Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chúng ta chia ra hành động.”

Bay qua mái tường, nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, xác nhận xung quanh không có dấu hiệu tuần tra hoặc theo dõi, nhị đương gia quyết định rất nhanh, bình tĩnh nói.

“Nhiệm vụ chủ yếu tối nay, ta giết người, ta phóng hỏa. Ba người các ngươi ở một bên, ai có ý kiến?”

“Ta.” Thất gia nhấc tay.

Nhị đương gia thân dân nói: “Thất tiểu thư, ngươi có cao kiến gì?”

“Đây là phương lược hỗn trướng gì.”

Hồng Cửu khoát tay: “Nói sớm, khen người chọn lúc mà. Ngươi muốn thế nào?”

“Sao ngươi toàn một mình làm bừa? Nơi này đầm rồng hang hổ, chúng ta không biết gì cả, sao nói xông liền xông?

Hay là, ngươi giết người phóng hỏa có sách lược đặc thù?”

“Còn cần sách lược?” Hồng Cửu sờ ót: “Xông vào là xong. Ta đã thất thủ bao giờ chưa?”

“Chưa hẳn. Vận khí của ngươi rất kém, nhớ lúc hai ta mới quen? Ngươi thua ta thế nào?”

“Ờ, hai ta mới quen......” Nhị đương gia sa vào một chút hồi ức.

Xa nhớ lúc ấy, đầu tiên là hơi cứng, tiếp theo liền cảm thấy mềm mại. Hơi hạ xuống, dường như năm ngón tay rơi vào một chỗ không nhổ ra được......

“Quen cái đầu ngươi!”

Trên đầu liền ăn một đập.

“Ngươi nghĩ gì đấy? !”

Quản Ninh và Phương Tiểu Ngư đều từng thấy bản sự Hồng Cửu, không dễ tin ngay.

“Hồng đại ca, ngươi thua Ôn tỷ tỷ thật sao?”

“Lão ca, thương hương tiếc ngọc a.”

Thất gia đắc ý bĩu môi, cười lạnh một tiếng.

“Nói bậy!”

Hồng Cửu lập tức không vui. Nhị đương gia ta đường đường là một mãnh nam tử của Đại La sơn, sao lại hèn nhát thương hương tiếc ngọc?

“Lúc ấy ta đánh nàng như chơi nhé! Ngươi nhìn, lúc ấy ta xoay tay như này, nhẹ nhàng đẩy về phía trước như này.” Hồng Cửu khoa tay, bàn tay đẩy về phía trước.

Không chú ý Thất gia ở đối diện hắn, mà Thất gia đang lưu tâm cảnh giác xung quanh, cũng không chú ý. Một chưởng này vừa vặn tái diễn vụ án.

Quản Ninh: “Ha ha.”

Phương Tiểu Ngư đỏ mặt che mắt.

Thất gia ngây người.

Hồng Cửu thì...... Thoạt đầu là hơi cứng, nhưng tiếp theo liền cảm thấy mềm mại, hơi hạ xuống, năm ngón tay rơi vào một chỗ dường như không nhổ ra được......

Dưới màn đêm vang lên một tiếng bạt tai trong trẻo.

***********************

Sau đó, bọn hắn cưỡng chế chia thành Quản Ninh và Thất gia một tổ, Phương Tiểu Ngư và Hồng Cửu một tổ.

Loại bỏ nguyên nhân bất đắc dĩ —— bởi vì trong hai người, chỉ có Quản Ninh mới kéo được Thất gia đang tức điên, nhất định phải bổ Hồng Cửu —— bố trí như vậy rất lý tưởng.

Chỉ nói chiến lực và kinh nghiệm giang hồ, phân phối như vậy cũng cân bằng tuyệt hảo.

Thất gia —— võ công nhất lưu, tâm tư cẩn thận đi cùng Quản Ninh —— võ công cao cường nhưng tính cách tùy hứng, dễ bị phát hiện.

Nhị đương gia —— võ công siêu nhất lưu, kinh nghiệm phong phú thì đi cùng Phương Tiểu Ngư —— sơ nhập giang hồ.

“......”

“......”

Hai người đi đến sân nhỏ, nhất thời không nói chuyện.

Dời đi hồi lâu, Phương Tiểu Ngư rốt cuộc nói: “...... Mặt đau không?”

“Không sao.” Nhị đương gia sờ mặt.

“Xoa cái này khỏi rất nhanh.” Phương Tiểu Ngư đưa một bình thuốc qua.

“Đại trượng phu xoa thuốc làm gì.” Nhị đương gia cầm tới, “Dễ dùng không?”

“Rất tốt, sư phụ ta trị thương cho người, khỏi rất nhanh.”

“Sư phụ ngươi a.” Hồng Cửu vừa vò mặt, thưởng thức bình sứ nhỏ màu gan heo, “Đại hào là gì a, thuốc của hắn làm rất sang trọng.”

Phương Tiểu Ngư che miệng: “Sư phụ ta không cho nói hắn.”

“Vậy không cho nói đại hào, nói bản danh không sao chứ.”

“Nói cũng đúng.” Phương Tiểu Ngư gãi gãi đầu, “Bản danh của hắn là Phương Thủy Ngư.”

“Ha ha? Thủy Ngư, đây không phải vương bát sao?”

Đột nhiên tai khẽ động, Hồng Cửu một tay che miệng Phương Tiểu Ngư, thân thể rẽ ra ngoài như gió lốc, nằm sấp ở góc tường bên kia.

“Im lặng.”

Một lúc lâu sau, trông thấy một lão nhân dẫn một nhóm người, giơ đuốc cầm gậy, bước nhanh tới nơi này.

“Là nơi này...... Rõ ràng vừa rồi có âm thanh truyền đến. Các ngươi đi khắp nơi xem, phải chăng có ngoại tặc.”

Lão giả phân phó, hai mươi hán tử thân thủ mạnh mẽ liền phân tán ra bốn phía, tìm kiếm trái phải.

Một hán tử trung niên mặc cẩm y đứng bên cạnh lão giả, chắp tay mà đứng, dường như không phải dưới tay hắn. Có vẻ ngang vai ngang vế với lão nhân.

“Hải tiên sinh, vì sao cẩn thận như vậy?”

Hải Dạ Xoa trầm ngâm nói.

“Ta cảm thấy tối nay có gì đó, trong lòng không dễ chịu.”

“Hải tiên sinh yên tâm. Nơi đây vô cùng kín đáo, bất kể ai dám xông vào, đều phải xem phân lượng của mình. Hai mươi năm qua, có người nào dám tới?”

Hải Dạ Xoa không tiếp lời, dường như ngoảnh mặt làm ngơ với ý kiến của nam tử này.

Mà góc tường nơi đám Hồng Cửu ẩn thân, đang có bốn người đi qua.

Nam tử trung niên kia đã quen với tính cách của hắn, cười ha ha.

“Sáng sớm ngày mai, đợi chúng ta thả ra tín hiệu, lão ngài chờ xem bọn hắn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ đi.”

Hải Dạ Xoa giơ tay lên, ngắt lời hắn nói.

Ánh mắt lạnh lẽo, chỉ nhìn chằm chằm chỗ kia.

***************

Sư phụ thường nói, nếu sau này hành tẩu giang hồ, nhìn thấy một cô nương tên Diệp Diệp Tâm thì gửi cho nàng một câu.

Lúc nói lời này, hạp vương Tương Tư hạp —— làm theo ý mình xưa nay —— chống đao thở dài, trong lời nói có tiếc nuối sâu sắc. Cuối câu có sự hối hận nhàn nhạt, luôn bị Quản Ninh nhạy bén nghe lọt.

Hồi tưởng lại dung mạo kiều diễm, mị thái thiên thành của Diệp Diệp Tâm, trong lòng Quản Ninh ngũ vị hỗn tạp.

Diệp cô nương này mỹ mạo như vậy, thật khó quên a.

Sư phụ a sư phụ, uổng cho ngài danh xưng tình thánh. Ngài luôn nói, chí ái trong cuộc đời là sư nương, đệ tử này tin. Nhưng sợ rằng, thứ hai cuộc đời chính là Diệp cô nương đi. Haiz, quạ đen thiên hạ vẫn đen, sư phụ ta cũng không thể ngoại lệ.

Trong lòng không nhịn nổi oán thầm, cắm đầu đi theo Thất gia, chỉ nghe thấy phía trước vang lên một câu.

“Thật là kỳ quái.”

Quản Ninh cảm thấy hậm hực, vô ý thức tiếp lời: “Đúng đấy, chuyện này thật là kỳ quái. Sư phụ ta tốt như vậy......”

“Ai nói sư phụ ngươi?”

“Hả?” Mới phát hiện Thất gia đã dừng bước, cau mày nhìn mình.

Quản Ninh mới biết mình suy nghĩ hỗn loạn, không khỏi lỡ lời, xấu hổ nói: “Xin lỗi, vừa rồi tiểu sinh thất thần. Ờ ờ, đúng, đích thực kỳ quái. Ngươi nói, sao Hồng Cửu đại ca cứ làm bừa.”

“Cũng không nói hắn!”

Nói đến Hồng Cửu, Thất gia gần như tức nổ phổi. Gia hỏa này nào chỉ làm bừa, căn bản là lưu manh.

Một lần thì cũng thôi đi, vậy mà còn có lần thứ hai, rõ ràng hắn cố ý! Nhìn Thất gia lộ ra hung quang, gần như muốn rút kiếm chém chết đồ lưu manh đó, Quản Ninh vội vàng nói.

“Ôn cô nương, ngài vừa nói cái gì kỳ quái?”

“Ờ.”

Thất gia hoàn hồn, ‘À ờ’ suy nghĩ một hồi.

“Ta nói tòa nhà này rất kỳ quái.”

Thất gia vốn cẩn thận, chỉ cần tỉnh táo lại, liền dần dần phát hiện điểm không bình thường trong phủ đệ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Poggo
19 Tháng mười một, 2024 17:29
Nhịn canh đủ một tô rồi húp ~~~
MewyêuH2o
19 Tháng mười một, 2024 15:57
ae cho hỏi sau Tô Hiểu có biến tính luôn không ae
MewyêuH2o
19 Tháng mười một, 2024 15:57
ae cho hỏi sau Tô Hiểu có biến tính luôn không ae
Bonbon9921
19 Tháng mười một, 2024 08:40
rồi bộ này mình main gánh tg à các đh, đại la sơn rồi cao thủ chánh phái có xuất hiện không?
Haruka1230
18 Tháng mười một, 2024 23:38
lại hơn 8k chữ hai chương...*** tác, ông được lắm đấy :V
Poggo
18 Tháng mười một, 2024 22:37
:D với thế lực của Dữ Mặc thì không đến nỗi bị gọt như các tráng sĩ khác nhưng cũng không mấy tốt đẹp .ngang ngang Tương Thần cũng được rồi
Haruka1230
18 Tháng mười một, 2024 11:20
Không nói gì, muốn chửi một câu thôi, mẹ nó Lăng Hàm Chung!
Haruka1230
18 Tháng mười một, 2024 01:05
sr, hôm nay chương ra muộn :V
MewyêuH2o
17 Tháng mười một, 2024 15:24
con tác này thích viết phi giới tính thế nhỉ chắc bị trap nhiều quá ám cmnr
Poggo
17 Tháng mười một, 2024 01:58
tạo lập nhân vật hoàng đế vô dụng như nhược yêu dân hay không chưa biết nhưng tướng tài nhiều khá giống các đời 3 4 của triều đại trong lịch sử như càn long
Haruka1230
16 Tháng mười một, 2024 00:18
2 chương tổng 9k chữ :V Ai dám nói 10k chữ dễ viết!?
Poggo
15 Tháng mười một, 2024 18:37
Y Chân minh đi á·m s·át Minh Phi Chân =))) người không biết còn tưởng bà chủ thanh toán tướng công nữa
Haruka1230
15 Tháng mười một, 2024 18:22
Hôm nay chương sẽ ra hơi muộn chút nhá :V
Người Qua Đường Y
15 Tháng mười một, 2024 10:18
Truyện này thuần kiếm hiệp nha. lâu mới gặp
Người Qua Đường Y
15 Tháng mười một, 2024 04:20
Thần mẹ nó Tây Môn Xuy Đăng :))
Haruka1230
13 Tháng mười một, 2024 23:40
sr mấy ông, ra muộn, bookhub bị đơ, đăng k đc :Vvvvvv
Huyckhl
12 Tháng mười một, 2024 08:48
bộ này cũ nhưng văn phong hay. bây giờ hiếm dã man
Haruka1230
11 Tháng mười một, 2024 22:34
Hôm nay chương sẽ ra muộn, mà giờ này chắc các bác cũng đoán được rồi :V
Poggo
07 Tháng mười một, 2024 21:29
Arc này chuẩn bị giai đoạn cao trào rồi .dự tính hơn 20c
Haruka1230
07 Tháng mười một, 2024 00:28
Mn, còn ngủ chứ? Chương ra khuya, thông cảm nhá, mai sẽ đăng sớm hơn :V Lần sau thề không nhậu nữa, ngày 4 chương thật sự đau cả răng
V2hYE4c2rR
06 Tháng mười một, 2024 22:11
Cố đọc nhưng không thích lắm. Nhận xét cá nhân truyện main thoái ẩn nhưng lại đi làm công không thấy nhàn nhã tiêu dao ở đâu toàn làm cái gì đâu vớ vẩn lằng nhằng, còn bảo vào lục phiến môn vì bạc thì cái này ko cần nói nó xàm, thoái ẩn đi du ngoạn giải quyết các truyện trước kia triệt để cũng trả cần vào lục phiến môn, nhiều bí ẩn thì với thực lực gần như ko thằng nào trên được, thì muốn biết gì, lẻn vào đâu cũng điều tra được chưa tính 1 đống thân phận đỉnh của cái map. Cái thứ 2 gây khó chịu là biết là nữ rồi nhưng cứ miêu tả giả nam hay công công miêu tả thì xinh đẹp phải gọi là tuyệt thế ( cái này là do bản thân ko thích thôi tuỳ người ). Thứ 3 cảnh giới không rõ lắm nhất là thằng đường dịch nhị lưu nhất lưu tông sư gì luôn thằng main cho 1 câu bình chuẩn để dễ hình dung xem lúc mạnh lúc yếu. Cuối cùng dừng đọc là vụ thằng tranh vương bị xử tử hay không bị xử tử thì ko vấn đề, vấn đề ở chỗ là lúc xử nó lên triều như sân khấu kịch lí do biện hộ thì như trẻ con, nào thì ko có ý g·iết cha nào thì ko hạ lệnh g·iết người nào thì ta là mẹ nó lên hiểu nó nhất, ak chỉ hạ lệnh g·iết kì lân tướng thôi xong tổng đốc bảo ko truy cứu chỉ tìm sát lang thập tam đòi nợ trong khi bọn nó là sát thủ nhận tiền g·iết người. ( ý kiến cá nhân hoàng đế nhu nhược, ko xử tử tranh vương thấy cấn cấn rồi bảo là tình phụ tử hổ dữ ko ăn thịt con, nếu mà là gia tộc bình thường thì ko g·iết thì ok nhưng làm hoàng đế con trai thì tạo phản bao nhiêu n·gười c·hết liên luỵ theo, rồi coi như không g·iết đi - cũng phải cho những n·gười c·hết kia công đạo nhưng ko nghe thấy gì cả qua loa hết, hoàng hậu mẹ nó thì bảo ko biết ko có tội, đọc nhiều truyện đế vương con trai tạo phản mẹ vẫn ko bị gì vẫn lên điện phát biểu như đúng rồi đáng ra nhẹ nhất cũng mất ngôi hoàng hậu có thể đày vào lãnh cung luôn. Đọc đến đây đúng không muốn đọc nữa. Ae nào có ý kiến vào đóng góp đọc đến đây thấy thế drop rồi.
Haruka1230
05 Tháng mười một, 2024 20:12
hôm nay sẽ có khả năng không có chương nhé :V Bê vỡi
Haruka1230
05 Tháng mười một, 2024 19:27
hôm nay ra hơi muộn nhá, mặc dù các hôm cũng đã muộn sẵn rồi :V
Poggo
05 Tháng mười một, 2024 17:04
Chẹp hơn 20c đoạn học cung giống khoản nghỉ hơn là điều tra thanh đồng
Đỗ Minh
05 Tháng mười một, 2024 11:29
K biết vì sao nvc chọn lục phiến môn để ẩn cư nữa, nhưng nhìn chung thấy nvc cứ ôm đồm việc vào người ý. Không có cái tinh thần chill chill thong dong nghỉ hưu, kệ đời gì cả.
BÌNH LUẬN FACEBOOK