Mục lục
Chiến thần xuất kích – Giang Cung Tuấn – Đường Sở Vi (Truyện full tác giả: YY)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 548: Chân khí Thuần Dương

Vương biết rằng ba gia tộc sẽ ra tay với Giang Cung Tuấn trong buổi lễ kế vị.

Nhưng anh ta không định thông báo cho Giang Cung Tuấn biết.

Mà lại định thông báo cho Giang Quốc Đạt.

Hơn nữa không phải bây giờ, mà phải đợi ba ngày sau mới đi thông báo, anh ta không thể cho Giang Quốc Đạt quá nhiều thời gian để suy nghĩ mà muốn Giang Quốc Đạt mất đi sự phán đoán và vội vàng đưa ra quyết định. Chỉ cần là bốn gia tộc ra tay thì dù kết quả như thế nào cũng đem lại lợi ích cho anh ta.

Giang Cung Tuấn đã ngủ trong dinh thự của phủ Thiên

Soái.

Ngủ đến tận chiều mới thức dậy. Anh tỉnh dậy một cách nhàn nhã. Rời khỏi phòng bước ra sân.

Phát hiện trong sân có một người con gái lạ, cô ấy trạc hai mươi tuổi, ăn mặc rất giản dị trông rất trong sáng, tay cầm chổi quét những chiếc lá rụng trên mặt đất.

Khi Giang Cung Tuấn nhìn thấy cô, anh mới nhớ ra, anh đã từng hứa với gia tộc là sẽ cho người con gái này đến biệt thự dọn dinh thự

Anh ta làm như vậy là để xây dựng mối quan hệ tốt đẹp với những gia tộc này trong thời gian giữ chức và có thể duy trì lâu bền mối quan hệ này.

Trước đây khi còn ở Nam Cương anh ta chưa bao giờ nghĩ đến những điều này mà chỉ làm theo ý của riêng mình. Sau khi ở được vài tháng, anh ta nhận ra được sức mạnh của mạng lưới quan hệ.

Mặc dù bây giờ anh đã là một Thiên Soái và là đối tượng xu nịnh của mọi người, nhưng một khi anh không còn là Thiên Soái nữa thì những người này sẽ không để ý đến anh.

Tuy nhiên, kết bạn với một số người giàu hiện nay thì quả thực là chuyện tốt.

Nhìn thấy Giang Cung Tuấn đi ra ngoài.

Lý Tuệ Kỳ Âm lập tức dừng lại, nhìn Giang Tuấn, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô không thể che giấu vẻ hưng phấn.

Đường Sở Vi nhanh chóng đi tới, kéo Giang Cung Tuấn vẻ mặt đầy ghen tức: “Giang Cung Tuấn, có chuyện gì sao?”

“Chuyện gì vậy?”

Giang Cung Tuấn ngây người.

Đường Sở Vi với lấy cái chổi cách đó mười thước rồi giương mắt nhìn Lý Tuệ Kỳ Âm.

Giang Cung Tuấn giờ mới phản ứng lại, cười nói: “Biệt thự lớn như vậy nhất định phải có người quét dọn, đúng không? Chứ sao có thể để em đích thân quét dọn được?”

“Có phải anh nhìn thấy gái xinh bị động lòng rồi phải không?”

Đường Sở Vì ghen tị hỏi.

“Có thể như vậy nữa sao.” Giang Cung Tuấn vẻ mặt ngượng ngùng nói: “Em nghĩ nhiều quá rồi, anh có thể là loại người như thế sao?”

“Nói không chừng là như thế.”

Một giọng nói vang lên từ phía sau.

Giang Vô Song đi tới, cười nói: “Đều là đàn ông một khi có quyền có thể thì đều trở nên xấu xa, thực ra cũng chẳng có gì to tát, cậu đường đường là Thiên Soái, xung quanh có nhiều gái đẹp cũng là chuyện thường tình.

Giang Cung Tuấn nét mặt sầm lại, đổi chủ đề, hỏi: “Tình hình ngoài thủ đô hôm nay thế nào rồi?”

Giang Vô Song cười, “Còn có chuyện gì nữa? Đang thảo luận về lễ kế vị cho ba ngày tới. Các đại gia tộc đều gấp rút thư mời, ráo riết liên lạc rồi liên lạc, tiêu tiền. Tóm lại là cố gắng nghĩ ra mọi cách có thể.

Giang Cung Tuấn sờ sờ mũi, nói: “Đây là cơ hội phát tài, nếu như bản thư mời thì lần này kiếm được khối tiền đấy?”

“Đừng có mà nghĩ bậy!” Đường Sở Vi kịp thời ngăn lại: “Anh đã quên rằng trước đây vì sao mà bị xét xử công khai rồi à?

Giang Cung Tuấn cười nói: “Em cũng đừng quên, 10 tỷ anh đưa cho em là từ đâu mà có”

Nghe vậy Đường Sở Vi không nói nữa.

Giang Vô Song nhìn thấy Giang Cung Tuấn kích động đề tài này, sau đó thấy vẻ mặt Đường Chu Chu có chút không đúng, không khỏi cười nói: “Đúng rồi, em nhớ rõ là anh Giang đã từng nói thanh toán xong 10 tỷ là xong rồi.

“ Giang Cung Tuấn liếc mắt nhìn Giang Vô Song: “Em điều tra anh?”

“Việc này cần gì phải điều tra, toàn bộ Tử Đằng đều biết chuyện này”

Giang Cung Tuấn không nói gì thêm, đổi chủ đề, hỏi: “Sở Vị, em luyện tập khí công Bắc Đẩu đến đâu rồi?”

Đường Sở Vị chỉ kịp phản ứng và nói: “Ừm, em đã luyện thành thục các động tác rồi.”

“Tốt Giang Cung Tuấn khen ngợi, nói: “Tranh thủ thời gian rồi luyện tập đi, anh cũng phải tranh thủ mấy ngày nay đang rảnh rồi, tập trung xem xét lại Khí công Bắc Đẩu và Kim Cương Bất Hoại Thần Thông kẻo lại yếu đi mất.

Giang Vô Song đúng lúc nói: “Anh mau mau tranh thủ thời gian đi luyện hóa Hỏa Bồ Đề đi. Đã hơn một tháng, nếu không hấp thu, năng lượng của Hỏa Bồ Đề sẽ tiêu tan.

Em đã nhờ Đan Thiến gửi thư chắc cũng sắp đến rồi.

Giang Vô Song không nói thì Giang Cung Tuấn cũng không nghĩ ra. Hỏa Bồ Đề đã được tìm thấy bởi ông nội của Giang Cung Tuấn.

Sau khi hấp thụ tinh luyện, chân khí sẽ chuyển thành chân khí thuần dương, đây cũng chính là mẫu chốt của Hoa Nguyệt Sơn Cư Đồ, nhưng trong thời gian này, anh ta quá bận rộn để hấp thụ tinh luyện.

Anh ta gật đầu và nói: “Như thế cũng được.

Tiếp theo, Giang Cung Tuấn ở phủ Thiên Soái chở đời. Khi trời chưa tối Hỏa Bồ Đề đã được gửi đến.

Phủ Thiên Soái.

Trong một căn phòng.

Giang Cung Tuấn nhìn thấy trên bàn có một vài quả màu đỏ, bèn hỏi: “Vô Song, thứ này làm sao có thể hấp thu được?”

Giang Vô Song nói: “Chỉ cần ăn trực tiếp, sau đó vận khí sẽ hấp thu năng lượng của quả này, chân khí từ từ biển đổi. Chỉ cần một vài quả này đã đủ để chuyển hóa chân khí của anh rồi.”

Giang Cung Tuần cầm lấy một quả và ăn.

Quả này nhìn có vẻ bình thường, nhưng cắn một miếng, giống như ngậm vào một ngọn lửa, một cỗ nhiệt lượng lập tức tràn ngập trong miệng, Giang Cung Tuấn chịu đựng nuốt trôi.

Anh cảm thấy một luồng hơi nóng lan tỏa khắp cơ thể từ cổ họng.

Anh vội vàng thúc Khí công Bắc Đẩu và hấp thụ nhiệt lượng. Vào lúc này, anh có thể cảm thấy chân khí của mình đang nóng dần lên.

Anh không khỏi thốt lên: “Thật sự rất kỳ diệu. Anh không ngờ trên đời lại có những loại quả kỳ diệu đến vậy. Nếu người thường ăn nhầm, nội tạng chắc chắn sẽ bị bỏng và sẽ bị chết ngay trong tức khắc “Tập trung hấp thu đi

Giang Vô Song nhắc nhở, lập tức nhìn về phía Đường Sở Vi, nói: “Sở Vi, chúng ta đi ra ngoài trước đi, để cho Giang Cung Tuấn yên tâm luyện tập. Đừng làm phiền, nếu không sẽ không tốt cho luyện công.

Đường Sở Vi gật đầu, đứng dậy rời đi.

Hai ngày tiếp theo, Giang Cung Tuấn vẫn tiếp tục chăm chỉ chuyển chân khí vào cơ thể.

Trong hai ngày này, tin tức về việc Thiên Soái được bổ nhiệm và tổ chức lễ bổ nhiệm đã lan truyền khắp thủ đô, thậm chí cả nước, một số lãnh đạo doanh nghiệp từ các tỉnh khác cũng đến thủ đô và tìm cách nhận lời mời.

Chớp mắt ba ngày trôi qua.

Buổi sáng, trời vừa tờ mờ sáng.

Rất đông cán bộ của quân Xích Diễm tập trung bên ngoài trụ sở.

Đây đều là những người nổi tiếng ở thủ đô, thậm chí có người đến từ những nơi khác, sau khi bỏ ra rất nhiều tâm sức, họ đã nhận được thư mời.

Những người này đã kiên nhẫn chờ đợi.

Và vào lúc này.

Phủ Thiên Soái.

Giang Vô Song bước vào phòng kín của Giang Cung

Tuấn.

Vừa bước vào, cô đã cảm thấy một làn sóng nóng xông thẳng vào mặt mình, trên người cô thoáng chốc xuất hiện những hạt mồ hôi.

Cô ấy nhìn xung quanh.

Giang Cung Tuấn cách mặt đất một mét, khoanh chân ngồi trên không, trong cơ thể có một luồng khí rất đáng sợ, nhiệt độ trong phòng cao đến mức ngay cả võ giả như cô hai cảnh giới cũng không chịu nổi.

“Chân khí này thật đáng sợ.

Giang Vô Song không khỏi hít sâu một hơi.

Xem ra lúc Giang Cung Tuấn không chỉ hấp thu Hỏa Bồ Đề mà nhân tiện cũng hấp thu chân khí còn lại trong cơ thể, hiện tại cảnh giới của anh ta có thể sắp tiến vào Thất Cảnh.

“Anh Giang, thời gian đã hết, hôm nay là ngày anh kế vị Thiên Soái”

Cô ấy hét lên.

Giang Cung Tuấn nghe được tiếng nói.

Khi thể kiềm chế, anh ta vững vàng đứng trên mặt đất, vận động cơ xương, nhẹ giọng lẩm bẩm nói: “Đây là chân khí Thuần Dương thuần khiết mạnh như mặt trời sao?”

Anh ta có thể cảm nhận rõ ràng những thay đổi trong chân khí của mình, trở nên thuần khiết hơn, mạnh mẽ hơn và độc đoán hơn.

So với trước đây, nó quả thực mạnh hơn rất nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK