Mục lục
Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc - Lâm Phi (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Phi vẻ mặt rất chăm chú, lắng nghe Trương Tĩnh nói.

Thì ra việc này là từ một năm trước, khi Mã Thanh Hồng bắt đầu theo đuổi Tô Ánh Tuyết.

Tập đoàn Thanh Mã là một tập đoàn lớn, luận về tài lực hay bối cảnh đều hơn hẳn Tập đoàn Khuynh Thành, trưởng bối của nhà họ Mã và nhà họ Tô đều ủng hộ Mã Thanh Hồng.

Tuy nhiên Tô Ánh Tuyết lại không đồng ý, hơn nữa lại còn đối xử lạnh nhạt như những người đã theo đuổi cô trước đó.

Mã Thanh Hồng tự cao tự đại, vốn tưởng rằng dễ như trở bàn tay nhưng cô lại không thèm để ý đến hắn ta, tự nhiên thẹn quá hóa giận.

Tập đoàn Thanh Mã là của nhà họ Mã, mà Mã Thanh Hoành với tư cách là thiếu đông gia và phó Tổng giám đốc, ỷ lại mình có tiền, có thế lực, bắt đầu chè ép Tập đoàn Khuynh Thành về mọi mặt.

Nếu như là tranh đấu trên thương trường thì cũng chẳng có gì. Tô Ánh Tuyết trẻ tuổi như vậy đã có thể trở thành Tổng giám đốc của Khuynh Thành, không chỉ đơn giản là cô là đại tiểu thư nhà họ Tô mà là vì cô rất có đầu óc kinh doanh.

Nhưng không ngờ là tập đoàn Thanh Mã có rất nhiều mối quan hệ với thế giới ngầm. Điều này đã khiến cho rất nhiều doanh nghiệp, ngân hàng bản địa cũng bắt đầu không cùng hợp tác với Tập đoàn Khuynh Thành nữa.

Hơn nữa, Tập đoàn Khuynh Thành dưới tay của Tô Ánh Tuyết nổi danh là nghiêm túc. Tuy công ty phát triển không ngừng, nhưng bản thân Tô Ánh Tuyết lại làm việc điên cuồng, cô cũng yêu cầu công nhân lấy công việc làm đầu.

Công nhân có thể nói là vô cùng oán than, không biết là do Tô Ánh Tuyết lập được nhiều thành tích hay là con gái của Chủ tịch Hội đồng, cổ đông lớn thứ hai của công ty, cho dù Hội đồng biết rõ, công nhân bất mãn nhưng không hề thay đổi vị trí của cô.

Vì vậy gần một năm qua, đã có không ít những người công nhân trẻ tuổi không chịu được phải đi nơi khác.

Dẫu sao vẫn còn nhiều công ty khác, tuy là thu nhập có ít hơn một chút nhưng không cần phải dốc sức liều mạng tăng ca đến không về nhà được.

Kể từ đó, đúng dịp tạo cơ hội cho người của Tập đoàn Thanh Mã, họ bắt đầu nói Khuynh Thành là một doanh nghiệp độc ác, dã man.

Tin tức truyền thông cậy có chỗ dựa là tập đoàn Thanh Mã, đã phỏng vấn một vài công nhân vừa rời khỏi, họ đem toàn bộ áp lực công việc cùng các loại tăng ca nói ra.

Về sau, chính quyền thành phố Lâm An cũng bắt đầu chú ý đến, ra lệnh cưỡng chế không được tiếp tục cho công nhân tăng ca, đồng thời cũng phải bồi thường cho công nhân một khoản.

Tuy cho dù là thế thì cổ phiếu của tập đoàn Khuynh Thành cũng rớt giá đáng kể.

Đương nhiên, nhìn tổng thể, dưới sự dẫn dắt của Tô Ánh Tuyết, Tập đoàn Khuynh Thành đang trong thờ kỳ phát triển, bằng không, Hội đồng quản trị đã sớm ra lệnh bãi chức Tổng giám đốc của Tô Ánh Tuyết rồi.



Còn về công ty Tư Noãn Hôn Khánh kia, Tô Ánh Tuyết vốn đã đàm phán xong, muốn mua lại một công ty uy tín mấy chục năm, danh tiếng vô cùng tốt, kết quả điều tra độ hài lòng của công nhân đứng đầu tỉnh Liệt Giang.

Nếu không phải người sáng lập công ty và Tổng giám đốc là Mục phu nhân già rồi, không còn đủ tinh lực nữa, muốn đi Mỹ dưỡng lão thì cũng sẽ không bán ra dễ dàng như thế.

Tô Ánh Tuyết muốn sau khi mua được Tư Noãn Hôn Khánh thì vị thế xã hội của Khuynh Thành Quốc Tế sẽ được tăng lên, vì Mục phu nhân là một nhà từ thiện xã hội có tiếng, mọi người đều tin tưởng cách làm người của bà ấy.

Nếu như bà ấy đồng ý giao công ty cho Tô Ánh Tuyết, thì không khác nào nói cho xã hội biết là Tô Ánh Tuyết không phải là người lòng dạ dộc ác, lấy lại danh tiếng cho Khuynh Thành.

Thật không ngờ là tập đoàn Thanh Mã lại nhúng tay vào việc này, thông qua việc nói bóng nói gió, khiến cho Mục phu nhân do dự, cuối cùng lại đổi ý, bán cho đối thủ của Khuynh Thành là Tinh Cẩn Phục Mậu.

- Công ty hiện có thể nói là loạn trong, giặc ngoài, Chủ tịch hội đồng vẫn muốn Tổng giám đốc Tô thỏa hiệp với nhà họ Mã, lấy quan hệ thông gia để giảm bớt tình thế nguy hiểm hiên giờ. Tuy nhiên Tổng giám đốc Tô đâu phải là nữ nhân dễ khuất phục, cô ấy vẫn luôn dùng sự cạnh tranh thương nghiệp để cứu vãn sự trượt giá của cổ phiếu. Cho nên nói, ở thời khắc then chốt này, chúng ta là những người bên cạnh Tổng giám đốc Tô, phải đặc biệt cẩn thận, giúp cô ấy san sẻ. Tuy không biết vì sao Tổng giám đốc Tô lại tìm anh làm vệ sĩ và tài xế riêng, với tính cách của Tổng giám đốc Tô, nếu không phải có việc gì đặc biệt, chắc sẽ không để một người đàn ông cả ngày đi theo mình như vậy, anh cũng đừng có phụ sự tín nhiệm của Tổng giám đốc Tô.

Trương Tĩnh nghiêm túc nói.

Lâm Phi ngoan ngoãn gật đầu, trong đầu đang nghĩ, e là Trương Tĩnh không biết, tình thế của cô ấy đang nguy hiểm hơn nhiều. Nhà họ Mã đã sớm không còn đủ kiên nhẫn, đã bắt đầu hạ thủ với Tô Ánh Tuyết rồi.

Chỉ có điều, Tô Ánh Tuyết hiển nhiên là ngang ngạnh, có chuyện cũng sẽ không nói cho cấp dưới biết, tập trung tinh thần muốn dùng thủ đoạn thương nghiệp để áp đảo đối phương, chỉ có thím Giang, bảo mẫu trong nhà biết chuyện.

Sau khi Trương Tĩnh đi khỏi, khoảng mười phút sau, thì có một trợ lý cấp thấp mang tới cho Lâm Phi hai bộ âu phục mới tinh. Đồng phục lại còn có cả giày da, bít tất, tất cả đều rất cầu kỳ, đều là loại sợi tổng hợp cao cấp, lại còn đưa cho Lâm Phi một cái điện thoại apple mới.

Lâm Phi cầm điện thoại lên nhìn, thấy đưa cho Lâm Dao còn được chứ anh cũng không muốn dùng.

Trong văn phòng đã có máy tính, Lâm Phi cũng không có việc gì khác để làm, liền lên mạng xem tin tức, tìm trò chơi để chơi, e là dân văn phòng đi làm như hắn là nhàn nhã nhất rồi.

Đến buổi trưa, Tô Ánh Tuyết cuối cùng cũng ra khỏi văn phòng, hơn nữa lại còn trang điểm. Cô mặc chiếc váy liền màu trắng canh, chiếc eo nhỏ nhắn, mái tóc đen dài buông xõa, đôi chân dài trắn thon, đi một đôi giày màu vàng.

Nhất thời, tượng nữ thần băng sơn đã biến thành thiếu nữ nhà bên, vô cùng dịu dàng. Nếu không phải là đôi mắt vẫn lạnh lùng như vậy thì e là Lâm Phi đã cho là mình nhận nhầm người.

Lâm Phi cũng có thể đoán được phần nào nguyên nhân mà Tô Ánh Tuyết mặc bộ đồ này. Đây chính là bộ dạng mà không ai có thể nghĩ là cô là một người độc ác được.

Tô Ánh Tuyết thấy Lâm Phi đã đổi toàn bộ y phục nhìn từ trên xuống dưới mọt hồi, cô cũng không nói nên lời.

Dáng người của Lâm Phi cũng không tệ, cơ bắp cuồn cuộn lại còn còn có khuôn mặt của một người đàn ông thành phố. Sau khi thay đổi quần áo, thoạt nhìn cả người toát lên khí khái hào hùng bừng bừng.



- Tô tiểu thư, cô muốn đi ăn cơm? Chúng ta đi đâu vậy?

Đến khi Lâm Phi cười cười hỏi, cô mới khôi phục lại tinh thần, nét ửng đỏ trên mặt đã nhanh chóng biến mất, cô cầm một chiếc hộp màu xanh vô cùng tinh xảo đưa cho Lâm Phi.

- Cái này, anh đeo đi!

Lâm Phi ngượng ngùng nói:

- Sao lại tặng đồ cho tôi, cô đừng hách khí như vậy, tiền lương của tôi đã nhiều lắm rồi!

Nói vậy nhưng cũng không khách khí mở hộp ra, Lâm Phi khẽ giật mình, bên trong là một chiếc đồng hồ bằng vàng vô cùng tinh xảo.

Màu vàng nhạt bên ngoài lộ ra sự cổ điển, tinh tế tỉ mỉ, nhưng bên trong lại thấy nạm một viên kim cương vỡ màu xanh da trời cùng một viên kim cương hoàn chỉnh.

Nhìn từ phong cách đánh bóng, thì đây chính là công nghệ truyền thống của Thụy Sĩ, hơn nữa, loại đồng hồ này, cả thế giới cũng chỉ có thể đặt hàng làm theo yêu cầu mà thôi.

- Thứ này không hề rẻ nha!

Lâm Phi có chút khó hiểu, cô chủ này cũng hào phóng quá rồi:


- Cô thật là cho tôi sao?


Tô Ánh Tuyết không nói nhiều, dứt khoát nói:


- Anh đeo lên rồi cùng tôi đi dự tiệc!


- Lại còn đi cùng cô nữa? Vệ sĩ có thể ngồi cùng bàn sao? Ái chà chuyện này hay thật!


Lâm Phi lập tức vui mừng đồng ý.


Nhưng câu nói tiếp theo của Tô Ánh Tuyết lại khiến cho Lâm Phi không cười nổi nữa rồi.


Thanks

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK