy theo tâm trạng của thiếu niên, trông đáng yêu cực kỳ.
Lucifer rất thích đôi cánh này, ngón tay xoa nhè nhẹ lên chóp cánh, khiến đôi cánh vốn đã nhạy cảm run rẩy lại càng muốn tránh né.
Hắn cúi đầu hôn đỉnh đầu thiếu niên, hơi thở nặng nề gấp gáp, tựa như đang ôm báu vật bị thất lạc đã tìm lại được.
Thế hòa phá vỡ sự giam cầm của trận pháp, khe nứt trên mặt đất cũng bắt đầu từ từ khép lại.
Trận pháp phong ấn kia cũng không còn tác dụng, sau khi ràng buộc biến mất, Lucifer cuối cùng cũng được tự do, trước khi khe nứt khép lại, hắn đã nhanh chóng đưa thiếu niên ra khỏi nơi này.
Sau khi khe nứt khép lại hoàn toàn, phó bản lại trở về nguyên trạng như đang chờ đợi đợt Người chơi tiếp theo tiến vào.
Lucifer ôm thiếu niên đáp xuống mặt đất, không bay nữa.
Nha Thấu hơi mờ mịt: "Sao vậy?"
"Không phải Nha Nha sợ độ cao à?" Lucifer hỏi.
Nha Thấu chớp mắt, nhỏ giọng nói: "Anh vẫn nhớ à."
Vào đêm trăng tròn lần đó, Lucifer muốn đưa cậu về, khi ấy cậu nói rằng mình sợ độ cao, nhưng Lucifer đang giận nên không tỏ vẻ gì với điều này, cậu còn tưởng Lucifer sẽ không nhớ cơ.
Lucifer gật đầu, khẽ "ừ".
Ly Vân đã xoay chuyển cục diện thành hòa. Hắn ngẩng đầu nhìn những mảnh vàng bay tứ tán trong không trung, chẳng biết đang nghĩ gì.
Trước khi bị phong ấn, cơ thể hắn vẫn đang chảy máu, nhưng do tác dụng của trận pháp phong ấn nên những vết thương trên người hắn cũng bị phong ấn theo. Đây có lẽ là điểm tốt duy nhất của nó.
Có điều tuy đã được phong ấn lại, nhưng chúng vẫn còn đó.
Cả người Lucifer đầy vết thương, nhìn cực kỳ khiếp người.
"Đừng lo." Lucifer xoa đầu thiếu niên, nhẹ giọng an ủi.
Mặc dù hắn đã trở về an toàn, nhưng sự căng thẳng và khổ sở trước đó vẫn chưa biến mất, nhất là khi Ly Vân nói cho cậu biết đây là nơi phong ấn Lucifer thì cậu lại càng khó chịu hơn.
Nha Thấu hít mũi: "Lúc bắt đầu phó bản, anh cũng đi ra từ đây à?"
"Ừ."
Nhận được câu trả lời chắc chắn, Nha Thấu kiễng chân, vòng hai tay ôm lấy cổ hắn. Chẳng biết cậu thì thầm điều gì mà trong mắt Lucifer thoáng hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Hắn bế thiếu niên lên: "Được, ôm chặt anh."
...
Thiếu niên sợ độ cao nên hắn dùng quy tắc không gian đưa cậu về thẳng Trang viên Ma cà rồng.
Chỉ là điểm đến lần này là Lâu đài Ánh Trăng đã được bài trí lại.
Vị trí của Lâu đài Ánh Trăng nằm ngay dưới Mặt trăng, cho dù không bật đèn thì bên trong vẫn sáng rõ.
Nha Thấu lần nữa trở lại căn phòng nơi mình tỉnh dậy.
Trong đây vốn đặt một cái quan tài cùng trận pháp, giờ đã được thay thế bằng một chiếc giường cực kỳ to.
— Thiếu niên không thích ngủ trong quan tài nên Lucifer đã đổi hết quan tài trong toàn bộ phòng của Lâu đài Ánh Trăng thành giường, đồng thời còn lắp thêm đèn trong phòng, bật lên là sáng trưng.
Trong hai mươi Người chơi thì chỉ có tám người sống sót sau trận chiến kia. Nếu dựa theo quy luật của năm lần trước thì trong số tám người này, cùng lắm chỉ có hai người sẽ sống sót.
Vừa xuất hiện, "Nó" đã đá Thi Lâu ra ngoài, có lẽ do kỹ năng đá người ngày càng điêu luyện nên ngay khi màn đêm buông xuống, nó đã đá văng sáu người còn lại ra ngoài.
Cho nên tình hình hiện tại là ngoài Nha Thấu ra thì bảy người chơi còn lại đều thành công thoát khỏi phó bản, lần này cũng sẽ là lần có số lượng Người chơi hoàn thành phó bản [Lâu đài Ánh Trăng] nhiều nhất.
Nha Thấu ngâm mình trong nước nóng, hơi nóng bốc lên khiến gương mặt cậu ửng đỏ.
Còn một ngày nữa là thời gian trong phó bản kết thúc, nói cách khác, cậu còn có thể ở lại đây nghỉ ngơi thêm một ngày nữa.
Cậu trở tay sờ vào lưng mình, đầu ngón tay chạm đúng vào nơi mọc cánh.
Giờ Nha Thấu cuối cùng cũng có thể cảm nhận được thế nào là "thu phóng tự nhiên", thế nào là đôi cánh thay đổi theo tâm trạng.
Cậu muốn cánh mọc ra thế là nó ngoan ngoãn mọc ra, muốn cánh thu lại thì nó thu lại, nghịch tới nghịch lui mấy lần, mãi đến khi tiếng gõ cửa vang lên cậu mới thôi hành động nhạt nhẽo có phần trẻ con này.
Lucifer đứng bên ngoài, chỉ mở hé cửa để đưa đồ ngủ cho cậu.
Cậu cầm lấy xem mới biết nó là bộ đồ ngủ dơi con có khóa kéo sau lưng ban đầu kia.
Thiếu niên lề mà lề mề mặc vào, lúc chuẩn bị kéo khóa sau lưng thì nghe thấy giọng nói khàn khàn vang lên từ bên ngoài: "Cần anh kéo khóa giúp em không?"
Lucifer không đi, hắn đứng ngoài cửa chờ thiếu niên đáp lại.
Thật lâu sau, người trong phòng tắm vẫn không lên tiếng, chỉ lặng lẽ hé cửa ra thêm để thể hiện thái độ của mình.
Đôi mắt đỏ của Lucifer tối sầm xuống, hắn đẩy cửa ra bước vào.
Tiếng nước chảy lại vang lên lần nữa trong phòng tắm, còn có tiếng thở dốc mơ hồ xen lẫn bên trong.
...
001 chửi ầm lên:【Bạch nhật tuyên dâm!】
Hệ thống Tình Yêu trợn mắt:【Trời tối đen rồi.】
Mặt Nha Thấu đỏ bừng, mãi vẫn không hạ nhiệt được. Nghe âm thanh trong phòng tắm, cậu vùi đầu xuống dưới gối, cảm giác như đầu óc sắp bốc khói đến nơi rồi. Cả môi với ngực đều hơi sưng, trên má còn có cả một dấu răng của Lucifer nữa. "Các ngươi đừng nói nữa."
Lucifer quả thực rất thích đôi cánh kia, hôm trước làm những gì với đuôi cậu thì hôm nay cũng làm như thế với cánh của cậu.
Toàn thân nóng rực, chỉ có chỗ khuy là hơi ướt, lông dính bệt vào nhau. Cậu đang nghĩ xem có nên thay bộ đồ ngủ khác hay không.
Ai vừa tắm xong đã lại làm bẩn đồ ngủ cơ chứ.
Thế nhưng cậu không biết Lucifer cất mấy bộ đồ ngủ thỏ con mèo con kia ở đâu.
Để cho an toàn, Nha Thấu đã tắt livestream từ lâu, cậu quấn chăn, bao mình thành một cái bánh chưng.
Chỉ là lúc cử động khó tránh khỏi vải áo cọ xát với chỗ bị cắn trên ngực, làm cậu hơi khó chịu. Nha Thấu cẩn thận chạm nhẹ, không nhầm thì hẳn là sưng lên rồi.
Lúc Lucifer không có ở đây, mèo ly hoa xuất hiện bên cạnh Nha Thấu, nó duỗi lưng một cái, muốn dụi vào người cậu, nhưng nào ngờ bị mèo đen của Lucifer nhào tới tấn công. Giờ hai con mèo kia đang rượt đuổi nhau om sòm.
Đến khi Lucifer ra ngoài, Tiểu Lê Hoa lập tức biến mất, chỉ còn lại con mèo đen ngơ ngác nhìn chủ nhân của mình.
Lucifer cúi xuống, xách gáy nó rồi ném ra ngoài cửa.
Động tác dứt khoát trôi chảy, chắc hẳn trước kia từng xảy ra vô số lần.
Hai con mèo đi rồi, trong căn phòng rộng lớn chỉ còn lại hai người cậu với Lucifer.
Nha Thấu hơi ngượng ngùng, thấy Lucifer đi tới thì bất giác muốn lùi về sau, nhưng chỉ nhích được hai lần đã chạm phải đầu giường.
Cậu muốn đổi chủ đề, nhỏ giọng gọi "Anh trai".
Lucifer: "Ừm?"
"Anh chuyển kỹ năng thiên phú cho em rồi, vậy còn anh thì sao?"
Lucifer: "Nha Nha không phải ló."
Hắn không hề nao núng, vươn tay lột từng lớp vỏ bánh chưng trên người thiếu niên.
Nha Thấu cũng chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ, còn đồ bên trong đã bị người trước mặt cởi ra từ nãy rồi.
Giữa không trung còn có hai hệ thống đang nhìn hắn, đôi mắt cơ khí lúc này chỉ muốn phun ra lửa.
Lucifer cười khẽ: "Còn chưa gặp phụ huynh mà."
Nên giờ sẽ không động đến em ấy.
Nha Thấu cảm thấy não mình không đủ dùng, sau khi lột chăn khỏi người cậu, hắn bắt đầu cởi khuy.
Tay người kia rất đẹp, khớp xương rõ ràng thon dài, rất khó liên tưởng đôi tay này với thân phận Thủ lĩnh Ma cà rồng.
Nha Thấu cảm thấy cách dùng hợp lý nhất nên giống như đêm hôm đó. Lucifer cầm bút duyệt công văn bên cạnh cậu, mái tóc dài màu đen xõa trên vai, có vài sợi trượt xuống, trông đẹp rực rỡ dưới ánh đèn mờ ảo.
Hoặc là trên chiến trường bóp nát đầu kẻ khác, chứ không phải ở đây cởi khuy cho cậu.
Mặt thiếu niên đỏ bừng, cậu lật người muốn bò đi nhưng lại bị kéo về.
Lucifer cúi người, một tay sờ tìm công tắc đèn, một tay đỡ sau gáy thiếu niên.
Nha Thấu bị hôn đến mức suýt không thở nổi, hình như còn loáng thoáng nghe thấy tiếng thông báo từ hệ thống.
【Khóa mục tiêu: Lucifer】
Nghe đến âm thanh này, lý trí đã bay lên tận mây xanh mới quay lại chút xíu.
Nha Thấu ngơ ngác hỏi: "Đây là gì vậy?"
"Nơi Trái Tim Hướng Về." Lucifer giải thích ngắn gọn: "Kỹ năng thiên phú hợp nhất này của Nha Nha khá lắm."
Một người chỉ có thể sở hữu một kỹ năng thiên phú, nhưng khi phá đảo phó bản khó tránh khỏi việc sẽ nhận được các kỹ năng khác. Lúc này Người chơi cần tự cân nhắc xem nên từ bỏ hay hợp nhất.
Hợp nhất có tốt có xấu, có thể nhận được cả hai kỹ năng, cũng có thể nhận được một kỹ năng mới chẳng ra gì, thậm chí còn kém hơn cả kỹ năng trước.
Cho nên đa phần đều là đánh cược, mà Nha Thấu thì vốn không biết quy tắc này, chẳng qua cậu cảm thấy cả hai cái này đều là Lucifer cho mình nên mới chọn hợp nhất, cuối cùng lại mơ hồ cược thắng.
"Nơi Trái Tim Hướng Về" gồm cả hai chức năng "Truy lùng vạn vật" và "Triệu hồi", chỉ cần là mục tiêu đã được khóa lại, trong khoảnh khắc triệu hồi kỹ năng, mục tiêu sẽ lập tức xuất hiện bên cạnh người triệu hồi.
Dù có chạy bao xa cũng vô dụng, chỉ cần người triệu hồi gọi thì mục tiêu sẽ luôn sẵn sàng.
Mà Lucifer đã dùng kỹ năng này lên chính bản thân mình.
Hắn cuối cùng cũng tìm thấy công tắc, căn phòng lập tức chìm vào bóng tối.
Trong đêm tối, mọi giác quan được phóng đại lên mức tối đa. Tuy khuy đã bị cởi ra hết nhưng Nha Thấu vẫn không thấy có gió lùa vào, bởi vì có một thứ cực nóng bỏng đang chặn ở đó, rõ ràng đến mức không sao lờ đi được, lấp kín cả khe hở.
Nha Thấu thoáng cái đã hiểu, những nụ hôn dày đặc lại rơi xuống.
"Chỉ cần em cần anh, anh sẽ lập tức đến bên em."
...
Ngày cuối cùng, thời tiết đẹp lạ thường, ánh nắng rực rỡ hơn bao giờ hết.
Rèm cửa được kéo ra, ánh nắng rọi vào căn phòng, theo thời gian dần trôi, những tia nắng chiếu vào khuôn mặt thiếu niên.
Thiếu niên đang ngủ khẽ nhíu mày, bực bội vơ lấy cái chăn mỏng muốn che mặt lại, nào ngờ vừa cử động chân thì đã tỉnh giấc vì đau.
Giọng điệu 001 cực kỳ nặng nề:【Ký chủ, ngài tỉnh rồi.】
Hệ thống Tình Yêu thì im bặt.
"Mấy giờ rồi?"
【Khoảng 12 giờ trưa.】Ký chủ có thể ở đây thêm nửa ngày nữa.
"... Ồ."
Vừa tỉnh dậy nên Nha Thấu còn hơi mơ màng, ngồi một lúc cậu mới vội vàng vén chăn lên.
May mà chỗ đùi chỉ hơi đỏ, gần bên trong có tí trầy thôi. Bảo sao vừa nãy cậu vừa cử động đã thấy đau.
Nha Thấu mơ màng muốn đứng dậy, vừa xốc chăn sang một bên thì cảm nhận được ngay cái lạnh từ điều hòa trong phòng, làm hai đùi cậu nổi hết da gà.
Chân vừa trắng lại vừa thẳng, mịn màng, không hề có bất cứ dấu vết kỳ lạ nào, nhưng...
Bé xinh đẹp chậm tiêu cuối cùng cũng nhận ra điều bất thường.
Quần của cậu đâu rồi!
Nha Thấu: "..."
Vì ban ngày trời nóng nên trong phòng vẫn bật điều hòa, Lucifer đã thay cho cậu bộ đồ ngủ mùa Hè mỏng nhẹ, chất liệu hơi tương tự lụa tơ lụa băng, mặc vào vô cùng dễ chịu.
Chỉ có điều thẩm mỹ của những Ma cà rồng thuần huyết này lại cực kỳ đồng nhất với nhau, cho dù đổi sang đồ mùa Hè thì vẫn là kiểu dáng dơi con.
Lúc trước 001 đã cắt đứt liên lạc với Nha Thấu tạm thời nên không biết đã có chuyện gì xảy ra vào tối qua, nhưng nó nhớ rõ ràng rằng trước đó ký chủ không mặc bộ đồ ngủ này, nó nghiêm túc hỏi:【Ký chủ, ngài thay đồ ngủ rồi à?】
Trước đó còn mặc bộ đồ ngủ dơi con bằng lông nhung cơ mà?
Nha Thấu lờ cơn đau rát ở đùi, lại lặng lẽ ngồi xuống, nhưng lúc nghe câu hỏi của 001, tai cậu lập tức đỏ bừng, vành tai đỏ như sắp nhỏ máu đến nơi: "Thay rồi."
Tuy không phải do cậu thay nhưng đúng là đã thay rồi.
【Tôi đã bảo là tôi không nhớ nhầm mà.】001 thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục hỏi:【Mà sao lại thay vậy?】
Hệ thống Tình Yêu cho nó một bạt tai:【Hệ thống bên khu Trốn thoát Kinh Hoàng bọn ngươi lúc xuất xưởng đều thiếu não hết à?】
001 bị ăn một đập chẳng hiểu ra thế nào:【Tôi chỉ nghĩ ký chủ mặc đồ ngủ dơi con rất đáng yêu thôi.】Dù sao cũng là đồ lông xù mà, còn có cánh và tai nhỏ xinh xắn nữa.
Hệ thống Tình Yêu quyết định từ bỏ việc giao tiếp với thằng ngốc này, quay sang hỏi Nha Thấu với giọng nặng nề:【Thiếu chủ, ngài chỉ thấy đau chân thôi đúng không? Còn những chỗ khác thì sao?】
"Những chỗ khác không sao..."
Lúc hai đứa nó cãi nhau thì cửa phòng tắm mở, Lucifer bước ra ngoài, cả người đầy hơi lạnh.
Hắn không mặc áo, vết thương do đánh nhau với Ly Vân ngày hôm qua vẫn chưa hoàn toàn khép lại, mấy vết sẹo trông nổi bần bật. Hắn chỉ mặc mỗi quần ngủ, nhìn kiểu dáng thì rõ là quần cùng bộ với cái áo mà Nha Thấu đang mặc.
Bé xinh đẹp cuối cùng cũng tìm thấy cái quần không cánh mà bay của mình.
Có lẽ Lucifer vừa tắm xong nên tóc vẫn còn ướt, nước chảy dọc theo da xuống dưới. Còn trong tay hắn là bộ ngủ dơi con lông xù mà Nha Thấu đã mặc tối qua.
Thiếu niên hơi cong đầu gối lên, vô tình để lộ bàn chân, do xấu hổ quá mà mấy ngón chân co hết lại, bị gió lạnh từ điều hòa thổi vào lại nhanh chóng rụt vào trong chăn.
Ánh mắt lảng tránh, cậu nhỏ giọng trả lời câu hỏi của 001. Vì quá đỗi ngượng nên giọng nhỏ xíu: "Vì bộ lông xù không mặc được nữa..."
Lông trên bộ đồ dính bệt vào với nhau, trông vừa xấu, vừa bẩn lại còn có mùi, cho nên không mặc được nữa.
Chỗ khuy thì đúng là một đống hỗn độn.
Lucifer giặt sạch bộ đồ ngủ dơi con rồi mang đi phơi. Ma cà rồng không thích ánh nắng nên sau khi treo áo lên, hắn lại kéo rèm cửa vào.
Sau đó hắn ngồi xuống mép giường, giữ chặt thiếu niên đang muốn chạy rồi lấy thuốc mỡ bôi vào chỗ da bị trầy của cậu.
Mất đi lớp da bảo vệ, thuốc mỡ tiếp xúc trực tiếp khiến Nha Thấu rên hừ hừ, chân cũng không để yên, lập tức nhấc chân muốn đạp Lucifer.
"Đừng nhúc nhích." Lucifer tóm cái chân đang ngọ nguậy của cậu, hắn bóp lấy cổ chân cậu như bóp gáy con mèo, còn mèo nghịch ngợm kia cuối cùng cũng ngoan ngoãn, còn lẩm bẩm với hắn nữa.
Nha Thấu vùi đầu vào dưới gối: "Anh nặng tay quá."
Lucifer cố gắng nhẹ tay hơn, kết quả là ngay giây sau lại nghe thấy thiếu niên nói nhẹ quá, ngứa.
Trong năm phút sau, thiếu niên dùng đủ mọi cách để phàn nàn, tóm lại là náo loạn đủ kiểu.
Lúc Nha Thấu tố cáo hắn đã lấy mất cái quần của mình, Lucifer cuối cùng cũng dừng lại, hắn duỗi tay xoay mặt cậu ra ngoài, híp mắt, nói: "Nếu em muốn bên trong cũng đau thì quấy tiếp đi."
Nha Thấu im bặt, xoay đầu lại vùi tiếp vào dưới gối, chuẩn bị làm một con rùa con rụt cổ.
...
Đến cuối đúng là không làm gì cả, Nha Thấu đỏ mặt đi vào phòng tắm rửa tay, sau khi chắc chắn tay mình không bị trầy da mới thay quần áo đi ra ngoài.
Sau khi thiếu niên đổi chỗ ở, nhóm thân vương không nghiêm chỉnh kia cũng chạy đến Lâu đài Ánh Trăng, khoe hết những báu vật mà họ đã vơ vét được trong những năm qua khi cậu đang ăn cơm.
Anvile cũng ở đây, cô cau mày nhìn Lucifer, không biết đang nói gì.
Nha Thấu lặng lẽ đi qua, vừa khéo thấy một câu: "Dùng chân thôi."
Anvile hít sâu một hơi, không biết nên nói gì mà chỉ yên lặng hầm cho cậu một tô canh gà, lúc cậu uống còn nhìn cậu với ánh mắt thương yêu lẫn đau lòng nữa chứ.
Giữa chừng Nha Thấu có đến Điện thờ một lần, không cho Lucifer đi theo. Khi vào nội thành còn gặp được Tôn Cảnh.
Sau khi biết thiếu niên là Ma cà rồng, anh ta cũng chẳng tỏ vẻ gì khác thường, trái lại còn lén lút đưa cho cậu một chùm chìa khóa, nói rằng sau trận chiến này, cuối cùng anh ta cũng đã trở thành đội trưởng, sau đó bỏ ra một số tiền lớn để mua hai căn nhà trong Khu S, một căn trong đó là để cho người anh em tốt của mình, tức là Nha Thấu vào ở.
Nha Thấu nghe xong thì dở khóc dở cười.
Điện thờ náo nhiệt hơn trước nhiều. Sau khi đi vào, chị gái lễ tân trước đó cho cậu đi thẳng vào luôn mà không cần đăng ký thông tin.
Chị gái thợ săn mỉm cười nói: "Là do Thánh tử yêu cầu."
Nha Thấu ngẩn người: "Ly Vân ở đây ạ?"
"Thánh tử đang dưỡng thương bên trong." Chị gái Thợ săn không nói cho cậu biết tình hình cụ thể của Ly Vân.
Nha Thấu bước vào bên trong Điện thợ, đi theo con đường lúc trước, vừa đẩy cánh cửa ra thì trời đất quay cuồng, cậu trở lại căn mật thất kia lần nữa.
Chỉ có điều chín pho tượng bên trong đã biến thành mười pho tượng.
Cậu đi tới trước pho tượng của Thánh tử Điện thờ đời thứ Mười, khẽ nói một câu "Cảm ơn".
Dưới đế pho tượng có một mảnh giấy, Nha Thấu cầm lên xem, trên đó viết: Nếu không phải thân phận không phù hợp thì tôi sẽ xin em chuyển hóa tôi thành Ma cà rồng.
"Nha Nha, hẹn gặp lại."
Gió trong căn phòng không còn lạnh lẽo như trước mà rất đỗi ôn hòa, nó nhẹ nhàng lướt qua má cậu tựa như một lời tạm biệt dịu dàng.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, lúc Nha Thấu trở lại Trang viên Ma cà rồng, cậu phát hiện lâu đài của tất cả thân vương đều được giăng đầy đèn lồng với đủ kiểu dáng.
Thập Thân vương cười tủm tỉm, nói: "Nha Nha bé nhỏ, đã lâu không gặp."
Thập Ngũ Thân vương đang treo nốt cái đèn hình dơi con lên: "Cháu nói sợ bóng tối mà, nên bọn ta treo nhiều đèn chút." Nói xong, ông ta còn giật lấy một cái đèn từ tay Thập Tam Thân vương bên cạnh, treo lên chỗ mình.
Nha Thấu đứng yên tại chỗ hồi lâu.
Khi màn đêm buông xuống, những ngọn đèn kia lần lượt sáng lên.
Một nhóm lão già thích hoạt động trong bóng tối đã biến nơi đây thành Thành phố không ngủ, vây quanh cậu bé kể cho cậu nghe đủ loại chuyện, phần lớn xoay quanh Lucifer.
Dù kết thúc về sau có thế nào thì cũng đều bắt đầu từ việc bọn họ bị đánh.
"Lúc đó hắn thực sự không có tí tình người nào cả, nhìn lạnh lùng cực kỳ, ra tay chỉ có tàn ác hơn chứ không có tàn ác nhất. Lúc đó ta rất muốn biết tên này về sau sẽ đối xử với người mình thích thế nào." Cửu Thân vương có tí men vào người nên nói chuyện cũng bạo dạn hơn hẳn, không thèm gọi là Vương luôn, trút hết uất ức bao năm qua ra.
"Nhìn bộ dạng lạnh lùng của hắn lúc trước, ta còn tưởng hắn sẽ độc thân cả đời nữa chứ." Ngũ Thân vương mất hứng tặc lưỡi: "Nhỏ thế này mà cũng ra tay được."
Nói đúng ra thì Lucifer đã ra tay nhưng chưa hoàn toàn ra tay.
Luther vẫn chưa hiểu rõ tình hình, trong đầu vẫn đang nghĩ cách để rước bé Ma cà rồng kia về làm vợ. Sau khi nói ra lời này trước mặt cả đám thân vương, cậu ta thấy ánh mắt của những người kia nhìn mình ngày càng "hiền hòa".
Nha Thấu hơi khô miệng, kiếm cớ đi uống nước để trốn, lúc đi lấy nước thì bị ai đó tóm lấy cánh tay, kéo vào phòng chứa đồ ở tầng một.
Nụ hôn nóng bỏng ập xuống, nước bọt không kịp nuốt vào chảy dọc theo cổ vào trong áo.
Nha Thấu ngăn tay hắn lại, mặt cậu đỏ bừng, cậu khẽ thì thầm vì sợ nhóm thân vương trong đại sảnh nghe thấy: "Quần này không có khuy."
"Không cần khuy." Giọng Lucifer khàn đặc, hắn vén ống quần của cậu sang một bên: "Khép chân lại."
"Nhỏ giọng thôi."
...
Đến khi tiếng động dần lắng xuống, Lucifer mở cửa sổ để thông gió cho căn phòng.
Thiếu niên ôm cổ người đàn ông, mặt cậu vẫn hơi đỏ, cậu ngập ngừng hỏi chuyện mình vẫn luôn thắc mắc: "Anh đã đợi bao lâu rồi?"
Lucifer im lặng một lúc: "Hơn ba trăm năm."
Khi ấy một người chưa trưởng thành, một người vừa trưởng thành, ở độ tuổi chưa hiểu biết gì nên không nảy sinh tí lửa nào. Lúc đó Lucifer chỉ nghĩ đây là em trai mà mình đã thừa nhận, cho nên muốn tìm em về.
Hai đường khác nhau nhưng cuối cùng lại tụ về một hướng.
Nha Thấu hơi ỉu xìu: "Em xin lỗi."
"Sao lại xin lỗi?"
Nha Thấu không đành lòng nói rằng thực ra mình không hề có chút ký ức nào về nơi này, cậu chỉ cúi đầu vùi vào cổ hắn, không nói gì.
Dù sao Lucifer cũng đã sống lâu như vậy rồi, hắn nhẹ nhàng vỗ đầu cậu, không ép cậu trả lời.
"Không sao mà, sau này có thế nào thì anh vẫn sẽ tìm được em."
Có những thứ, chỉ khi trải qua dòng chảy dài của thời gian mới dần hé lộ bản chất thực sự của nó.
Lucifer buông thiếu niên ra, chỉnh lại quần áo cho cậu, lúc sắp đi ra ngoài thì bị thiếu niên kéo lại.
Nha Thấu tò mò hỏi: "Anh đi đâu vậy?"
Lucifer nheo mắt, trong đầu toàn là giọng nói của Luther: "Đi dạy dỗ cái thứ không biết trời cao đất dày ngoài kia."
"..."
...
Cuối cùng dạy thế nào thì Nha Thấu không biết, cậu chỉ biết là Luther lại được chú mình mang về trị thương.
Màn đêm buông xuống cũng đồng nghĩ với thời gian Nha Thấu phải rời đi.
Trong một khoảnh khắc nào đó, dường như cậu lại nhìn thấy chiếc đồng hồ ngân hà từng xuất hiện trong Điện thờ kia, nhưng chớp mắt một cái lại không thấy nó đâu nữa.
Chia tay không nên có quá nhiều người, nếu không sẽ có vẻ quá thương cảm, vì thế ở đây chỉ có Anvile và Lucifer.
Anvile khẽ nói: "Chúng ta sẽ gặp lại nhau."
Còn Lucifer nhìn chằm chằm về phía 001: "001."
001 giật thót, phó bản trước bị nhìn thấy thì thôi đi, sao phó bản này cũng bị thấy vậy.
Lucifer: "Đừng căng thẳng, lúc trước không nhìn thấy, giờ đột nhiên nhìn thấy thôi."
001 luôn cảm thấy Lucifer trước mặt có vẻ hơi khác, nhưng cụ thể là khác ở đâu thì nó không nói rõ được, nó cũng không hiểu tại sao người kia lại biết số hiệu của mình.
"Chăm sóc em ấy cẩn thận."
001:【Đây là chức trách của tôi.】
Nha Thấu cố ý mở livestream ra, nói chào tạm biệt với những khán giả yêu mến mình, sau đó nhìn Lucifer chăm chú.
Lucifer hơi nghi hoặc nhìn cậu.
Chỉ thấy thiếu niên bỗng chạy như bay đến, lao vào vòng tay mình: "Tạm biệt anh."
【Chúc mừng Người chơi "Nha Thấu" đã vượt ải thành công!】
Thiếu niên biến mất trong vòng tay hắn, trước khi đi, hình như cậu nghe thấy Lucifer nói câu gì đó, chỉ nghe loáng thoáng hai chữ — "Yêu em".
Anvile phủi tay, chuẩn bị về ngủ.
Lucifer: "Anvile, cảm ơn cô đã tìm em ấy về."
"Đó cũng là mong muốn của tôi, không cần cảm ơn." Anvile dừng bước, vừa cười vừa nói: "Em ấy vốn nên được lớn lên trong tình yêu thương."
...
Lúc được dịch chuyển ra ngoài, Nha Thấu có hơi choáng váng. Vừa mở mắt ra, cậu phát hiện mình vẫn ở trong con hẻm lúc trước.
Nha Thấu:!!
May mà người của Dung Xích đã đi rồi nên cậu không bị bắt lại.
001:【Nhìn diễn đàn đi.】
Nha Thấu không hiểu nhưng vẫn nghe theo, ai ngờ vừa vào xem, cậu đã thấy một bài đăng với hàng nghìn bình luận.
Mà tiêu đề của bài đăng là — "Phắc, Lãnh chúa khu Đông với Người chơi Bảng Vàng đánh nhau rồi!"
Nha Thấu đang lướt thì khựng lại, cậu nghe thấy tiếng động trên bức tường sau lưng mình.
Có một thiếu niên trạc tuổi cậu đang ngồi trên bờ tường, một chân duỗi thẳng, một chân co lại giẫm trên bờ tường.
"Đi theo người của Dung Xích quả nhiên là đúng đắn."
Hắn nhảy xuống, vươn tay về phía Nha Thấu, trong đôi mắt đỏ rực của hắn phản chiếu vẻ mặt sững sờ của Nha Thấu.
"Chào cậu, tôi là Tạ Thầm."
...
Tác giả nhắn lại:
- Lúc trước tôi có nói khuy của bộ đồ ngủ con dơi ở đâu rồi đó.
- Mọi người biết tốc độ dòng chảy thời gian trong phó bản khác với bên ngoài còn điểm gì nữa không, đó là trong mắt Dung Xích, giây trước bạn mình còn thề thốt cam đoan, giây sau đã muốn cướp người ha ha ha ha ha.
- "Nơi Trái Tim Hướng Về" bắt nguồn từ câu "Em ở đâu, ấy là nơi trái tim anh hướng về". Thời trẩu tre, tôi mê mệt câu này lắm.
...
Danh sách các mảnh:
1. Ứng Tinh Uyên: Boss phó bản đầu tiên [Điều 13 nội quy trường]
2. Dung Xích: Lãnh chúa khu Đông
3. Thi Lâu: Người chơi Bảng Vàng
4. Lục Lâm An: Người chơi Bảng Vàng
5. Lucifer: NPC trong phó bản [Lâu đài Ánh Trăng]
6. Ly Vân: NPC trong phó bản [Lâu đài Ánh Trăng]
7. Thẩm Thính Bạch: Lãnh chúa khu Tây
8. Tạ Thầm: Lãnh chúa khu Tây Nam
End phó bản 2.
Vạn vật tĩnh lặng, ánh trăng dịu dàng rọi xuống từng mảnh đất.
Màn đêm đột ngột buông xuống tựa như món quà mà hệ thống cuối cùng cũng thỏa hiệp ban tặng.
Nhưng những điều này đã không còn quan trọng nữa.
Tứ chi đứt gãy rải rác trên mặt đất biến mất, những nơi bị sụp đổ do năng lượng va chạm cũng đã được phục hồi nguyên trạng khi những Người chơi còn lại được dịch chuyển ra khỏi phó bản.
Hết thảy cuối cùng cũng trở nên yên bình, tựa như bọn họ cuối cùng cũng nhận được kết cục của mình.
Lần đầu tiên Nha Thấu sử dụng đôi cánh mới mọc này, lúc rơi xuống có hơi hoảng, nhưng may là cậu đã rơi vào vòng tay quen thuộc.
001 và Hệ thống Tình Yêu thấy Lucifer đón được thiếu niên thì cùng thở phào. Sau đó lặng lẽ ẩn mình, chờ khi nào phát hiện có điều bất thường mới xuất hiện trở lại.
Lucifer ôm thiếu niên chặt đến nỗi Nha Thấu tưởng như mình sắp bị hắn bẻ gãy, vò nát rồi hòa vào cơ thể, khiến cậu suýt nữa không thở nổi. Cậu phải đập hắn mấy lần, hắn mới chịu giảm bớt lực.
Lucifer thì thầm gọi tên thân mật của cậu nhiều lần, lặp đi lặp lại để xác nhận sự thật trước mắt.
Đôi cánh sau lưng thiếu niên cuối cùng cũng mọc ra, giờ vẫn đang run rẩy, nhỏ hơn cánh của Lucifer nhiều.
Nhưng điều đó cũng dễ hiểu, dù sao cũng vừa mới mọc ra mà, còn phải trải qua một thời gian phát triển nữa. Lúc này đôi cánh đang vẫy vẫy theo tâm trạng của thiếu niên, trông đáng yêu cực kỳ.
Lucifer rất thích đôi cánh này, ngón tay xoa nhè nhẹ lên chóp cánh, khiến đôi cánh vốn đã nhạy cảm run rẩy lại càng muốn tránh né.
Hắn cúi đầu hôn đỉnh đầu thiếu niên, hơi thở nặng nề gấp gáp, tựa như đang ôm báu vật bị thất lạc đã tìm lại được.
Thế hòa phá vỡ sự giam cầm của trận pháp, khe nứt trên mặt đất cũng bắt đầu từ từ khép lại.
Trận pháp phong ấn kia cũng không còn tác dụng, sau khi ràng buộc biến mất, Lucifer cuối cùng cũng được tự do, trước khi khe nứt khép lại, hắn đã nhanh chóng đưa thiếu niên ra khỏi nơi này.
Sau khi khe nứt khép lại hoàn toàn, phó bản lại trở về nguyên trạng như đang chờ đợi đợt Người chơi tiếp theo tiến vào.
Lucifer ôm thiếu niên đáp xuống mặt đất, không bay nữa.
Nha Thấu hơi mờ mịt: "Sao vậy?"
"Không phải Nha Nha sợ độ cao à?" Lucifer hỏi.
Nha Thấu chớp mắt, nhỏ giọng nói: "Anh vẫn nhớ à."
Vào đêm trăng tròn lần đó, Lucifer muốn đưa cậu về, khi ấy cậu nói rằng mình sợ độ cao, nhưng Lucifer đang giận nên không tỏ vẻ gì với điều này, cậu còn tưởng Lucifer sẽ không nhớ cơ.
Lucifer gật đầu, khẽ "ừ".
Ly Vân đã xoay chuyển cục diện thành hòa. Hắn ngẩng đầu nhìn những mảnh vàng bay tứ tán trong không trung, chẳng biết đang nghĩ gì.
Trước khi bị phong ấn, cơ thể hắn vẫn đang chảy máu, nhưng do tác dụng của trận pháp phong ấn nên những vết thương trên người hắn cũng bị phong ấn theo. Đây có lẽ là điểm tốt duy nhất của nó.
Có điều tuy đã được phong ấn lại, nhưng chúng vẫn còn đó.
Cả người Lucifer đầy vết thương, nhìn cực kỳ khiếp người.
"Đừng lo." Lucifer xoa đầu thiếu niên, nhẹ giọng an ủi.
Mặc dù hắn đã trở về an toàn, nhưng sự căng thẳng và khổ sở trước đó vẫn chưa biến mất, nhất là khi Ly Vân nói cho cậu biết đây là nơi phong ấn Lucifer thì cậu lại càng khó chịu hơn.
Nha Thấu hít mũi: "Lúc bắt đầu phó bản, anh cũng đi ra từ đây à?"
"Ừ."
Nhận được câu trả lời chắc chắn, Nha Thấu kiễng chân, vòng hai tay ôm lấy cổ hắn. Chẳng biết cậu thì thầm điều gì mà trong mắt Lucifer thoáng hiện lên vẻ bất đắc dĩ.
Hắn bế thiếu niên lên: "Được, ôm chặt anh."
...
Thiếu niên sợ độ cao nên hắn dùng quy tắc không gian đưa cậu về thẳng Trang viên Ma cà rồng.
Chỉ là điểm đến lần này là Lâu đài Ánh Trăng đã được bài trí lại.
Vị trí của Lâu đài Ánh Trăng nằm ngay dưới Mặt trăng, cho dù không bật đèn thì bên trong vẫn sáng rõ.
Nha Thấu lần nữa trở lại căn phòng nơi mình tỉnh dậy.
Trong đây vốn đặt một cái quan tài cùng trận pháp, giờ đã được thay thế bằng một chiếc giường cực kỳ to.
— Thiếu niên không thích ngủ trong quan tài nên Lucifer đã đổi hết quan tài trong toàn bộ phòng của Lâu đài Ánh Trăng thành giường, đồng thời còn lắp thêm đèn trong phòng, bật lên là sáng trưng.
Trong hai mươi Người chơi thì chỉ có tám người sống sót sau trận chiến kia. Nếu dựa theo quy luật của năm lần trước thì trong số tám người này, cùng lắm chỉ có hai người sẽ sống sót.
Vừa xuất hiện, "Nó" đã đá Thi Lâu ra ngoài, có lẽ do kỹ năng đá người ngày càng điêu luyện nên ngay khi màn đêm buông xuống, nó đã đá văng sáu người còn lại ra ngoài.
Cho nên tình hình hiện tại là ngoài Nha Thấu ra thì bảy người chơi còn lại đều thành công thoát khỏi phó bản, lần này cũng sẽ là lần có số lượng Người chơi hoàn thành phó bản [Lâu đài Ánh Trăng] nhiều nhất.
Nha Thấu ngâm mình trong nước nóng, hơi nóng bốc lên khiến gương mặt cậu ửng đỏ.
Còn một ngày nữa là thời gian trong phó bản kết thúc, nói cách khác, cậu còn có thể ở lại đây nghỉ ngơi thêm một ngày nữa.
Cậu trở tay sờ vào lưng mình, đầu ngón tay chạm đúng vào nơi mọc cánh.
Giờ Nha Thấu cuối cùng cũng có thể cảm nhận được thế nào là "thu phóng tự nhiên", thế nào là đôi cánh thay đổi theo tâm trạng.
Cậu muốn cánh mọc ra thế là nó ngoan ngoãn mọc ra, muốn cánh thu lại thì nó thu lại, nghịch tới nghịch lui mấy lần, mãi đến khi tiếng gõ cửa vang lên cậu mới thôi hành động nhạt nhẽo có phần trẻ con này.
Lucifer đứng bên ngoài, chỉ mở hé cửa để đưa đồ ngủ cho cậu.
Cậu cầm lấy xem mới biết nó là bộ đồ ngủ dơi con có khóa kéo sau lưng ban đầu kia.
Thiếu niên lề mà lề mề mặc vào, lúc chuẩn bị kéo khóa sau lưng thì nghe thấy giọng nói khàn khàn vang lên từ bên ngoài: "Cần anh kéo khóa giúp em không?"
Lucifer không đi, hắn đứng ngoài cửa chờ thiếu niên đáp lại.
Thật lâu sau, người trong phòng tắm vẫn không lên tiếng, chỉ lặng lẽ hé cửa ra thêm để thể hiện thái độ của mình.
Đôi mắt đỏ của Lucifer tối sầm xuống, hắn đẩy cửa ra bước vào.
Tiếng nước chảy lại vang lên lần nữa trong phòng tắm, còn có tiếng thở dốc mơ hồ xen lẫn bên trong.
...
001 chửi ầm lên:【Bạch nhật tuyên dâm!】
Hệ thống Tình Yêu trợn mắt:【Trời tối đen rồi.】
Mặt Nha Thấu đỏ bừng, mãi vẫn không hạ nhiệt được. Nghe âm thanh trong phòng tắm, cậu vùi đầu xuống dưới gối, cảm giác như đầu óc sắp bốc khói đến nơi rồi. Cả môi với ngực đều hơi sưng, trên má còn có cả một dấu răng của Lucifer nữa. "Các ngươi đừng nói nữa."
Lucifer quả thực rất thích đôi cánh kia, hôm trước làm những gì với đuôi cậu thì hôm nay cũng làm như thế với cánh của cậu.
Toàn thân nóng rực, chỉ có chỗ khuy là hơi ướt, lông dính bệt vào nhau. Cậu đang nghĩ xem có nên thay bộ đồ ngủ khác hay không.
Ai vừa tắm xong đã lại làm bẩn đồ ngủ cơ chứ.
Thế nhưng cậu không biết Lucifer cất mấy bộ đồ ngủ thỏ con mèo con kia ở đâu.
Để cho an toàn, Nha Thấu đã tắt livestream từ lâu, cậu quấn chăn, bao mình thành một cái bánh chưng.
Chỉ là lúc cử động khó tránh khỏi vải áo cọ xát với chỗ bị cắn trên ngực, làm cậu hơi khó chịu. Nha Thấu cẩn thận chạm nhẹ, không nhầm thì hẳn là sưng lên rồi.
Lúc Lucifer không có ở đây, mèo ly hoa xuất hiện bên cạnh Nha Thấu, nó duỗi lưng một cái, muốn dụi vào người cậu, nhưng nào ngờ bị mèo đen của Lucifer nhào tới tấn công. Giờ hai con mèo kia đang rượt đuổi nhau om sòm.
Đến khi Lucifer ra ngoài, Tiểu Lê Hoa lập tức biến mất, chỉ còn lại con mèo đen ngơ ngác nhìn chủ nhân của mình.
Lucifer cúi xuống, xách gáy nó rồi ném ra ngoài cửa.
Động tác dứt khoát trôi chảy, chắc hẳn trước kia từng xảy ra vô số lần.
Hai con mèo đi rồi, trong căn phòng rộng lớn chỉ còn lại hai người cậu với Lucifer.
Nha Thấu hơi ngượng ngùng, thấy Lucifer đi tới thì bất giác muốn lùi về sau, nhưng chỉ nhích được hai lần đã chạm phải đầu giường.
Cậu muốn đổi chủ đề, nhỏ giọng gọi "Anh trai".
Lucifer: "Ừm?"
"Anh chuyển kỹ năng thiên phú cho em rồi, vậy còn anh thì sao?"
Lucifer: "Nha Nha không phải ló."
Hắn không hề nao núng, vươn tay lột từng lớp vỏ bánh chưng trên người thiếu niên.
Nha Thấu cũng chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ, còn đồ bên trong đã bị người trước mặt cởi ra từ nãy rồi.
Giữa không trung còn có hai hệ thống đang nhìn hắn, đôi mắt cơ khí lúc này chỉ muốn phun ra lửa.
Lucifer cười khẽ: "Còn chưa gặp phụ huynh mà."
Nên giờ sẽ không động đến em ấy.
Nha Thấu cảm thấy não mình không đủ dùng, sau khi lột chăn khỏi người cậu, hắn bắt đầu cởi khuy.
Tay người kia rất đẹp, khớp xương rõ ràng thon dài, rất khó liên tưởng đôi tay này với thân phận Thủ lĩnh Ma cà rồng.
Nha Thấu cảm thấy cách dùng hợp lý nhất nên giống như đêm hôm đó. Lucifer cầm bút duyệt công văn bên cạnh cậu, mái tóc dài màu đen xõa trên vai, có vài sợi trượt xuống, trông đẹp rực rỡ dưới ánh đèn mờ ảo.
Hoặc là trên chiến trường bóp nát đầu kẻ khác, chứ không phải ở đây cởi khuy cho cậu.
Mặt thiếu niên đỏ bừng, cậu lật người muốn bò đi nhưng lại bị kéo về.
Lucifer cúi người, một tay sờ tìm công tắc đèn, một tay đỡ sau gáy thiếu niên.
Nha Thấu bị hôn đến mức suýt không thở nổi, hình như còn loáng thoáng nghe thấy tiếng thông báo từ hệ thống.
【Khóa mục tiêu: Lucifer】
Nghe đến âm thanh này, lý trí đã bay lên tận mây xanh mới quay lại chút xíu.
Nha Thấu ngơ ngác hỏi: "Đây là gì vậy?"
"Nơi Trái Tim Hướng Về." Lucifer giải thích ngắn gọn: "Kỹ năng thiên phú hợp nhất này của Nha Nha khá lắm."
Một người chỉ có thể sở hữu một kỹ năng thiên phú, nhưng khi phá đảo phó bản khó tránh khỏi việc sẽ nhận được các kỹ năng khác. Lúc này Người chơi cần tự cân nhắc xem nên từ bỏ hay hợp nhất.
Hợp nhất có tốt có xấu, có thể nhận được cả hai kỹ năng, cũng có thể nhận được một kỹ năng mới chẳng ra gì, thậm chí còn kém hơn cả kỹ năng trước.
Cho nên đa phần đều là đánh cược, mà Nha Thấu thì vốn không biết quy tắc này, chẳng qua cậu cảm thấy cả hai cái này đều là Lucifer cho mình nên mới chọn hợp nhất, cuối cùng lại mơ hồ cược thắng.
"Nơi Trái Tim Hướng Về" gồm cả hai chức năng "Truy lùng vạn vật" và "Triệu hồi", chỉ cần là mục tiêu đã được khóa lại, trong khoảnh khắc triệu hồi kỹ năng, mục tiêu sẽ lập tức xuất hiện bên cạnh người triệu hồi.
Dù có chạy bao xa cũng vô dụng, chỉ cần người triệu hồi gọi thì mục tiêu sẽ luôn sẵn sàng.
Mà Lucifer đã dùng kỹ năng này lên chính bản thân mình.
Hắn cuối cùng cũng tìm thấy công tắc, căn phòng lập tức chìm vào bóng tối.
Trong đêm tối, mọi giác quan được phóng đại lên mức tối đa. Tuy khuy đã bị cởi ra hết nhưng Nha Thấu vẫn không thấy có gió lùa vào, bởi vì có một thứ cực nóng bỏng đang chặn ở đó, rõ ràng đến mức không sao lờ đi được, lấp kín cả khe hở.
Nha Thấu thoáng cái đã hiểu, những nụ hôn dày đặc lại rơi xuống.
"Chỉ cần em cần anh, anh sẽ lập tức đến bên em."
...
Ngày cuối cùng, thời tiết đẹp lạ thường, ánh nắng rực rỡ hơn bao giờ hết.
Rèm cửa được kéo ra, ánh nắng rọi vào căn phòng, theo thời gian dần trôi, những tia nắng chiếu vào khuôn mặt thiếu niên.
Thiếu niên đang ngủ khẽ nhíu mày, bực bội vơ lấy cái chăn mỏng muốn che mặt lại, nào ngờ vừa cử động chân thì đã tỉnh giấc vì đau.
Giọng điệu 001 cực kỳ nặng nề:【Ký chủ, ngài tỉnh rồi.】
Hệ thống Tình Yêu thì im bặt.
"Mấy giờ rồi?"
【Khoảng 12 giờ trưa.】Ký chủ có thể ở đây thêm nửa ngày nữa.
"... Ồ."
Vừa tỉnh dậy nên Nha Thấu còn hơi mơ màng, ngồi một lúc cậu mới vội vàng vén chăn lên.
May mà chỗ đùi chỉ hơi đỏ, gần bên trong có tí trầy thôi. Bảo sao vừa nãy cậu vừa cử động đã thấy đau.
Nha Thấu mơ màng muốn đứng dậy, vừa xốc chăn sang một bên thì cảm nhận được ngay cái lạnh từ điều hòa trong phòng, làm hai đùi cậu nổi hết da gà.
Chân vừa trắng lại vừa thẳng, mịn màng, không hề có bất cứ dấu vết kỳ lạ nào, nhưng...
Bé xinh đẹp chậm tiêu cuối cùng cũng nhận ra điều bất thường.
Quần của cậu đâu rồi!
Nha Thấu: "..."
Vì ban ngày trời nóng nên trong phòng vẫn bật điều hòa, Lucifer đã thay cho cậu bộ đồ ngủ mùa Hè mỏng nhẹ, chất liệu hơi tương tự lụa tơ lụa băng, mặc vào vô cùng dễ chịu.
Chỉ có điều thẩm mỹ của những Ma cà rồng thuần huyết này lại cực kỳ đồng nhất với nhau, cho dù đổi sang đồ mùa Hè thì vẫn là kiểu dáng dơi con.
Lúc trước 001 đã cắt đứt liên lạc với Nha Thấu tạm thời nên không biết đã có chuyện gì xảy ra vào tối qua, nhưng nó nhớ rõ ràng rằng trước đó ký chủ không mặc bộ đồ ngủ này, nó nghiêm túc hỏi:【Ký chủ, ngài thay đồ ngủ rồi à?】
Trước đó còn mặc bộ đồ ngủ dơi con bằng lông nhung cơ mà?
Nha Thấu lờ cơn đau rát ở đùi, lại lặng lẽ ngồi xuống, nhưng lúc nghe câu hỏi của 001, tai cậu lập tức đỏ bừng, vành tai đỏ như sắp nhỏ máu đến nơi: "Thay rồi."
Tuy không phải do cậu thay nhưng đúng là đã thay rồi.
【Tôi đã bảo là tôi không nhớ nhầm mà.】001 thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục hỏi:【Mà sao lại thay vậy?】
Hệ thống Tình Yêu cho nó một bạt tai:【Hệ thống bên khu Trốn thoát Kinh Hoàng bọn ngươi lúc xuất xưởng đều thiếu não hết à?】
001 bị ăn một đập chẳng hiểu ra thế nào:【Tôi chỉ nghĩ ký chủ mặc đồ ngủ dơi con rất đáng yêu thôi.】Dù sao cũng là đồ lông xù mà, còn có cánh và tai nhỏ xinh xắn nữa.
Hệ thống Tình Yêu quyết định từ bỏ việc giao tiếp với thằng ngốc này, quay sang hỏi Nha Thấu với giọng nặng nề:【Thiếu chủ, ngài chỉ thấy đau chân thôi đúng không? Còn những chỗ khác thì sao?】
"Những chỗ khác không sao..."
Lúc hai đứa nó cãi nhau thì cửa phòng tắm mở, Lucifer bước ra ngoài, cả người đầy hơi lạnh.
Hắn không mặc áo, vết thương do đánh nhau với Ly Vân ngày hôm qua vẫn chưa hoàn toàn khép lại, mấy vết sẹo trông nổi bần bật. Hắn chỉ mặc mỗi quần ngủ, nhìn kiểu dáng thì rõ là quần cùng bộ với cái áo mà Nha Thấu đang mặc.
Bé xinh đẹp cuối cùng cũng tìm thấy cái quần không cánh mà bay của mình.
Có lẽ Lucifer vừa tắm xong nên tóc vẫn còn ướt, nước chảy dọc theo da xuống dưới. Còn trong tay hắn là bộ ngủ dơi con lông xù mà Nha Thấu đã mặc tối qua.
Thiếu niên hơi cong đầu gối lên, vô tình để lộ bàn chân, do xấu hổ quá mà mấy ngón chân co hết lại, bị gió lạnh từ điều hòa thổi vào lại nhanh chóng rụt vào trong chăn.
Ánh mắt lảng tránh, cậu nhỏ giọng trả lời câu hỏi của 001. Vì quá đỗi ngượng nên giọng nhỏ xíu: "Vì bộ lông xù không mặc được nữa..."
Lông trên bộ đồ dính bệt vào với nhau, trông vừa xấu, vừa bẩn lại còn có mùi, cho nên không mặc được nữa.
Chỗ khuy thì đúng là một đống hỗn độn.
Lucifer giặt sạch bộ đồ ngủ dơi con rồi mang đi phơi. Ma cà rồng không thích ánh nắng nên sau khi treo áo lên, hắn lại kéo rèm cửa vào.
Sau đó hắn ngồi xuống mép giường, giữ chặt thiếu niên đang muốn chạy rồi lấy thuốc mỡ bôi vào chỗ da bị trầy của cậu.
Mất đi lớp da bảo vệ, thuốc mỡ tiếp xúc trực tiếp khiến Nha Thấu rên hừ hừ, chân cũng không để yên, lập tức nhấc chân muốn đạp Lucifer.
"Đừng nhúc nhích." Lucifer tóm cái chân đang ngọ nguậy của cậu, hắn bóp lấy cổ chân cậu như bóp gáy con mèo, còn mèo nghịch ngợm kia cuối cùng cũng ngoan ngoãn, còn lẩm bẩm với hắn nữa.
Nha Thấu vùi đầu vào dưới gối: "Anh nặng tay quá."
Lucifer cố gắng nhẹ tay hơn, kết quả là ngay giây sau lại nghe thấy thiếu niên nói nhẹ quá, ngứa.
Trong năm phút sau, thiếu niên dùng đủ mọi cách để phàn nàn, tóm lại là náo loạn đủ kiểu.
Lúc Nha Thấu tố cáo hắn đã lấy mất cái quần của mình, Lucifer cuối cùng cũng dừng lại, hắn duỗi tay xoay mặt cậu ra ngoài, híp mắt, nói: "Nếu em muốn bên trong cũng đau thì quấy tiếp đi."
Nha Thấu im bặt, xoay đầu lại vùi tiếp vào dưới gối, chuẩn bị làm một con rùa con rụt cổ.
...
Đến cuối đúng là không làm gì cả, Nha Thấu đỏ mặt đi vào phòng tắm rửa tay, sau khi chắc chắn tay mình không bị trầy da mới thay quần áo đi ra ngoài.
Sau khi thiếu niên đổi chỗ ở, nhóm thân vương không nghiêm chỉnh kia cũng chạy đến Lâu đài Ánh Trăng, khoe hết những báu vật mà họ đã vơ vét được trong những năm qua khi cậu đang ăn cơm.
Anvile cũng ở đây, cô cau mày nhìn Lucifer, không biết đang nói gì.
Nha Thấu lặng lẽ đi qua, vừa khéo thấy một câu: "Dùng chân thôi."
Anvile hít sâu một hơi, không biết nên nói gì mà chỉ yên lặng hầm cho cậu một tô canh gà, lúc cậu uống còn nhìn cậu với ánh mắt thương yêu lẫn đau lòng nữa chứ.
Giữa chừng Nha Thấu có đến Điện thờ một lần, không cho Lucifer đi theo. Khi vào nội thành còn gặp được Tôn Cảnh.
Sau khi biết thiếu niên là Ma cà rồng, anh ta cũng chẳng tỏ vẻ gì khác thường, trái lại còn lén lút đưa cho cậu một chùm chìa khóa, nói rằng sau trận chiến này, cuối cùng anh ta cũng đã trở thành đội trưởng, sau đó bỏ ra một số tiền lớn để mua hai căn nhà trong Khu S, một căn trong đó là để cho người anh em tốt của mình, tức là Nha Thấu vào ở.
Nha Thấu nghe xong thì dở khóc dở cười.
Điện thờ náo nhiệt hơn trước nhiều. Sau khi đi vào, chị gái lễ tân trước đó cho cậu đi thẳng vào luôn mà không cần đăng ký thông tin.
Chị gái thợ săn mỉm cười nói: "Là do Thánh tử yêu cầu."
Nha Thấu ngẩn người: "Ly Vân ở đây ạ?"
"Thánh tử đang dưỡng thương bên trong." Chị gái Thợ săn không nói cho cậu biết tình hình cụ thể của Ly Vân.
Nha Thấu bước vào bên trong Điện thợ, đi theo con đường lúc trước, vừa đẩy cánh cửa ra thì trời đất quay cuồng, cậu trở lại căn mật thất kia lần nữa.
Chỉ có điều chín pho tượng bên trong đã biến thành mười pho tượng.
Cậu đi tới trước pho tượng của Thánh tử Điện thờ đời thứ Mười, khẽ nói một câu "Cảm ơn".
Dưới đế pho tượng có một mảnh giấy, Nha Thấu cầm lên xem, trên đó viết: Nếu không phải thân phận không phù hợp thì tôi sẽ xin em chuyển hóa tôi thành Ma cà rồng.
"Nha Nha, hẹn gặp lại."
Gió trong căn phòng không còn lạnh lẽo như trước mà rất đỗi ôn hòa, nó nhẹ nhàng lướt qua má cậu tựa như một lời tạm biệt dịu dàng.
...
Thời gian nhanh chóng trôi qua, lúc Nha Thấu trở lại Trang viên Ma cà rồng, cậu phát hiện lâu đài của tất cả thân vương đều được giăng đầy đèn lồng với đủ kiểu dáng.
Thập Thân vương cười tủm tỉm, nói: "Nha Nha bé nhỏ, đã lâu không gặp."
Thập Ngũ Thân vương đang treo nốt cái đèn hình dơi con lên: "Cháu nói sợ bóng tối mà, nên bọn ta treo nhiều đèn chút." Nói xong, ông ta còn giật lấy một cái đèn từ tay Thập Tam Thân vương bên cạnh, treo lên chỗ mình.
Nha Thấu đứng yên tại chỗ hồi lâu.
Khi màn đêm buông xuống, những ngọn đèn kia lần lượt sáng lên.
Một nhóm lão già thích hoạt động trong bóng tối đã biến nơi đây thành Thành phố không ngủ, vây quanh cậu bé kể cho cậu nghe đủ loại chuyện, phần lớn xoay quanh Lucifer.
Dù kết thúc về sau có thế nào thì cũng đều bắt đầu từ việc bọn họ bị đánh.
"Lúc đó hắn thực sự không có tí tình người nào cả, nhìn lạnh lùng cực kỳ, ra tay chỉ có tàn ác hơn chứ không có tàn ác nhất. Lúc đó ta rất muốn biết tên này về sau sẽ đối xử với người mình thích thế nào." Cửu Thân vương có tí men vào người nên nói chuyện cũng bạo dạn hơn hẳn, không thèm gọi là Vương luôn, trút hết uất ức bao năm qua ra.
"Nhìn bộ dạng lạnh lùng của hắn lúc trước, ta còn tưởng hắn sẽ độc thân cả đời nữa chứ." Ngũ Thân vương mất hứng tặc lưỡi: "Nhỏ thế này mà cũng ra tay được."
Nói đúng ra thì Lucifer đã ra tay nhưng chưa hoàn toàn ra tay.
Luther vẫn chưa hiểu rõ tình hình, trong đầu vẫn đang nghĩ cách để rước bé Ma cà rồng kia về làm vợ. Sau khi nói ra lời này trước mặt cả đám thân vương, cậu ta thấy ánh mắt của những người kia nhìn mình ngày càng "hiền hòa".
Nha Thấu hơi khô miệng, kiếm cớ đi uống nước để trốn, lúc đi lấy nước thì bị ai đó tóm lấy cánh tay, kéo vào phòng chứa đồ ở tầng một.
Nụ hôn nóng bỏng ập xuống, nước bọt không kịp nuốt vào chảy dọc theo cổ vào trong áo.
Nha Thấu ngăn tay hắn lại, mặt cậu đỏ bừng, cậu khẽ thì thầm vì sợ nhóm thân vương trong đại sảnh nghe thấy: "Quần này không có khuy."
"Không cần khuy." Giọng Lucifer khàn đặc, hắn vén ống quần của cậu sang một bên: "Khép chân lại."
"Nhỏ giọng thôi."
...
Đến khi tiếng động dần lắng xuống, Lucifer mở cửa sổ để thông gió cho căn phòng.
Thiếu niên ôm cổ người đàn ông, mặt cậu vẫn hơi đỏ, cậu ngập ngừng hỏi chuyện mình vẫn luôn thắc mắc: "Anh đã đợi bao lâu rồi?"
Lucifer im lặng một lúc: "Hơn ba trăm năm."
Khi ấy một người chưa trưởng thành, một người vừa trưởng thành, ở độ tuổi chưa hiểu biết gì nên không nảy sinh tí lửa nào. Lúc đó Lucifer chỉ nghĩ đây là em trai mà mình đã thừa nhận, cho nên muốn tìm em về.
Hai đường khác nhau nhưng cuối cùng lại tụ về một hướng.
Nha Thấu hơi ỉu xìu: "Em xin lỗi."
"Sao lại xin lỗi?"
Nha Thấu không đành lòng nói rằng thực ra mình không hề có chút ký ức nào về nơi này, cậu chỉ cúi đầu vùi vào cổ hắn, không nói gì.
Dù sao Lucifer cũng đã sống lâu như vậy rồi, hắn nhẹ nhàng vỗ đầu cậu, không ép cậu trả lời.
"Không sao mà, sau này có thế nào thì anh vẫn sẽ tìm được em."
Có những thứ, chỉ khi trải qua dòng chảy dài của thời gian mới dần hé lộ bản chất thực sự của nó.
Lucifer buông thiếu niên ra, chỉnh lại quần áo cho cậu, lúc sắp đi ra ngoài thì bị thiếu niên kéo lại.
Nha Thấu tò mò hỏi: "Anh đi đâu vậy?"
Lucifer nheo mắt, trong đầu toàn là giọng nói của Luther: "Đi dạy dỗ cái thứ không biết trời cao đất dày ngoài kia."
"..."
...
Cuối cùng dạy thế nào thì Nha Thấu không biết, cậu chỉ biết là Luther lại được chú mình mang về trị thương.
Màn đêm buông xuống cũng đồng nghĩ với thời gian Nha Thấu phải rời đi.
Trong một khoảnh khắc nào đó, dường như cậu lại nhìn thấy chiếc đồng hồ ngân hà từng xuất hiện trong Điện thờ kia, nhưng chớp mắt một cái lại không thấy nó đâu nữa.
Chia tay không nên có quá nhiều người, nếu không sẽ có vẻ quá thương cảm, vì thế ở đây chỉ có Anvile và Lucifer.
Anvile khẽ nói: "Chúng ta sẽ gặp lại nhau."
Còn Lucifer nhìn chằm chằm về phía 001: "001."
001 giật thót, phó bản trước bị nhìn thấy thì thôi đi, sao phó bản này cũng bị thấy vậy.
Lucifer: "Đừng căng thẳng, lúc trước không nhìn thấy, giờ đột nhiên nhìn thấy thôi."
001 luôn cảm thấy Lucifer trước mặt có vẻ hơi khác, nhưng cụ thể là khác ở đâu thì nó không nói rõ được, nó cũng không hiểu tại sao người kia lại biết số hiệu của mình.
"Chăm sóc em ấy cẩn thận."
001:【Đây là chức trách của tôi.】
Nha Thấu cố ý mở livestream ra, nói chào tạm biệt với những khán giả yêu mến mình, sau đó nhìn Lucifer chăm chú.
Lucifer hơi nghi hoặc nhìn cậu.
Chỉ thấy thiếu niên bỗng chạy như bay đến, lao vào vòng tay mình: "Tạm biệt anh."
【Chúc mừng Người chơi "Nha Thấu" đã vượt ải thành công!】
Thiếu niên biến mất trong vòng tay hắn, trước khi đi, hình như cậu nghe thấy Lucifer nói câu gì đó, chỉ nghe loáng thoáng hai chữ — "Yêu em".
Anvile phủi tay, chuẩn bị về ngủ.
Lucifer: "Anvile, cảm ơn cô đã tìm em ấy về."
"Đó cũng là mong muốn của tôi, không cần cảm ơn." Anvile dừng bước, vừa cười vừa nói: "Em ấy vốn nên được lớn lên trong tình yêu thương."
...
Lúc được dịch chuyển ra ngoài, Nha Thấu có hơi choáng váng. Vừa mở mắt ra, cậu phát hiện mình vẫn ở trong con hẻm lúc trước.
Nha Thấu:!!
May mà người của Dung Xích đã đi rồi nên cậu không bị bắt lại.
001:【Nhìn diễn đàn đi.】
Nha Thấu không hiểu nhưng vẫn nghe theo, ai ngờ vừa vào xem, cậu đã thấy một bài đăng với hàng nghìn bình luận.
Mà tiêu đề của bài đăng là — "Phắc, Lãnh chúa khu Đông với Người chơi Bảng Vàng đánh nhau rồi!"
Nha Thấu đang lướt thì khựng lại, cậu nghe thấy tiếng động trên bức tường sau lưng mình.
Có một thiếu niên trạc tuổi cậu đang ngồi trên bờ tường, một chân duỗi thẳng, một chân co lại giẫm trên bờ tường.
"Đi theo người của Dung Xích quả nhiên là đúng đắn."
Hắn nhảy xuống, vươn tay về phía Nha Thấu, trong đôi mắt đỏ rực của hắn phản chiếu vẻ mặt sững sờ của Nha Thấu.
"Chào cậu, tôi là Tạ Thầm."
...
Tác giả nhắn lại:
- Lúc trước tôi có nói khuy của bộ đồ ngủ con dơi ở đâu rồi đó.
- Mọi người biết tốc độ dòng chảy thời gian trong phó bản khác với bên ngoài còn điểm gì nữa không, đó là trong mắt Dung Xích, giây trước bạn mình còn thề thốt cam đoan, giây sau đã muốn cướp người ha ha ha ha ha.
- "Nơi Trái Tim Hướng Về" bắt nguồn từ câu "Em ở đâu, ấy là nơi trái tim anh hướng về". Thời trẩu tre, tôi mê mệt câu này lắm.
...
Danh sách các mảnh:
1. Ứng Tinh Uyên: Boss phó bản đầu tiên [Điều 13 nội quy trường]
2. Dung Xích: Lãnh chúa khu Đông
3. Thi Lâu: Người chơi Bảng Vàng
4. Lục Lâm An: Người chơi Bảng Vàng
5. Lucifer: NPC trong phó bản [Lâu đài Ánh Trăng]
6. Ly Vân: NPC trong phó bản [Lâu đài Ánh Trăng]
7. Thẩm Thính Bạch: Lãnh chúa khu Tây
8. Tạ Thầm: Lãnh chúa khu Tây Nam
End phó bản 2.