• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phiên tòa diễn ra dưới sự chứng kiến của mọi người, cả cánh báo chí cũng có mặt để đưa tin. Sự việc càng nóng hơn khi có sự xuất hiện của Gia Huy và đoàn luật sư Thượng Thành để hôc trợ cho Bảo Vy chống lại Gia Hân.

Gia Hân đã đoán đúng, anh không sợ dị nghị mà dùng đoàn luật sư của mình giúp đỡ cô ta. Cô không biết nên cảm thấy may mắn hay bất hạnh khi việc cô và anh kết hôn người ngoài không biết. Nếu không ngày mai Gia Hân sẽ lên trang bìa của báo với nội dung kiểu chồng giúp người yêu cũ chống lại vợ, anh không sợ mất mặt nhưng cô không muốn mất mặt.

Minh Trí liếc mắt nhìn qua Gia Hân thấy cô vẫn bình thản chẳng có chuyện gì, anh ta cũng chỉ biết lắc đầu rồi tập trung vào công việc của bản thân. Do sự có mặt của Gia Huy đứng ra giúp đỡ Bảo Vy nên mọi người càng nghi ngờ Bảo Vy chính là cô vợ bí ẩn của anh. Họ lại đang suy diễn ra câu chuyện ngôn tình tổng tài bá đạo cưng chiều vợ, ra mặt giúp vợ kiện tụng, đúng thật là vô tri, Gia Hân cô đây khinh.

Phiên tòa cũng bắt đầu

Mọi chuyện đều diễn ra xuông sẻ, như dự đoán ông Nguyễn Hoàng Khương do có đầy đủ chứng cứ để kết thành tội danh vu khống cùng việc lấy cắp gây nên tổn thất của cô Nguyễn Gia Hân. Hơn thế nữa vì muốn trả thù cô Gia Hân mà nên kế hoạch bắt cóc làm hại đến bên nguyên gây thương tích cho một người, đã có lời khai của hai bị cáo tiến hành trực tiếp khai, ông Nguyễn Hoàng Khương kết thành tội danh bắt cóc.

Gia Hân không ngờ người chủ trương bắt cóc cô lại là ông ta. Rõ ràng hôm đó tên đại ca nhận lệnh của một người phụ nữ, chuyện này còn có nghi vấn. Thế nhưng ông ta cũng nhận tội danh này, vậy không lễ cô nghi ngờ Bảo Vy là sai sao. Nhưng nghi ngờ cũng chỉ là nghi ngờ, cô không có chứng cứ xác thực thì nói ai tin.

Tòa tuyên án ông Nguyễn Hoàng Khương với các tội danh trên phải thi hành án phạt tù 5 năm.

Tới lượt Bảo Vy, tuy cô ta có đoàn luật sư tài giỏi hỗ trợ, nhưng Gia Hân cũng có chứng cứ rành rành là đoạn ghi âm. Lúc mở đoạn ghi âm lên cuộc nói chuyện giữa cô ta và ông Khương, mặt Bảo Vy bỗng chốc tái mét, Gia Huy cũng nhíu mày nhìn cô ta. Tuy anh đã biết trươc là Gia Hân có chứng cứ gì đó, nhưng Bảo Vy luôn miệng nói là do ông ta lợi dụng sự nhẹ dạ cả tin của Bảo Vy, kêu cô ta làm mấy cái đó, chứ cô ta cũng không biết gì, nhưng hôm nay nghe đoạn ghi âm này lại có chút không phải như thế.

Tuy nhiên anh đã hứa không để cô ta ở tù, đây cũng là sự nhân nhượng cuối cùng của anh. Còn về Gia Hân có thể cô nói đúng Bảo Vy có ý định chia cắt anh và cô. Lần này anh giúp Bảo Vy đã khiến cho Gia Hân chịu thiệt rồi, chắc chắn anh sẽ tìm cách bù đắp cho cô. Suốt cả phiên tòa anh mắt của Gia Huy luôn hướng về cô.

Thế nhưng đúng như Minh Trí nói trước đó, bên Thượng Thành tuy không hoàn toàn làm cho Bảo Vy hoàn toàn vô tội được, nhưng lại giúp cho cô ta giảm bớt tội danh. Từ tội danh cấu kết cùng ông Hoàng Khương thành tội danh vô ý và bị ông ta lợi dụng.

Do đoàn luật sư của ông Khương không bằng bên Thượng Thành nên ông ta thua trong vụ này, giúp chịu thêm tội lợi dụng Bảo Vy, còn cô ta lại được giảm nhẹ tội. Bảo Vy bị tòa tuyên án phải bồi thường thiệt hại về bản quyền của mẫu thiết kế sợi dây chuyền trong buổi từ thiện.

Gia Hân tuy không hài lòng với kết quả của phiên tòa này lắm. Với sự việc này, tuy Bảo Vy không phải ngồi tù, nhưng trong giới thiết kế trang sức cô ta sẽ chẳng còn chút danh tiếng nào, việc ăn cáp mẫu thiết kế của người khác dù bất cứ lý do nào là điều cấm kị trong ngành này. Coi như chuyện này cũng đã phá hủy toàn bộ sự nghiệp của cô ta rồi. Nhưng có trách thì trách chính cô ta hại người ai dè hại mình. Gia Hân bỗng nhiên nghĩ tới cái gì đó lại cười khẩy, dù cô ta không thể làm trong ngành này nữa nhưng vẫn còn Gia Huy giúp đỡ cô ta mà.

Kết thúc phiên tòa

Gia Hân cùng đoàn luật sư của Minh Trí ra về. Gia Huy cũng nhanh chóng bước ra theo, định đi theo cô. Bảo Vy thấy vậy liền níu lấy tay anh lại nói:

– Gia Huy, cám ơn anh đã giúp đỡ em. Em mời anh ăn cơm.

Gia Huy lạnh nhạt lên tiếng:

– Không cần đâu. Hơn nữa em cũng nên biết chừng mực, đừng đụng đến Gia Hân nữa, nếu không chẳng cần đợi đến cô ấy ra tay anh sẽ ra tay trước, nể tình chúng ta quen nhau nhiều năm thế, đừng khiến anh thêm thất vọng về em.

Nói xong Gia Huy quay đi luôn, Bảo Vy ở lại ấp úng không nói được gì. Cô ta hiểu ý anh, có lẽ anh đoán được cô ta cố tình lừa anh về sự việc vừa rồi. Nhưng cô ta không can tâm, không ngờ Gia Hân lại tốt số như thế, cô ta đã sắp xếp như vậy mà Gia Hân vẫn được cứu. Cũng may Bảo Vy rất thông minh cô ta đã sắp xếp để hai tên kia khai ra chủ mưu là ông Khương thế nên cô ta mới thoát được lần này.

Chỉ là không ngờ chỉ vì đoạn ghi âm đó mà Gia Huy đã nhìn ra cô ta có ý định chia rẽ vợ chồng họ, cố ý hãm hại Gia Hân. Nhưng cũng may anh vẫn còn nể tình xưa mà vẫn giúp đỡ cô ta. Xem như cô ta vẫn còn may. Nhưng có lẽ từ đây, cô ta chẳng thể nhờ Gia Huy giúp gì nữa, anh đã thẳng thừng cảnh cáo như thế. Sự nghiệp của cô ta coi như đi tong.

Gia Hân sau khi rời khỏi tòa án đã hẹn cùng đoàn luật sư đi ăn mừng. Cô định đi cùng xe với Minh Trí, thế nhưng vừa ra tới thì đã có một chiếc xe sang trọng đậu ngay trước đó. Người trong xe thấy Gia Hân đi ra thì đẩy cửa xe bước xuống, là Hoàng Nam. Gia Hân thấy Hoàng Nam ở đây thì vội chạy tới lo lắng hỏi:

– Sao anh lại tới đây? Anh vẫn chưa khỏe hẳn thì nên ở nhà nghỉ ngơi đi chứ.

Hoàng Nam thấy cô lo lắng mà mặt nhăn nhó vội vàng nói, trông thật đáng yêu. Hoàng Nam dịu dàng đưa tay lên xoa đầu cô rồi nói:

– Anh khỏe rồi, anh đến đón em. Mọi chuyện đều tốt chứ.

Gia Hân nghe anh hỏi vậy thì tươi cười gật đầu rồi nói:

– Đều ổn, nhưng bây giờ em phải cùng mọi người đi ăn mừng.

Hoàng Nam thản nhiên đáp:

– Vậy anh sẽ đi cùng em, lên xe đi.

Gia Hân vui vẻ gật đầu lên xe với Hoàng Nam. Do Hoàng Nam vẫn chưa khỏe hẳn lên việc lái xe đã có tài xế, anh và cô cùng ngồi ở ghế sau.

Gia Huy vừa chạy ra tới thì bắt gặp Gia Hân lên xe của Hoàng Nam. Anh tính đuổi theo nhưng không kịp, xe đã chạy mất. Gia Huy buồn bực trở lại công ty, quên luôn việc vừa định là đi theo Gia Hân để làm lành với cô. Cả tuần nay anh đã suy nghĩ rất nhiều, gần đây là do anh quá lỗ mãng, thái độ đối với cô không được tốt, anh không nên nghi ngờ cô, khiến cho cô tức giận, đã thế khiến cho Gia Hân bỏ ra ngoài ở. Anh hiện tại phải tìm cách khiến Gia Hân trở về và không đòi ly hôn nữa.

Tại nhà hàng

Mọi người đều ăn uống vui vẻ để chúc mừng cho sự thành công của vụ kiện. Khi bữa ăn kết thúc mọi người tạm biệt nhau ra về. Minh Trí có kêu Gia Hân ở lại rồi lấy trong cặp ra một xấp giấy đưa cho cô. Gia Hân nhận lấy rồi nhanh chóng bỏ vào túi xách, cô cất giọng:

– Cám ơn anh. Tôi về trước đây.

Hoàng Nam vừa mới từ nhà vệ sinh đi đến, vừa đúng lúc thấy Minh Trí đưa tờ giấy gì đó cho Gia Hân, tuy cô rất nhanh đã bỏ vào túi xách nhưng Hoàng Nam cũng kịp đọc vài chữ là đơn ly hôn. Hoàng Nam có chút bất ngờ, nhưng trong lòng lại có chút vui, nếu hai người họ ly hôn thì không phải anh sẽ có cơ hội với Gia Hân sao, tuy suy nghĩ này có chút thừa nước đục thả câu nhưng thực tế là vậy.

Hoàng Nam đưa Gia Hân về nhà cô. Từ hôm bị bắt cóc cô đã về ở nhà ba mẹ mình, cô cũng nói rõ việc sắp ly hôn với ba mẹ, còn về phần ba mẹ chồng cô vẫn chưa nói. Gia Hân định đợi Gia Huy kí tên rồi mới nói.

Về tới nhà, Gia Hân tạm biệt Hoàng Nam rồi đi về nhà. Vừa bước vào nhà, Gia Hân khẽ nhăn mặt, bởi ở phòng khách nhà cô xuất hiện một vị khách không mời mà đến. Gia Huy vừa thấy cô về thì nhìn cô cười dịu dàng. Gia Hân vẫn bình thản như không có chuyện gì, chào ba mẹ rồi cô tiến vào phòng mình, coi Gia Huy như vô hình. Gia Huy bất giác đen mặt, cô giâm bơ anh. Gia Huy thấy cô vào phòng cũng nhanh chóng xin phép ba mẹ vợ đi theo cô vào.

Hai ba mẹ cô nhìn nhau lắc đầu, nói chung hai ông bà cũng chẳng có ý định can thiệp, đứa con rể này cũng không phải không tốt, nhưng nó đối với con gái của họ hình như không tốt thì phải. Bởi thế một đứa như Gia Hân suy nghĩ rất kĩ lượng mà bây giờ lại chọn ly hôn, có lẽ hai đứa thật sự không hợp nhau.

Gia Hân vào tới phòng thì Gia Huy cũng vào sau đóng cửa lại. Cô chỉ hơi nhíu mày chứ cũng không định đuổi anh ra. Gia Huy lên tiếng trước:

– Chuyện này để em chịu thiệt rồi, anh xin lỗi. Anh và Bảo Vy thật sự không có gì, anh cũng không nên nghi ngờ em, nhưng anh thật sự không thích em ở gần Hoàng Nam. Không phải em không nhận ra tên đó có tình cảm đặc biệt với em đấy chứ.

Gia Hân nghe Gia Huy nói vậy thì cũng bình thản đáp lời:

– Chuyện đó bây giờ cũng chẳng quan trọng nữa.

Nói rồi cô lấy từ trong túi xách ra một tờ giấy, là đơn ly hôn. Gia Huy nhìn thấy chữ viết trên đó thì liền tức giận, không ngờ cô lại làm thiệt. Gia Hân cất giọng:

– Anh kí vào đi, tôi cũng không cần bất cứ tài sản gì, tôi sẽ chỉ đem đi những thứ là của mình. Anh kí vào chúng ta coi như chấm dứt.

Gia nghe Gia Hân nói vậy thì tức giận quát lên:

– Anh đã nói là không ly hôn, em đừng có mà quá đáng.

Nói rồi anh tức giận cầm tờ đơn lên xé rách thành từng mảnh. Gia Hân tức giận nói:

– Anh không kí thì tôi cũng có thể đơn phương ly hôn. Những chuyện này không phải tốt cho cả hai sao, lúc đầu cũng là do anh đề nghị. Thời hạn 100 đến nay cũng đã hết, tôi hiện tại cũng muốn ly hôn, không phải tốt sao.

Gia Huy lại gằn lên:

– Không là không, anh nhất quyết không ly hôn.

Nói rồi anh mở cửa đi ra ngoài, ba mẹ thấy có tiếng động lớn cũng ở phòng khách thì nhìn cửa phòng Gia Hân, thấy Gia Huy tức giận bước ra, ông bà nghĩ là hai đứa lại cãi nhau. Gia Huy bước ra bắt gặp ánh mât của ba mẹ, cơn giận cũng vơi đi, cúi chào ra về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK