Chàng trai có vóc dáng nhỏ bé đó chính là Châu Phong cậu ta là con trai thị thiếp của Tể tướng đương triều, cũng khó trách tính tình trở nên nhút nhát như vậy.
Bọn họ nhanh chóng chính thức được nhận vào trường. Đám người bọn họ ngày càng trở nên thân thiết, Nhật Tâm, Dương An, Trác Phong, Cao Thống, bọn Quận chúa Liên Hoa, Chu Đẳng, Chu Cương (Chu Đẳng và Chu Cương là 2 người vẫn theo sát quận chúa) và Châu Phong ngày càng trở nên thân thiết.
Bọn họ cũng từ đó cùng nhau mà lớn lên, từ từ nảy sinh tình cảm mạnh dần lên. Dương An, Trác Phong, Cao Thống (chính là cậu bé gãy chân, Nhật Tâm từng cứu, nhưng cô nàng vẫn chưa nhớ ra) thì đem lòng yêu thương Nhật Tâm, Chu Đẳng, Chu Cương, Châu Phong thì lại có tình cảm với Liên Hoa Quận chúa. Quận chúa thì lại rất quan tâm tới Nhật Tâm. Còn Nhật Tâm thì có tình yêu cực lớn với thứ không liên quan đến bọn họ đó là linh khí. Trong mắt Nhật Tâm bọn họ chỉ là những đứa trẻ ham chơi, chỉ quan tâm yêu thương như cách một người dì với đám cháu con. Thật làm tác giả ta cảm thấy cảm thán.
Mỗi năm đến dịp nghỉ Nhật Tâm lại về thăm nội. Nàng khuyên bà nội chi một khoản tiền lớn để làm đê điều, tưới tiêu, nghiên cứu nông nghiệp, phổ cập giáo dục. 3 Quận chính của Khoa gia từ người già đến trẻ em đều có thể đọc chữ, biết bơi. Mở thêm 5 kĩ viện lớn ở 5 trung tâm lớn của Dương An, với nhiều hoạt động phong phú.
Từ khi biết chữ, người dân dễ dàng tích trữ kinh nghiệm học hỏi nhau trong nhiều lĩnh vực. Làm ăn ngày càng phát đạt.
Nhật Tâm cũng trở thành nữ nhân nổi tiếng. Những người của Khoa Gia thì rất ngưỡng mộ, quý nên nàng, nhưng những khu vực khác thì nàng lại trở thành người xú danh đầy mình. Chưa tới 5 tuổi đã tuyển sủng nam, nữ nhân lại thích vào kỹ viện học danh kỹ nhảy múa. Thi tửu với nam nhân, cưỡi ngựa bắn cung, tranh luận với nam nhân. Ngay cả thói quen ở nhà không mang giày của nàng cũng bị mang ra làm đề tài để uống trà đàm đạo.
Nhưng những người dân ở các Quận được Khoa gia bảo hộ thì lại rất yêu thích nàng, bới tư tưởng nàng mới mẻ, đặc biệt, và khi áp dụng đời sống họ thay đổi rất nhiệt, khi có tranh luận đều bảo vệ nàng trong mắt họ nàng là “nữ nhân mang khí khái nam nhân, hiếm thấy, đáng nể”. Nàng trở thành nữ nhân vật nổi tiếng nhất An Dương bấy giờ. tiếp sau là Liên Hoa quận chúa “nữ nhân hiếu học”, nhưng nói về quận chúa là tội chém đầu, nên đề tài cũng mau chóng lu mờ, chỉ lâu lâu người ta nhắc lại.
9 năm cũng đã qua đi, bọn họ tốt nghiệp bịn rịn chia tay nhau, Châu Phong chính là thủ khoa. Được Hoàng Đế sắc phong. Tính cách một số người bọn họ cũng thay đổi. Quận chúa không còn kiêu kì như trước, ngược lại rất nhẹ nhàng, dễ mến , được lòng người. Châu Phong cũng không còn nhu nhược nhút nhát mà chính chắn, mạnh mẽ không ngờ, từ con thị thiếp đã trở thành sủng tử của của Tế tướng. Cả Chu Đẳng, Chu Cương cũng thành những hào hoa công tử lịch lãm đốn ngã bao nhiêu trái tim nữ nhân.
Chỉ có duy nhất một người càng ngày càng mang nhiều xú danh đó là “Nhật Tâm”. Tính cách nàng càng ngày càng ngoan cường, thích bao đồng và “dẵm đạp dư luận”, ngoài việc giúp Khoa gia trở nên hùng mạnh bằng cách tham mưu cho bà nội, nàng hầu như chỉ chuyên tâm “ham chơi”.
Càng lớn thì nàng ít đến kỹ viện hơn. Nhưng mỗi lần đến là lại gây sóng gió. Tài múa hát của nàng khiến nàng trở thành đệ nhất hoa khôi An Dương. Dùng dung mạo và tài múa hát làm rung động tim nam nhân.
Nàng cũng lại thích giả dạng nam nhân đi thách đố với những nam nhân nổi tiếng khắp đại đất nước. Lấy chiến thắng làm trò vui. Trong đó một số ít biết nàng là nữ nhân bèn đem lòng yêu mến, một số không biết xem nàng là huynh đệ, lại có bộ phận xem là kẻ thù.
Giang hồ xuất hiện “Tâm công tử” tướng mạo xuất chúng, võ nghệ cao cường. Kẻ hiếu kì tìm nàng, kẻ yêu mến tìm nàng, kẻ bị nàng hạ gục cũng tìm nàng “báo chù”, “rửa mực”. Nàng lại chính là lấy điều đó làm niềm vui sống, tác giả ta chính là đang lo ngại. Nữ chính đẩy mọi thứ lên cao như vậy, nàng làm sao mà tuột xuống đây. Hy vọng sẽ không bị té xuống vỡ đầu.
Khi rời khỏi trường. Thời gian nhàn rỗi càng nhiều, nàng lại càng mở rộng phạm vi trêu chọc. Chỉ chưa tới 3 năm, cả 4 quốc gia những địa danh nổi tiếng đều có dấu chân của nàng, đi đến đâu là nơi đó đầy búa rìu dư luận về nàng, khi xuất hiện là nữ nhân, khi biến thân làm nam nhân, làm không ít những trò quỷ.
Bằng hữu nàng tứ phương đều có, kẻ yêu mến nàng có đủ từ các quốc gia bộ tộc đến mức Dương An, Trương Cảnh cũng không còn nổi ghen nổi, chỉ việc đuổi theo nàng, giúp nàng che giấu thân phận, giúp nàng hạ màn cũng đã đủ làm bọn họ mỏi mệt mà cảm thán.
Nói về Cao Thống không thể theo bọn họ đi ngao du sơn thủy, nhưng vẫn luôn cho người nghe ngóng tin tức về Nhật Tâm. Mọi người đều không biết thân phận thật sự của hắn, chính là Thái tử An Dương trừ Liên hoa Quận chúa. Năm 19 tuổi quốc vương băng hà, hắn lên làm thái tử (thời điểm này Nhật Tâm 17t). Mọi người phải để quốc tang nhưng bọn người Nhật Tâm thì vẫn ung dung mặc đồ đủ màu bởi lúc đó bọn họ đang ở Kinh Thành của Huyền Sa.
Một năm Nhật Tâm ở Huyền Sa thì trong nước Cao Thống và Châu Phong phải cùng nhau hợp sức chống lại âm mưu của các đại thần lớn để giữ vững triều đình. Tại thời điểm này Cao Thống cũng đã từng đến gặp Khoa đại nương xin kinh phí trong sự kinh ngạc của bà vì những lần trước Cao Thống đến với tư cách là bằng hữu của Nhật Tâm, nhưng lúc này lại là quân vương.
Trong khi Nhật Tâm đang hý hửng rong chơi thì không hề biết ở nhà đã bị bà nội gả đi. Còn vui vẻ dâng tiền cho hoàng để lấy về cho nàng một chức “hoàng hậu”. Còn tên Cao thống thì lại vô cùng hý hửng, vừa được sự giúp đỡ của Khoa gia lại còn được Khoa đại nương ủng hộ cho tình cảm của hắn với Nhật Tâm.
Quân vô hý ngôn, mật lệnh tuyển nàng làm tú nữ, và mật thư đảm bảo sẽ sắc phong nàng làm hoàng hậu của một bậc đế vương không phải là trò đùa. Kì này Nhật Tâm nàng chính là bị bà nội cùng quân vương kia đưa vào thế đã rồi. Ta thật không biết nàng sẽ ứng phó tình cảnh này làm sao, hay ngoan ngoãn làm hoàng hậu nương nương. Liệu các quan thần trong triều có để yên cho Cao Thống sắc phong cho nữ nhân nổi tiếng nhất Dương An này làm hoàng hậu hay không.
Nhật Tâm vẫn vui vẻ rong chơi mà không biết mình đang đứng trên đầu ngọn sóng.