Mục lục
Thiên Châu Biến
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bất luận hai ngày này kinh lịch bao nhiêu nguy cơ, chí ít trước mắt đến xem, đều đã xem như vượt qua, Thiên tà giáo cùng học viện tạm thời cần phải cũng sẽ không đến khó xử chính mình, những ngày tiếp theo, chỉ cần mình điệu thấp một chút, cần phải liền sẽ không có cái gì vấn đề lớn. Việc cấp bách cũng là muốn đi mua một chút chế tác ngưng hình quyển trục nhu yếu phẩm mới được. Này ngưng hình quyển trục thật sự là đài bạo lợi, kiếm một món hời , cùng về sau trở về Thiên Cung đế quốc cũng có càng lớn vốn liếng.

Chu Duy Thanh sở dĩ đảm nhiệm nhiều việc là trong lớp các bạn học chế tác ngưng hình quyển trục, còn có một cái mục đích chính là vì tu luyện, đơn giản dựa theo Hô Duyên Ngạo Bác dạy cho hắn thiết kế tiến hành chế tác ngưng hình quyển trục, đối chính hắn tới nói kỳ thật không có cái gì quá lớn chỗ, chỉ là đơn thuần gia tăng độ thuần thục thế thôi. Nhưng là người chế tạo riêng ngưng hình quyển trục liền không đồng dạng, toàn bộ yêu cầu chính hắn đến tiến hành thiết kế. Ví như hôm qua chế tác kia sáu bộ trung cấp ngưng hình quyển trục bên trong, thời gian sử dụng lâu nhất, chính là cho Khấu Duệ chế tác bộ kia, chỉnh một chút phân nửa thời gian đều là tại cái kia mặc lên chậm trễ.
Kể từ khi tiến vào Học viện Quân Sự của Hoàng gia Phỉ Lệ, Chu Duy Thanh càng ngày càng phát hiện tầm quan trọng của Ngưng Hình Sư. Đối với hắn mà nói, việc trở thành một Ngưng Hình Sư ưu tú còn cấp bách hơn là thành một Thiên Châu Sư cường đại. Bởi vì chỉ có Ngưng Hình Sư ưu tú mới có thể chiêu dụ thật nhiều cường giả. Đây là vấn đề mấu chốt mà trong tương lai Đế quốc Thiên Cung cần phải phát triển. Đế quốc Phỉ Lệ dù sao cũng không phải là quốc gia của hắn, trong lòng Chu Duy Thanh, địa vị của Đế quốc Thiên Cung vĩnh viễn không một quốc gia nào có thể cách thay thế được. Đây cũng chính là biểu hiện của tinh thần dân tộc.



- Vợ cưng, dậy đi học nào. . !

Chu Duy Thanh cúi đầu hôn lên mặt Thượng Quan Băng Nhi.

Thượng Quan Băng Nhi mơ mơ màng màng, mở mắt ra đúng lúc thấy cái mồm chu thật to đang muốn ịn xuống mặt, khiến nàng giật mình hoảng sợ, vội vàng lách người ra, tung mình nhảy lên. Nhưng ngay sau đó, sực nhớ mình đang ở đâu, mặt liền ửng đỏ, cười cười nhìn Chu Duy Thanh:

- Chu Béo à, nơi này là Học viện, huynh nên thu liễm một chút chứ.

Chu Duy Thanh vui mừng hí hửng:

- Nói như vậy, chờ đến khuya về nhà là có thể không cần thu liễm nữa à?

Thượng Quan Băng Nhi buột miệng cười:

- Ít ít làm ra cái bộ dạng này đi, muội đã sớm miễn dịch rồi! Đi học thôi nào!

Khóa học buổi chiều chính là rèn luyện quân sự cá nhân. Khảo nghiệm được tiến hành trên quảng trường. Rèn luyện quân sự cá nhân chủ yếu là bồi dưỡng cho từng binh sĩ năng lực tác chiến, chứ không phải là kỹ năng chiến đấu riêng lẻ của Ngự Châu Sư. Trong đó bao gồm các kỹ xảo tác chiến trong thực chiến cho binh sĩ như ẩn núp, đánh lén, dụ địch...

Ở Học viện Quân Sự Hoàng gia Phỉ Lệ, chương trình học này là một bước hết sức trọng yếu. Trong kỳ khảo hạch cuối năm, dù là ai nhất định cũng phải thi qua ba môn, môn này là một, hai môn còn lại là Phân tích các trận đánh kinh điển và Chiến thuật. Ba môn đó tuyệt đối thi một lần phải đạt, chỉ những môn còn lại mới có cơ hội thi lại. Nếu trong ba môn này có một môn bị trượt thì học viên có thể cuốn gói về quê được rồi.

Quảng trường của Học viện Quân Sự Hoàng gia Phỉ Lệ rất lớn, học viên bình dân thì học phía bên trái. Còn bên phải quảng trường thì tách ra dạy riêng cho đám quý tộc. Bọn họ cũng phải học khóa rèn luyện quân sự cá nhân nhưng có giáo án khác. Lúc này ở đó khoảng hơn bốn mươi người, và không ít kẻ đang nhìn qua phía bên này.

- Xếp thành hàng, nhanh!

Thanh âm Minh Hoa vừa vang lên, toàn thể hai mươi chín học viên bình dân lập tức xếp thành hai hàng. Chu Duy Thanh cùng Mã Quần tất nhiên là đứng sau cùng.
Khi Chu Duy Thanh nhìn Minh Hoa, ánh mắt hắn không khỏi sáng bừng lên. Hôm nay nàng ta đã đổi một bộ trang phục màu đỏ, tóc được cột gọn gàng lên sau ót. Lúc này nhìn Minh Hoa không còn vẻ mị hoặc mà ngược lại, toàn thân bừng bừng anh khí, tràn ngập sức chiến đấu.

Ánh mắt Minh Hoa quét qua gương mặt đám học viên. Sau khi xác định toàn thể mọi người đã đến đông đủ thì nàng mới gật đầu nói:

- Bài khảo nghiệm sáng hôm nay, nội trong hai ngày sẽ được phê duyệt. Thành tích ra sao thì tin tưởng các người đều có thể tự tính ra. Ta bất kể trước kia các người học như thế nào, thì bắt đầu từ bây giờ, các người đã là một phần của Học viện Quân Sự Hoàng gia Phỉ Lệ, nhất định phải tuân theo yêu cầu học tập của ta. Nếu không, dù niên học chưa kết thúc, ta cũng sẽ chẳng ngần ngại gì mà không đuổi các ngươi đi. Nhớ cho kỹ, những học viên chưa hoàn thành bốn niên học sẽ không được tiếp tục học tập ở đây nữa. Lớp trưởng..?”

Chu Duy Thanh bước về phía trước một bước:

- Có..!

Minh Hoa liếc hắn một cái, nói:

- Dẫn tất cả mọi người chạy quanh quảng trường mười vòng. Ta cho các ngươi thời gian một khắc, nếu không về tới nơi trong một khắc, thì tiếp tục chạy thêm mười vòng nữa!

- Dạ!

Chu Duy Thanh ứng tiếng. Một vòng quảng trường khoảng tám trăm thước, trông thì có vẻ lớn nhưng đối với hắn mà nói, chạy mười vòng cũng chẳng khác gì đi dạo quanh sân.

- Lão sư, Ý Châu Sư chúng ta cũng phải chạy sao?

Đúng lúc đó một thanh âm rụt rè vang lên. Là một học viên nữ. Chu Duy Thanh nhớ mang máng, nàng này là một vị Ý Châu Sư thuộc tính Thủy, hình như tên là Dạ Đình Tuyết. Tướng mạo trung bình, bộ dạng nhìn rất nhu nhược, yếu đuối, tựa hồ như chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua cũng đủ xô ngã nàng.

Minh Hoa liếc cô gái kia một cái, rồi lạnh lùng:

- Ta nói là tất cả mọi người, ngươi nghe không hiểu sao?

