tamlinh247.vn
*********************************
Fan cứng của em tên là Mạc Du Chi, là cậu hai nhà họ Mạc tại thành phố S.”
“Chào cậu Mạc.”
“Chị dâu, chị gọi em là Du Chi là3 được rồi, dù sao thì…”
“Du Chi.”
Mạc Du Chi đang định giải thích thì Cảnh Thiên đã gọi theo ý anh ta. Chiến Lê Xuyên lại1 chỉ vào người ăn mặc cực
kỳ lẳng lơ, nói: “Đây là Mẫn Tước – người thừa kế tương lai của nhà họ Mẫn tại châu Đế.”
họ Mẫn.
9Mẫn Tước là cậu bảy yêu nghiệt trong truyền thuyết, tuy nói là con riêng, hơn nữa luôn không được nhà họ Mẫn
chào đón, nhưng sau khi anh ta3 trở về, quyền lực trong nhà họ Mẫn lại dần dần rơi vào tay cậu bảy yêu nghiệt này.
Cuối cùng, không biết nhà họ Mẫn đã xảy ra chuyện gì, M8ẫn Tước trở lại nhà họ Mẫn mới hai năm mà cả nhà họ
Mẫn đã thuộc về anh ta.
Bây giờ, tuy nhà họ Mẫn vẫn do gia chủ làm chủ tịch hội đồng quản trị, nhưng ai cũng biết, Mẫn Tước – giám đốc
điều hành nhà họ Mẫn nắm trong tay nhiều cổ phần nhất.
“Chào cậu bảy.”
Đây là xưng hô người ngoài gọi Mẫn Tước, cho nên Cảnh Thiên cũng gọi theo.
“Đây là Lệ Quân Thần, gia chủ nhà họ Lệ tại châu Đế.” “Chào sếp Lệ.” Ở bên ngoài, Lệ Quân Thần luôn mang hình
ảnh là một ngọn núi băng, là kiểu bá đạo tổng tài ấy. Vì vậy Cảnh Thiên gọi anh ta là sếp Lệ, mà Lệ Quân Thần
cũng không hề để ý về cách gọi của Cảnh Thiên, khẽ gật đầu theo phép lịch sự.
Em trai Lệ Quân Thần là Lệ Quân Hạo. Trước đây khi Bùi Uyển Linh đến tìm Chiến Lê Xuyên, Lệ Quân Hạo cũng
đến chế nhạo Chiến Lê Xuyên, còn chụp ảnh anh bị chảy máu mũi, khiến rất nhiều người bên ngoài đều tưởng
Chiến Lê Xuyên sắp chết.
“Đây là Bùi Hằng đến từ nhà họ Bùi tại châu Đế.”
Cảnh Thiên liếc nhìn Bùi Hằng từ đầu đến giờ vẫn không nói gì.
Người đàn ông này là người cao nhất trong những người đàn ông ở đây, cao ngang ngửa Chiến Lê Xuyên. Anh ta
mặc bộ vest đen tuyền nghiêm túc kiệm lời khuôn mặt hơi đen
Cảnh Thiên ngửi thấy mùi máu tanh trên người anh ta.
“Bùi Uyển Linh là em gái anh à?” Mặt Bùi Hằng vốn không có biểu cảm gì, nghe Cảnh Thiên hỏi vậy, anh ta càng
không biết nên có biểu cảm gì. “Phì, ha ha ha ha ha…” Mạc Du Chi không nhịn được cười nắc nẻ, hoàn toàn không
để ý đến khí lạnh tỏa ra từ trên người Bùi Hằng.
“Bùi Hằng, trước kia đã bảo cậu đừng đi đâu cũng dẫn em gái mình theo, rõ ràng biết em gái mình muốn làm gì mà
cậu còn để mặc cô ấy đi theo. Lần này thì hay rồi, mấy anh em chúng tôi đều là bạn của chị dâu, chỉ riêng cậu là anh
trai của tình địch.”
Bùi Hằng mím chặt đôi môi mỏng, một lúc lâu sau mới thốt ra hai chữ.
“Không phải.”
“Cái miệng của Du Chi rất đáng ghét, em đừng chấp nhặt với cậu ấy. Là tôi bảo Bùi Hằng đừng bộc lộ rõ tài năng
khi ở trong nhà, vì vậy Bùi Uyển Linh không hề sợ cậu ấy, mà chỉ luôn nghĩ cách đạt được lợi ích tối đa từ cậu ấy
thôi.”
Cảnh Thiên mim cười, đôi mắt hồ ly xinh đẹp cong lên, khiến ánh mắt Chiến Lê Xuyên nhìn cô trở nên sâu thằm.
“Ô, vậy ý anh là, chuyện này không liên quan đến Bùi Hằng, là anh dung túng cho Bùi Uyển Linh bám theo Bùi Hằng ra ngoài gặp
anh à?”
Chiến Lê Xuyên đang thường thức vẻ đẹp của vợ, bất ngờ bị hỏi như vậy, sợ tới mức nụ cười vẫn luôn vương trên môi anh lập tức
cứng đờ, khát vọng sinh tồn của anh vô cùng mạnh mẽ: “Em cũng đã gặp Bùi Uyển Linh rồi đấy, cho dù em không nhớ rõ khuôn mặt
của cô ta thì em cứ nhìn Bùi Hằng đi!”
“Em thấy Bùi Hằng đẹp không?”