Mục lục
Cùng tổng tài Daddy cưng chiều mẹ (full) – Tô Kim Thư – Lê Hữu Tuấn (Truyện tác giả: Song)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 762

Lần này Liễu Minh Hoa ngã rất nghiêm trọng, đầu gối cánh tay lập tức bị tróc da, thậm chí còn bắt đầu chảy máu.

“Chị đúng là đồ lỗ vốn chết tiệt, đã bảo năm giờ rưỡi cho tôi tiền mà, con mẹ nó bây giờ mới đến! Có phải chị muốn chết không?”

Liễu Tần Tảo giận đến mức mặt mũi tái mét, anh ta trực tiếp xông lên, vừa kéo túi của Liễu Minh Hoa đã bắt đầu xé rách: “Nhanh lên, đưa ví đây cho tôi! Tiền đâu, tiền đâu?”

Anh ta đổ mọi thứ trong túi của Liêu Minh Hoa ra đầy đất, lật hết cái túi của cô ta, lại phát hiện bên trong rỗng tuếch.

Trong lúc nhất thời, lửa giận trong lòng anh ta càng bùng nổ: “Con đĩ này, chị cũng dám trêu đùa tôi nữa à!”

Nói xong, anh ta đi lên muốn túm Liễu Minh Hoa lần nữa.

Nhưng vào lúc này, tay phải giơ lên đột nhiên bị người khác bắt được.

Liễu Tân Tảo vừa quay đầu lại đã thấy một gương mặt xa lạ đang lạnh lùng nhìn mình chäm chãm: “Dừng tay!”

Liễu Tân Tảo đứng đây chờ lâu như vậy, chút kiên nhẫn cuối cùng đều bị tan hết, lúc.

này anh ta ngang ngược vô cùng: “Bớt mẹ nó lo chuyện bao đồng đi, đây là chuyện nhà tôi!”

Liễu Minh Hoa vừa thấy Nhan Thế Khải xuất hiện, nước mắt lập tức rơi như mưa.

Cô ta không ngừng nghẹn ngào nức nở: “Anh Khải đi mau, người đàn ông này là em trai em, cậu ta là một tên ác quỷ, anh tuyệt đối đừng trêu chọc cậu ta, cậu ta mà tức lên là mặc kệ mọi thứi”

“Anh Khải?”

Liễu Tân Tảo vừa nghe thấy cách xưng hô như thế, đôi mắt tức khäc sáng rực.

Anh ta lập tức buông Liễu Minh Hoa ra, quay đầu lại đánh giá Nhan Thế Khải từ trê xuống dưới: “Anh là bạn trai của chị tôi à? Ö, tôi thấy anh đi xe sang trọng, nhà rất giàu có đúng không! Không bằng anh cho tôi ít tiền thay cho chị tôi, bằng không, hôm nay tôi sẽ gây chuyện đến mức từ này về sau chị ta không thể đi làm ở đây được nữa!”

Liễu Minh Hoa đứng sau lưng Nhan Thế Khải không ngừng khóc rống: “Anh Khải, anh đi mau, anh đừng để ý đến cậu ta!”

“Đòi tiền đúng không, tôi cho cậu.”

Nhan Thế Khải trực tiếp lấy chút tiền ra từ trong ví tiền của mình, tiện tay rút hai mươi mấy tấm đập lên mặt anh ta: “Cầm tiền rồi cút ngay!”

Bị tiền đập vào mặt, Liễu Tân Tảo chẳng những không giận, ngược lại còn không dẫn nổi cúi xuống nhặt hết số tiền rơi trên đất.

Anh ta đắc chí nhìn Liễu Minh Hoa một cái, nói: “Chị cũng không tệ lắm, thế mà lại câu được người có tiền!”

Anh ta vừa bôi nước bọt lên tay, vừa tham lam đếm tiền.

Anh ta phát hiện người đàn ông này tiện tay lấy ra hẳn tám triệu tư!

Tân Tảo càng hưng phấn đến tột đỉnh: Tốt quát Anh ta không nghĩ tới cô chị gái lỗ vốn này vậy mà câu được một con rùa vàng!

Vậy có phải từ nay về sau anh ta không cần phải lo lắng về tiền nữa rồi?

Anh ta hung tợn trừng Liễu Minh Hoa một cái rồi hấp tấp bỏ đi.

Nhan Thế Khải cau mày nhìn Liễu Minh Hoa, ánh mắt phức tạp.

Anh ấy cứ đứng tại chỗ như vậy, thật lâu vẫn chưa nói gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK