Chiếc xe quen thuộc khiến vẻ mặt đang căng thẳng của Tần Thịnh hiện lên nét vui mừng.
Khi nghe thấy lời đó, bàn tay nắm chặt thành quyền của Hoắc Tri Hành chợt thả lỏng, khuôn mặt tuấn tú căng thẳng cũng đồng thời dịu lại.
Anh lại gần Tần Thịnh đang lái xe: “Cậu báo từ lúc nào vậy?”
Tần Thịnh nhìn gương chiếu hậu: “Lúc bọn họ vừa mới xuất hiện.”
Chiếc xe Jeep vẫn liều mạng xông thẳng về trước, vài chiếc xe nhìn thấy xe ông chủ chạy đến thì lập tức tránh sang nhường đường, tiếng súng dày đặc vì chiếc xe đổi hướng cũng giảm bớt đi.
Napa nhìn thấy não đỏ não trắng dính trên cửa kính phía sau, hormone tuyến thượng thận tăng vọt.
“Chạy lên trước một chút để tao nhìn rõ!”
Lái xe đạp mạnh chân ga, áp sát chiếc xe bên trái. Napa nhoài người về trước, cố gắng nhìn rõ trong xe.
“A!!! Con mẹ nó!”
Sau tiếng kêu thảm thiết, sắc mặt ông ta xám xịt, khẩu súng trong tay rơi xuống đập vào đùi, hai tay ông ta cào cấu bứt tóc, trong sự kích thích và sợ hãi tột cùng, ngay cả đau đớn cũng không cảm nhận được.
Mảnh thủy tinh nát bét vẫn còn treo lủng lẳng trên cửa sổ xe, một cô bé bảy tám tuổi xiêu vẹo nằm ở ghế sau, cô bé cứ như vật thí nghiệm bị nổ tung nửa đầu, phơi bày ra hộp sọ trống trơn và bộ não đã không còn nguyên vẹn. Đôi mắt vô thức trợn lên, miệng há to, màu da như tro tàn, đã chết hoàn toàn!
“Ông chủ?”
Hai người lái xe phía trước không rõ tại sao kẻ vốn đang bình thường bỗng nhiên phát điên, thế nên cũng nhìn theo ánh mắt của Napa.
Vừa trông thấy, cả hai bị dọa mất vía, xe rung lắc dữ dội. Lúc bọn họ còn đang ngỡ ngàng thì nghe thấy tiếng động cơ gầm rú ở phía trước, một đoàn xe màu đen đang lao về hướng này.
Tên ngồi ở ghế phụ đỏ mắt, nạp đạn xong muốn ló đầu ra phản kích thì đã bị kẻ đối diện bắn vào tai phải.
“A! Đau quá!” Gã đau đớn mất yeutruyen.net hết lý trí, quay cuồng giãy giụa như con cá chép trên ghế, dây an toàn gần như muốn đứt ra. Tên ngồi trên ghế lái choáng váng bởi sự thay đổi đột ngột, không đợi bất cứ ai kịp phản ứng, một chiếc xe việt dã màu đen đột nhiên lao ra từ bên trái nhắm thẳng về phía bọn họ.
“Rầm!”
Gã chưa kịp đánh lái để né thì đã bị bên kia đụng trúng. Đối phương mã lực đầy đủ, tốc yeutruyen.net độ nhanh lẹ, đầu xe lại cứng hơn, lúc va chạm khiến thân xe bắn ra những tia lửa chói mắt.
Cơ thể ba người bên trong mất khống chế nghiêng về một bên, trong phút chốc trời đất quay cuồng.
“Két!”
Chiếc xe xoay vòng vòng trong cát vàng, lốp xe ma sát với mặt đất phát ra âm thanh chói tai, cuối cùng hoàn toàn mất kiểm soát trượt ra ngoài, chỉ để lại hai vết hằn thật sâu.
Mấy chiếc xe xung quanh bị súng của nhà họ Tần bao vây chặn đường, sau khi xe của Napa bị văng ra xa thì không còn ngoan cố chống trả nữa, chúng rối rít dừng xe ôm lấy đầu.
Hoắc Tri Hành bước xuống xe, hai thư ký lập tức được người của nhà họ Tần đỡ đi. Tần Dập đứng trước đầu xe, lạnh lùng nhìn Napa bị kéo ra ngoài.
So với kích thích tâm lý vừa nãy, tai nạn xe cộ chỉ để lại vết thương ngoài da cho ông ta.
“Con bé, con bé.” Napa ngây ngẩn người, miệng liên tục lặp đi lặp lại mấy chữ này.
Tần Dập híp mắt nhìn thi thể trắng toát của cô bé trên mặt đất.
“Con bé? Thích không?”
Hoắc Tri Hành chậm rãi đi đến cạnh anh, nhíu mày nhìn cô bé đã chết.
Còn quá nhỏ, khoảng chừng chỉ mới có sáu bảy tuổi.
“Tôi chỉ đề phòng vạn nhất thôi.” Câu này là Tần Dập tự giải thích, cũng như tự nói.
Họ đã bắt cô bé này từ sớm rồi, để nó lên xe của Hoắc Tri Hành cũng là hành động nhất thời. Nào ngờ bọn họ đợi không nổi, Hoắc Tri Hành mới đến được một ngày đã vội vàng ra tay như vậy.
Tần Dập quay lại nhìn Hoắc Tri Hành, thong dong nói: “Anh không cần thương hại, nếu nó không chết thì người chết chính là anh.”
Người đàn ông ngồi xuống trước mặt Napa, cắn răng bẻ mạnh cánh tay ông ta.
“Tự tay giết chết con gái của mình có vui không?”
“A!” Chỗ khớp xương phát ra tiếng xương đứt gãy, Napa bị đau đớn kích thích làm cho hoàn hồn, thấy rõ sát ý trong mắt người đàn ông.
“A…Con gái của tôi…” Ông ta đau đớn rên rỉ, bị Tần Dập bẻ gãy tay, nước mắt nước mũi chảy đầy mặt, xuyên qua màn nước mắt đục ngầu nhìn thi thể nhỏ bé dính đầy máu như không có xương bị vứt tuỳ tiện trên đất.
Napa đã hiểu, hoá ra tình nhân nói con gái biến mất không phải là tìm lý do để vòi tiền.
“Tần Dập!!”
Ông ta gắng sức đứng dậy muốn đánh trả, nhưng vì sức lực quá yếu ớt nên chỉ như muỗi đốt trong mắt người đàn ông mạnh mẽ kia. Hấp hối giãy giụa trước khi chết chỉ làm tăng cảm giác chinh phục của người đàn ông khi tra tấn đối phương.
Cơ thể người đàn ông đột nhiên nghiêng về trước, bắp thịt và gân xanh trên cánh tay nổi lên, tay chân chống cự của Napa dễ dàng bị Tần Dập áp chế dưới thân, anh mặc kệ ánh mắt oán hận tuyệt vọng của ông ta đang phản chiếu hình ảnh của mình.
“A!” Người đàn ông cười điên cuồng, trong mắt hằn lên tơ máu.
Cánh tay còn lại cũng bị tháo khớp theo tiếng “rắc” vang vọng, Napa bị Tần Dập giam cầm. Bả vai đau nhức khiến sắc mặt ông ta tái nhợt, cả người run rẩy toát mồ hôi, cổ họng khàn khàn đã sắp không nói nổi, hai cánh tay mềm nhũn, chỉ còn lại nửa cái mạng.
“Anh Tần! Anh Tần!”
Bàn tay bóp chặt cổ họng của Napa dừng lại: “Nói!”
“Nok nói bà chủ đang ở trong tay anh ta…”