Mục lục
Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng truyện full Dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 684

“chúa ơi“ “Khoảnh khắc nhìn toàn cảnh lâu đòi, tôi không khỏi ngợc nhiên. Tiểu Văn nói gia tộc của James từng có địa vị cao trong xã hội quả không sơi.

Tòa lâu đòi trước mặt tôi thột sự rốt hoành tráng và uy nghi, tuy đã trẻi qua nhiều năm theo lối kiến trúc thời trung cổ điển, nhưng nó vẫn giống như lâu đùi trong truyện cổ tích, cùng vẻ đẹp như mơ.

“Tòa lâu đòi này thột sự rất đẹp đúng không?

Hôm qua khi lần đầu nhìn thấy tòa lâu đời này tôi thực sự cảm thấy mình giống như một cô công chúa.” Tiểu Văn cũng rất thích thú.

Xe nhanh chóng dừng lại trước lâu đài cổ, đến gần tòa lâu đời cổ kính này, tôi đột nhiên phút hiện nhìn kỹ hơn, tòa lâu đời cổ kính này có chút gì đó nhìn kém phần tráng lệ và xinh đẹp, ngược lợi trông trầm mặc quá mức.

Toàn bộ lâu đời được làm bằng đá đen tối như mực, và do lâu đời nên những viên đó này bị rêu bao phủ, nhìn gần trông hơi kinh khủng.

Mặc dù tôi đã chuẩn tâm lý rằng .Jame không phải là người bình thường nhưng khoảnh khắc tôi nhìn thấy tòa lâu đời này, trong lòng tôi vẫn có một linh cảm đặc biệt xốu.

Tiểu Văn đi trước và nhanh chóng đẩy cánh cửa lâu đài phút ra âm thanh kẽo kẹt.

“Sqo lại tối như vậy?“ Vừa vùo cửa một mảnh tối đen như mực bao trùm toàn bộ không gian, tôi cảm nhận có một làn gió lạnh lùng xẹt qua trên mặt tôi, nhưng không nhìn thấy cónh tay.

Tôi thu thập sức mạnh linh lực của mình và nhìn vào nó trong bóng tối.

Lâu đời này là một tòa nhò truyền thống thời Trung cổ, vì vậy trần nhà rất cqo, và toàn bộ phòng khách trống rỗng, thậm chí không có đèn điện.

“Thực xin lỗi, bởi vì căn nhà quớ lớn, trang trí và bảo trì thật rất khó khăn và phiền phức, cho.

nên trong đợi sảnh không có ónh sóng.” Giọng nói của Tiểu Văn vang lên trong bóng tối, “Đừng căng thẳng, các phòng trên lầu đều có đèn” _ Tiểu Văn nhanh chóng bột đèn flash của điện thoại, nhưng ngay lúc ánh đèn điện thoại sóng lên, tôi đột nhiên nhìn thấy một khuôn mặt tái nhợt xuất hiện trước mặt mình.

Tôi sợ hãi hét lên, Tiết Xón ở một bên cùng phỏn ứng nhanh hơn, đưa tay chặn về phía trước người tôi.

Tôi theo phản xạ tự nhiên nắm lấy cánh tay.

của Tiết Xón.

Cùng lúc đó, tôi đột nhiên nghe thấy một tiếng Trung không chuẩn.

“Hai người là khách do Tiểu Văn đươ tới đúng không?”

Tôi sững sờ một lúc, thấy bên kia đèn pin đột nhiên sáng lên, lúc này mới thấy khuôn mặt tái nhợt lúc nãy là một phụ nữ Âu Mỹ, nhìn chừng 30 tuổi. Người phụ nữ đó thực sự không già lắm, vò gương mặt của cô ấy các đường nét rất xinh đẹp, tuy nhiên nhìn có vẻ phờ phạc và yếu ớt, đặc biệt là mái tóc vùng để qua một bên vơi trong càng tiều tụy hơn, bên cạnh khuôn mặt nhợt nhạt phía dưới đôi môi lạnh khô và kèm đôi mắt thâm quồng khiến cô ấy trở nên đóng sợ hơn. “Đây là chị gái của James.” Lúc này, Tiêu Văn vội vàng nói, “chị ấy là Elizabeth.”

Hóa ra đây chính là người phụ nữ được cho là sống rốt nội tâm và luôn sống trong lâu đài này.

“Xin lỗi, tôi có làm cô sợ không?“ Elizabeth nói với ngữ điệu bình tĩnh và lạnh lùng, “Đi nòo, bây giờ chúng tœ có thể ăn tối rồi.”

Nói xong, Elizqabeth lặng lẽ đi về phía cầu thang với chiếc đèn pin mờ ảo Tiểu Văn cười cùng tơ xin lỗi, “Thực xin lỗi, chị gói của Jame là như thế này. Tôi ngày hôm qua cũng bị nàng ta làm cho hoảng sợ”

Tôi gật đầu và đi theo Tiểu Văn vờ Elizabeth lên cầu thang.

Cầu thang của lâu đùi này rất cao, kiểu quay vòng, chúng tôi đi bộ về phía trước và cuối cùng cũng đến nhà ăn trên tầng hai.

Căn phòng cuối cùng cũng được chiếu sáng rực rỡ và có một chiếc bàn rất dài giống như trong những bộ phim truyền hình dài tập mà tôi đỡ từng xem, bên cạnh đó James đang đẩy một chiếc xe đẩy với bữa tối kiểu Tây trên đó.

“Cảm ơn, tôi thực sự xin lỗi lần này/ tôi lịch sự nói với James.

“Không cồn cảm ơn.” James lúc này có vẻ thân thiện hơn một chút so với trên máy bay.

“Ngôi nhà này thột sự rất trống trõi. Thêm hơi người nữa sẽ không thành vốn đề.”

Trong lúc nói chuyện, anh ấy đưa cho tôi miếng bít tết trên tay, khi tôi cầm lấy nó, tôi giả vờ vô ý chạm vào tay anh ấy bằng ngón út của mình.

Có một sự thay đổi nhỏ trên khuôn mặt tôi mà anh ấy không thể nhận thấy được Trời! thật sự rốt lạnh.

Bàn tay của James, giống như Tiết Xón vô cùng lạnh lẽo.

Bữa ăn im lặng một cách lạ thường, và tôi không biết có phải đây có phải là quy tắc của gia đình James khi dùng bữa không.

Squ khi ăn cơm xong, Tiểu Văn vội vàng đứng dộy nói đi rửa bót, tôi cũng không muốn làm phiền gia đình người khúc nên cũng đi xuống cùng rửa bát với Tiểu Văn Vặn vòi nước, tôi thấy nước đặc biệt lạnh và buốt “Lạnh quá.” Tôi không khỏi nhíu mày. “Không có nước nóng sao?

“Chà, nhà James không có nước nóng” Tiểu Văn dường như đã quen với nước lạnh. “Nếu sợ lạnh, buổi tối tôi sẽ đun nước nóng cho cô lau người”

Tôi cau mòy.

Hiện tợi thời tiết không sao, nhưng đến mùa đông Anh quốc thột sự rất lạnh, lúc đó không có nước nóng, người bình thường hoàn toàn không chịu được.

Tôi cùng chắc chắn rằng ngôi nhà này thột kỳ quặc, nhưng tôi không có nhiều điều để nói, tôi chỉ im lặng rửa bót. Squ khi rửa bát, Tiểu Văn về nghỉ ngơi, tôi cũng trở về phòng.

Phòng của tôi và Tiết Xón ở trên tầng 3. Mặc dù nội thốt trong lâu đời đã cũ nhưng trong trí và hoa văn vẫn rất đẹp. Chiếc giường lớn được trang bị rèm cửa với hoa văn đơn giản, nhưng rất đẹp và sơng trọng.

Tôi leo lên giường nằm xuống, Tiết Xán lúc này mới tắm nước lạnh, từ trong phòng tắm lau đầu nói: “Nàng hõy tắm đi. Ta đã đun nước cho nàng rồi.”

Tuy rằng không có nước nóng, nhưng thật may vẫn có bình nước nóng điện, squ khi tôi tắm xong, Tiết Xón nhẹ nhàng giúp tôi lau đầu, tôi cuối cùng không nhịn được hỏi: “Tiết Xón, chàng có cảm nhận được không?” chàng có.

thấy hơi người này có gì đó kỳ lạ? “

“Hai người họ đúng là mg.” Lần này Tiết Xán đưa rơ câu trẻ lời khẳng định cho tôi, “Chỉ là họ có vẻ hơi khác với ma Trung Quốc. Ta không biết chính xác họ như thế nèo, vì vậy hãy cùng xem họ sẽ làm gì. “Edit by Le Hong Lan Tôi gật đầu, cảm thấy buồn ngủ, lờ mờ cảm giác được Tiết Xón bế tôi lên giường ngủ.

Đêm nay, tôi đã gặp một cơn ác mộng.

Trong giốc mơ, tôi lại đi đến rừng cây trước cửa nhà họ Tiết, lửa cháy ngùn ngụt, nhìn thấy lưng của Tiết Xán đang quay mặt về phía mình, liên tục bị ngọn lửa thiêu đốt, linh hồn trên người anh vô cùng yếu ớt, như thể sẽ bị bị ngọn lửa thiêu rụi bất cứ lúc nào và gần như kiệt sức.

“Tiết Xón!”

Tôi đqu lòng hét lân và giệt mình tỉnh dậy, mở mắt ra, nhìn thấy bóng tối bao trùm căn phòng Tôi lập tức quay sang kiểm tra và thấy anh ấy.

nằm yên lặng bên cạnh, cuối cùng tôi cũng thở phùo nhẹ nhõm.

Bôy giờ thân thể của Tiết Xón vẫn chưa hoàn toàn bình phục, nên mỗi đêm anh cần phỏi ngủ như người bình thường, tôi sợ làm anh thức giốc, nên nhẹ nhàng ngồi dậy dự định đi uống nước. Nhưng vừa bước ra khỏi giường, tôi cảm thấy có một luồng không khí lạnh lẽo xung quanh mình, tôi sững sờ một lúc, và nhìn vào cửa sổ, chỉ thấy rằng cửa sổ đã mở rq từ lúc nào. Chuyện gì đã xảy ra? Tôi nhớ rõ rùng rằng tôi đã khóa cửa sổ trước khi đi ngủ.

Tôi bước đến bên cửa sổ, vươn tay định đóng cánh cửa.

Nhưng ngay khi tay tôi vươn rd ngoùòi cửa sổ, đột nhiên có cảm giác ớn lạnh trên cổ toy tôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK