Mục lục
Hẹn Kiếp Sau Gặp Lại Chàng truyện full Dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 247

 

Tôi nhận ra sự thù địch của Tiết Phong đối với Ninh Hoan Hoan không chỉ nhiều bình thường, liền nhịn không được hỏi: “Tại sao?

Sao tôi lại cảm thấy anh có vẻ rất ghét cô ta?”

“Còn không phải vì cô ta…” Tiết Phong mở miệng muốn nói gì đó, nhưng rốt cuộc vẫn ngậm miệng lại rồi lắc đầu.

Tôi lấy làm lạ trước dáng vẻ này của anh ta, Đám người chúng tôi nối đuôi nhau xuống thuyền rồi lên xe. Lúc chúng tôi quay trở lại biệt thự nhà họ Hạ thì trời đã sáng trắng.

Về tới nhà họ Hạ, tôi thật sự đã quá mệt mỏi, chỉ muốn nhanh chóng ngủ một giấc, nhưng ông trời rõ ràng không có ý định buông tha chúng tôi.

Chúng tôi còn chưa tới biệt thự nhà họ Hạ thì đã thấy rất nhiều xe của công ty trang trí nhà cửa, chiếc này chiếc kia nối đuôi nhau đi vào khu biệt thự.

“Nhà ai vậy chứ, mới sáng sớm đã trang hoàng rồi?” Tiết Phong than phiền một câu, rồi mau chóng kinh ngạc nhận ra chiếc xe kia cũng dừng trước biệt thự nhà họ Hạ.

“Chuyện này không phải là… Tiết Phong còn chưa hết ngạc nhiên, chúng tôi đã thấy bóng dáng Hạ Mỹ Lan và Hạ Nguyên bước ra từ trong biệt thự.

“Ôi chao ôi, các người nhanh lên, mau trang hoàng đi! Trước hết sơn lại tường cho tôi, toàn bộ đồ dùng trong nhà cũng thay hết đi! Thằng nhóc thối tha Hạ Lẫm kia bài trí nội thất trong nhà cứ như linh đường của người chết, còn nói cái gì mà “lạnh lùng nhàn nhạt, tôi nhổ vào. Hôm nay nó đã chết trong nhà cũ của họ Hạ, tôi sẽ giúp nó thay đổi lại toàn bộ”

Hạ Mỹ Lan lớn tiếng, đứng ở cửa ra vào quát tháo lớn tiếng, một chữ cũng không lọt ra ngoài lỗ tai chúng tôi.

Tất cả chúng tôi đều trợn mắt há hốc mồm.

Trước đó chúng tôi còn đang suy nghĩ không tìm thấy chứng cứ chứng minh Hạ Mỹ Lan và Hạ Nguyên cấu kết với người ngoài, nhưng không ngờ bản thân bọn họ đã không thể đợi được mà tự vạch trần mình Rõ ràng bọn họ còn chưa thèm xác nhận được cái chết của Hạ Lẫm, vậy mà đã gióng trống khua chiêng, muốn trang hoàng lại nhà cửa?

Thật không biết là bọn họ tự tin quá là quá ngu xuẩn nữa hay Hạ Lẫm lạnh lùng, mở cửa xe bước xuống, Thừa Ảnh đại sư theo sát phía sau.

Hạ Mỹ Lan vốn đang đứng đó hất hàm sai bảo đám thợ sửa chữa, bỗng nhiên nhìn thấy nhóm người chúng tôi xuất hiện ở trước mắt liền giống như gặp ma, tròng mắt suýt chút nữa rơi cả ra ngoài.

“Mày, mày… là người hay ma?” Sắc mặt bà 1a trắng bệch, hét lên quái dị Hạ Lãm hừ lạnh một tiếng, ‘Bác à, bác đã làm gì trái với lương tâm hay sao mà lại sợ gặp ma?”

Hạ Nguyên ở bên cạnh lúc này đã kịp phản ứng, mặt mũi gã tối sầm lại.

Nhưng chẳng mấy chốc, gã đã cười giả lả cất tiếng: “Em họ à, chúng ta thấy trong nhà quá hiu quạnh nên mới muốn trang hoàng lại, em đừng hiểu lầm”

Lúc này mà còn diễn kịch, Hạ Nguyên này nghĩ chúng tôi bị ngu đấy à?

“Trang hoàng?” Hạ Lẫm lạnh lùng nói, “A, tôi thấy các người đang muốn đổi chủ cho căn nhà này luôn ấy chứ”

Thấy Hạ Lãm muốn trực tiếp trở mặt, Hạ Nguyên cũng lập tức lười làm bộ.

“Cậu muốn thế nào?” Gã xanh mặt nói.

Hạ Lẫm nhướng mày, gương mặt thanh tú giống như được phủ một lớp băng mỏng, “Các người câu kết với người nhà họ Ninh, bán rẻ bảo vật tổ truyền của nhà họ Hạ chúng tôi, anh nói xem dựa theo gia pháp của nhà họ Hạ thì nên xử lý thế nào đây?”

‘Thấy toàn bộ việc làm xấu xa của mình đều bị Hạ Lẫm vạch trần, sắc mặt Hạ Nguyên cứng đờ.

Nhưng Hạ Mỹ Lan đúng là người không cần mặt mũi, trước lời chỉ trích của Hạ Lẫm, bà ta chỉ xì một tiếng khinh thường.

“Mày đừng đem nhà họ Hạ và tổ tông ra dọa tao, cái gì mà nhà họ Hạ, mày tưởng nhà họ Hạ chúng ta còn là người của Huyền Môn như trước sao?”

Bà ta nói với gương mặt dữ tợn, bụng đầy oán khí, “Cái gì mà Huyền Môn hay không Huyền Môn! Đáng ra nên bỏ đi từ lâu rồi, chỉ tại một già một trẻ các người, vẫn ôm ảo tưởng không thực tế, còn muốn tìm chị gái của mày nữa chứ!”

Lời nói này của Hạ Mỹ Lan khiến những người ngoài chúng tôi nghe thấy ù ù cạc cạc, giống như rơi vào trong màn sương mù.

Tại sao Hạ Mỹ Lan lại phủ nhận địa vị của nhà họ Hạ trong Huyền học? Nhà họ Hạ không phải những người lưu giữ Huyền Môn tốt nhất sao?

Hơn nữa, địa vị của nhà họ Hạ trong Huyền Môn, sao lại có liên quan tới chị gái mất tích của Hạ Lãm?

Sắc mặt Hạ Lãm lúc này đã hoàn toàn tối sâm lại.

“Hạ Mỹ Lan, bà có dám lặp lại lần nữa không?” Cậu ta rít từng tiếng qua kẽ răng.

“Nói thì nói!” Hạ Mỹ Lan dáng vẻ bừa bãi nói, “Cái gì mà Cỏ Hồi Hồn tổ truyền chứ, nếu nhà họ Ninh đã muốn thì cho bọn họ đi! Chẳng lẽ mày cho rằng với năng lực hiện tại của nhà họ Hạ, còn có thể chống lại bọn họ sao? Tao nhổ vào, thật không biết tốt xấu… ÁI”

Hạ Mỹ Lan mới nói được một nửa thì đột nhiên hét ầm lên.

Tôi thấy Hạ Lãm vừa nâng tay lên, dường như có một bàn tay vô hình túm lấy cổ của Hạ Mỹ Lan.

Sắc mặt Hạ Mỹ Lan trắng bệch.

“Tên khốn kiếp Hạ Lãm kia, buông mẹ tao ra mau!” Hạ Nguyên định đi tới nhưng Thừa Ảnh đại sư vừa lật tay một cái, gã đã bị giữ yên tại chỗ.

Lúc này tôi ở trong xe đã thấy choáng váng mặt mày.

Tôi nhận ra Thừa Ảnh đại sư và Hạ Lãm đều không dùng bao nhiêu linh lực, nhưng chẳng biết tại sao, Hạ Nguyên và Hạ Mỹ Lan lại không có chút năng lực đánh trả nào.

“Hai người này đều không tu luyện Huyền học” Lúc này, Tiết Xán thản nhiên lên tiếng.

Tôi sửng sốt, “Sao lại như vậy? Chẳng phải bọn họ là người của nhà họ Hạ sao? Nhà họ Hạ không phải là bảo †ồn Huyền Học rất tốt sao?”

Tiết Xán lác đầu, rõ ràng hắn cũng không biết nguyên nhân trong đó.

Lúc này, Hạ Nguyên tức giận hét lên: “Hạ Lẫm! Mày dám đụng vào tao và mẹ tao!

Mày đừng quên! Toàn bộ cổ phần của tập đoàn Hạ Thị đều trên danh nghĩa của chúng tao, mày dám đụng đến chúng tao!

Hạ Thị sẽ xong đời!”

Trước lời đe dọa của Hạ Nguyên, Hạ Lãm chỉ cười nhạt “Anh cho rằng, tôi thật sự để ý những thứ này sao?” Vẻ mặt cậu ta khinh thường.

Gương mặt Hạ Nguyên càng vặn vẹo hơn, nhưng bỗng nhiên, gã lại nghĩ tới điều gì liền nở nụ cười, lạnh lùng nói: “Tao biết cậu chủ mày không thèm để ý những thứ tâm.

thường đó! Nhưng còn bệnh viện Hạ Thị thì sao? Mày không sợ bệnh viên Hạ Thị cũng sụp đổ à? Ha ha, mày phải biết là mày còn chưa tìm được chị gái của mình đó! Nếu chị gái mày chết rồi thì sao?”

Một câu này, cuối cùng cũng có tác dụng với Hạ Lâm.

Chỉ thấy sắc mặt cậu ta cứng đờ, khẽ buông tay.

Hạ Mỹ Lan bị siết đến xanh xám mặt mày, lập tức ngã xuống đất hôn mê.

“Anh đe dọa tôi?” Gương mặt Hạ Lãm tối sâm, từ từ nhìn về phía Hạ Nguyên.

Hạ Nguyên bị ánh mắt này của cậu ta nhìn tới chột dạ, nhưng vẫn nhắm mắt nói: “Đúng vậy, mày cũng không muốn nỗ lực hơn chín trăm năm của nhà họ Hạ bị hủy trong tay mày chứ?”

Cái gì mà nỗ lực hơn chín trăm năm?

Bây giờ tôi hoàn toàn không hiểu những gì Hạ Nguyên nói.

Nhưng lời nói của Hạ Nguyên rõ ràng có tác dụng, mặc dù sắc mặt của Hạ Lẫm vẫn tái xanh nhưng cũng không tiếp tục ra tay nữa.

Hạ Nguyên nhận thấy điều này, lập tức được nước lấn tới, dương dương đắc ý nói: “Hạ Lẫm, nếu mày đã biết không thể đụng vào chúng tao, thì mau chóng thả chúng †ao ra! Hơn nữa, chúng tao muốn tiếp tục việc trang hoàng lại căn nhà này”

Tôi hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người trước sự trơ tráo của Hạ Nguyên.

Bọn họ đã phạm phải chuyện khi sư diệt tổ như thế, Hạ Lãm không bắt bọn họ cũng thôi đi, giờ còn dám đưa ra yêu cầu sao?

Đây quả thực là chuẩn bị trèo lên đầu Hạ Lẫm ngồi rồi!

Hạ Lẫm là người kiêu ngạo như thế, lúc này sắc mặt cậu ta đã vô cùng u ám, nhưng trước những lời đe dọa của Hạ Nguyên, cậu ta vẫn cắn chặt môi không nói một lời.

Hạ Nguyên càng thêm đắc ý, tiếp tục nói: “Thêm vào đó, mày phải dọn khỏi căn nhà này cho tao, dù sao phần lớn thời gian mày cũng ở thành phố S, sau này đừng làm phiền lòng mẹ con tao.

“Dọn cái đầu quỷ nhà anh đó!” Tôi ở trong xe, rốt cuộc cũng không nghe nổi nữa, liền nhảy xuống hét lên thật to.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK