Nhìn thấy mẹ của Linh Linh còn đang hung hăng nói, khen con rể mình có bao nhiêu tốt, tôi yên lặng chặn ngang bà ta: “Mẹ của Linh Linh…… Con rể nhà các người…… Hình như lại chết một lần nữa rồi……”
Mẹ Linh Linh căn bản không tin, nên mắng tôi: “Tử Đồng cô bậy gì đó! Linh Linh nhà chúng tôi chọc tới cô lúc nào, mà cô phải nguyền rủa nó như vậy! Cô mới chết! Chồng của Linh Linh chúng ta chính là lợi hại nhất trong phạm vi trăm dặm này……”
Nói đến một nửa, hình như bà ta ý thức được nói lỡ, lập tức che kín miệng.
“Lợi hại nhất cái gì?” Tôi có chút tò mò.
“Dâm quỷ lợi hại nhất!” Vẻ mặt Lý bà bà ghét bỏ.
Tôi nhớ lại bộ dáng của nam quỷ kia, quả nhiên là một bộ dáng túng dục quá độ, bị đào trống không.
Lý bà bà nhìn tôi và Ninh Ninh kinh ngạc, chỉ mẹ Linh Linh, cả giận nói: “Bọn họ vì vinh hoa phú quý của mình, nên bán con gái mới chết đi cho dâm quỷ kia!”
“Tôi bán con gái cho ai thì bán cho người đó! Không tới phiên các cô người ngoài xen mồm! Nó sống là lão tử dưỡng, chết rồi thì nuôi lão tử, làm sao!” Ba Linh Linh một thân mùi rượu từ trong phòng đi ra.
Vốn mẹ Linh Linh chột dạ, nghe được lời này lá gan lại to lên, thẳng sống lưng nói: “Đúng! Chúng tôi nuôi con gái, chính là vì về sau có con gái nuôi cho chúng tôi già! Bây giờ con gái đã chết, chúng tôi không thể làm mua bán lỗ vốn!”
Lời còn chưa dứt, giọng nói của Linh Linh chợt vang lên: “Hôm nay tôi sẽ cho các đi chung!”
Tôi không nghĩ tới Linh Linh vẫn còn ở đây, một trận cuồng phong đánh úp lại, Lý bà bà che trước người ở tôi và Ninh Ninh, đôi tay kết ấn, trong miệng lẩm bẩm, gió bên cạnh chúng tôi mới từ từ giảm xuống.
Linh Linh đưa móng vuốt muốn cắt đứt cổ mẹ cô ta, lại bởi vì chú ngữ của Lý bà bà mà khuôn mặt vặn vẹo. Cô ta oán hận nhìn Lý bà bà, bỏ qua mẹ cô ta, xoay người xông lại đây: “Lão thái bà cản trở!”
Mắt thấy móng vuốt muốn đưa đến trước mặt, Lý bà bà hét lớn một tiếng: “Phá!”
Linh Linh như là bị cái gì đánh sâu vào, hung hăng lui về sau, cơ thể cũng trở nên trong suốt.
Cô ta khó khăn giật giật cơ thể, gian nan từ trên mặt đất bò dậy, nhìn mọi người ở đây theo thứ tự, buông lời tàn nhẫn nói: “Tôi còn sẽ trở về!”
Nói xong biến mất tại chỗ, Lý bà bà vẫn luôn vững như thái sơn cơ thể lảo đảo, phun ra một ngụm máu tươi.
Tôi và Ninh Ninh đỡ Lý bà bà trở về nhà thím Hoa, không bao lâu, ba mẹ Linh Linh khóc đuổi đến đây, vừa thấy Lý bà bà thì quỳ xuống.
“Thím, thím đã cứu được chúng cháu!” Mẹ Linh Linh ôm đùi Lý bà bà khóc không ngừng, tôi và Ninh Ninh kéo như thế nào đều không kéo ra được.
Lý bà bà uống nước miếng, sắc mặt tốt hơn rất nhiều. Thấy dáng vẻ này của bọn họ, hừ lạnh nói: “Tao hỏi lại chúng mày một câu, đến tột cùng là Linh Linh chết như thế nào!”
Quả nhiên, Linh Linh chết không đơn giản như núi lở.
Sắc mặt của cha mẹ Linh Linh nhăn nhó rất lâu, rốt cuộc mẹ Linh Linh không nhịn được, chỉ vào ba Linh Linh mắng: “Đều là tên quỷ rượu này! Nói trong nhà thiếu nhiều nợ như vậy, chi bằng dựa theo biện pháp đạo sĩ kia dạy, để Linh Linh minh hôn với người ta ……”
Bà ta nói xong thì khí thế yếu đi, ánh mắt nhìn tôi và Ninh Ninh kinh hãi, vội giải thích nói: “Chúng tôi không có hại Linh Linh! Chỉ là dựa theo đạo sĩ kia dạy, để Linh Linh uống chén nước bùa kia, ai ngờ đến…… Ai ngờ đến Linh Linh lại chết!”
Mẹ Linh Linh nói xong thì gào khóc.