Dạ Đình Tuyết bị nàng khiển trách một câu liền như muốn khóc. Nàng là Ý Châu Sư Thủy hệ nhị châu, tuy nói thân thể có mạnh hơn người thường một chút, nhưng trong một khắc mà chạy tám ngàn thước như vậy, thì kiểu gì nàng cũng không làm được. Hơn nữa sau đó còn trừng phạt thêm mười vòng, chỉ sợ không chết cũng lột da.

Mà không riêng cô gái này, trên mặt sáu Ý Châu Sư còn lại trong lớp cũng toát ra vẻ khó xử.
- Nghiêm! Bên phải… quay!

Chu Duy Thanh hô lớn một tiếng, liếc nhìn Minh Hoa, trong lòng cười thầm “Ngươi muốn làm khó lão tử hả? Thật là coi thường ta quá đấy!”

- Mã Quần, Khấu Duệ, Ngôn Triết Tích, Thượng Quan Băng Nhi, mỗi người cõng một Ý Châu Sư, phần ta hai người. Chạy thôi!

Chu Duy Thanh quát to một tiếng, chủ động chọn hai nam học viên Ý Châu Sư. Phương pháp hắn “mang” theo bọn họ cũng rất đơn giản, hai tay cắp hai người bên nách (ngất), làm đầu tàu gương mẫu, chạy trước tiên.

Bốn người được hắn gọi tên cũng không chậm trễ. Thượng Quan Băng Nhi tìm tới Dạ Đình Tuyết, Ngôn Triết Tích cùng Khấu Duệ chia ra cõng theo một nữ học viên khác. Đến phiên Mã Quần thì xui xẻo thay, hắn phải mang theo một tên tuy không cao như hắn, nhưng cân nặng dường không kém bao nhiêu, khiến Mã Quần chửi thầm trong bụng “Ép ta như vậy, không phải tốc độ sẽ giảm xuống sao, hắn nặng như vậy mà!”. Nhưng hắn cũng không dám chậm trễ, vội vàng cõng tên học viên Ý Châu Sư rồi lao vụt đi. Những học viên Thể Châu còn lại tất nhiên không gặp phải vấn đề khó khăn gì cả. Vì vậy toàn bộ hai mươi chín người nhanh chóng tiến ra ngoài sân rộng, cắm đầu chạy như điên.

Trong mắt Minh Hoa toát ra một tia kinh ngạc, quả thật nàng không nghĩ Chu Duy Thanh có thể tìm ra biện pháp nhanh như vậy, đành bĩu môi, đứng ở đó bắt đầu ghi chép số vòng chạy.

Chu Duy Thanh vừa chạy, vừa hô:

- Bình dân chúng ta là một thể… bất luận làm gì cũng không để… bất kỳ một đồng học nào tụt sau... Nếu ở trên chiến trường thì có thể… phó thác lưng mình cho học đệ… Chúng ta bây chưa đáng kể… hãy đặt mục tiêu mà khích lệ… Ai nấy hiện tại cần nhớ kỹ… chúng ta thống nhất là một thể.

Ngoài miệng hô như hô khẩu hiệu, nhưng trong lòng hắn thầm nghĩ “Sau này cả đám người cùng kéo tới Đế quốc Thiên Cung mới là tốt nhất, hắc hắc!”

Vừa chạy xong một vòng, ngay khi đang chuẩn bị chạy vòng thứ hai thì bất chợt bọn họ nghe “ái ôi” một tiếng, một gã bạn học trong đám học viên bình dân đột nhiên té xuống.

Chu Duy Thanh mặc dù chạy ở phía trước nhưng vẫn chú ý đến đội hình đám bạn học phía sau. Ngay khi âm thanh đó vang lên, hắn lập tức quay người lại, liền thấy một nam học viên té lăn trên mặt đất, tay ôm bụng, vẻ mặt nhăn nhó. Trước người hắn còn có một mũi tên không đầu.

- Dừng!

Chu Duy Thanh hét lớn một tiếng, đám học viên bình dân nhất thời ngừng cả lại. Ánh mắt ai nấy đồng thời nhìn chằm chằm về đám quí tộc đang học khóa học rèn luyện quân sự cá nhân ở bên kia quảng trường.

Một vài học viên quý tộc đang luyện tập bắn tên ở đó. Bia ngắm của bọn họ nằm phía đối diện cả trăm thước, đám người quảng trường bên này biết rằng dù bắn thế nào cũng không thể lạc sang đây được. Mặc dù mũi tên kia không có mũi nhọn, nhưng bị bắn trúng cũng sẽ rất đau đớn.

Bọn họ liền thấy một gã quý tộc hướng sang bên này nói:
- Ai da! Thật vô ý quá, bắn chệch một chút. Vị niên đệ kia, ngươi không sao chứ?

Lão sư của lớp quý tộc kia cũng không ở đó, chỉ có bọn hắn luyện tập mà thôi, nên gã học viên quý tộc kia vừa nói xong liền bổ sung thêm một câu nữa:

- Mấy tấm bia cố định quả thật không thể so được với đám bia di động này a. Mọi người ai có hứng thú thì qua thử một chút đi! Ha ha..!

Lời của hắn nhất thời khiến cho các học viên quý tộc cười vang một trận, còn đám học viên bình dân chỉ có thể đứng đó trợn mắt nghiến răng mà nhìn.

Minh Hoa bên kia đang ghi chép số vòng thì biến cố đột nhiên xảy ra dọa cho nàng nhảy dựng lên! May mắn là mũi tên đó không có phần đầu, nếu không một tiễn này nhất định sẽ gây ra thương tích nghiêm trọng.

- Khốn kiếp, các ngươi muốn chết hả?

Minh Hoa giận dữ quát vang.

Những học viên quý tộc kia quả thật là sợ nàng. Đa số bọn họ đều biết uy danh Đóa Hoa của Minh Giới này, nhất thời quay lưng ngậm miệng, khiến không khí yên ắng được một chút.

Đúng lúc này thì Chu Duy Thanh bước đến cạnh Minh Hoa, thấp giọng nói gì đó bên tai. Chỉ thấy Minh Hoa khẽ nhíu nhíu mày, một hồi lâu sau mới gật đầu với hắn rồi xoay người rời đi. Trong đám học viên bình dân, có người thấy khi Minh Hoa lão sư rời đi, khóe miệng rõ ràng toát ra một nụ cười rất là tà ác.

Chu Duy Thanh một lần nữa trở lại trong đội ngũ lớp, cầm mũi tên kia lên, giả mù sa mưa hướng các học viên quý tộc bên kia hô lên:

- Niên trưởng, chúng đệ trả lại tên cho các người nè!

Ngữ khí của hắn cực kỳ hòa hoãn, thậm chí mang vài phần nịnh nọt, trên mặt lại mang theo nụ cười chất phác, thật thà. Có điều, tên trên tay cũng đã bị ném đi.

Từ chỗ bọn họ đến chỗ học viên quý tộc kia khoảng chừng có năm mươi thước. Tay hắn vừa vung lên, đám học viên bình dân liền giật mình, nhìn chằm chằm. Lực mũi tên này so với lực do tên học viên quý tộc dùng cung bắn lúc nãy còn muốn mạnh hơn. Khoảng cách năm mươi thước kia, mũi tên tựa hồ chợt lóe lên đã đến.

Một tiếng hét thảm thiết vang lên, mũi tên không chút sai lệch cắm thẳng vào mông của quý tộc vừa xoay người sang chỗ khác kia, hơn nữa còn từ chính giữa mông mà đâm vào, như vậy nhất định rất có thể sẽ chui vào chỗ thâm sâu hơn rồi…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TWsxR28095
25 Tháng mười, 2023 11:31
6fan f
GpFcx63714
05 Tháng ba, 2022 21:20
nói chung buff bộ ngưng hình kinh quá hận thiên vô bã 9 kiện tăng 512 lần lực lượng hận địa vô hoàn 10 kiện bản gốc tăng 1024 lần lực lượng hận địa vô hoàn 11 kiện ( đoàn thiên lãng thiết kết thêm kiện 11) tăng 2048 lần lực lượng "
Nguyên  Anh
12 Tháng hai, 2022 21:15
Chỉ cần dùng dưới háng một đầu thương là có thể thống nhất luôn năm đại thánh địa..main ngầu thật >~
Thập Thải Thần
08 Tháng một, 2022 20:01
Đoản văn nó vậy, ko có viết dài
Tiểu Yêuuu
12 Tháng mười, 2021 20:52
Buff cũng lố *** quá, *** buff liên tục cứ mỗi 3 ngày lĩnh hội áo nghĩa 1 cái, thiên lực 1 ngày dùng hẳn 1500 lần thì cũng thôi đi, sức hồi thiên lực còn hơn cả kotex hút máu, đặc biệt là buff về không gian áo nghĩa, *** buff đánh vượt cấp thì so với main cũng không là gì nhưng dclm buff vượt hẳn 3 cấp, một đứa mới lên 3 châu, 1 lúc 6 châu lâu năm, buff thế chơi 1m *** nó đi lão Đường à.
VuaLuuDan
30 Tháng chín, 2021 09:41
Ờm mạnh dạn đoán cái viên châu màu đen của CDT là của con ám ma tà thần hổ trong đấu la đại lục 1 nhé
Miêu Lão Tặc
06 Tháng chín, 2021 13:01
xin tên vợ main mấy đh
XAHwe23654
21 Tháng tám, 2021 23:55
!
XAHwe23654
20 Tháng tám, 2021 19:30
hồn thú ??
XAHwe23654
18 Tháng tám, 2021 23:29
.
mvuWD21945
25 Tháng bảy, 2021 12:10
Tam thiếu không biết viết tán gái nên là cảm giác khó chịu ***
Trung Nguyễn
18 Tháng năm, 2021 22:25
Khá Thất Vọng 1. Từ đầu tác giả đã đặt 2 hệ thống ngưng hình - thác ấn là song hành với nhau. Thế mà về sau ngưng hình thì bá k chịu đc, còn thác ấn phế mẹ luôn 2. Ngự châu sư thì có thể châu, ý châu, thiên châu. Cứ cho thiên châu là thiên tài đi thì cũng phải cho 2 class kia có đất diễn chứ, thực tế đến tư cách làm pháo hôi cũng k có 3. Lv up quá nhanh, từ khi main 5 châu xong là bắt đầu bật hack, càng hack càng nhanh. 4. Tình cảm quá gượng ép. Chỉ có Băng Nhi với Thiên Nhi là có cơ sở tình cảm. Phỉ Nhi là miễn cưỡng có, còn lại hoàn toàn là gượng ép. Ép quá *** đáng 5. Kết thúc quá vội. Cứ tưởng u minh phải xách cả đại quân đi tai hoạ đại lục xong nhân loại đoàn kết kháng chiến đánh 1 trận oanh liệt. Đây thì 1 hồi thánh địa so tài cái end luôn, hôn lễ chưa tổ chức, thế cục đại lục như nào cũng k nói. Boss chết cái là end luôn sida thực sự. . Bài viết có tính chất spoil mong ae thông cảm
Chân Long
10 Tháng năm, 2021 02:26
main mấy vợ thế ae :3
Hoắc Vũ Hạo
09 Tháng năm, 2021 18:45
Đáng thương đại tỷ bị hai thầy trò lừa
wfBZq48576
06 Tháng tư, 2021 18:27
Truyện max hay
Cơ Tử Huyền
31 Tháng một, 2021 21:26
cho mình hoi CDT gặp lão Tam ca chap mấy vậy
dangkhanhtmt
23 Tháng một, 2021 22:37
Lão Tam lẩm cẩm. Chương 19-2 lúc tuyển xong tân binh kéo về chiến trường thì đã cho TQBN và Tiểu Bàn cưởi mỗi người 1 con ngựa rồi. Chương 66-1 lại nói cả 2 lần đầu cưởi ngựa nên kg rành. :D
qkehC91596
06 Tháng một, 2021 11:30
Cho mình hỏi phát là sau này main có cưới con công chúa k vậy mn
Ước mơ
09 Tháng chín, 2020 14:30
Hay lắm
zelina
24 Tháng tám, 2020 13:20
Hay
Hoàng Minh Tiến
24 Tháng tám, 2020 06:04
.
BÌNH LUẬN FACEBOOK