- Anh đã biết hết tất cả nhưng lại giả vờ xa lạ. Lục Ngạn Hy, anh đáng ghét lắm.
Nhiều năm cô làm hacker, lại chẳng phát hiện ra bản thân mình đã bị một người khác điều tra. Tuy anh không cao siêu như cô, nhưng trình độ am hiểu công nghệ máy tính cũng rất sâu sắc. Theo cô thấy, khả năng của anh còn hơn cả Sara, chỉ là thua cô một bậc nên không thể giải mã được khi cả hệ thống công ty bị cô tước quyền truy cập.
- Em giận anh sao?
Cô khoanh hai tay trước ngực, thật tâm Điềm Manh nào nở giận anh, cô yêu thương anh còn không hết, chỉ là nhất thời quá sốc nên thái độ có phần bối rối.
Thấy bạn gái im lặng, anh cứ ngỡ cô đang giận thật nên lập tức ôm lấy cô từ phía sau, dịu dàng hôn lên tóc bạn gái:
- Anh xin lỗi. Anh làm vậy vì muốn tìm hiểu em với thân phận là Lục Ngạn Hy, muốn khiến em rung động và dần quen với cuộc sống của anh ở hiện tại. Dù bây giờ gia cảnh của anh đã thay đổi, nhưng anh vẫn mãi là Lâm Thần hết mực yêu thương em.
Anh liên tục nói lời mật ngọt, trái tim nhỏ bé của cô sao có thể không rung rinh được. Điềm Manh âm thầm nở nụ cười, dù anh chẳng nhìn thấy nhưng Ngạn Hy vô cùng tự tin vào trình độ dẻo miệng của bản thân, những lời ngôn tình anh nói ra chỉ dành riêng mỗi cô, chắc chắn cô đang rất xao xuyến.
- Dù là vậy nhưng em vẫn còn để bụng chuyện anh giấu em đấy.
Anh dịu dàng nghiêng đầu hôn lên má cô, tinh tế ôm chặt cô vào lòng:
- Vậy anh phải làm gì thì em mới hết giận?
Cô nào giận gì anh, căn bản chỉ muốn làm nũng để được anh dỗ dành vì anh đã nhận ra cô từ lâu nhưng lại vờ như không hay biết, lại còn hành cô hết lần này đến lần khác.
- Trước mắt em phải quan sát biểu hiện của anh đã, còn cụ thể như thế nào thì em chưa nghĩ ra.
Ngạn Hy cũng thừa sức biết cô đang trêu mình, nếu cô thật sự giận thì đã chẳng buồn nói chuyện với anh.
- Vậy khi nào em nghĩ ra thì nhớ nói anh biết.
Anh vừa nói xong thì cùng lúc cô nhớ đến một chuyện khác mà cô đã nghe được Kay kể. Điềm Manh muốn hỏi rõ để nghe câu trả lời từ chính miệng của anh thay vì thông qua lời kể lại từ người khác.
- Mà em nghe nói anh và nữ diễn viên Vân Nghiên từng yêu nhau, chuyện này có đúng không?
Với sự thông minh, nhạy bén, anh lập tức đoán ra nguồn tin cô nghe được bắt đầu từ đâu:
- Là Kay kể với em sao?
Bị anh nói trúng tim đen, cô tỏ ra ngây ngô, cố tình không trả lời câu hỏi:
- Ai kể em biết không quan trọng, anh trả lời em đi. Thật ra không phải em xét nét chuyện quá khứ, em chỉ muốn biết thêm về tình cảm trước đây của anh thôi.
Những tình đồn thất thiệt kia vẫn không ngừng lan truyền, không chỉ fan hâm mộ nghĩ ngợi lung tung mà kể cả đồng nghiệp cũng suy diễn, truyền miệng nhau về chuyện tình mà anh chưa một lần lên tiếng xác nhận.
- Không phải, anh chưa từng yêu cô gái nào ngoài em cả. Anh và Vân Nghiên là bạn học cấp ba, chỉ đơn thuần vậy thôi.
Ngạn Hy thẳng thừng đính chính, anh không muốn cô bâng khuâng hay tin vào thông tin sai lệch kia.
- Nếu anh và Vân Nghiên chỉ đơn thuần là bạn học vậy tại sao mọi người lại nói anh và cô ấy từng yêu nhau?
Xem ra Điềm Manh rất có hứng thú tìm hiểu về chuyện tình cảm của anh. Ngạn Hy không chút chần chừ, vẫn nhất quyết khẳng định chắc chắn:
- Anh và Vân Nghiên chỉ là bạn bè, ngoài ra không có bất kỳ tình cảm đặc biệt nào khác. Thời đi học, anh và cô ấy ngồi cạnh nhau suốt hai năm, anh nghe bạn học nói Vân Nghiên thích anh, nhưng anh cũng không mấy bận tâm.
Điềm Manh nhẹ cả lòng khi nghe câu trả lời của anh, vậy ra chỉ là tin đồn, có lẽ do hai người họ học cùng cấp ba, lại ngồi cạnh nhau, sau này cùng hoạt động trong showbiz nên bạn bè xung quanh đã thêu dệt nên câu chuyện tình không có thật rồi cứ thế mà truyền tai nhau.
- Ra là vậy, em cứ tưởng...
Anh đặt hai tay lên vai cô, kéo nhẹ người cô xoay về phía anh, mặt đối mặt rồi nói:
- Sau này nếu em có bất kỳ thắc mắc nào về anh thì cứ trực tiếp hỏi anh, đừng nghe qua lời của ai cả.
Cô nở nụ cười gật đầu, mọi khúc mắc cuối cùng cũng được tháo gỡ.
- Em biết rồi.
Hai người âu yếm nhìn nhau, Ngạn Hy khẽ cúi đầu, trao cho cô một nụ hôn ngọt ngào, hai đôi môi đan vào nhau, không gian ngỡ như đang chậm lại để lưu giữ khoảnh khắc hạnh phúc...
FB: Yên Đan (Amber)