Mục lục
Truyện Vợ hờ yêu của tổng tài – Tần Hoài An (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 668

 

Tần Hoài An nhìn xuống để che giấu sự kinh ngạc trong ánh mắt, tiếp tục nói. Cô đem chuyện của mình cùng Liễu Thanh Phong kể xong rồi vờ như tùy ý nói: “Căn bệnh do vi rút gây ra này hiện nay đã có biện pháp phòng chống, các nghiên cứu về loại thuốc điều trị cũng có những đột phá mới, vắc xin cũng sẽ nhanh chóng được sản xuất ra nên tình huống sau này chắc sẽ chuyền biến tốt đẹp hơn thôi.”

 

Tân Thịnh nhíu mày, hơi lắc đầu: “Căn bệnh này ngày một biến đổi, cho đến tận bây giờ thì tình hình dịch bệnh ở phương Tây vẫn cực kỳ nghiêm trọng như trước.”

 

Tần Hoài An đang muốn nói thêm thì xe chợt dừng lại.

 

Chú Dương nói: “Ông Tân, chúng ta đền biệt thự rồi.”

 

Tân Thịnh trước tiên đẩy mở cửa xe ra rồi đạp từng bước chân vững vàng kiên định bước xuống xe.

 

Sau đó ông ta ra hiệu cho Tần Hoài An: “Xuống xe đi.”

 

Tần Hoài An đáp lại một tiếng nhưng nhìn qua Thiên Nam đang ngồi giữa ghế tựa nhắm mắt ngủ thì cô lại có chút khó xử.

 

Cậu bé ngủ thật sự rất say, ngay cả chỗ xuống xe cũng bị chặn lại hết.

 

Tân Thịnh thấy thế đột nhiên cười lớn, sau đó lại khom người chui vào trong xe đem Thiên Nam bề lên.

 

Ông ta ngày ngày đều rèn luyện đôi cánh tay của mình rắn chắc khỏe khoắn nên ôm cậu bé rất vững vàng, một chút cũng không làm cậu bé thức giấc.

 

Tần Hoài An kinh ngạc nhìn ông ta.

 

Còn Tân Thịnh thì chỉ nhìn cô một cái rồi bế cậu bé ra khỏi xe.

 

Tần Hoài An lúc này mới lập tức xuống xe, có chút cẩn thận nhẹ giọng nói: “Chú Tân, hay là để tôi bế thằng bé cho.”

 

“Không sao đâu.” Tân Thịnh tùy ý nói, bước từng bước lớn về phía trước.

 

Tần Hoài An nghe vậy chỉ đành cầm túi lên bước theo.

 

Lúc nãy trên đường đi, Tần Hoài An và Tân Thịnh luôn nói chuyện với nhau nên cô cũng không chú ý đường đi hai phía bên ngoài như thế nào. Vì vậy mà cũng không rõ lắm hiện tại bản thân đang ở chỗ nào của Hải Lam.

 

Nhưng nhìn trước mặt hiện tại là một cánh cổng kiểu cổ vô cùng đồ sộ mang đậm hơi thở uy nghiêm và một cái sân vườn cực kỳ to lớn, rộng rãi. Hai bên vách tường trồng đầy những cây trúc xanh cao ngất và thẳng tắp, xanh thẳm một màu xanh lá mạ.

 

Trên cánh cổng màu đen là một chiếc khóa bằng đồng theo phong cách cổ xưa.

 

Ngồi ở hai bên cánh cổng không phải là là hai chú sư tử đá như bình thường mà lại là hai chú chim ưng với đôi cánh giương cao như đang chuyển động. Tư thế ngẩng cao hướng thẳng về phía chân trời cực kỳ đặc biệt.

 

Lúc Tần Hoài An còn đang đánh giá khung cảnh trước mắt thì Tân Thịnh ôm cậu bé đi ở phía trước đã bước vào tới sân trong rồi.

 

Tần Hoài An nhanh chóng thu hồi ánh mắt lại rồi chạy nhanh theo.

 

Đi qua khỏi sân trước rồi một đường đi thẳng ra sân sau.

 

Ven đường đi cô không thấy nhiều người giúp việc lắm nhưng lại có không ít vệ sĩ mang theo súng trường đứng bảo vệ nơi này vô cùng chặt chẽ.

 

Đây là lần đầu tiên Tần Hoài An nhìn thấy một nơi ở mà được vệ sĩ trông coi như thế này nên theo bản năng bước nhanh hơn một chút.

 

Căn biệt thự này thật sự rất lớn, người đi tầm bảy tám phút mới tới nơi.

 

Tân Thịnh cuối cùng cũng dừng lại bước chân nói: “Mẹ con hai người tạm thời cứ ở đây đi, căn nhà này lâu rồi không có người ở, đợi một lát lão Dương tìm người quét dọn đến dọn qua là được.”

 

Tần Hoài An gật đầu: “Vâng, cảm ơn chú Tân.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK