• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gặp lại Viễn Thành làm đầu óc Tống An hỗn loạn thành một mớ, để phát tiết cảm xúc cô đã chạy rất nhiều vòng rồi mới quay về. Cô không định ở trong căn hộ của bố mẹ nữa mà chuyển tới biệt thự Tần Dực mua cho, chiều nay Tống An định quay về để lấy quần áo dọn dẹp rồi về đây.

“Piano?”

Tống An về đến nhà liền nghe thấy âm thanh du dương của đàn piano, cô không cần đoán cũng biết người đang đánh đàn này là ai.

Quả nhiên khi bước vào tiếng piano liền dừng, người đàn ông đang đánh đàn ngẩng đầu lên nhìn cô.

“Mau lại đây.”

Đôi mắt đen nhánh nhuộm đầy ý cười thân mật.

“Người em đang hôi lắm.”

Chạy mấy vòng cả người cô dính toàn mồ hôi nhớp nháp, Tống An không dám đi đến vì sợ hắn ngửi thấy mùi lạ từ cơ thể mình. Nhưng Tần Dực không quan tâm lắm, hắn ra khỏi ghế bước đến trước mặt cô rồi ôm một cái.

Tống An cứng người, người đang nóng đột nhiên có một thứ mát lạnh áp vào. Cô có thể cảm thấy mặt người đàn ông nọ đang rúc vào cổ cô, thổi phù một hơi mát lạnh vào gáy.

“Đằng nào cũng vừa mới vận động, em có muốn tiếp tục không?”

Khi đầu Tống An không hiểu, phải đợi đến lúc cô nghe thấy tiếng cười thầm bên tai phát, nhất thời mới hiểu hắn định nói gì.

Trêu đùa một hồi Tần Dực không thấy phản ứng gì từ cô gái của hắn, hắn buông lỏng muốn xem Tống An đang nghĩ gì. Ấy mà giây tiếp theo Tần Dực cảm nhận được độ mềm mại được in trên môi mình. Hắn khựng lại, ánh mắt trầm xuống như một dã thú đè gáy cô gái nhỏ hôn xuống thật sâu.

Nụ hôn này quá mãnh liệt, Tống An không theo nổi hắn chỉ có thể vụng về hít thở. Người đàn ông như đã lâu không được nếm tủy vị, tham lam cuốn hết ngọt ngào vô giá, hắn cảm thấy đứng hôn không đủ bế xốc cô lên đè người phụ nữ lên tủ giày.

Quấn quýt một hồi mới chịu dừng lại, đuôi mắt Tống An đỏ bừng thở hổn hển tham lam hít từng đợt không khí. Hình ảnh đáng yêu này đập vào mắt Tần Dực, hắn cười thầm chụt cô một miếng, bàn tay không yên mà vuốt ve vùng eo nhạy cảm Tống An. Cô run người, mắt thấy Tần Dực định dã chiến ở đây thì mặt hơi đỏ.

“Em muốn đi tắm…Ưm.”

Tần Dực cắn vành tai cô.

“Vậy chúng ta tắm chung nhé.”

Tống An vòng tay ôm lấy cổ hắn, màu đỏ ở vành tai nhỏ xinh cũng bắt đầu lan. Tần Dực biết cô đang ngại chết đi được nhưng vẫn gật đầu đồng ý, hắn cười thầm bế thốc con thỏ nhỏ nhà mình bước vào trong nhà.

Hắn thích ngày hôm nay.

Không biết vô tình hay là cố ý nhưng biểu cảm cô hôm nay sinh động hơn những ngày khác, lộ ra một ít cảm xúc thật lòng.

Một hồi lâu nhà tắm vang ra tiếng nước chảy, thi thoảng ngoài tiếng nước còn nghe thấy giọng người phụ nữ ngân nga. Hai người đứng dưới vòi sen quấn quýt bên nhau, Tần Dực hôn lên làn da trắng để lại những trái dâu tay đỏ rực trên nền da. Tống An quay mặt vào tường thỉnh thoảng lại run lên vì người nọ tạo dấu vết.

Tần Dực xoay đầu Tống An, áp môi lên miệng nhỏ ngọt ngào càn quấy.

Bàn tay to lớn của người đàn ông du tẩu khắp thân thể cô, hắn nắm lấy đôi gò trước ngực không ngại mà nắn bóp.

“Nơi này hình như lớn hơn.”

Tống An kìm nén tiếng kêu của mình, cắn môi: “K-Không lớn lên.”

“Vậy sao, chắc là trước tôi đo không kĩ lưỡng rồi. em xem, một tay nắm không hết, thịt thà còn tràn ra việc tay tôi rồi.”

L-lại vậy nữa rồi! Sao hôm nay hắn cứ trêu đùa cô thế. Tống An vừa bực bội vừa ngại ngùng, nghĩ tới trước đây mặt mình dày tới cỡ nào, cô quay đầu khiêu khích lại.

“Tần tổng không thích sao?.”

“Thích chứ.”

Hắn thích nhất mỗi lần mình động, bộ đồi núi này cũng lắc lư theo chủ nhân nó. Càng nghĩ tới vật phía dưới hắn lại càng cứng, Tần Dực không nhịn nữa lại một lần nữa bế sốc cô lên. Tống An bị hành động của hắn làm cho bất ngờ, giật nảy mình kẹp chặt lấy eo gã đàn ông, Tần Dực bật cười.

“Mong chờ tới vậy à.”

Hắn đặt cô lên giường xong liền vồ vập bắt lấy, đôi trùng núi bị người đàn ông gặm một bên, hung hăng nhấm nháp. Hắn trượt tay xuống dưới thăm dò một hồi liền đưa một ngón tay vào trong, lâu không làm Tống An thấy hơi là lạ. Có lẽ cảm thấy một ngón không đủ hắn liền thêm ngón thứ ba.

Hai ngón tay của người đàn ông luân phiên ra vào, hại Tống An run rẩy thở dốc.

Trong căn phòng ngủ vốn an tĩnh giờ toàn tiếng nước nhóp nhép, Tống An vốn không chịu được lâu bị ngón tay của hắn chơi tới cao trào run rẩy trong lòng hắn.

Xong phần dạo đầy Tần Dực bắt đầu tiến vào, dù đã làm mấy lần và được hắn nới rộng nhưng bên trong vẫn chặt chẽ như muốn nửa cái mạng của hắn. Tần Dực cắn môi, hắn nắm lấy chân của cô giơ lên cao, hạ thân lao về phía trước một cái.

Tần Dực kiềm nén cảm giác muốn điên cuồng lắc hông, đợi qua màn siết chặt hắn mới dám động. Ai bảo bên trong cô vừa mềm vừa ấm, điều đó cũng đủ kích thích hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang