Mục lục
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng - Diệp Huyền (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảm thấy Xích Viêm đánh chủ ý không tồi, bọn chúng mở miệng:

- Nhân loại, Xích Viêm nói chính là ý của chúng ta, chỉ cần tiểu tử kia giao bảo vật ở nơi này ra, Yêu tộc chúng ta sẽ bỏ qua chuyện cũ.

- Giao bảo vật ra đây.

Rất nhiều Huyền thú giận dữ hét lên.

Loan Hồng quay đầu nhìn về phía Chúc Thiên Lam, còn có hội trưởng hồn sư tháp Vô Thương quốc.

- Chúc Thiên Lam hội trưởng, Loan Hồng hắn dù gì cũng là người liên minh mười ba nước chúng ta cũng không nên thấy chết mà không cứu.

Vô Thương quốc hắn khó khăn lắm mới có thiên tài như thế xuất hiện, tự nhiên không bỏ được hắn chết ở nơi này.

- Người này là người liên minh mười ba nước sao? Ta cảm thấy cần phải xme lại đấy.

Hứa Tín Hoa cười lạnh một tiếng.

- Hứa Tín Hoa, ngươi nói lời này có ý gì?

- Chẳng lẽ ngươi còn không hiểu ý của ta sao?

Hứa Tín Hoa xùy cười một tiếng:

- Thái Tín, ngươi dám nói dùng thiên phú của ngươi có thể dạy ra thiên tài như Loan Hồng hay không? Nói thiệt cho ngươi biết, ngươi xem hắn thành đệ tử nhưng hắn chưa chắc xem ngươi như trưởng bối, Loan Hồng có thể xuất hiện ở chỗ này, hiển nhiên đã sớm ẩn nấp ở gần đó, hắn có thể đột nhiên hiện thân tại đây sao? Ngươi muốn cứu hắn ta không có ý kiến, ta phải nhắc nhở ngươi, cẩn thận cứu nhầm bạch nhãn lang, ngươi hỏi Tả Nhất Minh hội trưởng xem, có lẽ hắn là người thấm sâu và hiểu rõ nhất đấy.

- Hứa Tín Hoa, chuyện của Đông Thăng quốc chúng ta không cần ngươi quan tâm.

Sắc mặt Tả Nhất Minh khó coi, Dạ Phồn Tinh vừa tranh đoạt với hắn làm nội tâm của hắn tức giận không nhỏ, tới bây giờ hắn vẫn còn thấy đau.

Vẻ mặt Chúc Thiên Lam hội trưởng lúc này do dự.

Kỳ thật bọn họ đã sớm nhìn ra bốn người Loan Hồng không đúng nhưng không nói rõ mà thôi, lại so sánh hành động của đối phương trong phù quang bí cảnh trung vừa rồi, cũng nói rõ bọn họ không cùng tâm tư với liên minh mười ba nước.

Hơn nữa biểu hiện của đám người Loan Hồng cũng làm nội tâm bọn họ tức giận.

Hắn tân tân khổ khổ dẫn đầu nhiều đệ tử liên minh chống cự yêu thú là vì muốn đạt được bảo vật.

Ai biết đám người Loan Hồng mai phục ở bên cạnh không làm chuyện gì, đến cuối cùng nhảy ra ngư ông đắc lợi, chuyện này đổi lại bất cứ kẻ nào cũng không thoải mái.

Hiện tại nếu buông tha đám người Loan Hồng, nội tâm Chúc Thiên Lam không đành lòng.

Thấy hắn do dự, những võ giả chung quanh lập tức lên tiếng:

- Chúc Thiên Lam hội trưởng, Loan Hồng này căn bản không cùng hành động với chúng ta, ngược lại thừa dịp chúng ta chém giết đi tới hang động này, một mình lấy đi tất cả bảo vật, hiện tại hắn chỉ muốn dẫn tai họa sang nơi khác, chúng ta tuyệt độ không đồng ý.

- Không sai, dựa vào cái gì chúng ta chém giết ở phía trước, chết tổn thương thảm trọng nhưng tay không quay về, ngược lại tiểu tử này một người kiếm được tiện nghi còn muốn chúng ta che chở.

- Chúc Thiên Lam hội trưởng, ta biết rõ trong lòng ngươi nhân từ nhưng nhân từ với hắn chính là tàn nhẫn với đám người chúng ta.

- Cho dù chúng ta nguyện ý cứu hắn, Chúc Thiên Lam hội trưởng ngươi có thể xác định chúng ta có thể ngăn cản nhiều Huyền thú và yêu thú điên cuồng tiến công hay không?

Rất nhiều võ giả lên tiếng cũng làm Chúc Thiên Lam quyết định.

Hắn thở dài,

- Loan Hồng, ngươi giao bảo vật đạt được ở đây ra đi, ta cam đoan những yêu thú này không đả thương ngươi.

- Ta thật không đạt được cái gì, nếu như ta thực sự có bảo vật, ta có thể ngoan ngoãn chờ ở nơi này sao?

Trong nội tâm Loan Hồng biệt khuất gần như sắp thổ huyết, hắn mắng to người chiếm được bảo vật, đối phương cướp sạch còn mình ở lại chịu đòn, hơn nữa còn không thể giải thích nên hắn tức giận không nhỏ.

Nghe Loan Hồng nói lời này, sắc mặt Chúc Thiên Lam cũng trầm xuống, trong nội tâm tức giận Loan Hồng tới lúc này còn giả vờ, hắn quát lớn:

- Nếu ngươi đã nói như thế thì ta không có biện pháp.

Vô Thương quốc Thái Tín hội trưởng há hốc mồm, dường như muốn nói cái gì nhưng cuối cùng hắn chỉ có thể lắc đầu mà thôi.

Loan Hồng cũng biết đám người Chúc Thiên Lam châẩn bị vứt bỏ mình không quan tâm tới.

- Hừ, đám người liên minh mười ba nước đều là một đám phế vật, cũng không có một chút tác dụng gì.

Trong nội tâm Loan Hồng hừ lạnh một tiếng, hắn cũng lười xinđaám người Chúc Thiên Lam giúp đỡ, thân ảnh của hắn hóa thành tàn ảnh bị sương mù che chắn, hắn muốn thoát thân khỏi vòng vây của yêu thú.

- Tiểu tử, nếu để cho ngươi chạy thoát, ngày sau mặt mũi Yêu tộc đặt ở đâu?

Ba đại Huyền thú hừ lạnh một tiếng, lần này chúng tốn nhiều công sức như vậy, kết quả chỉ hái được một đóa Thất Thải Hoa Liên, trong lòng tức giận có thể nghĩ, nếu như còn để Loan Hồng chạy thoát, bọn chúng có thể tìm tảng đá đập đầu chết cho rồi.

Ầm ầm!

Toàn thân Xích Viêm tỏa ra khí tức hỏa diễm lăng lệ ác liệt, nó tát một cái về phía Loan Hồng, chưởng ảnh mang theo hào quang màu đỏ đánh lên người Loan Hồng, ngay sau đó trên người Loan Hồng có hào quang màu trắng xuất hiện.

Hào quang màu trắng như sương mù che chắn chung quanh, cũng không thấy có bao nhiêu uy lực, nhưng Xích Viêm vừa đánh vào sương mù màu trắng lại có cảm giác như đánh vào núi cao vạn trượng, rốt cuộc hắn không thể rung chuyển chút nào.

Bởi vì xuất hiện biến hóa bất ngờ làm cho tất cả yêu thú và võ giả nhân loại ở đây vô cùng ngạc nhiên.

Hảo tiểu tử, rốt cuộc gia hỏa có bảo vật thể là cái gì lại có thể ngăn cản một kích toàn lực của Huyền thú ngũ giai như vậy?

Trong ánh mắt của võ giả nhân loại tỏa sáng, ánh mắt đám người Tả Nhất Minh sinh ra hào quang tham lam không nhỏ.

Võ giả nhân loại là kinh diễm, đám Huyền thú Xích Viêm là tức giận.

Chúng có nhiều yêu thú như thế, nếu không thể ngăn cản một tên võ giả nhân loại thì sau này biết giấu mặt vào đâu?

Rống!

Xích Viêm tức giận gào to một tiếng, trong miệng của nó phun ra cột sáng màu đỏ, cột sáng như laser bắn thẳng về phía trước.

Chỉ nghe tiếng nổ lớn vang lên, hào quang màu trắng bao phủ thân thể Loan Hồng bị phá thành mảnh nhỏ và lộ ra bản thể của hán.

Lúc này đám Hắc Minh từ phía sau lao thẳng lên phía trước.

- Tiểu tử, chết đi cho ta.

Toàn thân Hắc Minh đen kịt, một gợn sóng màu đen chấn động vô hình và điên cuồng quét qua chung quanh, hóa thành một cây thương giống như đang thẩm phán, nó dính lên người Loan Hồng và nghe được tiếng nổ lớn vang lên, thân thể Loan Hồng lúc này chia năm xẻ bảy.

Ngay sau đó mọi người phát hiện Loan Hồng không có đổ máu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK