Mục lục
Ta Dựa Vào Bán Manh Để Thăng Cấp - Tác giả: Hữu Mặc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Hữu Mặc

Edit: Bilun

Từ xưa đến nay, còn chưa bao giờ thấy qua ai dám chủ động khiêu khích sâu biến dị.

Hành động của Quý Vô Tu có thể coi là lần đầu tiên.

Sâu biến dị cấp 3 tràn ngập lửa giận gào rống, nó điên cuồng xông tới, chuẩn bị xé nát sinh vật nhỏ bé đáng chết này.

Quý Vô Tu hồn nhiên không sợ, kỳ thật thân thể vốn không nhỏ của y dưới sự đối lập với sâu biến dị.

Có vẻ nhỏ yếu, đáng thương, bất lực.

Mọi người nhìn mà lập tức lo lắng không thôi.

Xong rồi......

Nó nhất định sẽ bị sâu biến dị xé nát.

Phản ứng đầu tiên của Triệu Lợi Binh là bò dậy, muốn bảo vệ con thú biến dị kia trước khi chết.

Bởi vì anh biết rất rõ, mọi người căn bản không có hi vọng sống sót.

Nhưng thú biến dị thì khác.

Nếu không phải con thú biến dị kia chủ động khiêu khích, thì sâu biến dị cấp 3 sao có thể chú ý tới nó.

Chỉ cần kéo giá trị thù hận của sâu biến dị về phía mình, có lẽ còn có cơ hội giữ được mạng của tất cả thú biến dị.

Đây là việc duy nhất anh có thể làm vì thú biến dị trước khi chết.

Suy nghĩ này lướt qua trong đầu, Triệu Lợi Binh liều mạng hít một hơi bò dậy, gào lớn với sâu biến dị, đôi mắt đỏ au tràn ngập thù hận: "Tới đây nào con sâu kia, không phải ngươi thích ăn thịt con người nhất sao?"

Sâu biến dị cấp 3 bỗng nhiên dừng lại, đôi mắt âm trầm oán độc nhìn chằm chằm Triệu Lợi Binh, nó không thể tin nổi nhân loại ti tiện này có can đảm khiêu khích mình.

Hành vi của Triệu Lợi Binh khiến mọi người chấn động và khủng hoảng.

Tất cả mọi người nhìn ra mục đích anh làm như vậy là vì sao.

Sâu biến dị cấp ba chậm rãi đi tới.

Một vài người sắc mặt trắng bệch, thân thể cơ hồ lung lay sắp đổ.

Bọn họ lập tức sẽ chết.

Mà thân ảnh quân đội vẫn không thấy đâu, giống như.....đã bị sâu biến dị tiêu diệt trên đường đi rồi.

Lúc trước không ai dám nghĩ theo hướng này, sợ hủy diệt chút hi vọng cuối cùng.

Nhưng hiện tại.....bọn họ đã nhận ra.

Quân đội căn bản sẽ không tới.

Xác nhận hi vọng sống sót bằng không, các bảo an vườn thú sôi nổi đứng ra, quyết định trợ giúp Triệu Lợi Binh cùng chung tay chống lại sâu biến dị cấp 3.

Tuy biết không đánh lại được, nhưng bọn họ cũng muốn làm điều gì đó trước khi chết.

Ví dụ như.....bảo vệ những con thú biến dị đó.

Quý Vô Tu cực kỳ cảm động, vì thế lại lần nữa nhặt lấy viên đá trên mặt đất, ném về phía sâu biến dị để lôi kéo giá trị thù hận, phát ra tiếng kêu khiêu khích.

Mọi người: "......"

Sâu biến dị cấp ba quay đầu, nhìn chằm chằm vào sinh vật không hề có lực uy hiếp, lập tức gào rống một trận.


Lần này nó thật sự tức giận.

Sinh vật này năm lần bảy lượt khiêu khích nó, quả thực coi nó như con sâu nhỏ mà trêu đùa, không thể tha thứ.

Nó muốn biến nơi này thành biển lửa địa ngục, thiêu chết bọn họ.

Đám người Triệu Lợi Binh trơ mắt nhìn giá trị thù hận mình vất vả kéo qua cứ như vậy bị con thú biến dị vô hại kia lôi đi mất.

Bọn họ thiếu chút nữa tức đến hộc máu.

Sao lại có con thú biến dị khó hiểu như vậy.

Thật là lãng phí một khuôn mặt vừa nhìn đã thấy nhát gan kia của nó.

Triệu Lợi Binh tức tới nỗi ho khan vài cái, phun ra máu tươi lẫn lộn thịt vụn.

Hiển nhiên ngũ phủ lục tạng của anh đã bị dập vỡ trong lúc chiến đấu.

Sâu biến dị cấp 3 tiến về phía Quý Vô Tu, nó giơ cáo cáo kìm khổng lồ, đáy mắt tràn đầy oán độc......

Vào lúc này.

Mọi người bắt đầu liều mạng công kích sâu biến dị cấp ba.

Dị năng đủ mọi màu sắc nện lên phần bọt nước trên lưng của sâu biến dị cấp 3, bọt nước trong suốt bóng lưỡng lắc lư một trận, nhìn có vẻ bạc nhược dễ dàng bị đập vỡ nhưng lại giống như thạch trái cây không ngừng lắc lư qua lại, lại lần nữa khôi phục bình tĩnh.

Đôi mắt của sâu biến dị cấp ba lộ ra một tia chế nhạo, những nhân loại này thật sự quá yếu, khiến nó không sinh ra được một chút dục vọng chiến đấu nghiêm túc nào.

Quý Vô Tu nhân cơ hội này, triệu hồi ra dây leo cuốn lấy kìm của sâu biến dị, nó giãy giụa kịch liệt, muốn xé nát dây leo đang trói buộc mình.

Quý Vô Tu bắt lấy cơ hội này đột nhiên tiến lên, lấy lực lượng cấp 3 cào cho sâu biến dị một phát, móng vuốt sắc bén xẹt qua xác ngoài sâu biến dị, phát ra thanh âm khiến người ê răng.

Xác sâu vốn kiên cố lập tức xuất hiện vết cào thật sâu, có thể nhìn thấy bắp thịt ở bên trong.

Sâu biến dị ăn đau hét lên, nó đột nhiên lui về phía sau, đáy mắt tràn ngập khó tin, cùng với kiêng kị về sinh vật nguy hiểm này.

Một màn này cũng khiến đám người Triệu Lợi Binh sợ đến ngây người.

"Ta không phải......đang nằm mơ chứ?"

Con thú biến dị yếu nhất kia, thì......thì ra lại trâu bò như vậy sao?

Khó trách nó lại hồn nhiên không sợ sâu biến dị như vậy, bởi vì nó có tư cách cũng có tự tin để kêu gào.

Làm gì giống như bọn họ, đều phải mang theo quyết tâm liều mạng dù có phải chết.

Đám thú biến dị bị nhân loại bắt ép không thể xông lên cũng trừng lớn mắt, người nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng cảm thấy không thể tin nổi.

Sao nó có thể lợi hại như vậy.

Quý Vô Tu đánh một tiếng trống lên tinh thần, tiếp tục công kích sâu biến dị, tay gấu liên tục tạo ra những vết nứt trên người sâu biến dị, mà con sâu biến dị kia đang liều mạng bắt lấy Quý Vô Tu, nhưng bất hạnh thân hình khổng lồ động tác chậm chạp, làm thế nào cũng không bắt được.

Cuối cùng, sâu biến dị cấp 3 phẫn nộ ngửa mặt lên trời rít gào, ra lệnh cho tất cả sâu biến dị công kích nhân loại.

Quý Vô Tu nhận ra điểm này, nhanh chóng dùng kỹ năng 'Chạy tự do theo hướng gió' gia tăng tốc độ, sau đó nhảy lên đỉnh đầu sâu biến dị, hung hăng đám một cái, mệnh lệnh của sâu biến dị lập tức đột nhiên im bặt, nó liều mạng lắc lư cái đầu, muốn ném sinh vật bên trên ra.

Quý Vô Tu lập tức dùng móng vuốt nắm lấy xác sâu, tùy ý sâu biến dị làm thế nào cũng không buông tay.

Bởi vì mệnh lệnh bị gián đoạn, đàn sâu vẫn đứng tại chỗ, không có bất cứ phản ứng gì, chúng nó nôn nóng bất an run rẩy chân sâu, rồi lại e sợ mệnh lệnh lúc trước của sâu biến dị cấp 3, không dám tùy tiện tiến hành công kích.

Sâu biến dị cấp 3 thấy thế, tức tới nỗi gầm rút lên.

Quý Vô Tu lập tức lại đấm thêm mấy quyền.

Đánh chết ngươi cái đồ to mồm.

Đám người Triệu Lợi Binh cực kỳ kính nể, giống như nhìn lão đại mà nhìn tư thế oai hùng của Quý Vô Tu, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

Quân y thì lại lo lắng không thôi nói: "Chúng ta qua đó giúp nó đi."

Triệu Lợi Binh lắc đầu, nói: "Thực lực của chúng ta và sâu biến dị cấp 3 cách nhau quá xa, đi qua cũng không có bất cứ tác dụng gì, chi bằng nhân lúc này tấn công đám trùng triều đó, có lẽ chúng ta còn có hi vọng sống sót."

Mọi người đang tuyệt vọng nghe được lời này, giống như bốc cháy lên ngọn lửa hi vọng.

"Mặc kệ có được hay không, cứ phải thử một chút."

Cho dù thất bại cũng không sao, bởi vì bọn họ đã không còn đường lui nữa.

Không khí tràn ngập cảm giác bi tráng, dị năng giả bắt đầu ngưng tụ dị năng, người thường thì ẩn nấp dùng vũ khí tiến hành công kích từ xa, để yểm hộ cho dị năng giả.

Chiến tranh lại một lần khai hỏa.

Con người dũng cảm tiến tới, điên cuồng công kích, sâu biến dị đang đợi mệnh lệnh sau khi bị chết mấy con nhanh chóng triển khai phản kích.

Quý Vô Tu nhìn mà sốt ruột không thôi, lập tức lại tăng thêm nắm đấm, sâu biến dị cấp 3 đau đớn vặn vẹo, hơn nữa dùng kìm cố ý quét sinh vật trên đầu xuống.

Quý Vô Tu cứng rắn chống đỡ kìm sâu va chạm, tiếp tục liều mạng đấm, lực phòng ngự của sâu biến dị cấp 3 thực sự rất mạnh, nhưng cũng không chịu nổi sinh vật cùng cấp liều mạng đấm, rất nhanh xác sâu bị vỡ vụn, ánh mắt Quý Vô Tu sáng lên, lập tức triệu hồi ra dây leo tiến vào trong thăm dò, bắt đầu điên cuồng khuấy động bên trong đầu sâu.

Sâu biến dị cấp ba kêu lên thảm thiết thê lương, lực giãy giụa còn kịch liệt hơn trước, trực tiếp hất quăng Quý Vô Tu ra ngoài.

Mà sâu biến dị không ngừng kêu thảm, nhưng hô hấp lại dần dần trở nên suy yếu, cuối cùng lăn đùng ra đất, không còn hô hấp.

Sâu biến dị cấp 3 chết đi, lập tức khiến trùng triều hoảng loạn, đội ngũ vốn ngay ngắn trật tự bắt đầu giống như ruồi nhặng mất đầu, sức chiến đấu giảm mạnh ba phần, đám người Triệu Lợi Binh giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, liều mạng đi công kích.

Khi Quý Vô Tu bị ném ra, liền lập tức triệu hồi ra dây leo tiếp lấy mình, lúc này mới tránh khỏi kết cục bị thương, y liếc nhìn sâu biến dị cấp ba một cái, không yên tâm lại đấm một quyền, để tránh sâu đang giả chết.

Sâu biến dị vốn đã chết đột nhiên run run chân sâu.

Tuy Quý Vô Tu đã sớm có chuẩn bị, nhưng vẫn bị hoảng sợ, theo bản năng lại đấm cho sâu biến dị một quyền.

Kết quả lúc này sâu biến dị đã chết đến không thể chết hơn.

Mà bên này, nhân loại đang chiến đấu với sâu biến dị, thú biến dị cũng không biết vọt tới khi nào, bắt đầu trợ giúp nhân loại cùng nhau giết chết sâu biến dị.

Quý Vô Tu cũng bắt đầu hỗ trợ.

Số lượng sâu biến dị ngày càng ít, cuối cùng dưới sự đồng tâm hiệp lực của mọi người, toàn bộ sâu biến dị đã bị tiêu diệt hết.

Không còn một con nào sót lại.

Mặt đất tràn đầy xác sâu, máu tươi cơ hồ nhuộm đỏ mặt cỏ, tràn ngập mùi máu tươi khiến người buồn nôn.

Nhưng không có ai nôn, bọn họ ngây người nhìn tất cả những điều này, vẫn chưa hồi phục lại.

Thế mà.....thật sự sống sót?

Không biết là ai nhận ra điểm này, lập tức quỳ trên mặt đất khóc rống.

Mỗi người đều bị thương, nhưng cũng may đa số người đều còn sống.

Đám thú biến dị cũng bị thương, nhưng đối với thú biến dị có năng lực khôi phục mạnh mẽ mà nói, quả thực không đáng nhắc tới.

Còn mình......

Quý Vô Tu cúi đầu đánh giá bản thân, cuối cùng ở chỗ kín đáo thấy được vết thương nhỏ, y lập tức thổn thức không thôi, càng thêm hiểu biết về thân thể mà hệ thống tạo ra có bao nhiêu nghịch thiên.

Hệ thống tỏ vẻ rất không nói nên lời: [Đừng thấy con sâu biến dị kia ngang cấp với ngài, nhưng nói về năng lực phòng ngự của thân thể, ký chủ ngài mạnh hơn con sâu kia rất nhiều.]

Quý Vô Tu vội vàng tâng bốc vài câu, thỏa mãn lòng hư vinh của hệ thống.

Bên này, nhân loại đang dần ổn định lại, Triệu Lợi Binh đi tới cạnh người Quý Vô Tu, vẻ mặt phức tạp, hồi lâu sau mới mấp máy môi: "Cảm ơn."

Tuy biết có lẽ con thú biến dị này nghe không hiểu lời mình nói, nhưng anh vẫn muốn biểu đạt lòng cảm ơn của mình.

Nếu không phải con thú biến dị này ngăn cơn sóng dữ, có lẽ mọi người đã sớm chết ở chỗ này rồi.

Quân y ôm tiểu li miêu đi tới, xoa xoa đầu Quý Vô Tu, khích lệ nói: "Giỏi quá."

Tiểu li miêu bỗng nhiên nhìn chằm chằm Quý Vô Tu, đáy mắt tràn đầy ghen tị, nó lập tức lay tay quân y, không ngừng kêu lên meo meo, muốn kéo lại lực chú ý của quân y.

Nó tuyệt đối không cho xẻng xúc k.ứ.c đi xúc k.ứ.c cho người khác.

Quý Vô Tu giật giật khóe miệng, lập tức cảm thấy bất đắc dĩ.

Nhưng y sẽ không so đo với một con li miêu còn chưa trưởng thành làm gì.

Triệu Lợi Binh tụ tập mọi người lại, bắt đầu bàn bạc kế hoạch tiếp theo nên làm gì.

"Chúng ta lại chờ quân đội tới đây cứu chúng ta." Một dị năng giả trong đó nói.

Một người khác vẻ mặt kích động phản bác: "Quân đội sẽ không tới"

Mọi người lập tức im lặng.

"Chắc chắn quân đội tới cứu chúng ta đã bị giết hết rồi, nếu không bọn họ đã sớm tới rồi."

"Hay là.......quản gia hỏi nguyên soái xem sao?" Có người nhỏ giọng thử nói.

Quản gia lập tức cự tuyệt nói: "Ta sẽ không hỏi."

"Nhưng......nếu không hỏi, chúng ta nhất định sẽ chết ở chỗ này." Không biết là ai lẩm bẩm nói.

Quản gia trầm mặc không thôi.

Nhưng thân là nguyên soái, vốn phải đối xử bình đẳng với mọi người, sao có thể sử dụng quyền lực mở cửa sau cho bọn họ chứ.

Cho dù liên quan tới tính mạng cũng không được.

Bởi vì còn có nhiều người hơn, đang ở trong trạng thái sớm tối nguy hiểm.

Bọn họ càng cần lính cứu viện hơn.

Nhưng mà đúng lúc này, bên ngoài truyền tới tiếng giống như đánh nhau, tiếng bước chân đều nhịp cũng truyền tới, mang theo nhuệ khí không thể ngăn cản.

Mọi người sửng sốt, trên mặt lộ rõ vẻ không tin.

Chẳng lẽ là quân đội tới?

Mọi người liều mạng chạy về phía trước, tận đến khi nhìn thấy quân đội đang bao vây tiễu trừ sâu biến dị ở nơi xa, cuối cùng không kiềm được mà bật khóc.

"Thật tốt quá, chúng ta đều được cứu rồi."

Mọi người khóc rống, may mắn mình có thể sống sót.

Mà Quý Vô Tu lại cười cười, gọi tất cả thú biến dị lập tức quay về vườn thú, dù sao chỉ cần chúng nó không công kích sâu biến dị, sẽ tuyệt đối không có vấn đề gì.

Một con thú biến dị có chút kỳ quái nhìn Quý Vô Tu, không rõ vì sao y lại muốn mọi người về vườn thú.

Quý Vô Tu thở dài một hơi, không giải thích.

Ở thế giới này, cũng không phải tất cả nhân loại đều nguyện ý tiếp nhận thú biến dị.

Quý Vô Tu không chắc chắn những binh lính đó có tấn công thú biến dị hay không.

Giống như đám sâu biến dị đó, chưa kịp kêu rên đã bị giết chết.

Nhưng từ sau khi Quý Vô Tu thể hiện sức chiến đấu, đám thú biến dị này bắt đầu lựa chọn thuần phục, chúng nó thấy vẻ mặt ngưng trọng của Quý Vô Tu, liền sôi nổi ngao một tiếng, tỏ vẻ đồng ý.

Quý Vô Tu im lặng gật đầu, nói mọi người (thú) mau quay về vườn thú.

Còn những người đó, tự nhiên sẽ có quân đội bảo vệ.

Nhưng Quý Vô Tu còn chưa đi được vài bước, một thân ảnh nhanh chóng tới gần, đột nhiên xách Quý Vô Tu lên, toàn bộ quá trình vô cùng nhanh chóng, Quý Vô Tu căn bản không kịp nhìn rõ là ai, liền trực tiếp vung ra một cái tát.

Nhưng giây tiếp theo tay gấu của y đã bị nắm lấy, mang theo lực đạo vững vàng chân thật đáng tin.

Lúc này Quý Vô Tu mới ngẩng đầu, vẻ mặt cảnh giác phẫn nộ đang nhìn xem là ai lập tức trở nên đình trệ.

Sao......sao có thể là Otis?

Quý Vô Tu vẻ mặt sững sờ, tay gấu còn đang dùng sức lập tức mất đi lực đạo.

Otis sầm mặt, không vui nói: "Mới gặp mặt đã dám đánh ta?"

Quý Vô Tu lập tức chột dạ nhìn ngó xung quanh.

Otis đánh giá cục cưng nhỏ từ trên xuống dưới, thấy nó vẫn lành lặn như cũ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Khuôn mặt đang âm trầm tan đi, hơi hiện lên bất đắc dĩ xoa đầu cục cưng nhỏ nói: "May mà ngươi không sao."

Quý Vô Tu âm thầm trợn trắng mắt.

Cho dù tất cả mọi người có việc, thì mình cũng vẫn không có việc gì.

Triệu Lợi Binh đi tới nghe được lời này, lập tức cười nói: "Cho dù chúng ta đều có việc, nó cũng sẽ không có bất luận vấn đề gì."

Quý Vô Tu ở trong lòng điên cuồng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Otis ôm lấy cục cưng nhỏ, kinh ngạc nói: "Sao lại thế?"

Triệu Lợi Binh chỉ chỉ bên trong, vẻ mặt nghĩ mà sợ kể lại việc lúc trước xảy ra: "Lúc trước chúng tôi tránh ở khu phòng ngự, chờ quân đội cứu viện, nhưng không ngờ lại có một con sâu biến dị cấp ba tới đây công kích chúng ta."

Cấp ba?

Trong lòng Otis lập tức toát ra nghi vấn, hỏi: "Ai giết sâu biến dị cấp ba?"

Triệu Lợi Binh dùng ánh mắt ám chỉ vài cái, nói: "Nó lúc ấy đại phát thần uy, trực tiếp đánh chết sâu biến dị cấp ba."

Otis: "......"

Có lẽ vẻ mặt của Otis quá mức không tin, Triệu Lợi Binh nói: "Là sự thật, lúc ấy tất cả mọi người đều chứng kiến."

Mày Otis nhăn càng sâu, hắn còn nhớ cục cưng nhỏ ngay cả cấp 1 cũng chưa đạt tới, tại sao có thể giết chết sâu biến dị cấp ba?

Chênh lệch cấp bậc, từ trước tới nay là khoảng cách không thể vượt qua.

Điều này không phải năng lực mạnh mẽ có thể bù đắp được.

Nhưng Otis cũng không nhằm vào chuyện này mà nói thêm điều gì, chỉ nói: "Lát nữa ngươi lập tức đi cùng quân đội tới khu phòng hộ."

Triệu Lợi Binh gật đầu, tỏ vẻ đã rõ.

Quý Vô Tu thấy thế, lập tức giãy giụa, Otis nhíu mày thả cục cưng nhỏ xuống, nhưng ai ngờ cục cưng nhỏ lại không chút lưu tình xoay người, nhìn dáng vẻ là muốn mang tất cả thú biến dị quay về vườn thú đợi.

Otis đen mặt, một tay xách cục cưng nhỏ lên ôm vào trong ngực xoa nắn, hung tợn nhéo bụng nó: "Ai cho ngươi đi."

Cục cưng nhỏ lấy vẻ mặt ngốc nghếch đáng yêu vô hại để trả lời.

Vô tội không chịu được.

Lúc này Triệu Lợi Binh mới nhớ ra điều gì nói: "Nguyên soái, ngài có biết vì sao sâu biến dị sẽ không chủ động công kích thú biến dị không?"

Mày Otis nhíu thành một đường thẳng, nói: "Sao lại thế?"

Triệu Lợi Binh lập tức kệ lại rõ ràng sự tình lúc trước: "Toàn bộ sự tình chính là như vậy."

Otis khẽ nhướng lông mày, đôi mắt hơi híp lại nói: "Khá thú vị đấy."

Cứ như vậy, cục cưng nhỏ của hắn chỉ cần đừng tìm đường chết tấn công sâu biến dị, như vậy sẽ không có bất cứ việc gì.

Nhận ra điểm này, hắn thoáng thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Giờ phút này quân đội vẫn đang bao vây tiêu diệt sâu biến dị, không ai chú ý tới thú biến dị bên này, Quý Vô Tu nhịn không được thở ra một hơi nhẹ nhõm, lại lần nữa giãy giụa, ý bảo Otis thả mình xuống.

Otis mặt âm trầm nhìn cục cưng nhỏ.

Quý Vô Tu trả lại bằng ánh mắt vô cùng khiêu khích, hiển nhiên không hề sợ vị nguyên soái nghe tên đã biến sắc này một chút nào.

Triệu Lợi Binh lập tức sinh ra khâm phục đối với con thú biến dị này.

Nó chẳng những có vẻ ngoài đặc biệt, nhìn nhát gan muốn chết.

Nhưng lại dám khiêu khích sâu biến dị cấp ba.

Còn dám khiêu khích nguyên soái.

Nói không chừng về sau.....ngay cả trời nó cũng dám chọc.

Người bị thương trong trang viên nghỉ ngơi tại chỗ, để quân y sơ cứu băng bó đơn giản, sau đó bọn họ phải đi theo quân đội tới khu phòng hộ, mỗi người đều âm thầm cầu nguyện chặng đường tiếp theo nhất định phải thuận lợi, đừng xuất hiện bất cứ tai nạn không hay nào.

Mười phút sau, tất cả sâu biến dị đều bị tiêu diệt.

Otis phân phó mọi người lập tức lên máy bay chiến đấu, còn đám thú biến dị, tự nhiên cũng phải mang theo.

Nhưng không ngờ đám thú biến dị có vẻ không muốn rời khỏi nơi này.

Otis trầm mặt, ra lệnh cưỡng chế cục cưng nhỏ cần phải đi lên.

Cho dù cục cưng nhỏ chỉ cần không chủ động khiêu khích sâu biến dị, như vậy nó sẽ không có việc gì.

Nhưng......hắn vẫn không yên tâm.

Hắn cần phải nhìn thấy cục cưng nhỏ mọi lúc mọi nơi mới cảm thấy an tâm.

Không ai biết, đội quân cứu viện tới nơi này đã sớm bị trùng triều tiêu diệt, Otis vận dụng tư quyền lại triệu tập một đội ngũ cố ý tới đây, là để mang Quý Vô Tu đi.

Quý Vô Tu nhìn Áo Đế Tư, trong lòng tràn ngập bất đắc dĩ.

Nếu có thể đương nhiên y cũng muốn chạy.

Nhưng mà......

Chỉ cần nghĩ cũng biết, bởi vì trùng triều đột kích nên nhân loại đang rơi vào khủng hoảng, nếu Otis lại mang theo một đám thú biến dị tới, đến lúc đó nếu xảy ra điều gì bất ngờ thì phải làm sao?

Y không lo cho những nhân loại này, y chỉ lo nhân loại trong lúc điên cuồng sẽ làm ra việc đáng sợ với thú biến dị.

Đúng lúc này, nơi xa truyền đến âm thanh gào rống đáng sợ, mang theo uy áp hủy thiên diệt địa.

Sắc mặt mọi người biến đổi, chênh lệch tinh thần lực khiến người lập tức không chống cự nổi, hét lên một tiếng sợ hãi, che lại đầu kêu la thảm thiết.

Otis đột nhiên ngẩng đầu, nhận ra điều gì.

Triệu Lợi Binh trong lòng căng thẳng, nói: "Nguyên......nguyên soái."

Otis vẫy vẫy tay với Triệu Lợi Binh, ra lệnh cho mọi người: "Mọi người chuẩn bị sẵn sàng tấn công."

Đang lúc Triệu Lợi Binh còn muốn hỏi khi nào, mặt Otis biến sắc: "Không còn kịp rồi."

Dứt lời, hắn nhanh chóng xông ra ngoài, chỉ để lại một câu tàn lưu trong không khí.

"Triệu Lợi Binh, giám sát kỹ nó cho ta."

Chỉ ai đương nhiên không cần nói cũng biết.

Quý Vô Tu trừng lớn đôi mắt, nhìn chăm chú vào nơi xa, tuy y không nhìn ra sau tòa nhà kia là cái gì, nhưng trực giác y cảm nhận được một tia bất an, giống như cảm giác mà trùng động mang tới lúc trước.

Cần phải cho Triệu Lợi Binh bọn họ trốn đi.

Y lặng lẽ kéo kéo ống quần Triệu Lợi Binh.

Triệu Lợi Binh cúi đầu, còn tưởng Quý Vô Tu sợ hãi, lập tức trấn an nói: "Ngoan, không có việc gì đâu."

Quý Vô Tu âm thầm trợn trắng mắt, không đóng giả ngốc nghếch đáng yêu nữa, đẩy đẩy anh, vừa chỉ chỉ trang viên vừa phát ra tiếng kêu dồn dập.

Triệu Lợi Binh ngẩn người, bởi vì lần đầu tiên y nhìn thấy thú biến dị biểu đạt ra ý tứ rõ ràng như thế.

Thấy Triệu Lợi Binh không động tĩnh, Quý Vô Tu tức giận trực tiếp dùng đỉnh đâm vào chân Triệu Lợi Binh, đẩy mạnh anh vào trang viên, sau đó quay đầu kêu lên vài tiếng dồn đập với quân y.

Giống như đang nói: "Mau lại đây."

Quân y chỉ chỉ mình, vẻ mặt chần chờ.

Quý Vô Tu trợn trắng mắt, gật gật đầu.

Quân y: "!!!"

Đúng lúc này, tòa nhà kia chợt sụp đổ, tiếng đổ vỡ ầm vang khiến mọi người cảm thấy không thoải mái, nhưng không ai chú ý tới, bởi vì tòa nhà đổ sụp dẫn tới mặt đất bắt đầu nứt toạc, lộ ra khe rãnh khổng lồ.

Quý Vô Tu thấy thế, lập tức triệu hồi ra cây dây leo, chặt chẽ cố định nơi có người, nhưng như vậy cũng đã tiêu hao không ít tinh lực của y.

Nhưng cũng may không ai bị rơi xuống.

Người của quân đội bên kia sôi nổi lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Bởi vì bọn họ khó có thể tin con thú biến dị kia lại ra tay trợ giúp con người.

Đột nhiên, Quý Vô Tu như là cảm giác được cái gì, chợt quay đầu.

Phía trên tòa nhà sụp đổ xuất hiện một thân ảnh khổng lồ, đôi mắt to cực kỳ đáng sợ không ngừng nhìn xung quanh, lộ ra ác ý và sát khí.

Quý Vô Tu không khỏi giật mình.


Trên đời này cư nhiên thật sự xuất hiện quái vật còn xấu hơn cả sâu biến dị cấp 3.


Nhưng ngoài Quý Vô Tu ra.


Mọi người còn lại như bi dọa sợ, nửa điểm phản kháng cũng không sinh ra nổi.


"Đó......đó là sâu biến dị cấp 5......." Triệu Lợi Binh run rẩy tay, khàn giọng nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK