Mục lục
Cuộc Sống Thoái Ẩn Của Võ Lâm Chi Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở nhà Thất gia rất được sủng ái, nhất là thiên phú kiếm thuật và bản tính đều cực giống tỷ nàng, nhưng không lạnh lùng như kiếm hoàng. Khi còn bé, nàng hồn nhiên đáng yêu, nguyên lão trong phái và trưởng bối trong nhà đều coi nàng là bảo bối. Nếu không suy nghĩ —— nữ sinh trưởng thành, cần ra ngoài lịch luyện, lại biết Bắc Chiến Thiên vương phủ là việc nhàn —— kiểu gì cũng không nỡ để nàng độc thân vào kinh thành.

Thất cô nương này sống an nhàn sung sướng ở hai đại phái Thiên Sơn, Côn Lôn, được sủng ái như công chúa. Ở Bắc Chiến Thiên vương phủ cũng bình khởi bình tọa với tiểu vương gia, nào chịu được cơn giận như vậy. Trả lời một câu cũng thấy bẩn miệng, dứt khoát nhắm mắt không để ý.

Hiển nhiên, đây không phải lần đầu mà sư đệ này xử lý tràng diện như vậy, cười lạnh nói.

“Còn rất giỏi, ngươi biết công tử kia là ai không? Cửu Giang Nghiêm gia, đó là môn hạ của Lư Sơn kiếm quan. Mời ngươi uống rượu là phúc khí tu luyện ba đời của ngươi.”

Thấy Thất gia không nói một lời, vỗ bàn cả giận nói: “Ngươi đừng chê rượu mời, đến lúc quậy lên, đừng trách ta không cảnh cáo.”

Thất gia mở mắt ra, vẫn không để ý tới hắn, mắt đẹp nhìn thẳng Hồng Cửu.

“Ôi, ngươi có quản hay không?”

Hồng Cửu cúi đầu bới thức ăn, nhưng cũng không để ý.

Thất gia sẵng giọng: “Nói chuyện với ngươi đấy.”

“Cô nương thân phụ tuyệt học, bản thân có thể đối phó, không cần tiểu đệ ra tay?”

Sư đệ kia không biết nội tình, chỉ nghĩ Hồng Cửu nói nhảm, mắng.

“Thằng ăn mày nhà ngươi không giống ăn mày......”

Hồng Cửu vừa gặm bánh bao, vừa khua tay nói: “Không, không, là ăn mày, chuyên nghiệp.”

Hán tử kia bị ngắt câu chuyện, lập tức cạn lời, lại mắng.

“Vậy sao ngươi không học ăn mày, dùng bát vỡ......”

Cúi đầu thấy cái bát đã vỡ. Thật sự không còn lời nào để nói, bão nổi.

“Bằng ngươi cũng dám quản chuyện của Ngân Mã trang chúng ta, ngươi không muốn sống!”

“Không dám, mời.”

Hồng Cửu mang non nửa bát thức ăn, tìm một chỗ đặt mông ngồi xuống, gặm bánh bao của hắn. Dường như không có hứng thú nhìn bên này nữa.

“Ăn mày nhà ngươi......”

Sư đệ kia tức sôi ruột, muốn phát tác. Nhưng quan sát Hồng Cửu một lát, lại cảm thấy không cần thiết.

Hồng Cửu tuy mặc quần áo lam lũ, nhưng lúc này để trần thân trên, lộ ra thể trạng hơn người. Tay chân hắn to lớn, bàn tay nâng bát cơm như nâng chén trà. Cho dù hắn không có sát khí, cũng không có lòng đánh nhau, nhưng ngồi trên mặt đất, lại có cảm giác như mãnh hổ cuộn mình. Làm người cảm thấy nguy hiểm.

Hắn đã chủ động bỏ qua, tất nhiên là sợ mình, trận này đã thắng, cần gì làm phiền nữa. Hắn không ngừng thuyết phục mình như thế.

“Tiểu thư, vậy thì mời......”

“Này, ngươi thật sự mặc kệ sao?”

Nhưng Thất gia một mực nói với Hồng Cửu, không hề để ý tới hắn, làm hán tử kia tiến thoái không được.

Sư đệ kia thẹn quá hoá giận, đưa tay muốn nắm cổ tay Thất gia.

“.........”

Tay vươn giữa không trung, lại có người quát to một tiếng.

Chỉ thấy một thiếu niên tóc đen đi tới, chính là khách nhân ngồi ở bàn gần cửa.

Thiếu niên ước chừng mười sáu mười bảy tuổi, thân hình thấp bé, khuôn mặt còn một chút ngây thơ. Lúc hắn đi tới, bước chân bất ổn, dường như rất khẩn trương, cộng thêm giọng nói ấp úng, càng không có khí thế.

“Tỷ tỷ này đã không muốn uống rượu với các ngươi, sao phải làm khó nàng?” Giọng hắn nhã nhặn, nhưng không có nương khí, như tiểu công tử có giáo dưỡng cực tốt.

Mấy người đều không ngờ, đại hán khôi ngô kia không nói chuyện, tên lùn này lại chạy ra can thiệp.

Triệu Đại bật cười trước: “Làm sao? Ngay cả nhỏ tuổi như ngươi cũng coi trọng cô nàng này?”

Thiếu niên đỏ bừng mặt, khoát tay giải thích.

“Rõ ràng cô nương này là một đôi với đại ca kia, tại hạ sao có thể vô lễ như thế.”

“Ai là một đôi với hắn!” Thất gia trừng mắt hạnh, quát cho thiếu niên rụt cổ. Thấy hắn trông buồn cười, Thất gia vừa cười nói: “Vì ngươi mở miệng tương trợ, tha cho ngươi một lần. Tiểu đệ, ngươi đừng dính vào chuyện này.”

“Không phải một đôi sao?” Thiếu niên gãi đầu: “Ta thấy tỷ tỷ gắp thức ăn cho đại ca, nói chuyện thân thiết, không tránh hiềm nghi. Vượt qua nam nữ chi phòng rất nhiều, còn nói là......”

“Dừng lại dừng lại! Tiểu hài tử này, nói nhảm cái gì! Ta nào có vượt với hắn, vượt cái gì hả!”

Nàng nói chuyện như thế, đáy lòng Nghiêm công tử lại nóng lên: Chẳng lẽ bọn hắn không phải tình lữ? Xưa nay hắn không phải một người có hành vi điên cuồng, tuy rằng rất phong lưu. Nhưng Nghiêm Phục Lễ hắn nhà giàu, bản thân thì tuấn tú, không phong lưu uổng thiếu niên, không phải đại gian đại ác. Vẫn tự xưng là hiệp khách chính đạo. Nhưng hắn rất thích vẻ đẹp khinh sân bạc nộ của Thất gia, bất kể thế nào phải âu yếm mới cam tâm.

Nghiêm công tử đứng dậy chắp tay: “Tại hạ Nghiêm Phục Lễ, chính là môn hạ của Nghiêm gia —— Cửu Giang Khoái Kiếm môn. Tiểu sinh đường đột, xin hỏi quý tính phương danh của tiểu thư.”

Triệu Đại cười lạnh nói: “Nghiêm công tử khách khí với ngươi, đừng chê rượu mời. Rượu lão tử phạt, sợ ngươi không chịu nổi.”

Nghiêm công tử cau mày nói: “Này, Triệu huynh, đừng vô lễ với cô nương gia.” Lại cười nói với Thất gia: “Nếu tiểu thư không chê, mời tới chỗ tại hạ. Tiểu sinh cũng quen thuộc nơi đây, thẹn làm dẫn đường.”

Thất gia quay đầu đi, không chịu liếc hắn.

Triệu Đại và Nghiêm công tử đều cảm thấy xấu hổ, đang muốn tiếp tục, lại nghe thấy có người bật cười.

Mọi người nhìn theo tiếng cười, lần này là công tử áo trắng.

Công tử áo trắng đưa lưng về phía bọn hắn, lại cười đến gục xuống bàn. Không nhìn thấy chính diện, nhưng bóng lưng đang không ngừng rung động, đủ thấy đang cười sặc sụa.

Triệu Đại quát: “Có gì mà phải cười!”

Lúc này công tử áo trắng mới xoay người lại.

Công tử này chừng 23 24 tuổi, tuấn lãng bất phàm. Trong nụ cười có chút xem thường miệt thị, nhưng cảm giác thú vị nhiều hơn. Có cảm giác người này vì tìm kích thích mà không sợ nguy hiểm. Trên bàn hắn có một chuôi đơn đao, để nghiêng bên tay, dường như thân mang võ nghệ.

“Hai người các ngươi một mặt đen, một mặt trắng, muốn cưỡng bức con gái người ta. Ai ngờ đều bị đánh mặt. Ta cười các ngươi trông như cóc, vậy mà dám nghĩ ăn thịt thiên nga. Há không buồn cười?”

Nói xong, hắn ôm quyền với Thất gia và thiếu niên kia.

“Cô nương, huynh đệ, kẻ hèn này bội phục hai vị, chuyện này tính cả tại hạ.”

Dường như người này không biết thiếu niên tóc đen, nhưng cũng ôm chuyện vào người.

Thiếu niên vội vàng cảm tạ: “Đa tạ huynh đài tương trợ.”

Thất gia rất tò mò với thân phận của công tử áo trắng, liếc đao trên bàn hắn, không nhịn được hơi nheo mắt. Muốn xác nhận với Hồng Cửu, nhưng tên đần này chỉ biết gặm bánh bao, làm Thất gia cảm thấy rất vội.

Nghiêm Phục Lễ thấy công tử áo trắng kia đi ra, tướng mạo tuấn lãng không thua hắn, khí chất ăn nói càng trên hắn, trong mắt lấp lóe sát cơ.

Làm sao Triệu Đại nhìn không ra, vội vàng đánh một ánh mắt.

Sư đệ thu được ánh mắt của đại sư huynh, rõ ràng trong lòng, đi về phía công tử áo trắng, muốn đưa tay nắm cổ áo hắn.

“Tính cả ngươi? Ngươi là cái thá gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Haruka1230
30 Tháng mười một, 2024 22:44
Sr, hơi muộn, do ta lười thôi :V
Haruka1230
29 Tháng mười một, 2024 21:58
Mn thấy chỗ nào không hợp lý cứ báo nhá, nếu hợp lý thì ta sẽ sửa. Ta edit cũng là để ta đọc mà
Haruka1230
29 Tháng mười một, 2024 09:36
mở ds thấy chương 123 không đọc, 124 thì có, 125 lại không đọc, đi đọc 126 :V Đọc truyện cũng có thể dùng khinh công như vậy sao? :Vvvv
Haruka1230
28 Tháng mười một, 2024 18:39
hôm nay còn hai chương, nhưng sẽ ra muộn nhé
Poggo
27 Tháng mười một, 2024 20:51
Đang đọc đến cao trào phải tìm tool dịch. Song, vẫn là ngoan ngoãn về đợi canh tốt hơn
Haruka1230
27 Tháng mười một, 2024 17:27
Thôi nhá, nohope, việc đầy k dịch lén được, tối ăn tiệc, xác định luôn là 9h 9r mới ngồi máy mà làm được, 11 12h đăng được là khả quan nhất, sr cả nhà, mai ta đền cho :V
Haruka1230
27 Tháng mười một, 2024 14:55
hôm nay chương sẽ ra muộn nhé, có thể sẽ nổ ngày mai :V
CoNg àa
27 Tháng mười một, 2024 04:50
cố lênnnnnn ctv
Haruka1230
26 Tháng mười một, 2024 21:52
Mấy ông có thể thấy, tác đặt tên cực kỳ có học thức, và kèm theo đó là, đá xoáy. Giải thích một chút thì bốn cái tên Thạch Đầu, Thạch Hầu, Đại Thánh, Hành Giả đều là chỉ cùng một người, cũng ám chỉ một nhân vật quen thuộc trong thần thoại Trung. Thạch Đầu, đúng như ý nghĩa, là tảng đá, thanh niên trong lúc này si ngốc, giống như thiểu năng, cơ thể lại cứng cáp, tâm thức tựa như con khỉ chưa phá đá mà ra. Hành Giả, đây là cái tên mà Tăng Hoàng gọi ra khi điều khiển Thạch Đầu. Thanh niên lúc này tuy uy lực cực lớn, nhưng lại tựa như Tôn Hành Giả, phải nghe theo lệnh Đường Tăng, thậm chí chi tiết lý do tại sao Thạch Đầu không thoát được khỏi tâm thức cấm chế cũng rất thú vị, rất dễ liên tưởng tới vòng kim cô. Nhưng Thạch Đầu có Công Tôn Sở, nghĩ cách cho thanh niên có thể thoát khỏi cấm chế, Tôn Ngộ Không lại không may mắn như vậy. Cuối cùng là Đại Thánh, đây là giai đoạn giống như Tôn Ngộ Không nhảy ra từ lò bát quái, thần thông không ai địch nổi. Y như vậy, thanh niên cũng cầm gậy sắt đánh thắng Thiên Hồ liều mạng dùng ra Chiến Thần Cửu Đồ. Còn Thiên Hồ hiện tại có thể thắng được 3 người hội đồng hay không thì... mai rồi biết :V
dinh97
26 Tháng mười một, 2024 17:47
Ngày 2 chương đói quá ctv ơi
vinh the vinh
26 Tháng mười một, 2024 01:11
Rủa mẹ main đã mất luôn :))) kì này tăng hoàng về với phật r
Celestial Dragon
25 Tháng mười một, 2024 21:36
Tăng hoàng chắc cũng mới vào Pháp Tắc nhỉ
Haruka1230
24 Tháng mười một, 2024 23:47
Sr, hơi muộn, sẽ khắc phục
gVAQb08062
22 Tháng mười một, 2024 23:33
ông dịch chậm thế, đánh đến tuyết chị tuyết em rồi
Haruka1230
21 Tháng mười một, 2024 21:52
Hôm nay ta bắt đầu dùng máy tính để edit với up. Dù đã kiểm tra lại rồi nhưng có lỗi gì cứ báo nhá :V
Poggo
19 Tháng mười một, 2024 17:29
Nhịn canh đủ một tô rồi húp ~~~
MewyêuH2o
19 Tháng mười một, 2024 15:57
ae cho hỏi sau Tô Hiểu có biến tính luôn không ae
MewyêuH2o
19 Tháng mười một, 2024 15:57
ae cho hỏi sau Tô Hiểu có biến tính luôn không ae
Bonbon9921
19 Tháng mười một, 2024 08:40
rồi bộ này mình main gánh tg à các đh, đại la sơn rồi cao thủ chánh phái có xuất hiện không?
Haruka1230
18 Tháng mười một, 2024 23:38
lại hơn 8k chữ hai chương...*** tác, ông được lắm đấy :V
Poggo
18 Tháng mười một, 2024 22:37
:D với thế lực của Dữ Mặc thì không đến nỗi bị gọt như các tráng sĩ khác nhưng cũng không mấy tốt đẹp .ngang ngang Tương Thần cũng được rồi
Haruka1230
18 Tháng mười một, 2024 11:20
Không nói gì, muốn chửi một câu thôi, mẹ nó Lăng Hàm Chung!
Haruka1230
18 Tháng mười một, 2024 01:05
sr, hôm nay chương ra muộn :V
MewyêuH2o
17 Tháng mười một, 2024 15:24
con tác này thích viết phi giới tính thế nhỉ chắc bị trap nhiều quá ám cmnr
Poggo
17 Tháng mười một, 2024 01:58
tạo lập nhân vật hoàng đế vô dụng như nhược yêu dân hay không chưa biết nhưng tướng tài nhiều khá giống các đời 3 4 của triều đại trong lịch sử như càn long
BÌNH LUẬN FACEBOOK