• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Lune

Song song với trận pháp dưới đáy khe nứt được mở ra, từ chân trời xa xôi dường như có tiếng thú gầm vọng lại.

Sau khi bị mèo ly hoa cắn, Nha Thấu cảm thấy như có một sợi dây liên kết vô hình giữa bọn họ, từ khi nghe được tiếng gầm kia, cậu biết "Nó" đã xuất hiện.

Cũng tại thời điểm Lucifer rơi xuống vực thẳm, Thi Lâu nhận được thông báo từ hệ thống.

【Hệ thống thông báo: Kiểm tra thấy "Nó" đã xuất hiện.】

【Điều kiện vượt ải – Tìm thấy "Nó" [Hoàn thành]!】

【Hệ thống đang kết toán —】

【Chúc mừng Người chơi "Thi Lâu" đã vượt ải thành công!】

Thi Lâu nhìn thiếu niên giữa không trung, đột nhiên nhớ ra cậu còn nhiệm vụ cuối cùng chưa hoàn thành, mà người đang khống chế hướng di chuyển của thiếu niên vừa khéo lại là mục tiêu nhiệm vụ cá nhân cuối cùng của cậu — Ly Vân.

Trước khi nhiệm vụ hoàn thành, Nha Thấu chưa thể thoát khỏi phó bản.

Nhưng đã quá muộn, thông báo hệ thống đã chạy tới bước cuối cùng.

【Người chơi "Thi Lâu" đang thoát khỏi phó bản.】

Thi Lâu lập tức biến mất khỏi phó bản.

Thẩm Thính Bạch và Lục Lâm An vừa chạy đến nơi thì thấy cảnh này, cả hai đều sững sờ, còn chưa kịp phản ứng thì trong đôi mắt màu vàng nhạt của Ly Vân bỗng lóe lên tia sáng.

Chỉ một động tác giơ tay lên, toàn bộ mọi người đều đứng yên tại chỗ.

Bao gồm cả Lucifer.

Hắn nhắm mắt nằm trong khe nứt, vì năng lực của Ly Vân mà đã ngừng rơi xuống.

Ngay cả gió cũng ngừng thổi, tất cả chỉ còn lại Ly Vân và Nha Thấu là có thể di chuyển.

Ly Vân đưa Nha Thấu đến bên người nhờ năng lực của mình. Khi thấy gương mặt ướt đẫm nước mắt của cậu, hắn không khỏi sững sờ.

Nhưng hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, kéo thiếu niên vào lòng.

Lần gặp trước của họ cách đây chưa đầy năm tiếng, nhưng khi đó là trong mật thất, miễn cưỡng mà nói thì cậu đã bỏ trốn trước, cho nên lúc này gặp lại nhau, bầu không khí có hơi là lạ.

Chẳng qua trong tâm trí của Nha Thấu hiện giờ chỉ toàn nghĩ đến phong ấn, cảm xúc khổ sở tủi thân bủa vây cõi lòng, lấn át cả sự ngượng ngùng khi gặp lại.

Nhưng đây còn là đối tượng mục tiêu trong nhiệm vụ cuối cùng của mình.

Nha Thấu khóc đến nỗi mắt sưng húp, cậu cố gắng kìm nén tiếng nấc nhưng thỉnh thoảng vẫn bật ra vài tiếng nghẹn ngào.

Khóc đến nỗi đỏ hết cả mặt với cổ mà vẫn lặng lẽ rơi nước mắt, không muốn phát ra bất cứ âm thanh nào, trông đáng thương vô cùng.

Ly Vân bị thương chẳng nhẹ hơn Lucifer là bao, xương cổ tay bị Lucifer bẻ gãy, một cánh tay vô lực rủ xuống.

Mái tóc bạc cùng đôi mắt vàng thường khiến người ta liên tưởng đến một vị Thần có lòng thương xót chúng sinh. Ly Vân trước đây cũng mang đến cảm giác như vậy, nhưng bây giờ nửa đuôi tóc của hắn đã dính đầy máu.

Làm màu đỏ màu trắng đan vào nhau, trông không giống Thiên Thần mà giống Tử Thần bước ra từ Địa Ngục hơn.

Ly Vân dùng bàn tay lành lặn còn lại của mình lau nước mắt cho thiếu niên, ngón tay cái nhẹ nhàng mơn trớn gò má mềm mại của cậu.

Hắn thu tay lại, rút ra một con dao gặm nạm đá quý hình Mặt trăng, để vào tay Nha Thấu.

Lưỡi dao sắc bén, loang loáng ánh sáng lạnh, khiến Nha Thấu sợ đến nỗi nín khóc.

Cậu cầm con dao găm, run rẩy nhìn Ly Vân, không hiểu hắn muốn mình làm gì.

Ly Vân cười cười: "Em còn nhiệm vụ cá nhân mà?" Hắn cởi áo choàng bên ngoài ra, để lộ quần áo bên trong đã bị máu tươi thấm ướt.

Không hề có sự cản trở nào, ngay cả phần ngực cũng không có bất cứ sự phòng vệ nào.

Ly Vân đứng yên ở đó, đặt hung khí ám sát vào tay cậu, còn bản thân hắn lại chẳng có gì trong tay.

Nha Thấu nắm chặt con dao găm, Lucifer vừa mới bị phong ấn nên cậu còn chưa kịp nghe ra thế nào, lúc này sắc mặt cậu tái nhợt, ngay cả tư duy cũng trở nên chậm chạp hơn rất nhiều.

Ly Vân chỉ vào trái tim mình: "Đâm vào đây, đâm xuyên qua nó."

Nha Thấu kinh hãi đến mức suýt đánh rơi con dao găm, giọng cậu run run nghẹn ngào: "Nhiệm vụ của tôi là ám sát chứ không phải giết chết."

"Ừ, tôi biết." Ly Vân đi đến trước mặt cậu, cách cậu rất gần, mùi máu tanh nồng nặc xộc vào mũi khiến Nha Thấu bỗng thấy buồn nôn.

Ly Vân dừng lại, muốn xem thử thiếu niên có chỗ nào không thoải mái không, nhưng lại bận tâm đến máu trên người mình nên không dám đến gần thêm nữa, giọng điệu hơi ấp úng: "Xin lỗi."

Màn kịch này sắp kết thúc rồi.

Nha Thấu lắc đầu: "Không phải lỗi của anh."

Là Ma cà rồng, sao cậu có thể ghét mùi máu được, chỉ là trong lúc căng thẳng cao độ, mùi máu tanh đột ngột xộc đến khiến cậu nhớ lại cảnh tượng Lucifer bị phong ấn ban nãy thôi.

Cậu không thể chấp nhận được nhưng lại buộc phải chấp nhận.

Ly Vân bỗng nói: "Nha Nha, tôi có gửi một tin nhắn cho em."

Lúc này Nha Thấu mới nhớ ra tin nhắn trước đó bị cậu bỏ qua, chỉ vỏn vẹn một dấu chấm, không có gì đặc biệt.

Ly Vân gửi tin nhắn này để làm gì? Còn nữa...

"Anh..." Cậu do dự hỏi: "Sao anh biết số của tôi?"

"Người đến lấy thông tin đăng ký đầu tiên là tôi." Ly Vân không hề giấu giếm, bình tĩnh kể lại cho Nha Thấu nghe việc hắn đã trăm phương ngàn kế tiếp cận cậu ra sao.

Hắn cố ý dừng một lúc, sau đó ném một quả bom vào hồ nước trong tâm trí thiếu niên.

"Muốn cứu hắn không?"

Nha Thấu ngẩng phắt đầu lên, trong phút chốc không biết mình nên kinh ngạc vì người lấy thông tin của mình là Ly Vân, hay nên kinh ngạc vì Ly Vân nói muốn cứu Lucifer nữa.

"Có thể cứu được sao?" Nha Thấu cắn môi, không dám tin tưởng, cậu sợ hy vọng càng lớn thì thất vọng càng nhiều.

"Rất khó." Ly Vân không trả lời chắc chắn được, chỉ nói khẽ: "Nhưng sao tôi có thể để hắn đi trước chứ?"

Nha Thấu khó hiểu nhìn hắn.

"Sau khi phó bản đóng lại, Lucifer sẽ bị ép xuống lòng đất, cho đến khi phó bản mở ra lần tiếp theo mới được thả ra."

Cho nên ngày đầu tiên thiếu niên đến phó bản này, Lucifer không phải đang ở trong trang viên, mà là hắn mới thoát khỏi phong ấn.

Vậy nếu Lucifer bị phong ấn, lãnh địa Ma cà rồng không có thủ lĩnh chẳng phải sẽ thảm lắm à?

"Khi phó bản đóng lại, các phe sẽ không đánh nhau. Tôi cũng đã hứa với Anvi sẽ không ra tay với Ma cà rồng rồi." Ly Vân thản nhiên nói: "Hơn nữa mười sáu vị Thân vương kia cũng không phải đèn cạn dầu, có họ ở đó, không ai dám tấn công Trang viên Ma cà rồng."

Anvi là tên giả của Anvile trong phe Thợ săn.

Trước đó Nha Thấu đã từng nghi ngờ tại sao một Ma cà rồng như Anvile lại có địa vị cao như thế trong phe Thợ săn, có vẻ như cô đã trà trộn vào đây từ rất lâu rồi, hơn nữa có vẻ như Ly Vân cũng đã biết thân phận của cô từ lâu.

Nhưng tại sao hắn lại không vạch trần?

Nha Thấu cảm thấy giữa Lucifer, Ly Vân và Anvile có những bí mật mà cậu không biết.

Không, còn nhiều chuyện cậu không biết lắm, ví dụ như cậu không biết từ khi nào mình lại có liên quan đến khu Trốn thoát Kinh Hoàng.

Ly Vân vuốt ve gò má cậu, màu mắt hắn nhạt, nên phần lớn thời gian dù không cố ý thể hiện thì đôi mắt màu vàng nhạt kia vẫn khiến người ta cảm thấy cao quý khó gần.

Anvile từng nói Ly Vân và Lucifer có liên quan đến nhau. Cùng một cấp bậc, màu tóc và màu mắt đối lập nhau, sáng tối xung đột không ngừng, vì cùng một mục tiêu, cũng vì là đối thủ bẩm sinh.

"Tôi muốn biết." Ly Vân khựng lại: "Nếu tôi chết, em cũng sẽ khóc vì tôi chứ?"

Nha Thấu gật đầu, chần chờ hỏi: "Anh sẽ chết à?"

Dường như Ly Vân đã tìm được câu trả lời mà mình luôn muốn biết: "Sẽ khóc là đủ rồi."

Lời nói vừa dứt, Nha Thấu cảm giác người đàn ông trước mặt tiến thêm một bước, thu hẹp khoảng cách giữa hai người đến mức sát gần nhau.

Nhiệt độ ấm áp trên cơ thể nhân loại truyền đến, chóp mũi ngửi thấy mùi máu của Ly Vân, cậu ngẩng đầu nhìn vào mắt hắn, đầu óc như bị choáng, không thể suy nghĩ được gì, thậm chí cơ thể cũng không cử động nổi.

Ly Vân định làm gì?

Xét đến việc trước đó Ly Vân đã nói muốn mình đâm vào trái tim hắn, giờ cậu lại không cử động được. Tuy đầu óc chậm chạp không hoạt động, nhưng trực giác mách bảo cậu rằng có chuyện chẳng lành sắp xảy ra.

Tim cậu bỗng đập nhanh dần, càng lúc càng dữ dội khi Ly Vân tiến lại gần.

Người đã dụ dỗ thiếu niên hôn mình lúc đầu giờ đây lại không hề hôn môi cậu khi mà cậu không thể cử động được.

—Mà là trán.

Xúc cảm ấm áp từ trán truyền đến, Nha Thấu cảm thấy bàn tay cầm dao găm của mình được Ly Vân nhấc lên, bàn tay to lớn áp vào mu bàn tay cậu, kéo tay cậu đâm về phía trước.

Tiếng da thịt bị đâm toạc vang lên bên tai, dường như hắn thấy như vậy vẫn chưa đủ nên nắm chặt lấy tay cậu, đâm xoáy vào bên trong.

Tiếng thông báo của hệ thống đã vang lên ngay lần đâm đầu tiên.

【Tinh —— 】

【Nhiệm vụ cá nhân 3: Ám sát Thánh tử Điện thờ (2/2) đã hoàn thành.】

Toàn bộ nhiệm vụ cá nhân đã được hoàn thành, điều kiện vượt ải cũng đã được tìm thấy, như vậy chỉ còn lại bước cuối cùng là thoát khỏi phó bản này giống Thi Lâu.

Nha Thấu không cử động được, chỉ có nước mắt cứ ứa ra không ngừng. Vì đầu hơi ngửa ra sau nên nước mắt chảy dọc qua đuôi mắt xuống mang tai, thấm ướt tóc mai ở đó.

"Sao khóc thật rồi?" Ly Vân khẽ thở dài, như thể không cảm nhận được đau đớn, hắn dỗ dành cậu như dỗ trẻ con: "Không khóc, không khóc."

Bàn tay đang cầm chuôi dao găm dính đầy máu nên hắn không lau nước mắt cho thiếu niên được.

【Hệ thống thông báo: Đã đạt đủ điều kiện vượt ải.】

【Đang kết toán phó bản ——】

【Chúc mừng Người chơi "Nha Thấu" vượt ải thành công!】

Nhưng sau đó không có tiếng thông báo thoát khỏi phó bản vang lên. Nha Thấu nhìn Ly Vân bằng đôi mắt màu lam ướt đẫm, muốn hỏi liệu có phải do hắn làm hay không.

Sắc mặt Ly Vân tái nhợt, khóe miệng giần giật như muốn cười: "Tôi đã nói, mặc dù rất khó..." Nhưng hắn không muốn thấy thiếu niên khóc, cho nên hắn sẽ thử một lần.

Điều kiện vượt ải của phó bản Lâu đài Ánh Trăng là phong ấn Vương của Ma cà rồng – Lucifer, điều kiện ẩn để vượt ải là giết chết Thánh tử Điện thờ và Thủ lĩnh Người sói, tức là Ly Vân cùng Thi Lâu vừa mới lên chức thủ lĩnh.

Chiến tranh không chỉ có thắng và thua, còn có một trường hợp rất ít khi xảy ra.

Ly Vân: "Đó là hòa."

Hòa là ranh giới mong manh giữa chiến thắng và thất bại, là một trạng thái cân bằng hoàn hảo.

Nhưng hòa là điều không được Hệ thống Sinh Tồn cho phép, ba phe hận không thể giết chết nhau, hòa đối với họ là điều sỉ nhục, cho nên rất khó đạt được, trong năm lần mở phó bản trước chưa có ai nghĩ đến điều này.

Nhưng nơi đây là nơi Ly Vân lớn lên, hắn không muốn nghe hệ thống chó chết kia lải nhải, đây là sân nhà của hắn.

Rất khó để hòa, nhất là lần mở phó bản này, khi mà Thi Lâu là cộng sự của thiếu niên lại trở thành Thủ lĩnh Người sói.

Nếu hắn chết, thiếu niên cùng đội với hắn cũng sẽ chết.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Họa Quốc - Thức Yến
2. Trà Xanh Ướp Đường
3. Minh Thương Dễ Tránh, Yêu Thầm Khó Phòng
4. Yêu Đương Tự Nguyện
=====================================

Vậy nếu hắn không còn trong phó bản, nhưng thiếu niên vẫn còn ở đây thì sao?

Không hoàn thành nhiệm vụ cá nhân trong thời gian quy định sẽ bị xóa bỏ, dù có tìm được điều kiện vượt ải cũng không thể rời khỏi đây được, mà thời gian vẫn chưa hết năm ngày, (1/2) kia chính là chìa khóa để phá vỡ thế bế tắc.

Sử dụng điều kiện ẩn và điều kiện công khai để ràng buộc, buộc nó phải "Hòa". Điều kiện ẩn là khiến Ly Vân và Thi Lâu chết, điều kiện công khai là khiến Lucifer chết, mà "Hòa" là cả ba cùng chết.

Nhưng Thi Lâu không chết được vì hắn đã được "Nó" dịch chuyển ra khỏi phó bản ngay khi hoàn thành nhiệm vụ. Phó bản [Lâu đài Ánh Trăng] tạm thời sẽ không xuất hiện Thủ lĩnh Người sói mới, còn thiếu niên sẽ ở lại vì chưa hoàn thành hết nhiệm vụ.

Cuối cùng chỉ còn lại Ly Vân và Lucifer.

Mà Lucifer bây giờ đã bị phong ấn, như vậy chỉ còn lại Ly Vân.

Chỉ cần Ly Vân chết là có thể đạt được "Hòa" mang tính then chốt.

Từ khi sinh ra, Ly Vân và Lucifer đã giống như soi gương, có tương đồng cũng có đối lập. Gặp nhau là thấy phiền, duy chỉ liên quan đến Nha Thấu mới đạt được thỏa thuận chung.

— Ai cũng không muốn để cậu buồn, chẳng qua phương thức khác nhau.

Lucifer đã thay thiếu niên đưa ra quyết định, vậy Ly Vân sẽ xoay chuyển tình thế, đưa cán cân về trạng thái cân bằng.

Boss của phó bản này không phải Ly Vân, cũng không phải Lucifer, mà là "Nó".

Ly Vân quay trở lại làm giao dịch với "Nó", hắn không tin "Nó" sẽ không nhượng bộ vì thiếu niên.

Cuối cùng cũng thành công.

Cơ thể được tái tạo bắt đầu tan biến, Ly Vân hóa thành những mảnh vụn màu vàng, tựa như bọt biển trở về với bầu trời.

Lĩnh vực của Ly Vân biến mất, thời gian bắt đầu chuyển động.

【Chúc mừng Người chơi "Nha Thấu" đã nhận được kỹ năng thiên phú cấp S - "Triệu Hồi".】

【Kiểm tra thấy Người chơi đã có kỹ năng thiên phú, vui lòng chọn "Từ bỏ" hoặc "Hợp nhất"?】

Đây là "Triệu hồi" do Lucifer để lại, đồng thời cũng là "Truy lùng vạn vật" của hắn. Nha Thấu không muốn từ bỏ cái nào nên chọn hợp nhất.

【Đang Hợp Nhất—— 】

【Hệ thống thông báo: Hợp Nhất hoàn tất.】

【Chúc mừng Người chơi "Nha Thấu" đã nhận được kỹ năng thiên phú không rõ cấp bậc – "Nơi Trái Tim Hướng Về".】

Ngay khi thông báo của hệ thống vang lên, cảm giác nóng rực ở lưng càng lúc càng rõ rệt. Đôi cánh vốn chưa từng xuất hiện của cậu bỗng có động tĩnh, hệt như mầm non nhú ra khỏi mặt đất.

"Tôi không hiểu quy định của các em, nên giờ đây tôi chỉ có thể dùng cách của riêng mình để đưa ra lựa chọn. Kẻ dám đánh cược không phải chỉ có Lucifer."

Những mảnh vụn màu vàng lơ lửng giữa không trung, và cả lời nói sau cùng của Ly Vân: "Đi tìm hắn đi."

"Lucfier, chúng ta hòa."

...

Lucifer nghe thấy giọng nói của Ly Vân thì mở bừng mắt, hắn phát hiện bầu trời vốn đang sáng đã vô cớ chuyển thành đêm đen.

Nơi giao thoa giữa hai thế giới, đây là Mặt trăng của thế giới bình thường.

Vì đêm qua là đêm trăng tròn nên Mặt trăng đêm nay cũng rất tròn, rất sáng.

Quanh người không còn sự ràng buộc của trận pháp, Lucifer cau mày, loáng thoáng nghe thấy giọng nói của thiếu niên vốn đã rời đi.

"Lucifer!"

Hắn mở to mắt, dưới ánh trăng, hắn nhìn thấy thiếu niên đang bay loạng choạng về phía mình, cuối cùng không chịu nổi nữa mà rơi thẳng xuống.

Mặt trăng bay về phía ta, chỉ tích tắc sau—

Lucifer dang rộng đôi cánh đen khổng lồ sau lưng, nhẹ nhàng đón lấy thiếu niên giống như lần đầu họ gặp gỡ.

Trăng sáng ngã vào lòng ta.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK