Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồng Cửu nghe Quản Ninh thuật lại, mới biết xảy ra nhiều chuyện như vậy. Với hành vi và thân phận của Tiểu Ngư, hắn cũng không bất ngờ lắm, suy nghĩ hỏi.

“Nói như vậy, bây giờ Tiểu Ngư vẫn an toàn.”

“Một ngày không đọc xong đao quyết, bọn hắn sẽ không ra tay với Tiểu Ngư.”

“Ác bà nương kia đâu?”

“Sao?”

Quản Ninh ngẩn người, nhẫn nhịn không ngẩng đầu, suy nghĩ một lát mới hiểu.

“Ngươi nói Ôn cô nương? Nàng không ác mà.”

“Một đánh ba, đánh thua lấy mạng uy hiếp người. Còn nói không ác?” Cho dù miệng chỉ hơi động, trong giọng nói lại tràn đầy ý cười.

“Ôn cô nương tại phòng khác. Hình như nàng hữu dụng với người trong Yêu Nguyên, phải đơn độc thẩm vấn.”

“Thẩm vấn a......”

Hồng Cửu nhắm mắt suy nghĩ một hồi, bỗng nói.

“Đưa mảnh gỗ trên mặt đất cho ta.”

“Mảnh gỗ?” Quản Ninh giả bộ tâm tro ý lạnh, ngơ ngác ngồi xổm trên mặt đất, tay sờ loạn một hồi, sờ đến một mảnh nhỏ.

Hắn bất động thanh sắc đứng lên, haiz một tiếng thê thảm, vỗ bả vai Hồng Cửu, sau đó thuận thế kéo một cái, mảnh gỗ kia liền vào tay Hồng Cửu.

“Tiểu tử không tệ, có tiền đồ. Có thời gian dẫn ngươi gặp đại sư huynh ta.”

“Khích lệ khích lệ.”

Quản Ninh vừa đa tạ, vừa thấp giọng nói: “Cần thứ này làm gì?” Suy nghĩ một lát, không dám tin nói: “Ngài dùng thứ này để mở khóa?”

Mà bên tai vang lên âm thanh khinh thường của Hồng Cửu.

“Mở khóa còn cần đồ? Ngươi không biết bên trên ta có người theo dõi sao?”

“Biết chứ, nhưng mảnh gỗ này......”

“Chơi hắn thôi.”

Đột nhiên Hồng Cửu trợn mắt hổ, cả người từ thoát khỏi giá trói, tựa như ve sầu thoát xác.

Chẳng những người theo dõi bên ngoài hoa mắt, ngay cả Quản Ninh cũng trợn mắt há mồm.

Hồng Cửu trở tay vung lên, mảnh nhỏ phá phong xoáy đi, bay vào cổ họng người bên ngoài. Bên ngoài vang lên một tiếng trầm đục, dường như có vật nặng rơi trên mặt đất, đương nhiên là người kia mất mạng tại chỗ.

Hồng Cửu vừa thoát khỏi dây trói, duỗi lưng mỏi, thở ra một hơi.

Cho dù vừa tỉnh lại, hắn vẫn thần hoàn khí túc. Một đao của Lam Thiết kích choáng hắn, nhưng không gây bao nhiêu tổn thương. Một mặt là võ công của bản thân Hồng Cửu, hắn đã là chuyên gia tuyệt đối ở mặt giảm thương. Mặt khác thì —— tuy nói không rõ nguyên nhân —— nhưng thủ pháp của Lam Thiết, lại cực kỳ giống Đại La sơn.

Nhưng ngay cả như vậy, hắn vẫn bị trảm ngất. Bại trong một đao.

Dù là Lạc Danh, ngày đó muốn đánh bại Hồng Cửu, cũng không thể không ra đến bảy thành công lực trở lên. Không nói đến Ma Nhãn La Hầu ở Nam Cương, đánh đến ngoài trăm chiêu vẫn có qua có lại.

Bây giờ hồi tưởng lại, chỗ khó ứng phó nhất trong đao pháp của Lam Thiết chính là một loại đặc tính kỳ quái. Dường như đao của hắn không thể tránh né. Nếu có đao pháp như thế, không biết vì sao gần đây mới nổi danh. Trên giang hồ cũng chưa từng nghe nói loại đao pháp này.

Quản Ninh chỉ cảm khái: “Hình như ngươi không có chuyện gì.” Hắn bị đánh cho u đầu, lúc này đi nhanh cũng thành vấn đề.

Hồng Cửu cười nói: “Chúng ta đi.”

Đến đại lao phát hiện cửa ngục khóa chặt.

Quản Ninh cau mày nói: “Ổ khóa này làm từ vàng đen, dùng đao của ta cũng chưa chắc chặt đứt được. Có lẽ động thủ hơi sớm.”

“Không quan trọng.” Hồng Cửu lấy ra một sợi dây kẽm trong mái tóc rối bời, bẻ cong một đoạn, nhét vào trong khóa. Xoay xoay mấy lần, không bao lâu đã mở được khóa.

Hồng Cửu đập khóa xuống đất: “Đi.”

“Nhưng ngươi đập như vậy, sẽ......”

Quả nhiên, bởi vì tiếng vang vừa rồi quá lớn, một đám người cầm đao vọt vào.

Hồng Cửu quát: “Đang lo các ngươi không đến!” Hắn xông lên, thay đổi phương thức dùng chưởng pháp lúc trước. Lần này đánh giáp lá cà, quyền quyền đến thịt. Một chưởng một quyền đánh ra, nhất định có một người ngã xuống. Những người này chỉ định nhìn xem, ai ngờ gia hỏa bên trong như mãnh hổ xuất lồng, ra tay nhanh đến không kịp phản ứng.

Đến khi hắn xuất hiện tại cửa địa lao, toàn bộ quá trình không đến mười cái nháy mắt.

Bởi vì hắn ra tay lôi đình phích lịch, cho nên không một người kịp kêu cứu, cũng không kéo thêm người đến.

Quản Ninh chỉ đi theo đã thở hồng hộc, vô cùng bội phục.

“Hồng đại ca, chiêu này thật là, thật là...... Còn có bản sự mở khóa của ngươi cũng......” Nghĩ tới nghĩ lui, vậy mà không biết nên dùng từ nào. Hắn giơ ngón cái lên, vô cùng nghiêm túc nói.

“Giỏi hơn tất cả tiểu thâu ta biết cộng lại.”

Hồng Cửu lơ đãng nói: “Đại đương gia dạy ta.” Hai mắt tuần sát bốn phía, xem có ai phát hiện cử động của mình không.

“Tiểu Quản, lát nữa cứu ác bà nương kia và Tiểu Ngư, chúng ta phải đi ngay. Ngươi tranh thủ điều tức.”

Quản Ninh gật đầu, nhưng cũng hỏi: “Sau này chúng ta đi đâu......” Hồng Cửu kiên định nói.

“Đuổi theo, Lam Thiết kia muốn làm khó sư huynh ta, ta muốn hắn chết.”

Quan đinh chậm rãi nói.

“Nhưng......”

“Đúng, ta đánh không lại hắn.”

Hồng Cửu ngắt lời Quản Ninh, cất bước tiến lên.

“Nhưng chưa hẳn không giết được hắn.”

Hồng Cửu nói xong đã ra ngoài, Quản Ninh chạy theo.

Bọn hắn vốn không biết tung tích của Thất gia và Phương Tiểu Ngư, nhưng muốn biết cũng không khó.

Hồng Cửu bắt liền mười bốn thuộc hạ của Yêu Nguyên, đến người thứ mười ba mới hỏi được tin tức. ‘Hỏi’ người thứ mười bốn chỉ vì không kịp thu tay lại, tai họa kẻ ‘Vô tội’ mà thôi.

Hai người rón rén đến chỗ Thất gia bị giam giữ, nghe thấy bên trong có tiếng đánh nhau.

Hồng Cửu buồn bực, nơi này làm sao vậy, lại có người tới phá quán?

Nhưng bên trong không có cao thủ, Hồng Cửu ghé mắt vào khe cửa. Đột nhiên một trận kiếm khí lạnh thấu xương đâm vào mắt hắn.

Hồng Cửu liền cong người lên, tựa như một con tôm. Kiếm khí lăng lệ chi cực, vậy mà suýt nữa đâm xuyên cả Quản Ninh phía sau.

May mà nhị đương gia bổ ra một chưởng, hóa giải kiếm khí. Thuận đường xoay người, một chưởng bổ nát cửa.

Người bên trong lại giáng đòn phủ đầu, đồng thời phá cửa lao ra. Người này thân thủ thoăn thoắt, đôi chân dài rất linh hoạt. Xoay người lao ra, ba kiếm liên hoàn, đâm cho Hồng Cửu không thể không tránh.

Về sau một kiếm gác trên cổ hắn, Hồng Cửu đã rút tay trái về, đơn chưởng đánh thẳng bụng dưới người kia.

Hai người đến gần nhìn nhau, đều ngẩn ra.

“ “Ngươi cũng vượt ngục rồi? !” ”

Không ngờ người này là Thất gia.

Thất gia khó tin nhìn Hồng Cửu: “Sao ngươi ra được?”

Hồng Cửu bĩu môi.

“Sau khi tỉnh lại, ta bẻ khóa rồi tới đây.”

“Oa, hạ lưu.”

“Vậy ngươi thì sao?”

“Ta thấy không có cao thủ trông chừng, tự mở huyệt đạo. Nhàn cũng nhàn......”

Hồng Cửu nhìn thoáng qua tràng diện bị Thất gia chém bay tứ chi, máu chảy đầy đất bên trong, líu lưỡi nói.

“Oa, ác bà nương.”

Thất gia dựng thẳng mày liễu: “Nếu không vì ngươi, ta, ta......” Nói đến đây, má phấn ửng đỏ, dậm chân nói.

“Ta chỉ vì Quản huynh và Tiểu Ngư.”

Quản Ninh ở phía sau ôm quyền nói: “Không dám nhận, không dám nhận.”

Làm Thất gia càng buồn bực.

Hồng Cửu đột nhiên nhấc tay ngắt lời.

“Mau đi tìm Tiểu Ngư. Cọng rơm cứng tới.”

Lúc này, một giọng nam tử vang lên ngoài cửa.

“Ta định đi hỏi xem, ngươi có chịu đánh với ta một trận hay không.”

Lời còn chưa dứt, bóng hình của Hạn Bạt đã xuất hiện tại cửa.

Hai mắt hắn như lửa, nụ cười vô cùng khát máu.

“Xem ra, bây giờ không cần hỏi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Haruka1230
11 Tháng hai, 2025 17:47
Hahaha, hết nợ rồi :))
Đạo hữu cho hỏi
10 Tháng hai, 2025 22:56
hậu cung hay 1-1 để nhảy vs mn
Haruka1230
10 Tháng hai, 2025 19:14
Chỉ còn 2 chương nợ
Haruka1230
09 Tháng hai, 2025 19:19
Hnay ra muộn nhá
Haruka1230
09 Tháng hai, 2025 01:06
sáng mai a
Haruka1230
08 Tháng hai, 2025 16:58
Hnay chương ra muộn nhá :V
Haruka1230
07 Tháng hai, 2025 17:39
Moá, main với Tĩnh An đấu nhau liên đới đến ta cũng đau đầu cv theo :V Lát có gì khó hiểu thì báo nhá
Haruka1230
06 Tháng hai, 2025 20:42
Đây sẽ là quyển cuối cùng cho tới hiện tại cứ điểm còn đặt tại kinh thành. Dù trước đó main và đồng bọn đã qua rất nhiều nơi, nhưng chung quy luôn có cảm giác kinh thành là điểm save game phải k? Hết rồi, toàn bộ phần sau, nhóm của main sẽ bị đá hết ra khỏi map kinh thành, cũng sẽ ít thấy đi rất nhiều nv, Long Tại Thiên, Tư Phủ, Diệp Lạc, Thiết Hàn Y, thậm chí Hoàng Thượng, nhưng sẽ mở ra nhiều đất diễn cho các nv mới, nv từng xuất hiện. Tiếp tục thôi
kGtqs14564
06 Tháng hai, 2025 19:21
bộ này end chưa bạn, thấy chắc còn nhiều arc nữa quá ?
Haruka1230
06 Tháng hai, 2025 00:05
Tóm tắt: Tăng Hoàng gáy to và bị ăn một quả 'Võ thuật thực sự' :V
kGtqs14564
05 Tháng hai, 2025 19:32
app bị lỗi hay sao á ad, có chương mà bấm vô nó cứ tự nhảy về chương 0, còn kéo qa chương mới nó tự nhảy cốc qa chương kế kiểu từ 80 nhảy lên 82 mặc dù danh sách chương 81 có
Haruka1230
05 Tháng hai, 2025 12:40
Chương dài, khả năng sẽ hơi trễ nhá :V
iVjwb18365
02 Tháng hai, 2025 10:13
main ngủ vs ai rồi các đạo hữu
Dương Khai
01 Tháng hai, 2025 16:45
hậu cung thu mấy người rồi ae
Haruka1230
31 Tháng một, 2025 23:01
Sr ae nhá, Tết bận, tui sẽ cố trả đủ :V
Haruka1230
29 Tháng một, 2025 17:03
chương ra muộn nha, tết bận quá :V Chúc mừng năm mới!
Haruka1230
29 Tháng một, 2025 00:11
Chúc mừng năm mới nhá :V Không có lì xì đâu, nhưng hnay sẽ có 4 chương
Haruka1230
28 Tháng một, 2025 00:35
mai nhé :V
vinh the vinh
27 Tháng một, 2025 00:02
Xin chương shop ơi :(
REZEDEN
26 Tháng một, 2025 20:10
Thật ra vẫn luôn thắc mắc truyện có rồng Bàn Cổ, Minh Phi Chân là Thao Thiết (nhớ không rõ lắm) ,này có thêm cả Thành Loan, Phượng Hoàng. Vậy Linh Không là "Thần" thì có liên quan đến dị thú nào không
REZEDEN
26 Tháng một, 2025 20:05
Chương lần này hay + kịch tính không có chỗ để chê
Haruka1230
25 Tháng một, 2025 18:38
một vạn chữ một chương :V
Haruka1230
24 Tháng một, 2025 17:33
Hôm nay chương sẽ ra rất muộn nhá, ta sẽ dịch cháy máy luôn nhưng chương dài nên hẳn là tới 1 2h mới xong
Haruka1230
23 Tháng một, 2025 18:56
Ơn trời!!! Kịp rồi :V mỗi chương đều hơn 5k chữ, đừng giục nha, sẽ c·hết người, thật đấy :V
Haruka1230
23 Tháng một, 2025 15:56
Thôi, hôm nay cũng nohope, tối ăn tiệc, k bỏ nổi ra thời gian :V Mai dồn một đống trả v
BÌNH LUẬN FACEBOOK