Đứng đợi thêm một lúc thì nhận được cuộc gọi của tài xế, xe bị hư giữa đường, bây giờ không thể đón cô được, Uyển Chi cũng chỉ có thể thở dài mà hủy chuyến ấy.
“ Vậy bây giờ tôi có thể đưa cậu về được rồi chứ?”
Hoắc Trương không ngờ ông trời cũng đang đứng về phía mình, anh không ngần ngại mà tiếp tục đề nghị.
“ Tôi cảm thấy như vậy thực sự rất phiền cậu, cứ để tôi đặt xe là được,”
Uyển Chi ngại ngùng từ chối, đúng là cô thực sự có thiện cảm rất tốt với Hoắc Trương nhưng như này thì quá phiền cho anh.
“ Không sao, tôi cũng đang muốn đi dạo xung quanh đây, sẵn tiện tôi muốn hỏi cậu vài chuyện.”
“ Có chuyện gì?”
“ Lên xe tôi sẽ nói, nếu còn đứng ở đây nhất định sẽ tối mất.”
Hoắc Trương nhanh chóng đi lấy xe sau đó chạy đến trước trường đớn Uyển Chi.
Uyển Chi ban đầu nghĩ anh chỉ là đưa cô về bằng xe nhà anh nhưng không ngờ là bằng xe riêng của anh.
Uyển Chi nhanh chóng lên xe vì không muốn mọi người chú ý, trường học không cho phép các học sinh tự ý lái xe đến trường nếu bị bắt gặp sẽ phạt rất nặng.
Không khí trong xe rơi vào im lặng, Uyển Chi không biết nên bắt chuyện trước như thế nào nhưng nếu cứ im lặng như thế này mãi thì hình như không hay cho lắm.
“ Cảm….”/ “ Cậu…”
Cả hai đồng thanh lên tiếng sau đó cùng nhau im bặt để đối phương nói trước.
“ Cậu nói trước đi.”
Hoắc Trương lên tiếng phá bỏ không gian yên lặng này, anh muốn để Uyển chi nói trước vì rất hiếm khi cô chủ động nói chuyện với anh.
“ Tôi chỉ là muốn cảm ơn cậu vì đã đưa tôi về. Còn cậu.”
Uyển Chi ngại ngùng nói, cô là một người không giỏi ăn nói lắm nên cũng không biết phải mở đầu câu chuyện như thế nào thôi thì cứ gửi lời cảm ơn trước vậy.
“ Không có gì, tôi còn tưởng là cậu không thoải mái nên muốn hỏi thăm thôi.”
Hoắc Trương vừa lái xe vừa nói, anh lúc đầu còn không biết có phải là bả thân đi xe hơi nhanh nên làm cô không thoải mái không. Nhưng thật ra tốc độ xe hôm nay của anh vẫn chỉ được coi là bình thường, nếu không phải vì có Uyển Chi trên xe, anh nhất định đã biến con đường này là đường đua của riêng mình.
“ Tôi xin lỗi vì đã gây phiền phức cho cậu, lúc trưa tôi đã gặp Thiên Vĩ, hắn ta là vì hiểu lầm nên mới ra tay với cậu.”
Uyển chi giãi bày, gương mặt của cô rất thành tâm cứ như đây là lỗi của cô vậy.
“ Không phải lỗi của cậu, đừng buồn nữa, vết thương không quá nặng đâu.”
Hoắc trương cố nén đau lấy tay chạm vào vết thương để chứng minh lời anh nói, Uyển Chi bất giác mỉm cười.
Chẳng mấy chốc đã đến nhà của cô, Uyển Chi đi xuống xe sau khi gửi lời cảm ơn xong cũng dặn dò anh đi đường cẩn thận.
“ Được khi nào đến nhà tôi sẽ thông báo cho cậu.”
Uyển chi đương nhiên không có ý bảo anh phải thông báo cho mình nhưng tự nhiên cô cảm thấy như vậy cũng không tệ, Uyển chi gật đầu đi vào nhà.
Vừa vào nhà cô đã đi thẳng lên phòng, nằm xuống giường, nhìn lên trần nhà nhớ lại những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay, cô có cảm giác bản thân mình hình như vừa phát sinh rất nhiều hảo cảm dành cho Hoắc Trương.
Uyển Chi có chút suy nghĩ, cô có rất nhiều câu hỏi sau quanh Hoắc Trương, cô cảm thấy mối quan hệ của cô với anh dường như tất cả đều phát triển rất nhanh, hành tung Hoắc Trương có chút bí ẩn, bất giác trong lòng lại sinh ra cảm giác sợ sệt, sợ anh chính là Thiên Vĩ thứ hai.
Hoắc Trương lái xe về nhà, liền nhắn tin thông báo cho Uyển Chi. Uyển Chi dù đã nhận được tin nhắn nhưng cũng không biết nên trả lời như thế nào, dù sao giữa bọn họ cũng chỉ là mối quan hệ hai người mới quen biết, không giống như các cặp đôi đang yêu nhau mà phải thông báo việc đang làm cho đối phương.
Cuối cùng Uyển chi cũng chỉ nhắn “ ừm” và gửi sticker chúc anh buổi tối tốt lành. Cô ném điện thoại qua một bên, gương mặt đỏ ửng ngại ngùng chết đi được.
Hoắc Trương sau khi nhận tin nhắn xong cũng mỉm cười hài lòng, anh vừa nhận được tin kết quả xét nghiệm của Hoắc Trương và Uyển Chi hoàn toàn trùng khớp, bọn họ là hai anh em.
Không ngờ sau bao nhiêu nỗ lực cuối cùng anh cũng đã tìm thấy em gái của mình, ở trường anh đã lén lấy mẫu thử của Uyển Chi để gửi đi xét nghiệm.
Bây giờ anh sẽ tìm cơ hội để nói cho cô biết về thông tin này, không biết tâm trạng của cô sẽ như thế nào, có giận anh và gia đình vì đã bỏ rơi cô một thời gian dài không.
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.
“ Vậy bây giờ tôi có thể đưa cậu về được rồi chứ?”
Hoắc Trương không ngờ ông trời cũng đang đứng về phía mình, anh không ngần ngại mà tiếp tục đề nghị.
“ Tôi cảm thấy như vậy thực sự rất phiền cậu, cứ để tôi đặt xe là được,”
Uyển Chi ngại ngùng từ chối, đúng là cô thực sự có thiện cảm rất tốt với Hoắc Trương nhưng như này thì quá phiền cho anh.
“ Không sao, tôi cũng đang muốn đi dạo xung quanh đây, sẵn tiện tôi muốn hỏi cậu vài chuyện.”
“ Có chuyện gì?”
“ Lên xe tôi sẽ nói, nếu còn đứng ở đây nhất định sẽ tối mất.”
Hoắc Trương nhanh chóng đi lấy xe sau đó chạy đến trước trường đớn Uyển Chi.
Uyển Chi ban đầu nghĩ anh chỉ là đưa cô về bằng xe nhà anh nhưng không ngờ là bằng xe riêng của anh.
Uyển Chi nhanh chóng lên xe vì không muốn mọi người chú ý, trường học không cho phép các học sinh tự ý lái xe đến trường nếu bị bắt gặp sẽ phạt rất nặng.
Không khí trong xe rơi vào im lặng, Uyển Chi không biết nên bắt chuyện trước như thế nào nhưng nếu cứ im lặng như thế này mãi thì hình như không hay cho lắm.
“ Cảm….”/ “ Cậu…”
Cả hai đồng thanh lên tiếng sau đó cùng nhau im bặt để đối phương nói trước.
“ Cậu nói trước đi.”
Hoắc Trương lên tiếng phá bỏ không gian yên lặng này, anh muốn để Uyển chi nói trước vì rất hiếm khi cô chủ động nói chuyện với anh.
“ Tôi chỉ là muốn cảm ơn cậu vì đã đưa tôi về. Còn cậu.”
Uyển Chi ngại ngùng nói, cô là một người không giỏi ăn nói lắm nên cũng không biết phải mở đầu câu chuyện như thế nào thôi thì cứ gửi lời cảm ơn trước vậy.
“ Không có gì, tôi còn tưởng là cậu không thoải mái nên muốn hỏi thăm thôi.”
Hoắc Trương vừa lái xe vừa nói, anh lúc đầu còn không biết có phải là bả thân đi xe hơi nhanh nên làm cô không thoải mái không. Nhưng thật ra tốc độ xe hôm nay của anh vẫn chỉ được coi là bình thường, nếu không phải vì có Uyển Chi trên xe, anh nhất định đã biến con đường này là đường đua của riêng mình.
“ Tôi xin lỗi vì đã gây phiền phức cho cậu, lúc trưa tôi đã gặp Thiên Vĩ, hắn ta là vì hiểu lầm nên mới ra tay với cậu.”
Uyển chi giãi bày, gương mặt của cô rất thành tâm cứ như đây là lỗi của cô vậy.
“ Không phải lỗi của cậu, đừng buồn nữa, vết thương không quá nặng đâu.”
Hoắc trương cố nén đau lấy tay chạm vào vết thương để chứng minh lời anh nói, Uyển Chi bất giác mỉm cười.
Chẳng mấy chốc đã đến nhà của cô, Uyển Chi đi xuống xe sau khi gửi lời cảm ơn xong cũng dặn dò anh đi đường cẩn thận.
“ Được khi nào đến nhà tôi sẽ thông báo cho cậu.”
Uyển chi đương nhiên không có ý bảo anh phải thông báo cho mình nhưng tự nhiên cô cảm thấy như vậy cũng không tệ, Uyển chi gật đầu đi vào nhà.
Vừa vào nhà cô đã đi thẳng lên phòng, nằm xuống giường, nhìn lên trần nhà nhớ lại những chuyện xảy ra trong ngày hôm nay, cô có cảm giác bản thân mình hình như vừa phát sinh rất nhiều hảo cảm dành cho Hoắc Trương.
Uyển Chi có chút suy nghĩ, cô có rất nhiều câu hỏi sau quanh Hoắc Trương, cô cảm thấy mối quan hệ của cô với anh dường như tất cả đều phát triển rất nhanh, hành tung Hoắc Trương có chút bí ẩn, bất giác trong lòng lại sinh ra cảm giác sợ sệt, sợ anh chính là Thiên Vĩ thứ hai.
Hoắc Trương lái xe về nhà, liền nhắn tin thông báo cho Uyển Chi. Uyển Chi dù đã nhận được tin nhắn nhưng cũng không biết nên trả lời như thế nào, dù sao giữa bọn họ cũng chỉ là mối quan hệ hai người mới quen biết, không giống như các cặp đôi đang yêu nhau mà phải thông báo việc đang làm cho đối phương.
Cuối cùng Uyển chi cũng chỉ nhắn “ ừm” và gửi sticker chúc anh buổi tối tốt lành. Cô ném điện thoại qua một bên, gương mặt đỏ ửng ngại ngùng chết đi được.
Hoắc Trương sau khi nhận tin nhắn xong cũng mỉm cười hài lòng, anh vừa nhận được tin kết quả xét nghiệm của Hoắc Trương và Uyển Chi hoàn toàn trùng khớp, bọn họ là hai anh em.
Không ngờ sau bao nhiêu nỗ lực cuối cùng anh cũng đã tìm thấy em gái của mình, ở trường anh đã lén lấy mẫu thử của Uyển Chi để gửi đi xét nghiệm.
Bây giờ anh sẽ tìm cơ hội để nói cho cô biết về thông tin này, không biết tâm trạng của cô sẽ như thế nào, có giận anh và gia đình vì đã bỏ rơi cô một thời gian dài không.
MỌI NGƯỜI NHỚ LIKE VÀ BÌNH LUẬN ĐỂ MÌNH BIẾT THÊM VỀ CẢM NHẬN CỦA MỌI NGƯỜI.