Khi vào đến lớp 11a3 Hạ Vũ và Gia Khánh đã được giáo viên chủ nhiệm giới thiệu với cả lớp là học sinh mới chuyển trường.
Cô Thanh Nga: “ Nào các em! Cả lớp trật tự nào! Đây là Hạ Vũ và Gia Khánh học sinh mới chuyển trường đến lớp chúng ta!”
- “ Các em có thể giới thiệu bản thân để làm quen với cả lớp.”
Gia Khánh: “ Xin chào mọi người mình là Hoàng Gia Khánh, mình mới chuyển từ Mỹ về, mong được mọi người giúp đỡ.”
Vì có một gương mặt đẹp trai và một vóc dáng cao dáo, Hoàng Gia Khánh cũng nhận được khá nhiều sự chú ý từ những bạn nữ trong lớp. Lớp học trở nên xôn xao với các câu hỏi: “ Cậu ấy cao nhỉ? Ui đẹp trai quá! Không biết cậu ấy có muốn tham gia clb bóng rổ không nhỉ? Từ Mỹ chuyển về chắc học giỏi tiếng Anh lắm!...”
Hạ Vũ: “ Xin chào mọi người mình là Trần Hạ Vũ, ba mẹ mình cần phải chuyển công tác gấp tới Mỹ nên mình đã chuyển trường đến đây, có nhiều thứ mình còn chưa quen, rất mong được mọi người giúp đỡ.”
Hạ Vũ cũng được mọi người trong lớp chú ý đến vì có một giọng nói rất hay và ngoại hình dễ thương.
Cô Thanh Nga tiếp lời: “ Vì ba mẹ của Hạ Vũ đã chuyển đến Mỹ, cho nên hiện nay Hạ Vũ đang ở nhà anh họ của em ấy là Duy Anh đó!”
Hạ Vũ giật mình: “ Gì cơ? Duy Anh, Nguyễn Trần Duy Anh hả...?”
Cả lớp bỗng xôn xao lên, có người hỏi: “ Vậy là hai cậu đang sống chung à?”
Hạ Vũ ngượng ngùng đáp: “ À! Đúng vậy!”
Khắp cả lớp trở nên càng xôn xao hơn, câu nói “ Không thể nào” liên tục vang lên không ngừng.
Hạ Vũ như dần nhận ra điều gì đó.
Nhiều bạn nữ trong lớp đồng loạt đứng lên. Có một bạn nói: “ Vậy cậu ấy chính là em họ của Duy Anh?”.
Một bạn khác tiếp lời: “ Và họ còn sống chung với nhau nữa?”
Các bạn nữ đồng loạt nhìn về một phía và hỏi lớn: “ Có phải vậy không hả Duy Anh?”
Thật không ngờ Nguyễn Trần Duy Anh lại học lớp này, còn là tâm điểm chú ý của các bạn nữ trong lớp.
Duy Anh chống tay lên cằm thờ ơ đáp: “ Đúng vậy!”
Các bạn nữa kia đồng thanh đáp: “ Thật hả trời!”
Hạ Vũ cuối cùng cũng nhìn thấy Duy Anh: “Trời, thì ra cậu ta cũng học ở lớp này!”
Gia Khánh ghé lại gần Hạ Vũ và nói: “ Cậu bạn Duy Anh kia được nhiều người hâm mộ quá nhỉ?”
- “ Làm em họ của cậu ấy chắc cậu cảm thấy áp lực lắm nhỉ?”
Hạ Vũ bất lực đáp: “ Không biết những tháng ngày tới làm sao tôi có thể sống yên ổn đây?’'
Gia Khánh tự tin cười đáp: “ Cậu có thể đi theo tôi, sư huynh sẽ ra sức bảo vệ cậu”.
Hạ Vũ: “ Thôi khỏi! Với gương mặt của cậu và sự ồn ào của các bạn nữ khi nãy tôi cũng đủ hiểu rồi, khéo đi theo cậu tôi còn thê thảm nữa.”
Cô Thanh Nga cất tiếng nói: “ Nếu có bất cứ câu hỏi gì thì hai em có thể hỏi Duy Anh nhé!”
Gia Khánh và Hạ Vũ có hơi ngơ ngác trước câu nói đó.
Cô Thanh Nga mỉm cười nhẹ nhàng trả lời: “ Các em không cần quá ngạc nhiên đâu, vì em ấy chính là lớp trưởng mà!”
Hạ Vũ ngạc nhiên quay ra nhìn cô Thanh Nga: “ Dạ!”
Cô Thanh Nga nhắc lại một lần nữa: “ Duy Anh là lớp trưởng của lớp 11a3”.
Hạ Vũ: “ Lớp lớp trưởng ấy ạ?”
Cô Thanh Nga: “ Đúng vậy đó!”
Hạ Vũ quay ra nhìn Duy Anh với vẻ mặt không thể tin được.
Hạ Vũ: “ Cậu ta... là lớp trưởng sao?”
Hạ Vũ nhớ lại lời Duy Anh nói khi ở ngoài cồng trường: gặp cậu ta rồi ( lớp trưởng) thì cậu sẽ biết nên lựa chọn như thế nào.
Hạ Vũ nghĩ: Sao bản thân mình lại có thể đen đủi đến mức này chứ? Đã phải học cùng lớp với cậu ta rồi... Sao cậu ta lại là lớp trưởng nữa kia chứ? Ai đó cứu tôi với! Hu hu...
Gia Khánh quan tâm hỏi Hạ Vũ: “ Cậu có còn ổn không vậy?”
Hạ Vũ: “ Chưa bao giờ tôi thấy bản thân mình bất ổn như bây giờ!’’
Cô Thanh Nga: “ Thôi được rồi phần giới thiệu đến đây thôi nhỉ?”
- “ Ừm! Bây giờ chúng ta phải tìm chỗ ngồi cho hai em.”
Cô Thanh Nga nhìn quanh lớp một lượt rồi ánh mắt cô dừng lại ở bàn của Nguyễn Trần Duy Anh.
- “ Bàn của lớp trưởng vẫn còn hai chỗ trống kìa!”
- “ Hạ Vũ và Gia Khánh hai em đến đó ngồi đi!”
Gia Khánh: “ Chà! Hạ Vũ xem kìa chúng ta lại trở thành bạn cùng bàn rồi!”
Hạ Vũ không để ý đến những lời nói của Gia Khánh, trong đầu cô lúc này chỉ nghĩ: Sao lại có thể xui xẻo như vậy chứ đã phải ở cùng nhà rồi, đến trường thì lại cùng lớp, đến lớp thì lại cùng bàn. Chả nhẽ mình bị cậu ta ám rồi sao? Mấy nữa phải đi chùa giải hạn thôi!
Chiếc bàn được sắp xếp theo thứ tự Nguyễn Trần Duy Anh – Trần Hạ Vũ – Hoàng Gia Khánh – một nhân tố bí ẩn khác.
Cuối cùng Hạ Vũ phải bất lực chấp nhận ngồi giữa hai người là Duy Anh và Gia Khánh. Những ánh mắt sát khí của các bạn nữ trong lớp khiến cho Hạ Vũ cảm thấy thật rùng mình. Hạ Vũ nghĩ: không biết những tháng ngày học đường tới bản thân sẽ đi đâu về đâu đây?
Cô Thanh Nga: “ Nào các em! Cả lớp trật tự nào! Đây là Hạ Vũ và Gia Khánh học sinh mới chuyển trường đến lớp chúng ta!”
- “ Các em có thể giới thiệu bản thân để làm quen với cả lớp.”
Gia Khánh: “ Xin chào mọi người mình là Hoàng Gia Khánh, mình mới chuyển từ Mỹ về, mong được mọi người giúp đỡ.”
Vì có một gương mặt đẹp trai và một vóc dáng cao dáo, Hoàng Gia Khánh cũng nhận được khá nhiều sự chú ý từ những bạn nữ trong lớp. Lớp học trở nên xôn xao với các câu hỏi: “ Cậu ấy cao nhỉ? Ui đẹp trai quá! Không biết cậu ấy có muốn tham gia clb bóng rổ không nhỉ? Từ Mỹ chuyển về chắc học giỏi tiếng Anh lắm!...”
Hạ Vũ: “ Xin chào mọi người mình là Trần Hạ Vũ, ba mẹ mình cần phải chuyển công tác gấp tới Mỹ nên mình đã chuyển trường đến đây, có nhiều thứ mình còn chưa quen, rất mong được mọi người giúp đỡ.”
Hạ Vũ cũng được mọi người trong lớp chú ý đến vì có một giọng nói rất hay và ngoại hình dễ thương.
Cô Thanh Nga tiếp lời: “ Vì ba mẹ của Hạ Vũ đã chuyển đến Mỹ, cho nên hiện nay Hạ Vũ đang ở nhà anh họ của em ấy là Duy Anh đó!”
Hạ Vũ giật mình: “ Gì cơ? Duy Anh, Nguyễn Trần Duy Anh hả...?”
Cả lớp bỗng xôn xao lên, có người hỏi: “ Vậy là hai cậu đang sống chung à?”
Hạ Vũ ngượng ngùng đáp: “ À! Đúng vậy!”
Khắp cả lớp trở nên càng xôn xao hơn, câu nói “ Không thể nào” liên tục vang lên không ngừng.
Hạ Vũ như dần nhận ra điều gì đó.
Nhiều bạn nữ trong lớp đồng loạt đứng lên. Có một bạn nói: “ Vậy cậu ấy chính là em họ của Duy Anh?”.
Một bạn khác tiếp lời: “ Và họ còn sống chung với nhau nữa?”
Các bạn nữ đồng loạt nhìn về một phía và hỏi lớn: “ Có phải vậy không hả Duy Anh?”
Thật không ngờ Nguyễn Trần Duy Anh lại học lớp này, còn là tâm điểm chú ý của các bạn nữ trong lớp.
Duy Anh chống tay lên cằm thờ ơ đáp: “ Đúng vậy!”
Các bạn nữa kia đồng thanh đáp: “ Thật hả trời!”
Hạ Vũ cuối cùng cũng nhìn thấy Duy Anh: “Trời, thì ra cậu ta cũng học ở lớp này!”
Gia Khánh ghé lại gần Hạ Vũ và nói: “ Cậu bạn Duy Anh kia được nhiều người hâm mộ quá nhỉ?”
- “ Làm em họ của cậu ấy chắc cậu cảm thấy áp lực lắm nhỉ?”
Hạ Vũ bất lực đáp: “ Không biết những tháng ngày tới làm sao tôi có thể sống yên ổn đây?’'
Gia Khánh tự tin cười đáp: “ Cậu có thể đi theo tôi, sư huynh sẽ ra sức bảo vệ cậu”.
Hạ Vũ: “ Thôi khỏi! Với gương mặt của cậu và sự ồn ào của các bạn nữ khi nãy tôi cũng đủ hiểu rồi, khéo đi theo cậu tôi còn thê thảm nữa.”
Cô Thanh Nga cất tiếng nói: “ Nếu có bất cứ câu hỏi gì thì hai em có thể hỏi Duy Anh nhé!”
Gia Khánh và Hạ Vũ có hơi ngơ ngác trước câu nói đó.
Cô Thanh Nga mỉm cười nhẹ nhàng trả lời: “ Các em không cần quá ngạc nhiên đâu, vì em ấy chính là lớp trưởng mà!”
Hạ Vũ ngạc nhiên quay ra nhìn cô Thanh Nga: “ Dạ!”
Cô Thanh Nga nhắc lại một lần nữa: “ Duy Anh là lớp trưởng của lớp 11a3”.
Hạ Vũ: “ Lớp lớp trưởng ấy ạ?”
Cô Thanh Nga: “ Đúng vậy đó!”
Hạ Vũ quay ra nhìn Duy Anh với vẻ mặt không thể tin được.
Hạ Vũ: “ Cậu ta... là lớp trưởng sao?”
Hạ Vũ nhớ lại lời Duy Anh nói khi ở ngoài cồng trường: gặp cậu ta rồi ( lớp trưởng) thì cậu sẽ biết nên lựa chọn như thế nào.
Hạ Vũ nghĩ: Sao bản thân mình lại có thể đen đủi đến mức này chứ? Đã phải học cùng lớp với cậu ta rồi... Sao cậu ta lại là lớp trưởng nữa kia chứ? Ai đó cứu tôi với! Hu hu...
Gia Khánh quan tâm hỏi Hạ Vũ: “ Cậu có còn ổn không vậy?”
Hạ Vũ: “ Chưa bao giờ tôi thấy bản thân mình bất ổn như bây giờ!’’
Cô Thanh Nga: “ Thôi được rồi phần giới thiệu đến đây thôi nhỉ?”
- “ Ừm! Bây giờ chúng ta phải tìm chỗ ngồi cho hai em.”
Cô Thanh Nga nhìn quanh lớp một lượt rồi ánh mắt cô dừng lại ở bàn của Nguyễn Trần Duy Anh.
- “ Bàn của lớp trưởng vẫn còn hai chỗ trống kìa!”
- “ Hạ Vũ và Gia Khánh hai em đến đó ngồi đi!”
Gia Khánh: “ Chà! Hạ Vũ xem kìa chúng ta lại trở thành bạn cùng bàn rồi!”
Hạ Vũ không để ý đến những lời nói của Gia Khánh, trong đầu cô lúc này chỉ nghĩ: Sao lại có thể xui xẻo như vậy chứ đã phải ở cùng nhà rồi, đến trường thì lại cùng lớp, đến lớp thì lại cùng bàn. Chả nhẽ mình bị cậu ta ám rồi sao? Mấy nữa phải đi chùa giải hạn thôi!
Chiếc bàn được sắp xếp theo thứ tự Nguyễn Trần Duy Anh – Trần Hạ Vũ – Hoàng Gia Khánh – một nhân tố bí ẩn khác.
Cuối cùng Hạ Vũ phải bất lực chấp nhận ngồi giữa hai người là Duy Anh và Gia Khánh. Những ánh mắt sát khí của các bạn nữ trong lớp khiến cho Hạ Vũ cảm thấy thật rùng mình. Hạ Vũ nghĩ: không biết những tháng ngày học đường tới bản thân sẽ đi đâu về đâu đây?